Mẹ chồng mắng tôi bất hiếu, nhất quyết dọn về ở với em chồng

Trong mắt người ngoài, nhà chồng tôi rất hòa thuận hòa và mẹ chồng là người sống biết trước biết sau.

Tôi sinh ra ở nông thôn và lấy chồng gần nhà. Từ những ngày yêu bố mẹ tôi đã ngăn cấm vì chồng không học hành đầy đủ, chỉ buôn bán bình thường trong làng. Mẹ chồng tôi cũng nổi tiếng là người khó tính, nhưng không hiểu sao tôi một lòng yêu anh. Đến năm 29 tuổi, tôi không chịu hẹn hò với ai, thì bố mẹ tôi mới đồng ý tổ chức hôn lễ. Rất may, chồng là người sống biết điều và luôn dành cho tôi những gì tốt đẹp nhất.

Nhà chồng có hai anh em, chồng tôi là cả, sau anh có một em trai. Hai anh em hoàn toàn khác biệt nhau. Chồng tôi thì chỉ là dân lao động, còn em chồng học hành đầy đủ nên làm cán bộ trên thành phố. Em cũng cưới được vợ giỏi giang làm công sở. Nói chung, ai cũng khen ngợi vợ chồng em chồng tôi hạnh phúc, có học thức và giàu sang.

Chúng tôi ở chung với mẹ chồng, còn em chồng thì có nhà riêng trên thành phố. Tôi thấy mấy lần em chồng có mời mẹ lên ở cùng nhưng bà từ chối, bà nói thích không gian ở quê, thoải mái hơn. Những ngày lễ Tết, vợ chồng em chồng đều tặng mẹ chồng tôi rất nhiều quà cáp, còn chúng tôi thì không bởi điều kiện khó khăn hơn.

Nhưng tôi luôn cảm nhận rõ, bà thiên vị vợ chồng em chồng tôi hơn, tất cả là vì tiền bạc.

Cách đây khoảng một năm, bà họp gia đình đòi hai con trai chu cấp. Trong lần đó, tôi không đồng ý chu cấp tiền cho mẹ chồng với lý do bà ở với chúng tôi rồi, chúng tôi sẽ lo ăn uống và chăm sóc bà. Còn gia đình em chồng không ở cùng thì phải lo tiền bạc. Những lúc bà ốm đau thì em chồng phải trả tiền. Ban đầu mẹ chồng không đồng ý nhưng tôi cũng cứng rắn nên bà đành chịu. Còn gia đình em chồng đồng ý mỗi tháng gửi biếu bà 5 triệu.

Me chong mang toi bat hieu, nhat quyet don ve o voi em chong

(Ảnh minh họa)

Tôi nghĩ bụng, cho dù vợ chồng tôi không có tiền nhưng cũng có công. Hàng ngày tôi đều phải phục vụ mẹ chồng cơm bưng nước rót. Lúc trái gió trở trời, bà ốm đau tôi đều phải tận tình chăm nom. Tôi làm những việc như thế tính tiền ra cũng ngang với cả em chồng.

Nhưng được vài tháng thì mẹ chồng bắt đầu có ý kiến, bà liên tục mắng tôi bất hiếu. Thậm chí, bà đòi dọn ra nhà em chồng trên thành phố ở. Sau nhiều lần như thế, tôi đồng ý để mẹ chồng đi.

Khi mẹ chồng không ở cùng, tôi cảm thấy vô cùng thoải mái, như rũ bỏ được gánh nặng. Nhưng điều không ngờ tới là một tháng sau, tôi nghe nói vợ chồng em chồng đệ đơn ra tòa ly hôn. Hỏi nguyên nhân thì tất cả là do mẹ chồng tôi. Thói quen sống của bà khác nhưng thường xuyên gây chuyện, cãi vã với con dâu. Cuối cùng lúc không chịu đựng được, em dâu tôi quyết tâm ly hôn.

Bây giờ không rõ mẹ chồng tôi có hối hận không nhưng nhìn cảnh gia đình em chồng tôi thấy thương lắm. Trước đây, hai em rất yêu thương nhau kia mà, giá như mẹ chồng tôi biết hiểu, sống biết thông cảm, yêu thương con cái hơn thì chẳng nên cơ sự như thế.

Vợ có bầu bỏ về nhà ngoại, tôi nhắn tin trêu nữ đồng nghiệp

Khi biết mình có bầu, cô ấy nhắn tin muốn tôi đến đón về nhưng mẹ tôi lại nói rằng có chân đi thì tự có chân về, nhất quyết không cho tôi đi đón vợ.

Tôi và vợ mình yêu nhau hơn 3 năm mới quyết định đi tới hôn nhân. Phần lớn là do tôi khá lớn tuổi, tôi hơn vợ 14 tuổi. Vợ tôi mới hơn 20 tuổi, cô ấy còn khá trẻ con nhưng là người chỉn chu, có đủ tiêu chuẩn để làm một người vợ đảm đang.

Mặc dù kém tôi nhiều tuổi nhưng vợ tôi là người độc lập về tài chính. Từ ngày yêu đương cho đến tận khi lấy nhau, cô ấy chẳng bao giờ cần đến tiền của tôi. Cô ấy có một cửa hàng bán đồ xách tay, tuy nhỏ nhưng uy tín và được nhiều khách hàng tin tưởng. Thậm chí mỗi lần hẹn hò, cô ấy đều chủ động chia đều tiền ăn tiêu, hoặc không thì cũng không ít lần tranh phần trả tiền.

Chồng ngoại tình nhưng muốn tôi im lặng

Anh ngoại tình và muốn tôi im lặng để con được trọn vẹn gia đình. Nhưng tôi sẽ không để anh và cô gái kia phá nát những thứ tôi đã tạo dựng bằng cả thanh xuân của mình.

Tôi biết trong mắt anh, tôi bây giờ không còn đẹp như những năm đầu chúng ta gặp nhau trong kỳ nghỉ ở quê nhà. Tôi cũng biết, người mẹ của đứa con 5 tuổi như tôi không mặn mà, hấp dẫn như cô gái anh đang quen.

Nhưng tôi vẫn nhớ anh từng nói mình hận ba, người đã bỏ rơi mẹ con anh, khiến anh phải khóc trong tủi nhục mỗi lần bị bạn bè gọi là “đồ không cha”. Tôi tin anh hiểu mẹ mình đã đau khổ thế nào khi phải sống trong phận “đàn bà bị chồng bỏ”.

Sinh xong, tôi về mẹ đẻ ở cữ, quay lại nhà thì choáng vì...

Khi tôi sinh con gái, gọi điện định nhờ mẹ chồng lên chăm thì bà bảo bận việc ở quê, thế là tôi phải thu dọn về nhà mẹ đẻ ở cữ.

Tôi và chồng quen nhau qua người khác giới thiệu. Tôi hơn chồng 3 tuổi, thực ra tôi không thích mối quan hệ "chị em" này. Từ lâu tôi luôn mong ước sẽ cưới một người đàn ông hơn mình khoảng 5 tuổi, họ sẽ chững chạc và chiều chuộng tôi. Nhưng cuộc đời không bao giờ như ý cả. Hơn nữa, chồng lại một lòng theo đuổi tôi nhiệt tình, không bỏ cuộc nên cuối cùng anh cũng tán đổ tôi.

Đọc nhiều nhất

Tin mới