Nỗi hoang mang của chàng rể nghèo khi biết ý định của bố mẹ vợ

Nghe tin tôi mất việc, nhà ngoại liên tục gọi vợ tôi về nhà dạy bảo. Họ trách con gái không nghe lời, cưới người chồng vô dụng.

27 tuổi, tôi có vợ và con trai 2 tuổi. Vợ chồng tôi cùng cảnh xa quê, làm công nhân ở một khu công nghiệp thuộc vùng ven TP.HCM.

Chúng tôi làm đám cưới sau 1 năm yêu nhau mà chưa nhận được sự đồng thuận từ nhà vợ. Tuy nhiên, khi vợ tôi sinh con, bố mẹ vợ thương tình nên cho tôi lui tới thăm nom.

Từ đây, mối quan hệ giữa tôi và nhà vợ được cải thiện đôi chút. Thế nhưng, bố mẹ vợ vẫn thường trách con gái lấy chồng nghèo.

Có lần, vợ tôi tâm sự, vốn dĩ bố mẹ định gả cô ấy cho người đàn ông qua một đời vợ, giàu có ở quê. Người đàn ông đó cũng rất quyết tâm, theo đuổi vợ tôi nhiều năm.

Noi hoang mang cua chang re ngheo khi biet y dinh cua bo me vo

Tôi mất việc và đối diện nguy cơ mất vợ con. Ảnh minh họa: Pxfuel.

Bố mẹ muốn vợ tôi lấy chồng gần để tiện bề hỗ trợ, chăm lo. Ngoài ra, nhà thông gia giàu thì gia đình vợ cũng nương nhờ được đôi chút. Thế nhưng, vợ tôi cãi lời bố mẹ, lấy chồng nghèo lại còn phải tha phương cầu thực.

Tiền lương công nhân chỉ đủ cho vợ chồng tôi trang trải qua ngày, cố tiết kiệm cũng dư chẳng bao nhiêu. Đến lúc nuôi con nhỏ, cuộc sống gia đình càng thêm chật vật. Khổ nhiều nhưng vợ tôi luôn tỏ ra hạnh phúc, vui vẻ khi được sống với tôi. Điều đó khiến tôi cảm thấy vững lòng.

Thế nhưng, cuộc đời không hề yên ả như chúng tôi mong cầu. Tháng 11/2022, công ty của tôi quyết định cho gần 500 công nhân tạm nghỉ việc, trong đó có tôi. Lãnh đạo công ty động viên ra Tết sẽ tính toán lại nếu tình hình hoạt động khởi sắc hơn.

Thời gian tạm nghỉ ở công ty, tôi làm nhiều việc thời vụ, thậm chí còn phụ hồ, nhặt ve chai… Trong lúc này, công việc của vợ tôi khả quan hơn, cô ấy được làm tổ trưởng, lương cũng tăng lên.

Dù vậy, khoản thu nhập thiếu hụt từ khi tôi bị tạm nghỉ việc vẫn khó có thể lấp đầy. Cuộc sống thiếu trước hụt sau khiến vợ tôi trở nên căng thẳng. Tôi rất buồn nhưng cố trấn an, động viên cô ấy cố gắng cùng tôi vượt qua khó khăn.

Vừa rồi, chúng tôi về nhà vợ ăn Tết. Biết chuyện tôi thất nghiệp, bố mẹ vợ khó chịu ra mặt, chì chiết vợ tôi rất nhiều. Hết Tết, vợ chồng về TP.HCM với hy vọng được làm việc trở lại. Vậy nhưng, công ty gặp khó khăn, quyết định chấm dứt hợp đồng lao động với tôi.

Tôi hoang mang và buồn vô hạn khi nhận tin bị mất việc. Phải khó khăn lắm, tôi mới có thể chia sẻ việc này với vợ.

Nghe tin, vợ bật khóc. Cô ấy kể nhiều ngày qua bố mẹ liên tục gọi điện, giục con gái ẵm cháu ngoại về quê. Bố mẹ vợ bảo, người đàn ông theo đuổi vợ tôi vẫn chưa tái hôn. Đợt Tết vừa rồi, khi người đàn ông ấy sang nhà chúc Tết, bố mẹ vợ của tôi thăm dò, cố tình nói vợ tôi sống không hạnh phúc. Nghe vậy, người này cũng đánh tiếng chấp nhận rổ rá cạp lại với vợ tôi.

Vợ tôi còn nhấn mạnh: “Bố mẹ em nói anh vô dụng, bị đuổi việc. Em giải thích là do tình hình chung khó khăn. Thế nhưng, bố mẹ không tin, bắt em về quê lấy chồng khác”.

Tôi không hiểu vợ kể chuyện này với mình có ẩn ý gì không? Liệu cô ấy có nghe theo lời bố mẹ, chấp nhận bỏ tôi? Tôi phải làm sao để giữ lấy gia đình của mình trong khi tương lai quá mờ mịt?

Có lúc, tôi nghĩ mình nên buông tay để vợ có được tấm chồng giàu có. Thế nhưng, nghĩ đến con trai còn quá nhỏ, tôi không cam tâm.

Độc giả Thanh Nam

Đưa vợ về thăm mẹ ốm, tôi rơi vào cảnh tình ngay lý gian

Trên đường về, vợ tôi nói đợt này sẽ đón mẹ lên chăm vài hôm. Nhưng ý định ấy đã tắt ngấm khi cô ấy bước vào phòng bệnh.

Cách đây 4 năm, tôi ly hôn người vợ đầu tiên. Chúng tôi đến với nhau vì tình yêu. Khi kết hôn, tôi cũng chỉ mong sẽ có được một gia đình hạnh phúc cùng vợ và những đứa con ngoan. Nhưng cuộc đời luôn có những thứ không thể tính trước. Cưới nhau được 2 năm vẫn không có con, chúng tôi đi khám thì mới biết, vợ tôi bị tử cung nhi hóa. Điều đó đồng nghĩa với việc, cô ấy sẽ không thể mang thai và sinh con.

Đối với một cặp vợ chồng, chuyện con cái vô cùng quan trọng. Vì thế những ngày tháng sau đó, chúng tôi liên tục nảy sinh mâu thuẫn. Sau đó thấy tình cảm càng ngày càng nhạt, vợ tôi chủ động nói chia tay.

Trách vợ trực Tết chứ không chịu ở nhà với gia đình

Làm cả năm, cả đời tham gì mấy ngày Tết chứ? Tiền gấp 3 chứ gấp 10 lần cũng không bằng Tết đoàn viên.

Vợ chồng tôi đi làm xa quê, thành ra chỉ có ngày lễ Tết mới có thời gian về. Năm nay Tết được nghỉ 7 ngày, tôi dự tính về từ chiều tối 28 để cùng bố mẹ lo chuẩn bị. Tôi là con trưởng nên trách nhiệm nặng nề hơn, dưới tôi là 2 cô em gái nhưng hai đứa lấy chồng gần bố mẹ cũng đỡ buồn. Là dâu trưởng trong nhà nhưng vợ tôi không thân thiết với em chồng. Cô ấy chỉ gặp chào hỏi qua loa chứ không mặn mà gì.

Hai đứa em với mẹ suốt ngày chê vợ tôi. Rằng cô ấy không biết cư xử ăn ở với nhà chồng. Vợ luôn ngó lơ với mọi việc, các em hỏi vay mượn thì lúc nào cô ấy cũng bảo "Không có". Tôi cằn nhằn vợ kẹt không cho em vay thì cô ấy nói: "Không vay mượn thì còn anh em, vay mượn vào là mất hết. Tốt nhất nên tránh, chứ nhà mình có dư giả gì đâu. Vợ chồng mình vẫn phải tiết kiệm từng đồng lo cho con cái, sinh hoạt đấy thôi". Vợ nói thế thì tôi chịu.

Tôi điêu đứng khi biết vợ mang toàn bộ tiền tiết kiệm cho em trai

Tôi lật tung cả phòng trọ lên cũng không tìm thấy. Vợ đi chợ về, thấy đồ đạc lộn xộn, cô ấy thắc mắc. Khi biết tôi đang tìm cuốn sổ, vợ bối rối không nói được lời nào.

Tính tình tôi rất thoáng trong chuyện quản lý tiền nong. Vợ hay chồng giữ không quan trọng, miễn là gia đình yên ổn hạnh phúc là được. Vì thế sau khi cưới nhau, vợ thích được giữ tiền, tôi giao toàn bộ tài chính cho cô ấy giữ.

Nhờ sự tiết kiệm và có tay giữ tiền của vợ mà số tiền tích lũy trong gia đình ngày càng nhiều lên. Đầu tháng 10 vừa rồi, vợ tiết lộ số tiền tiết kiệm được 700 triệu. Với số tiền đó, tôi dự định sang năm sẽ vay thêm tiền anh em và ngân hàng để mua một căn hộ chung cư.

Đọc nhiều nhất

Tin mới