Điều kỳ diệu từ cho và nhận

Điều kỳ diệu từ cho và nhận
Niềm vui thì chỉ được trong chốc lát, còn điều kỳ diệu thì còn mãi, lớn mãi trong lòng mỗi đứa trẻ. Và điều kỳ diệu có thể làm nảy sinh nhiều điều tốt đẹp nữa. 
Có lẽ vì điều tốt đẹp kỳ diệu đó mà ông già Noel (nhưng phải là ông già Noel bí mật đến vào lúc đêm khuya chứ không phải những ông già Noel mặc áo đỏ phóng xe máy đầy đường) ngày càng gần gũi với các gia đình Việt Nam, bất kể họ có theo đạo Thiên chúa hay đạo Phật.

Việc cho đi đúng cách sẽ tạo nên điều kỳ diệu. Ảnh minh họa IE
 Việc cho đi đúng cách sẽ tạo nên điều kỳ diệu. Ảnh minh họa IE

Tôi nghĩ việc tặng quà cũng vậy. Chúng ta đến trao quà tận tay cho những người nghèo khó là một điều tốt đẹp. Nhưng việc ta ẩn danh hoặc bí mật gửi tặng họ một tấm áo bông khi trời đang rét buốt, mấy chục cân gạo khi đang giáp hạt, mấy trăm ngàn đồng khi vào năm học mới để kịp đóng tiền học cho đứa con, một con bê con nhân dịp Tết đến... mới thực là điều kỳ diệu.

Thỉnh thoảng tôi thấy một ngôi nhà, ngoài cửa có treo biển ghi nhà tình nghĩa do công ty này, đơn vị kia tặng... tôi tự hỏi, làm như thế liệu những người sống trong ngôi nhà kia có thấy thoải mái không? Hay lúc nào họ cũng cảm thấy như đi ở nhờ nhà người khác chứ không phải nhà mình. Xây nhà tình nghĩa là một điều tốt đẹp. Nhưng sẽ tốt hơn nếu ta đừng gắn những tấm biển như thế.

Ở nhiều danh lam thắng cảnh ta cũng có thể thấy những tấm bia ghi tên những người đã đóng góp công đức. Hàng trăm hàng ngàn cái tên những người đã làm việc tốt đẹp đó được khắc trên đá. Nhưng giá như những tấm bia kia để ghi những điều răn, những điều tốt đẹp, còn tên những người công đức nếu cần thì ghi ở một chỗ kín đáo thôi thì tốt hơn. Tất nhiên không phải ai làm công đức cũng là để được ghi danh. Có nhiều người là từ thiện tâm, vì muốn điều tốt lành. 

Cho và nhận không hề là một việc đơn giản vì nếu không cẩn thận ta có thể đã chất lên người nhận một gánh nặng. Bởi cái sự nhận đó với mỗi con người có lòng tự trọng là một sự mang nợ. Và ta chỉ thật sự thanh thản khi biết rằng mình đã không chất gánh nặng lên vai người khác.

BÀI ĐỌC NHIỀU

Tin mới

Những tờ lịch cuối cùng

Những tờ lịch cuối cùng

(Kiến Thức) - Quyển lịch chỉ còn mấy tờ cuối cùng, mỏng manh, xơ xác. Thế là lại hết một năm. Trái Đất kết thúc một vòng quay của nó quanh Mặt Trời. 
Quê buồn

Quê buồn

Quê ngoại tôi nổi tiếng với giống khoai lang vàng, bở tơi như đỗ xanh. Khi còn sống, ông tôi thường dặn, khi nào ông chết nhớ cúng cho ông khoai lang.

Nỗi tiếc nuối muộn màng

Nỗi tiếc nuối muộn màng

Bác tôi nằm viện, cận kề cái chết, anh em nghe tin hối hả đến thăm sợ không kịp chào nhau giây phút cuối cùng

Tiếng rao đêm

Tiếng rao đêm

Tôi rất thích những buổi tối mùa đông lạnh mà lại có mưa. Nằm trong chăn ấm, nghe tiếng mưa rơi trên mái nhà lộp bộp...

Hãy yêu ngày hôm nay

Hãy yêu ngày hôm nay

Nói về Hà Nội, ai cũng nhớ, cũng yêu Hà Nội của ngày hôm qua, của những bình yên, tĩnh lặng, thanh lịch...

Thương nông dân

Thương nông dân

Làm nông nghiệp như đánh bạc với trời. Cây cối sắp đến lúc thu hoạch, gặp một trận mưa bão là mất trắng.

Văn hoá phản văn hoá

Văn hoá phản văn hoá

Lâu nay tôi không dám vào đọc mấy trang pháp luật vì lắm vụ giết người, cướp của kinh hồn, đọc rồi cứ thấy cuộc sống sao mà đen tối.

Bạn cũ xa rồi

Bạn cũ xa rồi

Một thân một mình bươn chải ở cái đất Sài Gòn đã biến bạn tôi thành một người giống rất nhiều người khác: Thành đạt, giàu có và bận rộn.

Giá chỉ là giấc mơ

Giá chỉ là giấc mơ

Tôi thấy mình như vừa qua một cơn mơ ngủ. Trong giấc mơ đó tôi và rất nhiều người đã cuống quýt bán đất, bán vườn đi để xây nhà cao tầng.