Mẹ chồng bắt tôi dậy từ 5h nấu bữa sáng cho cả nhà

Vừa cưới xong được ba tháng thì mẹ chồng bắt đầu giao hết việc nhà cho tôi làm. Thậm chí, bà còn yêu cầu sáng nào cũng dậy 5h để nấu bữa sáng cho cả nhà ăn.

Tôi thừa nhận mẹ chồng là một người mẹ đẻ tốt, nhưng điều đó không có nghĩa bà là mẹ chồng tốt. Trong suy nghĩ của bà, người quan trọng nhất trên đời này chính là con trai. Còn tôi chỉ là "kẻ hầu người hạ" trong gia đình. Tôi không hiểu tại sao bà lại có những suy nghĩ cổ hủ như thế.

Xét về gia cảnh, gia đình tôi cũng ngang ngửa nhà chồng. Trên tôi có một anh trai, tôi là con út nên từ nhỏ đã được cả nhà chiều chuộng. Tôi vô tư lớn lên mà chẳng phải lo nghĩ gì cả. Chồng tôi từ nhỏ đã mồ côi bố. Mẹ chồng một tay nuôi con trai khôn lớn nên đối với bà, con trai là cả thế giới. Kể từ khi yêu, tôi đã biết mẹ chồng chiều chuộng con trai thái quá như việc đi đâu về là bà cơm nước tận nơi, thậm chí rửa mặt cho con mặc dù đã lớn rồi. Tôi nhìn kiểu bà chăm sóc chẳng khác gì xem con trai là một đứa trẻ. Tôi thấy buồn cưới nhưng nghĩ bụng, chắc sau khi cưới mẹ chồng sẽ thay đổi. 

Trước khi cưới, bố mẹ tôi biết hoàn cảnh chồng không có bố nên chẳng đòi hỏi sính lễ, mọi thứ để tùy tâm. Hơn nữa, ông bà cũng chẳng quan trọng tiền bạc, chỉ hi vọng tôi sống được yên ổn, hòa thuận đến cuối đời.

Tưởng mọi chuyện tốt đẹp, ai ngờ sau khi cưới về, mẹ chồng lại càng thể hiện sự yêu thương con trai quá mức. Bà cười nói dịu dàng vui vẻ với con trai, còn khi nói chuyện với tôi, bà giữ một vẻ mặt lạnh lùng không chút biểu cảm. Ban đầu tôi không để ý lắm nhưng lâu dần tôi thấy khó chịu khi sống trong một nhà mà mẹ chồng lại phân biệt đối xử.

Mấy lần tôi tâm sự với chồng: "Nếu cứ sống thế này một thời gian nữa chắc em không chịu nổi". Nhưng chồng an ủi: "Em thông cảm, mẹ chỉ có mình anh nên mới thế. Bà cũng chẳng sống được với mình mãi, cố gắng đừng để ý rồi mọi việc sẽ qua".

Vừa cưới xong được ba tháng thì mẹ chồng bắt đầu giao hết việc nhà cho tôi làm. Thậm chí, bà còn yêu cầu tôi sáng nào cũng dậy từ 5h để nấu bữa sáng cho cả nhà ăn. Không phải tôi không muốn làm nhưng tôi là y tá, đôi lúc phải trực tối muộn thì làm sao mà có thể thực hiện như vậy được. Một ngày đi làm về, tôi đã mệt mỏi buồn ngủ lắm rồi.

Lúc đó tôi mới lên tiếng: "Mẹ ơi, con cũng là con người, phải ăn, phải ngủ và phải làm việc, nghỉ ngơi. Con không thể như một cái máy được. Bản thân con đi làm về đã muộn lắm rồi, mẹ phải để con ngủ chứ. Việc ăn sáng bây giờ đơn giản, chỉ ra ngoài tí là xong, mẹ đừng kiếm cớ làm con khổ".

Lời nói thẳng của tôi khiến mẹ chồng khựng lại, dường như bà đã hiểu ra vấn đề rồi không nói lời nào. Kể từ đó, bà có thái độ khác hơn với tôi. Tôi nghĩ, trong cuộc sống này, có những điều cũng nên thẳng thắn với nhau, đừng chịu đựng quá mức đến ngày không thể cứu vãn nổi.

(Xin giấu tên)

Vợ coi thường chồng nhưng ly hôn thì nhất quyết không chịu

Tôi có nói là tiền bạc nhà cửa, tất cả để cho cô ấy, tôi chỉ cần tự do, nhưng cô ấy vẫn không chịu.

Tôi lấy vợ tính đến nay là 12 năm có lẻ. Để mà nói về cuộc sống gia đình sau khi kết hôn thì cũng thật nhiều chông gai, trắc trở. Tôi nợ nần, bế tắc trong cuộc sống. Khi đó vợ tôi luôn nói đi nói lại chủ đề tiền bạc và chúng tôi liên tục cãi nhau. 

Sau những lần cãi nhau, tôi cũng dần hiểu đó chỉ là vì tiền. Một vài năm tôi cố gắng phấn đấu, rồi cũng xây được nhà, kinh tế dư giả lên. Nhưng nếu để nói là tính tháng ngày vui vẻ bên gia đình thì chỉ tính được vài chục ngày trong một năm.

Tình cờ nghe cuộc nói chuyện giữa chồng và mẹ chồng, tôi ly hôn

Chúng tôi bắt đầu cuộc sống bằng việc đi thuê một căn hộ nhỏ. Tiền lương hàng tháng của hai vợ chồng chỉ đủ sinh hoạt, hầu như không để ra được đồng nào.

Tôi và chồng cũ gặp nhau trong câu lạc bộ của trường đại học. Ban đầu chúng tôi chỉ là bạn bè thông thường nhưng lâu dần, anh chủ động tỏ tình với tôi. Thấy hoàn cảnh hai bên gia đình phù hợp, tôi với anh cũng xứng đôi vừa lứa nên tôi đồng ý hẹn hò. Khi công việc ổn định, chúng tôi tổ chức đám cưới trong sự ủng hộ nhiệt tình của bố mẹ.

Năm tôi kết hôn, em chồng đang học đại học. Bố mẹ chồng nói rằng không đủ điều kiện mua nhà riêng nên chúng tôi phải chủ động cuộc sống. Tôi thấy ông bà không lương, già rồi lại còn phải nuôi con gái đang còn tuổi ăn học nên bảo bố mẹ không đòi sính lễ cao.

Nhà vợ tương lai cho 5 tỷ kèm yêu cầu này, tôi hủy hôn

Tự nhủ chắc là điều kiện gia đình tôi kém hơn, bố mẹ vợ tương lai vì muốn giữ thể diện cho nhà trai nên trao quà trước khi không có người ngoài, nhưng tôi đã lầm.

Tôi sinh ra và lớn lên tại vùng quê nghèo, bố mất từ khi tôi còn nhỏ, một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn. Thấu hiểu sự vất vả của mẹ nên từ nhỏ tôi đã cố gắng học tập để có cuộc sống tốt hơn sau này. Ra trường với tấm bằng đẹp, tôi nhanh chóng tìm được công việc tại công ty nước ngoài với mức thu nhập khá.

Thời gian sau, tôi quen Ly, ít hơn tôi 4 tuổi. Khi đó cô ấy mới chân ướt chân ráo ra trường, và được phân vào nhóm tôi làm việc. Vì là trưởng nhóm, Ly lại chưa có nhiều kinh nghiệm làm việc nên tôi phải dìu dắt, chỉ bảo cô ấy khá nhiều. Sau một thời gian tiếp xúc, cả hai dần nảy sinh tình cảm với nhau. Tìm hiểu nhau gần 2 năm, chúng tôi tính đến chuyện kết hôn.

Đọc nhiều nhất

Tin mới