Giận chồng bỏ về nhà mẹ đẻ và cái kết phũ phàng

Trời ơi, tôi choáng váng vì mức độ mặt dày của chị Ngọc và cả chồng tôi nữa.

Chào mọi người, tôi chính là tác giả của bài viết: Hai mẹ con chị hàng xóm tối nào cũng qua ngủ nhờ, chịu hết nổi, tôi định cấm họ thì chồng đùng đùng phản đối.

Sau khi bài viết được đăng tải, tôi đã nhận được nhiều ý kiến cũng như lời khuyên từ các bạn độc giả. Tôi xin cảm ơn mọi người đã nhiệt tình với tôi.

Thú thật, không phải tôi không thương người, không muốn giúp đỡ người khác, mà chẳng qua ngày nào cũng bị như vậy khiến tôi rất khó chịu. Nếu mọi người ở trong hoàn cảnh của tôi, hàng xóm qua nằm dưới sàn nhà cả buổi tối, khuya mới chịu đứng lên đi về, thì ai chẳng bực tức. Sinh hoạt đảo lộn, chưa kể nhiều việc vợ chồng muốn bàn bạc cũng phải hoãn lại vì không muốn chuyện riêng tư bị người ngoài biết được. Thế mà chồng không hiểu, cứ trách móc tôi lòng dạ ích kỷ hẹp hòi. Thế nên cuối cùng tôi quyết định phải mạnh tay.

Tôi nói với chồng nếu không đuổi hai mẹ con chị hàng xóm về từ sớm thì tôi sẽ về nhà bố mẹ đẻ ngủ sớm để đảm bảo sức khỏe. Thế mà tối đó, chồng vẫn để mặc hai mẹ con chị Ngọc ở nhà tới 11 giờ đêm. Giận chồng nên cả đêm đó và ngày hôm sau, tôi không hề nói một câu nào với chồng. Thậm chí buổi sáng đi làm cũng lầm lì đi một mình. Chồng biết tôi giận nhưng anh lại cau mày bảo rằng việc cỏn con cũng giận, tôi làm người lớn kiểu gì mà ganh với cả đứa trẻ con!!!

Buổi chiều tan làm, tôi về thẳng nhà bố mẹ đẻ. Nhưng lúc ăn cơm xong, hai mẹ con ngồi nói chuyện với nhau, mẹ bảo tôi dại, tôi đi như thế thì khác gì tạo điều kiện cho chồng và hàng xóm thậm thụt nảy sinh tình ý với nhau. Thực ra, tôi làm vậy, mục đích là muốn xem nếu tôi không có ở nhà, chị Ngọc có cho con sang nhà tôi không?

 

Gian chong bo ve nha me de va cai ket phu phang

Quá ức chế, tôi chỉ thẳng tay đuổi chị Ngọc ra khỏi phòng và cấm chị sang nữa. (Ảnh minh họa)

Nằm một lát thấy đã gần 10 giờ tối mà không sao ngủ được, tôi sốt ruột nên chào bố mẹ rồi ra về. Tôi tắt máy xe từ đầu ngõ, dắt bộ vào vì không muốn ồn ào làm những người khác mất ngủ. Về tới nhà đã 11 giờ đêm mà tôi vẫn thấy chị hàng xóm và đứa bé đang ở nhà mình. Trời ơi, tôi choáng váng vì mức độ mặt dày của chị Ngọc và cả chồng tôi nữa. Vợ đi vắng mà chồng vẫn mở cửa cho một phụ nữ vào phòng, dù có đứa bé nhưng nó mới 2 tuổi lại ngủ say thì biết cái gì đâu. Chồng tôi và chị Ngọc có làm gì thì cũng chẳng ai hay biết.

Quá ức chế, tôi chỉ thẳng tay đuổi chị Ngọc ra khỏi phòng và cấm chị sang nữa. Chị Ngọc mắt rưng rưng muốn khóc nhưng rồi tự ái ôm con về. Chồng thì trách tôi chuyện bé xé ra to, làm mất lòng láng giềng, khiến những người khác chê cười.

Giờ tôi và chồng "chiến tranh lạnh", ai cũng cho mình đúng, chẳng ai chịu nhận sai và cũng chẳng ai chịu nhún nhường. Tôi thì muốn làm triệt để một lần để chồng từ nay về sau bớt thói cả nể. Chồng thì trách tôi sống ích kỷ, chanh chua, đanh đá…

Giờ không làm lành thì không khí trong gia đình nặng nề, mà làm lành thì tôi lại phải xin lỗi trước sao?

Vợ sốc nặng khi nghe khách đề nghị chung chồng

Gia đình tôi đang yên ổn, hạnh phúc thì bỗng chốc có nguy cơ tan nát khi có vị khách lạ tới chơi nhà.

Tôi năm nay 32 tuổi, tôi kết hôn được 8 năm. Lúc lấy nhau, hai vợ chồng tôi cũng khó khăn lắm, chịu cảnh nhà ở thuê, chật chội, nóng bức. Sống cảnh ở trọ được 3 năm, chồng tôi rất có duyên với nghề bất động sản. Mới đầu chỉ là môi giới, về sau có vốn, chồng tôi với những người bạn cùng nghề đầu tư vào mua các căn nhà bình dân, sửa chữa và cải tạo để bán kiếm lời.

Bước chân vào nghề bất động sản chỉ hơn 2 năm, chồng tôi phất lên nhanh chóng. Tôi thoát khỏi căn nhà thuê bằng việc tự mua một ngôi nhà khá khang trang, hiện đại ở trung tâm trong thành phố. Chồng tôi đã có cho mình một chiếc xe hơi tiền tỷ, phục vụ công việc, gia đình.

Cuộc sống vợ chồng tôi đang yên ổn, bỗng dưng đứng bên bờ đổ vỡ chỉ vì có sự xuất hiện của một vị khách lạ do chồng tôi đưa về nhà chơi, ăn cơm. Hôm đó diễn ra cách đây đúng một tuần, tôi đang chơi với con thì nghe cuộc điện thoại ngắn gọn của chồng gọi về: "Em dọn dẹp nhà cửa, làm mấy món ngon, tối nay nhà mình có khách". Chưa kịp hỏi thêm thì chồng đã tắt máy.

Khi tôi vừa nấu xong các món ăn thì chồng tôi đưa khách về nhà, tôi cứ tưởng là bạn nhậu của anh ấy, hóa ra là một chị khoảng tầm 40 tuổi, trông rất xinh, thân hình cao ráo, thon gọn, ăn mặc hiện đại, quyến rũ... Chẳng bù cho tôi, kém chị ấy gần chục tuổi mà ăn mặc giản dị, đầu tóc đúng là lỗi thời từ đời nào rồi.

Vo soc nang khi nghe khach de nghi chung chong

Chồng ngoại tình nhưng vẫn tỏ ra quan tâm vợ con. (Ảnh: Sohu).

Chồng tôi giới thiệu chị đó cùng nghề, hai người hợp tác làm ăn rất nhiều và cảm thấy phối hợp ăn ý, thắng lợi. Chồng tôi cũng không ngần ngại khoe: "Anh kiếm được tiền nhiều bây giờ là nhờ ơn chị quan tâm, tin tưởng để giao đầu tư có nhà lên tới cả chục tỷ. Chứ đi bán mấy cái nhà cỏn con trong ngõ như mọi khi, tiền môi giới chẳng đủ tiền nhậu hàng ngày".

Cả buổi ăn cơm, hai người họ nói chuyện say sưa, vui vẻ lắm, hết nói về dự án này triển vọng tới khu đất kia sắp được giá…, tôi nghe mà chả hiểu gì, chỉ biết là các phi vụ giữa chồng tôi và chị đó đang gặp thời, hứa hẹn lãi đậm. Ăn cơm xong, chồng tôi và chị khách ngồi uống trà, ăn hoa quả còn tôi dọn dẹp, rửa bát.

Vừa rửa bát, tôi còn để ý thấy chồng tôi lúc ăn cơm thì xưng hộ "chị - em", giờ không có tôi lại nói là "anh - em", nghe rất tình cảm. Tôi lúc đó nghĩ rằng hai người họ có vấn đề gì đó đáng ngờ, định bụng sẽ hỏi chồng rõ hơn khi khách ra về thì chồng tôi bất ngờ đưa vị khách lạ đi tham quan nhà. Đặc biệt là lên tầng mái, nơi chồng tôi trồng nhiều cây cảnh, hoa.

Tôi cũng lên trên đó sau khi rửa xong bát, còn chồng tôi xuống trước để chuẩn bị xe ô tô đưa khách về. Lúc đó, chỉ còn tôi và chị khách mới quen, chị ta bất ngờ đưa ra đề nghị khiến tôi sốc nặng: "Chị và chồng em vừa là bạn làm ăn, vừa là bạn tình được nửa năm nay rồi. Không có chị, chồng em cũng không làm ăn được gì ở thành phố này. Thôi thì chị em mình chung chồng, em đừng suy nghĩ nhiều, cố gắng chăm sóc anh ấy thật tốt, cần bao nhiều tiền chị cũng đáp ứng hết".

Chị khách ra về còn tôi đứng như tượng ở trước cửa, tôi không thể tin vào sự thật phũ phàng như thế. Tôi đã chung chồng mà giờ mới biết, chồng tôi diễn kịch quá giỏi, vẫn quan tâm, thương yêu vợ con nhưng ra ngoài lại lén lút, hết mình với người tình hơn tuổi.

Từ hôm đó đến nay tôi khóc nhiều lắm, chồng có vẻ xem thường vợ vì anh ấy cho rằng tôi tham tiền mà đồng ý chung chồng. Tự dưng tôi chán những đồng tiền mà chồng tôi kiếm được, tôi phải làm gì để chồng tôi cắt đứt với bồ, trở về với vợ con?

 

Tôi luôn nghĩ bố mẹ chồng ghét tôi, cho đến khi vô tình nghe được điều này

Hai mươi lăm tuổi, tôi đi làm dâu trong muôn vàn nỗi lo sợ. Chồng tôi chính là người con trai đầu tiên tôi dám để mắt tới nhưng cũng rất lâu mới dám nhận lời yêu anh.

Bởi vì so về hoàn cảnh gia đình, tôi hoàn toàn lép vế. Nhà tôi vốn nghèo, bố tôi là một người nát rượu, mẹ tôi vì buồn chán cho số phận luôn trút mọi nỗi bực dọc lên chị em tôi.

Kinh tế nhà anh khá giả, gia đình nề nếp đàng hoàng. Sống cùng một thị trấn nhỏ, bố mẹ anh muốn tìm hiểu về tôi rất dễ. Có lẽ đó chính là lý do bố mẹ anh đã phản đối anh yêu tôi.

Nhưng tình yêu của anh dành cho tôi đủ lớn để bố mẹ anh phải nhượng bộ. Tình yêu tôi dành cho anh cũng đủ lớn để dám vượt qua mọi sợ hãi mà về nhà anh làm dâu. Có người bảo tôi "chuột sa chĩnh gạo", cũng có người lo ngại biết đâu cuộc đời tôi sắp bước vào những khó khăn mới.

Sinh ra trong gia đình ít niềm vui nên tính tôi trầm lặng, về nhà chồng càng ít nói hơn. Chỉ có khi ở riêng với chồng tôi mới cảm thấy thoải mái tự do, còn không, tôi luôn sợ va chạm với bố mẹ chồng, sợ họ đã không thích tôi sẽ càng thấy khó chịu.

Bố mẹ chồng đối với tôi cũng bình thường. Thật ra thì với việc kinh doanh và làm chủ một cửa hàng, họ khá bận, thời gian ở nhà không nhiều. Những lúc chúng tôi gặp nhau cũng thường chỉ vào buổi tối. Chồng tôi nói bố anh ấy nghiêm khắc, ít lời còn mẹ anh chỉ hay nói chuyện với người bà thấy hợp gu.

Thâm tâm tôi luôn nghĩ, vốn người ta đã không thích mình, không tỏ ra khó chịu hay soi mói mình đã là may mắn rồi, còn mong gì người ta thương yêu. Chỉ cần họ không quá khắc nghiệt hay tệ bạc với tôi, chỉ cần thế thôi là đủ.

Một dạo con gái tôi bị ốm nên tôi xin nghỉ phép mấy ngày ở nhà chăm con. Đêm nào con cũng quấy khóc nên tôi mất ngủ, sáng thường dậy rất muộn. Vào một buổi sáng, lúc tôi đang từ trên tầng xuống bậc cầu thang định xuống nhà thì nghe tiếng bà hàng xóm đang trò chuyện với mẹ chồng dưới nhà.

Toi luon nghi bo me chong ghet toi, cho den khi vo tinh nghe duoc dieu nay

Tôi may mắn có bố mẹ chồng thương yêu. (Ảnh: Sohu).

Giọng bà oang oang: "Khiếp, con dâu cô ngủ giờ này chưa dậy cơ à. Con dâu tôi nó dậy từ mờ sáng, đi chợ, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi mới đi làm".

Mẹ chồng tôi không nói gì nhưng bố chồng tôi lên tiếng: "Chị biết nó ngủ giờ này chưa dậy, nhưng chị có biết nó thức cả đêm không? Con dâu tôi có như thế nào cũng không đến lượt chị ý kiến. Chị cứ dạy con dâu chị cho ngoan là được rồi".

Bố chồng tôi nói xong liền đi, mẹ chồng tôi liền chữa ngượng cho hàng xóm: "Tính ông nhà tôi thế, chị biết rồi, đừng để ý nhé. Bình thường, con dâu tôi cũng dậy sớm, mấy nay cháu Bống nó ốm nên mẹ nó đêm có được ngủ đâu. Vả lại nhà cũng có việc gì làm mà dậy sớm. Bữa sáng thì ai ăn gì tự túc thôi chị, không cầu kỳ".

Khi nghe những lời ấy từ bố mẹ chồng, quả thật tôi rất xúc động. Tôi nhớ khi tôi còn ở với bố mẹ đẻ, bố thì rượu say về là chửi vợ con không ra gì, mẹ tôi thì suốt ngày so sánh tôi với con nhà khác, hễ nghe ai chê bai tôi điều gì là bà còn mắng thậm tệ hơn.

Còn bố mẹ chồng, vừa thấy người ngoài động chạm đến con dâu đã lên tiếng bênh vực một cách thẳng thắn. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để tôi biết rằng bố mẹ chồng tôi rất tốt, và dù họ không thể hiện ra ngoài thì thật tâm họ vẫn thương tôi, coi tôi là con cái trong nhà.

Hôm ấy, sau khi bà hàng xóm đã về, tôi xuống nhà phụ mẹ chồng nấu cơm. Tôi thành thật bảo rằng "con thật sự vẫn còn rất nhiều thiếu sót, có gì không hay không phải mong mẹ bày dạy cho con", nhưng mẹ chồng tôi chỉ cười: "Hồi mẹ mới đi làm dâu cũng vụng dại lắm, dần dần sống lâu sẽ hiểu được nếp nhà thôi con ạ, đừng lo lắng quá. Con đã về đây là thành người nhà này rồi, cứ sống sao con thấy thoải mái là được".

Quả thật tôi chưa từng hình dung rằng mẹ chồng sẽ nói với tôi những lời như thế. Bà không giống những bà mẹ chồng mà tôi biết, suốt ngày chỉ chăm chăm soi mói để bắt lỗi con dâu, chỉ cần con dâu thất thố điều gì ngay lập tức cả phố cả làng đều biết. Bố mẹ chồng càng tử tế, tôi càng phải để ý từ lời ăn tiếng nói đến cách sống của mình hơn. Tôi thật sự không muốn làm họ phải phiền lòng.

Sau đợt ấy, tôi chủ động gần gũi với mẹ chồng hơn, cũng siêng năng hỏi han bố chồng hơn, nhờ đó tôi mới biết vì sao tôi có được một người chồng tốt như vậy. Là bởi vì anh đã được sinh ra, được nuôi dạy bởi bố mẹ tuyệt vời, lúc cần cương sẽ cương, lúc cần nhu rất nhu, luôn sẵn sàng lắng nghe và thấu hiểu.

Người ta vẫn nói, phụ nữ lấy được chồng tốt thì ấm tấm thân, nhưng có được bố mẹ chồng tốt thì ấm từ chân đến đầu.

Sau đám cưới, mẹ chồng bất ngờ vào xin lại số vàng đã trao

Vì muốn đẹp mặt gia đình và vợ chồng tôi nên bố chồng đã lấy ra trao cho chúng tôi. Bây giờ cưới xong, bà muốn xin lại số vàng đó để cất đi.

Trước khi lên giường ngủ, tôi muốn kiểm đếm xem hai vợ chồng được bao nhiêu tiền mừng cưới. Lúc đang ngồi đếm tiền thì mẹ chồng bước vào và bảo có chuyện muốn nói.

Mẹ nói là số vàng trao lúc cưới tổng là 3 cây, đó là tiền tiết kiệm để dành an dưỡng tuổi già của ông bà.

Đọc nhiều nhất

Tin mới