Gái quê một phút lên tiên khi cưới được chồng giàu có, yêu chiều

Đáng lẽ đây sẽ là tin vui không của cả gia đình hai bên nhưng từ khi biết chuyện, tôi lại luôn sống trong cảnh nơm nớp lo sợ.

Tôi tự nhận thức đươc mình là một cô gái có nhan sắc nên chuyện có không ít người theo đuổi là điều dễ hiểu. Những tin nhắn làm quen chất đống trong hộp thư, những món quà vô danh lẫn đích danh thường xuyên xuất hiện, những ánh nhìn khao khát... tất cả đều có sức hút đối với một đứa con gái mới lớn là tôi lúc đó.
Như một lẽ đương nhiên, mải mê chuyện yêu đương, tôi học hành sa sút. May mắn đỗ tốt nghiệp, tôi ra thành phố học nghề rồi làm thuê cho một cửa hàng cho thuê váy cưới và trang điểm. Vốn đã dễ coi lại thêm kiến thức làm đẹp, tôi càng rạng ngời hơn bao giờ hết. Ai cũng cho rằng với nhan sắc và vóc dáng của mình, tôi có thể thừa sức "cua" một anh đại gia để có cuộc sống an nhàn. Nhưng không, người yêu tôi lại là một võ sư nghèo cùng xóm trọ. Lý do tôi yêu người đàn ông đó là vì anh mạnh mẽ, đem lại cho tôi cảm giác an toàn và tin tưởng.
Thời gian đầu, thứ tình cảm mà chúng tôi dành cho nhau không vướng một chút toan tính nào. Dĩ nhiên đó là một tình yêu đẹp. Nhưng dần dà, tuổi con gái của tôi cứ thế trôi qua còn anh vẫn cứ lần lữa chuyện cưới xin vì không có tiền thì tôi thấy mình cần phải suy nghĩ lại.
Gai que mot phut len tien khi cuoi duoc chong giau co, yeu chieu
(Ảnh minh họa) 
Rốt cuộc, sau những lời khuyên từ bạn bè thì tôi quyết định dừng lại và tìm lối đi khác cho mình dù còn yêu anh rất nhiều. Cứ cho là tôi thực dụng, tính toán nhưng tôi không thể tiếp tục yêu một người đàn ông cứ mặc cho người phụ nữ của mình chờ đợi ròng rã bao nhiêu năm trời. Và tôi lại càng không thể lấy một người đàn ông không đủ sức lo cho gia đình.
Sau khi chia tay, tôi đến với một chàng trai đã theo đuổi tôi khá lâu tuy nhiên lúc đó đang có người yêu nên tôi không quan tâm. Dù có vẻ ngoài khá bình thường nhưng bù lại nhà anh có điều kiện, có công việc tốt. Không chỉ có thế, anh còn thường xuyên dành cho tôi những lời âu yếm đậm chất ngôn tình như "mặc kệ sóng gió, em đừng bận tâm, thế giới cứ để anh lo". Với những điều kiện thế này thì đây có lẽ là người đàn ông tôi có thể nương tựa suốt đời.
Có vẻ là đúng như thế thật. Đám cưới được quyết định nhanh chóng, anh lo lắng mọi thứ từ A đến Z, tôi chỉ việc khoác lên mình chiếc váy cưới lộng lẫy là đủ. Nhưng trời xui đất khiến thế nào, tôi và người yêu cũ lại hẹn gặp nhau chỉ vài hôm trước đám cưới. Nhìn người đàn ông mình đã từng dành trọn tình cảm trầm ngâm đốt hết điếu thuốc này đến điều thuốc khác, thực sự tôi không cầm lòng được. Anh nhìn tôi, mắt cụp xuống và dè dặt hỏi: "Vài ngày nữa là em thành vợ người ta rồi, hôm nay ở lại với anh được không?"
Mấy ngày sau, một đám cưới trong mơ diễn ra khiến cho cái làng nhỏ của tôi được phen xôn xao. Những dãy ô tô dài dằng dặc, những nam thanh nữ tú nối chân nhau bê lễ cưới, vòng vàng trao mãi không hết. Tôi bỗng chốc từ một đứa nhà quê trở thành dâu thành phố, nhà cửa hay xe cộ đều không thiếu gì.
Chồng tôi quả là một người đáng để trao cả đời. Không chỉ giỏi kiếm tiền, anh còn vô cùng chiều vợ. Anh lo cho tôi từng li từng tí một khiến tôi cảm thấy được yêu thương và trân trọng hơn bao giờ hết. Tim tôi đã xao động trước tấm chân tình ấy, tôi nghĩ mình phải yêu anh ấy, phải làm một người vợ hiền.
Nhưng đúng là đời không như là mơ, tôi phát hiện mình có bầu. Tuy nhiên với số tuần thai như thế thì tôi dám khẳng định rằng đó không phải là của chồng mà là của người cũ. Vậy nên đáng lẽ đây sẽ phải là tin vui cho gia đình hai bên thì tôi lại giấu nhẹm đi và vô cùng hoang mang, lo sợ.
Tôi đã quen với cuộc sống sung sướng, được chồng yêu chiều. Tôi cũng đã bắt đầu có những tình cảm dành cho anh. Cuộc đời này của tôi, chỉ cần như thế là đủ. Tôi cũng không muốn mất chồng, không muốn cuộc hôn nhân này tan vỡ. Vì vậy tôi sẽ không bao giờ chọn phương án nói thật để xách va li rời khỏi nhà. Nếu tôi im lặng, coi như đứa bé là con anh thì sao? Tôi sợ ngày đứa bé lớn lên, nó sẽ chẳng có nét gì giống chồng tôi cả. Nhưng có bao nhiêu đứa trẻ không giống bố cũng chẳng giống mẹ đấy thôi.
Tôi vẫn chưa thông báo chuyện tôi có thai với chồng hay bất cứ ai trong nhà. Vì con đến với tôi lúc này không phải tin vui mà là tin buồn. Tôi nên làm gì bây giờ? Im lặng giấu kín, coi như đứa bé là con anh, để anh "nuôi con tu hú"? Hay từ bỏ cái thai đi, coi như đó là một sự cố? Tôi thực sự khó nghĩ quá!

Đến nhà bạn trai làm chuyện này, cô gái bị đánh giá là dễ dãi

Lan cứ nghĩ trong cái thời buổi cô gái nào cũng sợ phải sống chung với mẹ chồng thế này thì cô là người có phúc. Nhưng sự thật là... 

Lan và Hùng yêu nhau cũng đã ngót 2 năm. Không ồn ào sướt mướt hay quá nồng nhiệt, đắm say, tình yêu của họ cứ bình lặng mà bằng phẳng trôi đi.

Há hốc mồm sau lời đề nghị "không thể tin" của chồng soái ca

Chị miệng há hốc, mắt tròn xoe không tin những gì mình vừa mắt thấy tai nghe là sự thật. Người chồng hiền lành, yêu chiều vợ con là anh đây sao?

Anh là mối tình thứ bao nhiêu trong đời chị không còn nhớ nổi. Chị lấy anh là vì anh là xuất hiện "đúng người, đúng thời điểm". Một phần, chị gặp anh ở cái tuổi thứ 25 – cái tuổi đẹp nhất để lập gia đình đã tới, ở tuổi này chị cảm thấy mình đủ chín chắn để bước vào cuộc sống hôn nhân.

Sự thật xót xa về vết sẹo dài trên bụng chồng khiến vợ chỉ muốn ly hôn

Phải ra ngoài mua đồ, xuống tới sảnh chung cư, tôi mới nhận ra quên ví tiền nên quay lại. Nhưng tôi không ngờ, tôi lại bắt gặp cảnh tượng không ngờ và biết được sự thật động trời về chồng và cô bạn thân lâu năm của mình.

Cuộc sống chúng tôi vẫn hạnh phúc cho tới một ngày, Lan bạn thân cấp ba của chúng tôi tới chơi và ở lại. Tôi vô tình phát hiện sự thật động trời và chỉ biết khóc trong nước mắt vì thương Hải, thương Lan.

Tôi, Hải và Lan là bạn học cùng cấp 3. Chúng tôi từng ngồi cùng bàn, nhà chung phố, và là bộ ba nổi tiếng học giỏi của lớp. Tôi thầm mến Hải từ lâu nhưng chưa bao giờ dám thổ lộ. Tôi sợ mình nói ra, tình bạn của chúng tôi sẽ chấm dứt tại đó.

Điều duy nhất tôi có thể làm lúc đó là học thật giỏi, giỏi hơn nữa để tiếp tục sánh bước bên hai người bạn của mình. Thế nhưng, trớ trêu là tôi cũng linh cảm được Lan thầm thích Hải. Cô ấy luôn dành ánh mắt trìu mến nhìn Hải, đôi khi còn lén nhìn trộm cậu bạn thân vui đùa mà mỉm cười ngây ngốc. Tôi sợ, tìm cách dò hỏi nhưng Lan luôn một mực phủ nhận. Có lẽ, cô ấy cũng sợ điều giống như tôi.

Năm đó, thi đại học chúng tôi mỗi người mỗi trường. Riêng Lan, cô ấy chọn đi du học thay vì theo học tại Việt Nam. Ngày chúng tôi biết kết quả cũng là ngày tiễn Lan lên đường. Tôi và Hải khóc trong nước mắt vừa vì hạnh phúc, vừa vì nỗi đau chia ly.

Su that xot xa ve vet seo dai tren bung chong khien vo chi muon ly hon
Chúng tôi từng là bạn cấp 3 thân thiết. (Ảnh minh họa) 
Sau đó, khi vào đại học, chúng tôi cũng trở thành một đôi. Bạn bè cấp 3 của chúng tôi khi đó hầu như ai cũng biết. Mọi người đều ngưỡng mộ cặp đôi trai tài gái sắc một thời. Nhưng không lâu sau, vì những bất đồng quan điểm, hai đứa chia tay và cũng cắt đứt mọi liên lạc.
Mãi sau này, khi Lan về nước hẳn, cô ấy mới là người nối lại sợi dây tình bạn và chúng tôi lại yêu lại từ đầu. Rồi chúng tôi cũng kết hôn. Lan lại là người lo lắng cho chúng tôi nhất. Cô ấy sốt sắng chuẩn bị cho chúng tôi từ mẫu thiệp mời, tìm áo cưới, book vé và phòng tuần trăng mật. Tôi hạnh phúc khi lấy được chàng trai đẹp bên tôi năm 17 và có được cô bạn tuyệt vời.
Sau đám cưới của chúng tôi, Lan lại đi nước ngoài công tác. Cô ấy bảo phải đi 2 năm rồi sẽ trở về Việt Nam làm chức vụ giám đốc.
Bẵng đi một thời gian không liên lạc, tới tận gần đây Lan mới vui mừng báo tin sắp trở về. Khỏi nói, tôi và Hải rất vui mừng thuyết phục Lan tới nhà mình ở thay vì thuê khách sạn.
Buổi chiều hôm ấy, sau khi đón Lan tới nhà, thu dọn ổn định chỗ nghỉ ngơi tôi phải chạy ra ngoài để mua thêm chút đồ dùng cho cô bạn. Xuống tới sảnh chung cư, tôi mới nhận ra quên ví tiền nên quay lại. Nhưng tôi không ngờ, tôi lại bắt gặp cảnh tượng không ngờ và biết được sự thật động trời về chồng và cô bạn thân lâu năm của mình.
Khi vừa mở cửa vào, tôi sững người khi thấy chồng tôi đang cầm bàn tay Lan, ân cần:
- Sức khỏe của em ổn chứ? Khi trở trời không đau lại chứ?
- Em ổn, còn anh? Hân có khi nào hỏi anh về vết sẹo đó không?
- À, cô ấy vô tư lắm! Anh nói sao cô ấy tin vậy chẳng mảy may nghi ngờ gì đâu!
- Vậy cũng tốt, càng biết ít, càng đỡ đau lòng!
- Vậy sao em không biết ít đi một chút, hy sinh cho anh ít đi nhiều chút?
- Em không biết! Tình yêu có bao giờ giải thích được tại sao đâu anh!
Su that xot xa ve vet seo dai tren bung chong khien vo chi muon ly hon-Hinh-2
Chồng tôi áy náy vì mắc nợ bạn thân. (Ảnh minh họa) 

- Lan này, năm đó, nếu không có em hiến thận có lẽ anh đã chẳng sống yên ổn được tới giờ! Dù chúng ta không tới được với nhau nhưng em cũng mau chóng ổn định đi, nhìn em mãi một mình đi về sớm tối thế này anh không yên tâm.

- Duyên tới em mới có đôi được chứ! Anh đừng cảm thấy áy náy nữa. Em hy sinh lúc đó là vì chúng ta yêu nhau, còn hiện giờ á, anh có mệnh hệ gì em kệ anh cho Hân lo đó! - Lan cười.

Tôi chết lặng trước cuộc đối đáp giữa hai người. Qua đó, tôi hiểu sơ sơ được rằng Lan và Hải đã từng yêu nhau trong khoảng thời gian chúng tôi chia tay nhau. Thậm chí, khi đó Hải còn từng bị bệnh nặng và Lan là người hiến thận cho anh. Thì ra, vết sẹo dài trên bụng anh vẫn giấu tôi đó là do phẫu thuật ghép thận.

Tôi lẳng lặng lui ra ngoài, bật khóc trong đau đớn và tội lỗi. Thì ra, hai người họ từng giấu tôi bí mật động trời tới vậy. Hơn nữa, Lan còn hy sinh cho chồng tôi tới mức như vậy mà tôi không hay. Tôi đang rất đau khổ, liệu tôi có phải người đã phá vỡ tình yêu của họ hay không? Tình yêu của tôi có quá tầm thường so với sự hy sinh của Lan hay không? Tôi có nên ly hôn và tác hợp lại cho hai người đó hay không?

Đọc nhiều nhất

Tin mới