Rùng mình về buối tối kinh hoàng làm tan vỡ cuộc hôn nhân

Bây giờ tôi ly hôn đã 5 năm, nuôi con một mình. Anh không còn hiện diện trong cuộc sống của mẹ con tôi nữa nhưng nhiều đêm trong mơ tôi vẫn giật mình thon thót, quá khứ ám ảnh hiện về như thước phim quay chậm.

Hồi đó, tôi mới 25 tuổi, anh hơn tôi ba tuổi. Ở tuổi này có lẽ con người ta vẫn còn sự bốc đồng, ương ngạnh. Anh quản lý một công ty chuyên phân phối vật liệu xây dựng, hay phải chén chú chén anh cùng đối tác, bạn bè.
Tôi nghĩ mãi không hiểu nổi, vì sao khi đàn ông ngồi vào bàn nhậu là phải ép nhau rượu bia. Họ đặt ra những qui tắc để ép uổng đối phương thật man rợ: “Vào ba ra bảy” (chào bàn uống ba ly, ai ra về trước phải chịu phạt bảy ly). Nếu ai uống ít thì bị chế giễu, đi nhậu khuya bị vợ gọi về thế nào bạn nhậu cũng coi thường, giễu là đồ sợ vợ, núp váy đàn bà, không đáng mặt nam nhi.
Ở với nhau hai năm nhưng cuộc sống hôn nhân căng thẳng, triền miên trong cãi vã. Anh tự ái cao, kiên cường bất khuất, "thà phụ vợ con còn hơn phụ bạn".
Bây giờ tôi ly hôn đã 5 năm, nuôi con một mình. Anh không còn hiện diện trong cuộc sống của mẹ con tôi nữa nhưng nhiều đêm trong mơ tôi vẫn giật mình thon thót, quá khứ ám ảnh hiện về như thước phim quay chậm.
Rung minh ve buoi toi kinh hoang lam tan vo cuoc hon nhan
Ép nhau rượu bia là hành động vô văn hóa nhất. Ảnh minh họa 
Đồng hồ điểm 12 giờ đêm, tôi ôm con nhỏ mới hai tháng tuổi trên tay và thấp thỏm sao chồng vẫn chưa về. Vừa lúc nãy, anh còn hứa chỉ uống xã giao hai, ba ly thôi rồi về trước 9 giờ tối. Nhắn tin không thấy chồng trả lời, tôi chẳng dám gọi điện bởi sợ làm chồng mất mặt với bè bạn.
Tôi để mặc con trên giường một mình, chân trần chạy từ lầu cao xuống đất (quên cả đi thang máy). Ơn trời chồng tôi đang ngồi trên gờ xi măng của bồn cây công viên, có vẻ anh không bị gì nghiêm trọng. Ngó sang chiếc xe ô tô bẹp rúm đầu vì đâm thẳng vào gốc cây phượng.
Khi tôi hỏi chuyện gì xảy ra anh lè nhè: “Ủa em hả, nhà mình ở đâu?”. Tôi lắc đầu ngao ngán dẫn chồng về nhà. Rất may tai nạn không gây thiệt hại về người, vật bị anh tông trúng là gốc cây chứ không phải là ai đó.Tôi vừa vào giường đặt con gái xuống thì bảo vệ chung cư lên bấm chuông. Đoán có sự chẳng lành, ngực tôi đánh trống thình thịch. Tôi đứng không vững khi nghe bảo vệ nói: “anh D. là chồng chị phải không, anh ý đụng xe dưới sân, chị xuống xem sao nhé”.
Chồng tôi còn có một tật, khi nhậu xỉn rất thích đưa bạn về để tỏ lòng mến khách. Anh đi ô tô, ai đi xe máy anh đều khuyên họ hãy gửi xe lại quán để anh lái xe đưa về cho an toàn. Đó là một chuyện khiến tôi và anh hay cãi vã.
Những lúc anh tỉnh táo tôi đã hết mực khuyên can: “Anh còn con nhỏ, sau bữa nhậu anh cũng uống rất nhiều, tự lái xe về an toàn được đã mừng lắm rồi. Anh kệ người ta đi, sao anh ôm đồm mời mọc đưa người ta về làm gì”. Y như rằng anh phản đối. Anh cho rằng mình đi xe hơi an toàn hơn, bạn đi xe máy về khuya đường xa nguy hiểm. Đã là anh em chơi chung với nhau thì phải biết suy nghĩ cho nhau. Thế là tôi biến thành người đàn bà nhỏ nhen, ích kỷ, thiển cận.
Tôi đã xuống nước chấp nhận anh phải đi nhậu và tiếp khách nhiều là điều khó tránh, chỉ khuyên anh nên về nhà cất xe ô tô hoặc để xe lại cơ quan luôn rồi bắt taxi đi nhậu cho an toàn, lỡ về trễ vợ con cũng đỡ lo. Ai ngờ anh lại viện ra lý do: “Đi gặp đối tác mà đi xe ôm, đi taxi thì mất tư thế, họ nhìn thấy còn ai thèm làm ăn với mình”. Đêm hôm đó trên đường lái xe về nhà, anh đã quẹt trúng một bác đang chạy xe máy.
Nhận điện thoại báo, tôi cuống cuồng gửi con nhờ hàng xóm trông giùm, tất tả chạy đến giải quyết hậu quả chồng mình gây ra. Đám bạn chí cốt ép uống bia rượu cùng chồng tôi tuyệt nhiên không thấy ông nào. Khi tôi đến nơi, người bị nạn đã được người dân đưa đi cấp cứu, còn anh, tuy nồng nặc hơi men, nhưng vì gây tai nạn nên đã tỉnh, anh lè nhè: “Em đến bệnh viện coi người ta bị sao không, anh say quá nên lạc tay lái”. Nạn nhân bị gãy chân, ảnh hưởng sức lao động trong ba tháng. Tôi xin lỗi lạy lục, thỏa thuận đền ba mươi triệu đồng, mãi họ mới đồng ý bỏ qua cho.
Đấy là lần nghiêm trọng nhất và cũng là nhát cắt chia lìa cuộc hôn nhân của chúng tôi. Tôi không thể mãi sống trong thấp thỏm lo âu như thế. Không đêm nào tôi được ngủ yên, ngay ngáy lo chồng có bị sao không, có đụng trúng ai không, rồi giật bắn mình khi thấy tin nhắn hay các cuộc điện thoại lạ gọi tới báo tin chẳng lành.
Anh không thay đổi được, thôi thì đành đường ai nấy đi. Tôi còn phải nghĩ cho tương lai của con gái mình, con tôi cần được sống bình yên chứ không phải luôn phấp phỏng phải đợi anh về trong dáng vẻ say

Bạn gái ngoan hiền rủ vào nhà nghỉ và cái kết đắng

Tôi cởi áo chui vào trong chăn cùng em. Nhưng chưa được 10 phút, tôi tá hỏa thấy em run lập cập, khuôn mặt tái mét...

Tôi và em yêu nhau được 1 năm. Chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn bởi em còn sợ. Tôi thấy em xinh đẹp, ngoan ngoãn, hiền lành, lại biết nghe lời, cũng rất biết quan tâm tôi thế nên cố gắng kìm nén bản thân cho dù nhiều lúc rất bực bội.
Ban gai ngoan hien ru vao nha nghi va cai ket dang
 

Há hốc mồm sau lời đề nghị "không thể tin" của chồng soái ca

Chị miệng há hốc, mắt tròn xoe không tin những gì mình vừa mắt thấy tai nghe là sự thật. Người chồng hiền lành, yêu chiều vợ con là anh đây sao?

Anh là mối tình thứ bao nhiêu trong đời chị không còn nhớ nổi. Chị lấy anh là vì anh là xuất hiện "đúng người, đúng thời điểm". Một phần, chị gặp anh ở cái tuổi thứ 25 – cái tuổi đẹp nhất để lập gia đình đã tới, ở tuổi này chị cảm thấy mình đủ chín chắn để bước vào cuộc sống hôn nhân.

Gục ngã khi phát hiện nửa đêm chồng ra nghĩa trang ngủ, sáng lại về ôm vợ

Tầm 12 giờ đêm, chồng tôi bắt đầu thức giấc. Anh đi ra ngoài, nhân cơ hội ấy, tôi đã bám theo anh.

Khi gõ những dòng này, tay chân tôi vẫn còn run lẩy bẩy. Người chồng mà tôi sống cùng, người đàn ông tôi yêu suốt 1 năm qua, tại sao lại khiến tôi thấy xa lạ và mơ hồ thế này?

Tôi đến với chồng cách đây 1 năm. Sau khi yêu nhau, tôi được biết chồng tôi đã từng yêu một cô gái. Họ yêu nhau mấy năm trời, thậm chí còn tính đến chuyện đám cưới. Số phận trêu ngươi, cô người yêu của chồng tôi bị tai nạn qua đời.

Về sau, mỗi lần tôi nhắc đến người yêu cũ là chồng tôi lại gạt đi, anh bảo đó là quá khứ và xin tôi đừng khiến anh thêm đau lòng. Lúc đó tôi còn tự trách mình vô duyên vì tò mò với người đã khuất. Kể từ lần ấy, tôi không còn thắc mắc gì về chuyện tình cảm của họ.

Chúng tôi kết hôn, được hai bên bố mẹ cho tiền để mua một căn chung cư. Với số tiền đó, chúng tôi dư sức mua được căn chung cư nội thành, lại thuận tiện đi lại. Vậy mà chồng tôi không nghe. Anh khăng khăng đòi mua nhà ở ngoại thành, đã vậy còn xa chỗ làm của cả hai chúng tôi.

Guc nga khi phat hien nua dem chong ra nghia trang ngu, sang lai ve om vo
Thấy tôi không đồng ý, chồng tôi ra sức thuyết phục vợ. (Ảnh minh họa) 
Thấy tôi không đồng ý, chồng tôi ra sức thuyết phục vợ. Anh bảo ở ngoại thành chi phí không đắt đỏ, không khí trong lành, mà bây giờ chúng tôi nên tiết kiệm một khoản tiền chứ không nên phung phí hết tiền bố mẹ đã cho. Chẳng hiểu sao khi ấy tôi lại thấy có lý. Vì thế, chúng tôi quyết định chọn căn nhà ở khu chung cư xa trung tâm thành phố.
Tôi bắt đầu phát hiện chồng mình có biểu hiện lạ cách đây nửa tháng. Tôi kết hôn đã được 1 tháng. Nhưng vì có thai trước nên hiện tại cái thai của tôi đang ở tháng thứ 3. Đợt này tôi thường xuyên phải dậy đi tiểu đêm. Điều kỳ lạ là đêm nào tỉnh dậy tôi cũng không thấy chồng đâu. 1 tuần, rồi 2 tuần đều như vậy, tôi ra ban công và phòng đọc cũng không thấy chồng nên bắt đầu sinh nghi. Tôi còn nghĩ vì mình không đáp ứng đủ nhu cầu sinh lý nên chồng mới ra ngoài ngoại tình để giải tỏa.
Tối ấy, tôi lên giường và giả vờ ngủ như mọi ngày. Tầm 12 giờ đêm, chồng tôi bắt đầu thức giấc. Anh đi ra ngoài, nhân cơ hội ấy, tôi đã bám theo anh. Chồng tôi rảo bước nhanh đến khu nghĩa trang gần chỗ chúng tôi ở. Tôi lạnh toát sống lưng khi thấy chồng bước vào nơi ấy giữa đêm. Nhưng sự tò mò vẫn thôi thúc, tôi theo anh cho đến khi anh dừng chân lại một ngôi mộ. Rồi anh thắp nến và nằm xuống cạnh ngôi mộ ấy.
Guc nga khi phat hien nua dem chong ra nghia trang ngu, sang lai ve om vo-Hinh-2
Điều kỳ lạ là đêm nào tỉnh dậy tôi cũng không thấy chồng đâu. (Ảnh minh họa) 

Đó là mộ người yêu cũ của chồng tôi. Tôi nhận ra vì đã từng thấy ảnh chồng mình và cô ấy trên facebook. Chân tôi như khuỵu xuống khi biết sự thật phía sau mọi chuyện. Và tôi đã lờ mờ đoán ra được, tại sao chồng tôi thích ở khu chung cư ngoại thành này đến vậy. Thì ra anh muốn gần người yêu cũ của mình. Thì ra đêm nào anh cũng ra ngủ bên mộ cô ấy và lẻn về nhà lúc tờ mờ sáng để tôi không phát hiện.

Đó là chồng tôi, sao bây giờ tôi lại thấy xa lạ quá. Anh khác anh của mọi ngày hoàn toàn. Anh khiến tôi sợ anh mỗi khi đến gần. Tôi chưa dám nói ra mọi chuyện với chồng. Nhưng vì tôi cứ im lặng nên đêm nào chồng tôi cũng ra mộ người yêu ngủ rồi lại về ôm vợ như không có chuyện gì. Bây giờ tôi rối trí lắm, phải làm sao để chồng tôi chấm dứt chuyện này đây?

Đọc nhiều nhất

Tin mới