Ngẫm từ việc cô gái trẻ bị đánh túi bụi

Ngẫm từ việc cô gái trẻ bị đánh túi bụi
- Trên phố: Ba thanh niên đuổi đánh một cô gái. Chả biết lý do vì sao, chỉ thấy cô gái chạy vào vỉa hè, ba người kia đuổi theo đấm, đá, vụt túi bụi vào đầu, vào người. Cô gái chới với che mặt, cố chúi vào cánh cửa kính của một cửa hàng. Người đi đường ngơ ngác không hiểu sao mà họ đánh hung ác vậy. Đang đèo con nhỏ nên tôi vội lách qua đám người xúm đông xúm đỏ quanh đó, không biết sự việc sau đó thế nào, có ai vào can để cứu cô gái kia không.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.
Mấy tiếng sau, tôi đi qua con phố đó, mọi thứ đã trở lại yên bình, người ta vẫn đi lại, mua bán bình thường, một đứa trẻ tập đi chập chững ùa vào lòng mẹ, mấy ông bà già lững thững đi bộ tập thể dục buổi tối... Chẳng còn chút gì gợi lại cảnh tượng đáng sợ khi nãy. Giống như đã có một con sóng lớn cuốn đi tất cả, xoá sạch dấu vết.
Nhưng cái hình ảnh cô gái trẻ trung cố đưa tay che mặt để tránh những cú đánh ác nghiệt cứ ám ảnh tôi mãi. Có một chút gì đó như là ân hận. Ân hận vì đã vội bỏ đi, vì đã không xông vào để cứu cô hay vì không tìm hiểu lý do vì sao cô bị đánh, số phận cô sẽ ra sao, tối đó ai đưa cô về, ai chăm sóc cô...?

Tôi kể câu chuyện này cho mấy người, ai cũng bảo hơi đâu mà ôm rơm rặm bụng. Bây giờ mấy chuyện đánh nhau trên đường xảy ra như cơm bữa. Đa số những vụ bị chặn đường đánh như thế chắc chỉ vì ghen tuông hay nợ nần gì đó mà thôi. Cái cô gái ấy biết đâu đã từng cướp chồng người khác, biết đâu vừa lừa tình, lừa tiền người ta. Chứ ai tự dưng đi đánh người tử tế.

Nghe cũng có lý. Chắc phải có một nguyên nhân gì đó. Một người mà đã phải chịu để cho người khác đánh mình như thế chắc cũng phải xem xét lại. Ngay mấy vụ nữ sinh đánh nhau rồi quay clip tung lên mạng, mọi người cứ thương xót cho nạn nhân, nhưng tìm hiểu thì thấy mấy nạn nhân đó cũng thuộc dạng bất hảo, hay ít ra thì cũng chơi bời, giao du với đám bạn không ra gì. Chứ người hiền lành, tử tế ai lại đi giao du với đám người dữ dằn đó.

Mọi việc đều có nguyên nhân của nó. Ít ra nghĩ thế cũng khiến mình nhẹ đầu, không phải ám ảnh bởi những việc mình đã không làm được.
Minh Anh
[links()]

Tin mới

Những tờ lịch cuối cùng

Những tờ lịch cuối cùng

(Kiến Thức) - Quyển lịch chỉ còn mấy tờ cuối cùng, mỏng manh, xơ xác. Thế là lại hết một năm. Trái Đất kết thúc một vòng quay của nó quanh Mặt Trời. 
Quê buồn

Quê buồn

Quê ngoại tôi nổi tiếng với giống khoai lang vàng, bở tơi như đỗ xanh. Khi còn sống, ông tôi thường dặn, khi nào ông chết nhớ cúng cho ông khoai lang.

Nỗi tiếc nuối muộn màng

Nỗi tiếc nuối muộn màng

Bác tôi nằm viện, cận kề cái chết, anh em nghe tin hối hả đến thăm sợ không kịp chào nhau giây phút cuối cùng

Tiếng rao đêm

Tiếng rao đêm

Tôi rất thích những buổi tối mùa đông lạnh mà lại có mưa. Nằm trong chăn ấm, nghe tiếng mưa rơi trên mái nhà lộp bộp...

Hãy yêu ngày hôm nay

Hãy yêu ngày hôm nay

Nói về Hà Nội, ai cũng nhớ, cũng yêu Hà Nội của ngày hôm qua, của những bình yên, tĩnh lặng, thanh lịch...

Thương nông dân

Thương nông dân

Làm nông nghiệp như đánh bạc với trời. Cây cối sắp đến lúc thu hoạch, gặp một trận mưa bão là mất trắng.

Văn hoá phản văn hoá

Văn hoá phản văn hoá

Lâu nay tôi không dám vào đọc mấy trang pháp luật vì lắm vụ giết người, cướp của kinh hồn, đọc rồi cứ thấy cuộc sống sao mà đen tối.

Bạn cũ xa rồi

Bạn cũ xa rồi

Một thân một mình bươn chải ở cái đất Sài Gòn đã biến bạn tôi thành một người giống rất nhiều người khác: Thành đạt, giàu có và bận rộn.

Giá chỉ là giấc mơ

Giá chỉ là giấc mơ

Tôi thấy mình như vừa qua một cơn mơ ngủ. Trong giấc mơ đó tôi và rất nhiều người đã cuống quýt bán đất, bán vườn đi để xây nhà cao tầng.