Phải nộp hết lương cho mẹ chồng suốt 10 năm nay

(Kiến Thức) - Đi làm 10 năm, tôi phải nộp hết lương cho mẹ chồng, chỉ được cầm ít đồng tiêu vặt. Tôi có nên xin bà giữ lại lương của mình?

Tôi và chồng tôi lấy nhau là do sự mai mối của mẹ chồng. Lúc đó bố tôi ốm rất nặng, kinh tế khó khăn, mẹ chồng tôi đã như phao cứu sinh của gia đình tôi, bố tôi từ cõi chết trở về cũng là nhờ bà. Chính vì vậy khi chúng tôi lấy nhau, bà là mẹ chồng, cũng là ân nhân, tôi vừa kính nể, vừa có phần sợ bà. Nói chung tôi cũng không có gì phải phàn nàn về bà, ngoại trừ một việc đó là bà nắm giữ kinh tế vợ chồng tôi. Chồng tôi vốn con nhà giàu, thời thanh niên từng nhiều lần chơi bời, tiêu xài hoang phí. 
Khi chúng tôi cưới, mẹ chồng tôi yêu cầu hằng tháng chúng tôi nộp hết lương cho mẹ chồng, chỉ được cầm lại chút ít tiêu vặt, mọi thứ vật dụng bà sẽ sắm cho đầy đủ, còn tiền lương bà ghi lại, cái gì cần chúng tôi chi thì bà lấy, còn lại mua vàng, sau này trả cho chúng tôi. Chúng tôi sống đầy đủ, không thiếu thốn thứ gì, tôi biết mẹ chồng tôi làm thế là giữ hộ chúng tôi tiền. Nhưng tôi thực sự thấy buồn khi 10 năm đi làm, tôi không hề có quyền với đồng tiền mình làm ra, mỗi khi muốn biếu bố mẹ, các em chút ít cũng không thể, vì ngại ngửa tay xin mẹ chồng. Tôi có nên nói với bà từ giờ chúng tôi sẽ giữ tiền lương của mình không? Làm vậy tình cảm giữa tôi và bà có sứt mẻ không? - Trần Thu Mai (Phú Thọ).
Phai nop het luong cho me chong suot 10 nam nay
 Ảnh minh họa.
Thu Mai thân, qua tâm sự của bạn Tri Giao thấy mẹ chồng bạn là người rất thương con nhưng khá "độc đoán", "gia trưởng", thích thể hiện vai trò thống lĩnh, lấn át trong gia đình. Với người mẹ chồng như vậy, nếu bạn đơn phương "chống" lại, tất yếu sẽ gặp thất bại. Trong hoàn cảnh này cần có "đồng minh" bạn ạ. Và người đầu tiên đó chính là chồng bạn. Hai vợ chồng bạn cần có sự hợp tác, cùng nhau thuyết phục mẹ. 
Điều quan trọng là phải đưa ra được lý do chính đáng với bà, ví dụ ước muốn sống tự lập, trưởng thành, muốn tự mình sắp xếp cuộc sống... Đặc biệt cần chứng minh cho bà thấy chồng bạn đã thay đổi, xa rời những thói xấu cũ thế nào. Có thể các bạn xin bà sống "thử nghiệm" như thế vài tháng, nếu ổn thì bà sẽ chấp thuận ý kiến của hai bạn. Trong trường hợp bà không đồng ý, thì hai vợ chồng bạn cần lôi kéo thêm "đồng minh", là những anh em, họ hàng... những người có "tiếng nói" với mẹ chồng bạn. 
Đã gọi là đấu tranh thì tất yếu không tránh khỏi được tổn thất, mối quan hệ mẹ con chắc chắn bị ảnh hưởng, nhưng nếu bạn có thiện ý và tấm lòng hiếu thảo, tình cảm vơi rồi lại đầy, không dễ sứt mẻ đâu.

Mẹ chồng hà tiện

(Kiến Thức) - Hai vợ chồng em lập nghiệp ở thành phố, đã có nhà cửa đàng hoàng, nhưng Tết nào cũng về ăn Tết với bố mẹ chồng vì chồng em là con trưởng.

Mẹ chồng em bản chất em thấy rất tốt, mẹ chồng con dâu không có gì xung khắc, ngoại trừ tính bà quá hà tiện. Ngày Tết bà không cho em đi sắm Tết, sợ em “hoang”. 
Hai vợ chồng em lập nghiệp ở thành phố, đã có nhà cửa đàng hoàng, nhưng Tết nào cũng về ăn Tết với bố mẹ chồng vì chồng em là con trưởng. Mẹ chồng em bản chất em thấy rất tốt, mẹ chồng con dâu không có gì xung khắc, ngoại trừ tính bà quá hà tiện. Ngày Tết bà không cho em đi sắm Tết, sợ em “hoang”. Bà nói cứ để bà đi chợ, tùy tâm đưa bà tiền bao nhiêu thì đưa. Tiền em biếu bố mẹ không phải ít, tuy nhiên, mẹ chồng em mua cái gì cũng dè sẻn, đồ ăn, nhất là bánh kẹo chỉ ham rẻ mà không cần biết chất lượng thế nào. 

Vợ sợ làm dâu

Vợ cháu toàn làm chuyện ngược, chỉ vì sợ ở riêng và làm dâu, sợ phải lo đi chợ, chăm con một mình. 

Cô kính mến!

Hai vợ chồng cháu cùng là giáo viên nhưng cuộc sống hôn nhân lại luôn bị lộn tùng phèo buồn cười. Cháu nghĩ mãi mà không có cách gì điều chỉnh được.

Cháu gặp vợ cháu bây giờ khi đã đổ vỡ một lần (vợ và con trai cháu đi Mỹ sau khi ly hôn). Không có chuyện cướp chồng ở đây nhưng gia đình cô vợ bây giờ vẫn không chấp nhận. Họ lý luận rằng con gái một, lấy đàn ông có một đời vợ, nhục, phức tạp, dù con riêng chồng không phải nuôi nhưng vẫn cứ là không ra làm sao.

Cuối cùng chúng cháu vẫn cưới nhau nhưng nhà ai nấy ở. Vợ cháu bị mẹ giữ khư khư, bên cháu các chị đều “ghê gớm” nên không cần cô ấy làm dâu vẫn “không ai chết cả!”. Vợ cháu dạy học ở trường huyện, cháu có thể xin cho về thị xã được ngay nhưng bản thân cô ấy cũng không muốn hợp lý hóa cuộc sống vợ chồng.

Con gái sinh ra, bà ngoại càng chăm bẵm. Hai anh trai của cô ấy bắt đầu thắc mắc sao lấy chồng mà nó không theo chồng. Hai bà chị dâu của cô ấy cũng đâu có thích cảnh mẹ chồng ôm chặt con gái ruột và cháu ngoại như báu vật.

Còn cháu, làm sao cháu có thể chấp nhận cảnh vợ chồng chỉ có thể riêng tư với nhau vào cuối tuần như vậy? Mà chủ yếu là chồng đến chỗ nhà bà mẹ vợ, làm “chó nằm gầm chạn” (nói theo người Bắc) hai ngày hai đêm rồi lại trở về nơi xuất phát.

Con gái bọn cháu nay đã 5 tuổi, sắp vào lớp một mà vợ cháu phế cho bà ngoại muốn cho ăn kiểu gì, muốn nhồi nhét vào đầu nó thứ gì, mặc kệ.

Có thể nào chấp nhận chuyện vợ chồng không bếp chung, không có không gian riêng cho gia đình nhỏ của mình? Trên đời có ai lại dễ dàng chấp nhận cuộc sống như vậy không cô? Đàn ông ai chẳng cần bữa cơm của vợ, ai chẳng thích một căn buồng của mình, bên cạnh là đứa con duy nhất đêm hôm?

Vợ cháu toàn làm chuyện ngược, chỉ vì sợ ở riêng và làm dâu, sợ phải lo đi chợ, chăm con một mình. Có lẽ vợ cháu là người duy nhất của thế gian làm vậy. Gần đây cháu bực quá có lớn tiếng và bạt tai cô ấy trước mặt mẹ vợ. Thế là chiến tranh nổ ra. Cháu ra tối hậu thư, về tỉnh, thuê nhà ở riêng rồi dần dần sẽ mua nhà, hoặc là đường ai nấy đi.

Cô thấy cháu sai đúng chỗ nào và làm sao để tổ chức cuộc sống một cách bình thường, như bao người?

Cô giữ kín email cho cháu.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Cháu thân mến!

Cô cũng thấy như cháu, có lẽ vợ cháu là người hy hữu của thế gian. Muốn lấy chồng mà sợ nhà chồng, sợ làm dâu (dù chiếu lệ), sợ ăn và ngủ cùng với chồng. Định nghĩa thế nào về một người như vậy?

Thứ nhất, cô ấy yêu một người đã có một đời vợ và có con riêng (dù vợ cũ và con riêng người ta đã di cư xa). Vợ cháu sợ quá khứ của cháu mặc dù khi lao vào thì không nghĩ ngợi gì. Cô ấy sợ bị so sánh với người cũ và … nói chung là một nỗi sợ mơ hồ nhưng không phải không có tác động của ba mẹ ruột.

Thứ hai, góc độ này mới là chính, cô ấy là con gái út, con gái một của gia đình đã quyết không gả đi. Nhiều hệ lụy từ quyết định này. Ví như cứ làm cho vợ cháu sợ nhà chồng, sợ cực thân, sợ gánh vác…Ví như không chịu nổi trống vắng trong lòng khi không thấy bóng con gái như mình quen thấy. Và, khi vợ cháu sinh con, thì cháu ngoại một, cháu ngoại duy nhất, quá cưng, quá thích, quá ôm ấp rồi quen mùi, quen bao biện, cáng đáng.

Thứ ba, điều này cũng không kém quan trọng, vợ cháu, như đã nói, là gái vàng gái bạc nhà người ta, vì vậy là không quen việc, ích kỷ, ỷ lại…hầu như nhược điểm nào cô ấy cũng có hết.

Cháu đã cưới trong may rủi, như bao người. Nếu vợ chồng ở riêng nhau một mái nhà độc lập, có khi chồng thành nội tướng còn cô vợ không biết thành cái gì. Vậy đó, rồi cũng xong, vung và nồi, méo thì chỉnh, có khi chỉnh mãi thì vung méo nhưng có vung còn hơn là nồi không vung hoặc phải bỏ, đi tìm một cái vung mới.

Sự cố đáng tiếc ở chỗ, cháu đã mạnh tay với vợ ngay trong gia tộc vợ, để các anh vợ ra tay và ba má vợ phiền lòng. Rất không nên dù vợ cháu có lỗi đến mức nào. Phải xin lỗi ba má, vì chuyện của các cháu mà làm ba má ưu phiền. Nếu được, hãy xin lỗi các anh của vợ như những người đàn ông sòng phẳng với nhau. Ví như em gái cháu bị chồng nó hành hung trước mặt mình, cháu sẽ xử lý ra sao?

Rất cần thuyết phục vợ đồng ý theo cháu về tỉnh, thu xếp một chỗ riêng và xây dựng với nhau từ cái bếp, cái phòng ngủ, cái túi tiền chung như bao người. Không có công thức khác. Kéo dài mãi tình trạng như hiện nay, cô e, chính cháu sẽ nguội lòng và rồi sẽ có “cái vung mới” xuất hiện trong tầm mắt.

Lại ly dị, đàn ông hai lần vợ cũng nhàu nát lắm, bình tâm và cẩn trọng nhá. Cô thương và tin ở cháu nhiều. Những người đàn ông còn trẻ đã qua một lần đò thường sâu đằm, nội tâm và cũng rất đa cảm. Hãy mạnh mẽ lên cháu để làm chỗ dựa cho vợ và con, để níu kéo lại một mái ấm đang như dần xa tầm tay mình.

Mong mọi việc sớm vuông tròn và hãy hồi âm lại tin vui cho cô nhé.

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Trong Đông y, quả sung có tính bình, vị ngọt giúp kiện tỳ thanh tràng (kích thích tiêu hóa, làm sạch ruột), giải độc, tiêu thũng, thường được dùng để chữa các bệnh về tiêu hóa, kiết lỵ, viêm ruột, táo bón, trĩ.