Sau 10 năm bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà, tôi biết ơn mẹ

Lúc vợ chồng tôi khó khăn nhất, vậy mà mẹ chồng bắt chúng tôi ra ngoài sống.

Chúng tôi lấy nhau được hơn một năm thì mẹ chồng khuyên ra ở riêng cho thoải mái. Chồng tôi không muốn rời xa mẹ vì sợ lúc bà ốm đau không có ai chăm sóc. Còn tôi muốn được sống cùng với mẹ chồng để đỡ tiền chi tiêu sinh hoạt và hằng ngày được mẹ nấu cơm chăm sóc con cho để yên tâm đi làm.

Thấy vợ chồng tôi không có ý định ra ở riêng, mẹ thay đổi thái độ hẳn. Bà nói nếu chúng tôi muốn sống với bà thì mỗi tháng sẽ phải nộp cho mẹ 7 triệu tiền chi tiêu sinh hoạt. Lương của tôi và chồng cộng lãi mỗi tháng có 15 triệu, nộp cho mẹ gần một nửa rồi thì chúng tôi lấy gì mà chi tiêu tiết kiệm.

Chồng tôi đưa cho mẹ 5 triệu một tháng mà bà không chịu, cứ bắt chúng tôi phải đưa đủ số tiền bà yêu cầu. Vợ chồng tôi ấm ức lắm nhưng vì là nhà của bà, chúng tôi lại là con, không có quyền hành gì. Tôi bàn với chồng ra ngoài sống cho thoải mái, vợ chồng chăm chỉ làm việc kiếm tiền mua nhà để mẹ không khinh thường.

Tôi phải thuyết phục chồng mất nửa tháng anh ấy mới chịu đi thuê phòng trọ. Lúc chúng tôi dọn đồ, mẹ chồng cho đúng 1,5 triệu, nói là thuê nhà cho con cháu tháng đầu. Chồng tôi chê ít nên không lấy và mẹ liền cất ngay vào túi.

Nhiều năm sau đó, chúng tôi vẫn giận mẹ chồng, con cháu gặp khó khăn bà không giúp lại đuổi ra khỏi nhà. Dù bên ngoài chúng tôi vui vẻ cười nói với mẹ nhưng trong lòng vẫn rất giận bà. Chính vì tức mẹ mà chúng tôi khát khao làm giàu.

Sau 10 năm đi thuê phòng trọ, tháng vừa rồi chúng tôi đã mua được nhà. Một ngôi nhà đẹp và to lớn hơn của mẹ chồng đang sống. Sau khi mua nhà, chúng tôi còn có một khoản tiết kiệm trong ngân hàng, chồng tôi dự định để mua ô tô nhưng tôi không đồng ý.

Hôm qua, chồng tôi đưa mẹ đến xem nhà mới của chúng tôi. Nhìn ngôi nhà đẹp của con cháu, mẹ chồng không ngớt lời khen ngợi chúng tôi giỏi. Sau bữa ăn cơm mừng nhà mới, mẹ bất ngờ đưa cho chúng tôi một túi vàng, nói là trong đó có 14 cây tặng cho 2 đứa.

Mẹ bảo ngày trước thấy vợ chồng tôi không có chí hướng, chi tiêu hoang phí, chỉ thích sống an phận dựa dẫm vào mẹ. Với lối sống đó thì đưa bao nhiêu tiền cho chúng tôi cũng phá hết. Phải khó khăn lắm mẹ mới đưa ra quyết định bắt con cháu ra ở riêng. Bây giờ nhìn thấy thành quả của chúng tôi đạt được, mẹ đã yên tâm giao số vàng có cho chúng tôi sử dụng.

Cầm món quà lớn và bất ngờ của mẹ mà chúng tôi chỉ biết xin lỗi và hối hận về sự thờ ơ lạnh nhạt trong nhiều năm nay. Tuy mẹ đã bỏ qua nhưng lòng tôi vẫn thấy áy náy vô cùng!

Nhờ chị dâu nuôi con 8 năm tôi báo đáp 500 triệu

Để cảm ơn chị dâu đã chăm sóc con hộ mấy năm qua, tôi đã chuẩn bị 500 triệu biếu chị.

Tôi và chồng có duyên gặp nhau là nhờ một nguời bạn giới thiệu. Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, tôi đã bị anh thu hút, bị anh đưa luôn trái tim của tôi đi rồi. Sau một năm hẹn hò, chúng tôi tiến đến hôn nhân trước sự thúc giục của bố mẹ, mà căn bản hai đứa cũng lớn cả rồi nên chẳng còn gì phải lăn tăn về đám cưới nữa. Sau một năm cưới, tôi sinh con gái đầu lòng, dự tính vài năm nữa sinh thêm một đứa để nhà cửa đông vui, có chị có em. Để các con có cuộc sống tốt hơn, chồng tôi làm việc rất chăm chỉ, anh làm ngày làm đêm, cặm cụi trên công trường để kiếm thêm tiền.

Mỗi tối nhìn chồng về nhà người mồ hôi nhễ nhại, quần áo bám đầy bụi và xi măng lòng tôi quặn thắt, khuyên anh giữ gìn sức khỏe nhưng anh chỉ cười rồi bảo không sao, anh còn khỏe anh làm được. Sau 2 năm, chúng tôi xây được một căn nhà nho nhỏ trên mảnh đất ngay sát nhà mà bố mẹ chồng cho.

Chú rể hậm hực vì không có vàng, cô dâu liền huỷ hôn

Đời em chỉ có một lần lấy chồng, gặp phải người đàn ông chỉ nghĩ đến vật chất như vậy em không cần, thà ở giá còn hơn.

Em nghĩ đúng là mình tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa các chị ạ. Định cưới bao nhiêu lần nhưng rồi vì lý do này lý do khác mà em từ chối mấy mối hôn sự rồi.

Giờ thì em huỷ đám cưới hẳn, thôi thì chắc duyên của mình chưa đến thật sự, có cố ép cưới sau này khổ mình chứ khổ ai.

Được "phi công trẻ" chiều tới bến, vợ tôi muốn... làm lại cuộc đời

Đó là ngoại hình, còn tình cảm thì Thuỳ Dung bảo cậu trai yêu chiều em hết lòng, cậu luôn nóng bỏng khi họ bên nhau và em muốn làm lại cuộc đời vì em đã nhận ra cậu trai trẻ kia mới là tình yêu đích thực.

Bố mẹ tôi theo nghề buôn bán hàng gia dụng của ông bà nội tôi từ ngày bố mẹ về chung một nhà. Bố mẹ lại ít con, mãi đến khi tôi lên 9 tuổi mẹ mới sinh em gái tôi. Vì vậy cuộc sống gia đình tôi thuộc diện có của ăn, của để.

Anh em tôi lớn lên, đi học rồi đi làm mà chưa hề biết đến cực khổ hay thiếu thốn thứ gì. Bố mẹ có con rể ngày em gái tôi nhận được tấm bằng tốt nghiệp trường Đại học Ngoại thương. Để rồi hơn 1 năm sau cả nhà tôi vui mừng chào đón con trai đầu lòng của em gái tôi ra đời. Bố mẹ tôi phấn khởi khi được lên chức ông bà ngoại, nhưng lại băn khoăn áy náy khi tôi đã bước vào tuổi 33 mà chưa có ý định yên bề gia thất.

Đọc nhiều nhất

Tin mới