Quê buồn

Quê buồn
- Về quê thấy đường sá trong thôn đang được sửa sang. Mấy bác nông dân đang rải đá trên đường phấn khởi khoe, làm đường trong chương trình nông thôn mới đấy. Nhà nước cho tiền xi măng, còn bà con góp tiền mua gạch, đá và bỏ công làm. Tốn kém một ít nhưng được con đường mới, sướng lắm. Nhưng bên thôn nhà ông ngoại tôi vẫn không sửa được đường vì dân không có cả tiền mua gạch, đá.

Ảnh rminh họa.
Ảnh rminh họa.

Quê ngoại tôi nổi tiếng với giống khoai lang vàng và bở tơi như đỗ xanh. Khi còn sống, ông tôi thường dặn, khi nào ông chết nhớ cúng cho ông khoai lang. Ngon là thế nhưng cũng không ai giàu được vì khoai lang. Về làng giờ thấy vắng teo. Người ta lũ lượt bỏ quê đi làm ăn khắp nơi, vào trong Nam, ra nước ngoài, lên miền núi... Chỉ còn mấy ông bà già và lũ trẻ con ở nhà. Và cái cảnh trẻ con cởi truồng, bụng ỏng, thò lò mũi xanh, ruồi bu quanh cả đám... mấy chục năm nay vẫn không thay đổi.

Có nhà đã thành nhà hoang, cỏ mọc lút sân vì người trẻ thì đi xa, người già thì đã khuất núi. Ngay cổng nhà ông bà tôi có một ngôi nhà đang xây dở từ mấy năm nay, mới xây được phần tường, chưa có mái. Lần đầu về nhìn thấy đã mừng vì gia đình ấy nghèo nhất làng, giờ xây được nhà như thế chắc là khá lắm. Nhưng mấy năm sau về vẫn thấy cái sự dở dang ấy. Thì ra con cái nhà họ đã vào Nam tìm việc, chỉ còn bà mẹ già ở nhà thì vẫn ở trong gian nhà cũ. Ngôi nhà mới xây mãi không xong, nhìn buồn hiu hắt hơn cả căn nhà lợp lá cũ.

Đất bao giờ cũng vẫn thế, may lắm thì chỉ có thể cho con người một cuộc sống đủ ăn nhưng vất vả chứ không giàu được. Còn con người thì lắm tham vọng quá. Nên người ta cứ bỏ đất mà đi, bỏ quê mà đi. Lên thành phố thì cũng làm thuê, buôn bán, gồng gánh nhọc nhằn, lắm bất trắc lắm. Nhưng, mấy năm nay thất nghiệp nhiều như thế, mà có mấy ai trở về. Chỉ đến khi chết họ mới không muốn chết ở nơi đất khách quê người mà muốn được nằm trên mảnh đất quê hương.

Đường làng đang làm mới đấy, nhưng cũng chưa đủ sức để kéo những người đi xa trở về.
Minh Anh
[links()]

Tin mới

Những tờ lịch cuối cùng

Những tờ lịch cuối cùng

(Kiến Thức) - Quyển lịch chỉ còn mấy tờ cuối cùng, mỏng manh, xơ xác. Thế là lại hết một năm. Trái Đất kết thúc một vòng quay của nó quanh Mặt Trời. 
Nỗi tiếc nuối muộn màng

Nỗi tiếc nuối muộn màng

Bác tôi nằm viện, cận kề cái chết, anh em nghe tin hối hả đến thăm sợ không kịp chào nhau giây phút cuối cùng

Tiếng rao đêm

Tiếng rao đêm

Tôi rất thích những buổi tối mùa đông lạnh mà lại có mưa. Nằm trong chăn ấm, nghe tiếng mưa rơi trên mái nhà lộp bộp...

Hãy yêu ngày hôm nay

Hãy yêu ngày hôm nay

Nói về Hà Nội, ai cũng nhớ, cũng yêu Hà Nội của ngày hôm qua, của những bình yên, tĩnh lặng, thanh lịch...

Thương nông dân

Thương nông dân

Làm nông nghiệp như đánh bạc với trời. Cây cối sắp đến lúc thu hoạch, gặp một trận mưa bão là mất trắng.

Văn hoá phản văn hoá

Văn hoá phản văn hoá

Lâu nay tôi không dám vào đọc mấy trang pháp luật vì lắm vụ giết người, cướp của kinh hồn, đọc rồi cứ thấy cuộc sống sao mà đen tối.

Bạn cũ xa rồi

Bạn cũ xa rồi

Một thân một mình bươn chải ở cái đất Sài Gòn đã biến bạn tôi thành một người giống rất nhiều người khác: Thành đạt, giàu có và bận rộn.

Giá chỉ là giấc mơ

Giá chỉ là giấc mơ

Tôi thấy mình như vừa qua một cơn mơ ngủ. Trong giấc mơ đó tôi và rất nhiều người đã cuống quýt bán đất, bán vườn đi để xây nhà cao tầng.