Sống ở nhà chị gái mà tôi như người giúp việc

Từ ngày về sống nhà chị gái, tôi cảm giác mình như là người giúp việc. Nhiều bữa cơm tôi ức lắm, cố nuốt nước mắt vào trong, ăn cho xong bữa.

Hai tháng trước, vợ chồng chị gái tôi mua được một ngôi nhà khá rộng. Chị ấy nói đang còn thừa một phòng, tôi nên chuyển về sống cho đỡ tốn tiền thuê phòng trọ. Hiện tôi đang là sinh viên, tháng nào cũng phải bỏ ra 1,5 triệu thuê phòng.

Lúc đầu tôi không muốn chút nào, vì tôi không hợp với tính khí nóng nảy của anh rể. Đang sống ở ngoài tự do, thoải mái, thích làm gì thì làm, không bị ai quản thúc. Nhưng bố mẹ thuyết phục rất nhiều, muốn tôi đến nhà chị ở cho đỡ tốn tiền. Với lại sống cùng anh chị thì bố mẹ ở nhà bớt lo lắng hơn. Cuối cùng tôi cũng thuận theo mong muốn của mọi người.

Từ ngày về sống nhà chị gái, tôi cảm giác mình như là người giúp việc. Do cùng đường đến trường nên ngày nào tôi cũng phải đưa đón hai cháu. Chị gái đi làm về muộn, thế là tôi phải qua chợ mua đồ nấu ăn cho cả ngày. Anh rể về sớm nhưng chẳng phụ giúp tôi việc nấu nướng hay dọn dẹp nhà cửa. Anh nằm xem tivi, đến giờ ăn phải có người mời mới chịu ngồi vào bàn.

Trong bữa ăn, nếu có thiếu gì đó là mọi người lại gọi tôi lấy giúp. Nhiều bữa cơm tôi ức lắm, cố nuốt nước mắt vào trong, ăn cho xong bữa. Tôi luôn tự động viên mình có hoàn cảnh sống còn tốt hơn nhiều người khác, có khó khăn nhỏ này không vượt qua thì sao làm được việc lớn.

Tuần vừa rồi, mẹ gửi cho tôi 3 triệu đóng tiền ăn hai tháng. Tôi nói là hàng tháng chị gái cho 1 triệu để chi tiêu sinh hoạt, còn tiền ăn chị không lấy. Mẹ nói là chị em gái cho nhau chút không sao nhưng đừng để anh rể biết được lại lớn chuyện.

Mẹ bảo tôi cứ góp tiền ăn cho anh rể, chắc chắn anh ấy không lấy nhưng tôi vẫn phải đưa để đỡ mang tiếng ăn nhờ ở đậu.

Tối hôm kia, lúc có mặt hai anh chị, tôi đưa 3 triệu tiền ăn góp hai tháng cho chị gái. Chị nói tôi ăn uống đáng là bao nhiêu đâu mà cầm tiền, rồi chị bảo tôi cất tiền đi. Bất ngờ anh rể nói là hai tháng mà tôi góp bằng đó tiền là quá ít. Anh bảo mỗi ngày tôi ăn 3 bữa cộng tiền điện nước, một tháng phải góp 2 triệu mới đủ.

Chị gái nói hằng ngày tôi đưa đón các cháu đi học, lo cơm nước, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng. Tôi làm nhiều chẳng khác gì người giúp việc, hàng tháng không trả lương cho thì thôi, sao lại lấy tiền ăn của tôi. Những lời của chị gái quá đúng, anh rể im lặng không nói gì nhưng thái độ không được vui.

Từ sau hôm đó, tôi không muốn ở nhà chị gái nữa, tôi muốn ra ngoài sống. Nhưng tôi mới học có năm hai, sau này còn tốn rất nhiều tiền mà thu nhập của bố mẹ tôi thấp. Tôi thật sự không biết phải làm sao nữa? Cứ ở thế này tôi không thoải mái chút nào.

Đến bệnh viện thăm chị gái, thấy hộp cơm trên bàn tôi xót xa

Tôi bảo chị gái về nhà mẹ để tôi chăm chị ở cữ nhưng chị không chịu.

Chị gái tôi lấy chồng nghèo. Khi chị dẫn người yêu về, gia đình tôi đều rất bất ngờ. Một người con gái xinh đẹp, giỏi giang như chị lại làm vợ một người có công việc không ổn định - chạy xe ôm. Đã thế nhà anh rể tôi còn ở xa, cũng khó khăn và nếu cưới thì chị phải chuyển việc về quê chồng.

Vậy mà chị gái tôi vẫn một mực đòi cưới. Bất đắc dĩ, bố mẹ tôi đành phải chấp nhận. Ngày cưới của chị, bố mẹ tôi cho chị 3 lượng vàng làm của hồi môn. Còn nhà chồng chỉ tặng chị 5 chỉ vàng. Nhưng tôi thấy họ cũng đàng hoàng, hiền lành, thương con dâu.

Chị giúp việc nằng nặc xin nghỉ việc về quê vì điều này

Những ngày vừa rồi không có người làm khiến tôi thật vất vả, việc gì cũng đến tay, từ nấu nướng dọn dẹp đi chợ, còn chồng con quen ăn sẵn chẳng chịu làm giúp việc gì.

Chị giúp việc nhà tôi tên Oanh, chăm chỉ hiền lành, làm ở nhà tôi được 4 năm nay rồi. Chẳng hiểu sao tuần vừa rồi chị ấy nằng nặc muốn nghỉ việc khiến đầu óc tôi rối tung lên.

Công việc ở cơ quan thì nhiều, lại phải lo tìm người giúp việc thay thế cho phù hợp thật quá khó. Tôi chưa muốn cho chị Oanh nghỉ nhưng chị nằng nặc muốn về quê vì nói ở nhà có việc gấp không thể ở lại thêm ngày nào nữa.

Tặng chị gái cái áo hàng hiệu không ngờ khiến chuyện tồi tệ hơn

Nếu không thay đổi bản thân mình, chị gái tôi sẽ khổ suốt đời mà thôi.

Đọc bài viết: "Bị chồng chê, tôi rút 100 triệu định đi làm đẹp nhưng rồi lại do dự" mà tôi thấy có bóng dáng chị gái mình trong đó.

Chị gái tôi là giáo viên, ăn mặc giản dị, tính cách gần gũi, hòa đồng. Lẽ ra, người như chị nên có một người chồng tốt. Nhưng oái oăm thay, anh rể của tôi lại là kẻ ham ăn lười làm, chỉ thích than nghèo kể khổ để lấy lòng thương của người khác. Sau nhiều lần bất đồng quan điểm, vợ chồng chị tôi đã ly hôn.

Đọc nhiều nhất

Tin mới