Hễ tôi bị mẹ chồng mắng là chồng lại gây sự

(Kiến Thức) - Mỗi lần tôi bị mẹ chồng mắng hay bị mắng vì tôi, anh lại trút giận lên đầu tôi, trách vợ không khéo léo, nỗ lực. 

Mẹ chồng tôi vốn không thích tôi. Ngày yêu nhau, lần đầu tiên về ra mắt, tôi đã bị bà chê, phản đối. Lý do chính là vì trông tôi gầy, nhỏ, bà sợ sau này tôi sẽ không đảm đương được công việc của một dâu trưởng, sinh nở không tốt, trông lại không xứng với chồng tôi (anh cao to). Cũng chính vì thế, khi tôi về làm dâu đã gặp nhiều khó khăn, bà thường xuyên xét nét. Tôi làm gì bà cũng không vừa lòng, hay bị mẹ chồng mắng
Trái lại, cô em dâu thứ lại được bà khen "đẹp người đẹp nết", mọi việc đều chỉ tín nhiệm, giao cho cô em này, trong khi vị thế đó lẽ ra thuộc về tôi. Chồng tôi thấy thế thì trách tôi không khéo léo, nỗ lực. Mỗi lần bị mẹ chồng mắng vì tôi, anh lại trút giận lên đầu tôi, vợ chồng vì thế bất hòa. Tôi rất ức chế, vì mẹ chồng có ác cảm với tôi, chứ đâu phải lỗi của tôi. Tôi phải làm gì để chồng hiểu, thông cảm với tôi? - Vũ Lan Hương (Nghệ An).
He toi bi me chong mang la chong lai gay su
 Ảnh minh họa.
Trả lời: Lan Hương thân, khởi đầu một mối quan hệ, ấn tượng về hình thức, cách ăn nói giữ vai trò quan trọng. Nhưng theo thời gian, sự phát triển, tồn tại của mối quan hệ đó theo chiều hướng nào lại phụ thuộc vào cách ứng xử của người trong cuộc. 
Bạn có bất lợi là bị mẹ chồng chê ngay từ lần đầu gặp mặt, tuy nhiên, bạn thử ngẫm lại, xem cách đối xử của bà là do bà có thành kiến với bạn, hay thực sự bạn đã chưa nỗ lực, khéo léo như chồng bạn nhận xét? Có bao giờ, vì thấy bị đối xử thiên lệch mà bạn tỏ ý bất mãn, khiến tình trạng ngày càng xấu đi không? 
Thực ra, hiếm có bố mẹ nào lại không thương con, và tâm lý người già lại thích tình cảm, sự hiếu thuận, Tri Giao tin khi bạn có tấm lòng thì rồi sẽ được ghi nhận thôi. Chồng bạn trách bạn, thì bạn có thể nhờ sự tư vấn của anh ấy, rồi làm theo. Như vậy, anh ấy sẽ thấy được sự cố gắng của bạn, và nếu bạn gặp khó khăn sẽ dễ thông cảm, chia sẻ.

Vợ sợ làm dâu

Vợ cháu toàn làm chuyện ngược, chỉ vì sợ ở riêng và làm dâu, sợ phải lo đi chợ, chăm con một mình. 

Cô kính mến!

Hai vợ chồng cháu cùng là giáo viên nhưng cuộc sống hôn nhân lại luôn bị lộn tùng phèo buồn cười. Cháu nghĩ mãi mà không có cách gì điều chỉnh được.

Cháu gặp vợ cháu bây giờ khi đã đổ vỡ một lần (vợ và con trai cháu đi Mỹ sau khi ly hôn). Không có chuyện cướp chồng ở đây nhưng gia đình cô vợ bây giờ vẫn không chấp nhận. Họ lý luận rằng con gái một, lấy đàn ông có một đời vợ, nhục, phức tạp, dù con riêng chồng không phải nuôi nhưng vẫn cứ là không ra làm sao.

Cuối cùng chúng cháu vẫn cưới nhau nhưng nhà ai nấy ở. Vợ cháu bị mẹ giữ khư khư, bên cháu các chị đều “ghê gớm” nên không cần cô ấy làm dâu vẫn “không ai chết cả!”. Vợ cháu dạy học ở trường huyện, cháu có thể xin cho về thị xã được ngay nhưng bản thân cô ấy cũng không muốn hợp lý hóa cuộc sống vợ chồng.

Con gái sinh ra, bà ngoại càng chăm bẵm. Hai anh trai của cô ấy bắt đầu thắc mắc sao lấy chồng mà nó không theo chồng. Hai bà chị dâu của cô ấy cũng đâu có thích cảnh mẹ chồng ôm chặt con gái ruột và cháu ngoại như báu vật.

Còn cháu, làm sao cháu có thể chấp nhận cảnh vợ chồng chỉ có thể riêng tư với nhau vào cuối tuần như vậy? Mà chủ yếu là chồng đến chỗ nhà bà mẹ vợ, làm “chó nằm gầm chạn” (nói theo người Bắc) hai ngày hai đêm rồi lại trở về nơi xuất phát.

Con gái bọn cháu nay đã 5 tuổi, sắp vào lớp một mà vợ cháu phế cho bà ngoại muốn cho ăn kiểu gì, muốn nhồi nhét vào đầu nó thứ gì, mặc kệ.

Có thể nào chấp nhận chuyện vợ chồng không bếp chung, không có không gian riêng cho gia đình nhỏ của mình? Trên đời có ai lại dễ dàng chấp nhận cuộc sống như vậy không cô? Đàn ông ai chẳng cần bữa cơm của vợ, ai chẳng thích một căn buồng của mình, bên cạnh là đứa con duy nhất đêm hôm?

Vợ cháu toàn làm chuyện ngược, chỉ vì sợ ở riêng và làm dâu, sợ phải lo đi chợ, chăm con một mình. Có lẽ vợ cháu là người duy nhất của thế gian làm vậy. Gần đây cháu bực quá có lớn tiếng và bạt tai cô ấy trước mặt mẹ vợ. Thế là chiến tranh nổ ra. Cháu ra tối hậu thư, về tỉnh, thuê nhà ở riêng rồi dần dần sẽ mua nhà, hoặc là đường ai nấy đi.

Cô thấy cháu sai đúng chỗ nào và làm sao để tổ chức cuộc sống một cách bình thường, như bao người?

Cô giữ kín email cho cháu.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Cháu thân mến!

Cô cũng thấy như cháu, có lẽ vợ cháu là người hy hữu của thế gian. Muốn lấy chồng mà sợ nhà chồng, sợ làm dâu (dù chiếu lệ), sợ ăn và ngủ cùng với chồng. Định nghĩa thế nào về một người như vậy?

Thứ nhất, cô ấy yêu một người đã có một đời vợ và có con riêng (dù vợ cũ và con riêng người ta đã di cư xa). Vợ cháu sợ quá khứ của cháu mặc dù khi lao vào thì không nghĩ ngợi gì. Cô ấy sợ bị so sánh với người cũ và … nói chung là một nỗi sợ mơ hồ nhưng không phải không có tác động của ba mẹ ruột.

Thứ hai, góc độ này mới là chính, cô ấy là con gái út, con gái một của gia đình đã quyết không gả đi. Nhiều hệ lụy từ quyết định này. Ví như cứ làm cho vợ cháu sợ nhà chồng, sợ cực thân, sợ gánh vác…Ví như không chịu nổi trống vắng trong lòng khi không thấy bóng con gái như mình quen thấy. Và, khi vợ cháu sinh con, thì cháu ngoại một, cháu ngoại duy nhất, quá cưng, quá thích, quá ôm ấp rồi quen mùi, quen bao biện, cáng đáng.

Thứ ba, điều này cũng không kém quan trọng, vợ cháu, như đã nói, là gái vàng gái bạc nhà người ta, vì vậy là không quen việc, ích kỷ, ỷ lại…hầu như nhược điểm nào cô ấy cũng có hết.

Cháu đã cưới trong may rủi, như bao người. Nếu vợ chồng ở riêng nhau một mái nhà độc lập, có khi chồng thành nội tướng còn cô vợ không biết thành cái gì. Vậy đó, rồi cũng xong, vung và nồi, méo thì chỉnh, có khi chỉnh mãi thì vung méo nhưng có vung còn hơn là nồi không vung hoặc phải bỏ, đi tìm một cái vung mới.

Sự cố đáng tiếc ở chỗ, cháu đã mạnh tay với vợ ngay trong gia tộc vợ, để các anh vợ ra tay và ba má vợ phiền lòng. Rất không nên dù vợ cháu có lỗi đến mức nào. Phải xin lỗi ba má, vì chuyện của các cháu mà làm ba má ưu phiền. Nếu được, hãy xin lỗi các anh của vợ như những người đàn ông sòng phẳng với nhau. Ví như em gái cháu bị chồng nó hành hung trước mặt mình, cháu sẽ xử lý ra sao?

Rất cần thuyết phục vợ đồng ý theo cháu về tỉnh, thu xếp một chỗ riêng và xây dựng với nhau từ cái bếp, cái phòng ngủ, cái túi tiền chung như bao người. Không có công thức khác. Kéo dài mãi tình trạng như hiện nay, cô e, chính cháu sẽ nguội lòng và rồi sẽ có “cái vung mới” xuất hiện trong tầm mắt.

Lại ly dị, đàn ông hai lần vợ cũng nhàu nát lắm, bình tâm và cẩn trọng nhá. Cô thương và tin ở cháu nhiều. Những người đàn ông còn trẻ đã qua một lần đò thường sâu đằm, nội tâm và cũng rất đa cảm. Hãy mạnh mẽ lên cháu để làm chỗ dựa cho vợ và con, để níu kéo lại một mái ấm đang như dần xa tầm tay mình.

Mong mọi việc sớm vuông tròn và hãy hồi âm lại tin vui cho cô nhé.

Hay uống bia, dễ bị ung thư gan như cựu tổng thống Mỹ

(Kiến Thức) - Những quý ông uống 3 ly bia mỗi ngày có nhiều nguy cơ bị ung thư gan như cựu tổng thống Mỹ Jimmy Carter hiện nay. 

Hay uóng bia, dẽ bị ung thu gan nhu cụu tỏng thóng Mỹ
Ông  Jimmy Carter, cựu tổng thống Mỹ 90 tuổi, vừa thông báo về việc ông bị ung thư gan, và bệnh đã lan sang nhiều bộ phận trong cơ thể. Cựu tổng thống Mỹ Jimmy Carter đang được điều trị tích cực, tiên lượng được cho là khá tốt. 
Hay uóng bia, dẽ bị ung thu gan nhu cụu tỏng thóng Mỹ-Hinh-2
Ung thư gan là một trong những dạng ung thư phổ biến nhất, và rất nhiều sai lầm trong ăn uống làm tăng nguy cơ bệnh. Trong đó, bia rượu là một tác nhân quan trọng. Một nghiên cứu của Quỹ Nghiên cứu Ung thư Thế giới (WCRF) cho thấy, những người uống sáu đơn vị hàng ngày (tương đương ba lon bia, 2 ly rượu vang) có nhiều khả năng bị ung thư gan. 
Hay uóng bia, dẽ bị ung thu gan nhu cụu tỏng thóng Mỹ-Hinh-3
Một đơn vị uống chuẩn chứa 10g cồn. Thông thường một nửa lít bia tiêu chuẩn chiếm hơn hai đơn vị. Vì vậy uống 3 hoặc nhiều hơn 3 lon bia 500ml/ngày đồng nghĩa với việc bạn sẽ tiêu thụ hơn 6 đơn vị cồn. 
Hay uóng bia, dẽ bị ung thu gan nhu cụu tỏng thóng Mỹ-Hinh-4
34 nghiên cứu đã được tiến hành với 8,2 triệu người uống hơn lượng bia trên hàng ngày. Kết quả có đến gần 25.000 trường hợp bị ung thư gan. 

Phải nộp hết lương cho mẹ chồng suốt 10 năm nay

(Kiến Thức) - Đi làm 10 năm, tôi phải nộp hết lương cho mẹ chồng, chỉ được cầm ít đồng tiêu vặt. Tôi có nên xin bà giữ lại lương của mình?

Tôi và chồng tôi lấy nhau là do sự mai mối của mẹ chồng. Lúc đó bố tôi ốm rất nặng, kinh tế khó khăn, mẹ chồng tôi đã như phao cứu sinh của gia đình tôi, bố tôi từ cõi chết trở về cũng là nhờ bà. Chính vì vậy khi chúng tôi lấy nhau, bà là mẹ chồng, cũng là ân nhân, tôi vừa kính nể, vừa có phần sợ bà. Nói chung tôi cũng không có gì phải phàn nàn về bà, ngoại trừ một việc đó là bà nắm giữ kinh tế vợ chồng tôi. Chồng tôi vốn con nhà giàu, thời thanh niên từng nhiều lần chơi bời, tiêu xài hoang phí. 
Khi chúng tôi cưới, mẹ chồng tôi yêu cầu hằng tháng chúng tôi nộp hết lương cho mẹ chồng, chỉ được cầm lại chút ít tiêu vặt, mọi thứ vật dụng bà sẽ sắm cho đầy đủ, còn tiền lương bà ghi lại, cái gì cần chúng tôi chi thì bà lấy, còn lại mua vàng, sau này trả cho chúng tôi. Chúng tôi sống đầy đủ, không thiếu thốn thứ gì, tôi biết mẹ chồng tôi làm thế là giữ hộ chúng tôi tiền. Nhưng tôi thực sự thấy buồn khi 10 năm đi làm, tôi không hề có quyền với đồng tiền mình làm ra, mỗi khi muốn biếu bố mẹ, các em chút ít cũng không thể, vì ngại ngửa tay xin mẹ chồng. Tôi có nên nói với bà từ giờ chúng tôi sẽ giữ tiền lương của mình không? Làm vậy tình cảm giữa tôi và bà có sứt mẻ không? - Trần Thu Mai (Phú Thọ).

Đọc nhiều nhất

Tin mới