Đừng biến gia đình thành địa ngục

Đừng biến gia đình thành địa ngục
- Chiều tối nào, cứ ăn cơm xong là tôi phải đóng hết cửa sổ lại vì nhà hàng xóm bắt đầu dạy con học. Hết vợ lại đến chồng thay nhau dạy dỗ, quát mắng con bé con. Mà giọng nói nghe chói tai, khó chịu kinh khủng, chả khác nào tra tấn.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.
Con bé mới học lớp hai, bài vở thì có nhiều nhặn gì đâu, không biết học đông học tây gì mà hai vợ chồng nhà họ cứ thay nhau nhồi nhét, hò hét bắt con học: Tại sao lại viết thế này? 13 cộng 7 bằng bao nhiêu? Dog là con chó biết chưa?... Người ngoài nghe đã thấy khó chịu, không biết con bé con có tiếp thu được tí gì từ những “tinh hoa” mà bố mẹ nó đang cố nhồi nhét. Chả bao giờ tôi nghe thấy tiếng con bé. Tôi thấy thương cho nó quá. Sống như thế khác nào bị bạo lực tinh thần.

Có lần tôi nói xa nói gần định góp ý với nhà bên ấy, nhưng anh hàng xóm lại gạt ngay đi, còn lên lớp cho tôi một bài. Nào là với trẻ con không thể nhẹ nhàng, chiều chuộng được. Chiều là hỏng ngay, muốn nên người thì phải học ngay từ bé.

Tôi chả biết anh ta muốn con nên loại người gì. Nhưng chắc chắn một điều với kiểu dạy dỗ phản khoa học như vậy chỉ khiến cô bé nhà anh ta rất khiếp sợ việc học. Mà đã khiếp sợ thì làm sao nó tiếp thu được kiến thức.

Thực sự là không có gì khó như việc dạy con. Chính những người làm công tác giáo dục cũng phải công nhận, dạy mấy chục đứa trẻ thì được, chứ dạy từng đứa rất khó. Dạy con mình càng khó vì rất khó kiềm chế, dễ nổi nóng lên. Người lớn cứ đem những kiến thức của mình cộng với kỳ vọng áp vào cho con trẻ, bắt chúng phải hiểu như mình thì làm sao được.
Kinh nghiệm của tôi là khi nào thấy mình sắp nổi nóng, hãy tránh xa những đứa con để khỏi phải nói những câu không đáng nói, những việc không nên làm có thể gây tổn thương tới trẻ. Bởi khi người lớn đã không kiềm chế được thì làm sao có thể giảng giải cho con hiểu. Và đứa trẻ khi đã khiếp sợ làm sao đủ sáng suốt mà nhận thức ra điều gì được.

Chúng ta đang kêu gọi nhà trường tạo cho trẻ em mỗi ngày đến trường là một ngày vui, trong khi ở nhà lại chính người cha người mẹ thiếu hiểu biết như thế lại biến những giờ học của con thành địa ngục.
Minh Anh
[links()]

Tin mới

Những tờ lịch cuối cùng

Những tờ lịch cuối cùng

(Kiến Thức) - Quyển lịch chỉ còn mấy tờ cuối cùng, mỏng manh, xơ xác. Thế là lại hết một năm. Trái Đất kết thúc một vòng quay của nó quanh Mặt Trời. 
Quê buồn

Quê buồn

Quê ngoại tôi nổi tiếng với giống khoai lang vàng, bở tơi như đỗ xanh. Khi còn sống, ông tôi thường dặn, khi nào ông chết nhớ cúng cho ông khoai lang.

Nỗi tiếc nuối muộn màng

Nỗi tiếc nuối muộn màng

Bác tôi nằm viện, cận kề cái chết, anh em nghe tin hối hả đến thăm sợ không kịp chào nhau giây phút cuối cùng

Tiếng rao đêm

Tiếng rao đêm

Tôi rất thích những buổi tối mùa đông lạnh mà lại có mưa. Nằm trong chăn ấm, nghe tiếng mưa rơi trên mái nhà lộp bộp...

Hãy yêu ngày hôm nay

Hãy yêu ngày hôm nay

Nói về Hà Nội, ai cũng nhớ, cũng yêu Hà Nội của ngày hôm qua, của những bình yên, tĩnh lặng, thanh lịch...

Thương nông dân

Thương nông dân

Làm nông nghiệp như đánh bạc với trời. Cây cối sắp đến lúc thu hoạch, gặp một trận mưa bão là mất trắng.

Văn hoá phản văn hoá

Văn hoá phản văn hoá

Lâu nay tôi không dám vào đọc mấy trang pháp luật vì lắm vụ giết người, cướp của kinh hồn, đọc rồi cứ thấy cuộc sống sao mà đen tối.

Bạn cũ xa rồi

Bạn cũ xa rồi

Một thân một mình bươn chải ở cái đất Sài Gòn đã biến bạn tôi thành một người giống rất nhiều người khác: Thành đạt, giàu có và bận rộn.

Giá chỉ là giấc mơ

Giá chỉ là giấc mơ

Tôi thấy mình như vừa qua một cơn mơ ngủ. Trong giấc mơ đó tôi và rất nhiều người đã cuống quýt bán đất, bán vườn đi để xây nhà cao tầng.