Em mở quán, chị dâu thường đến lấy đồ thừa: Sự thật thắt lòng

Tên tôi là Quỳnh, 28 tuổi, là con một trong gia đình có bố mẹ mở quán bán hàng ăn ở thị trấn. Vì quán lâu đời, vị ngon, giá lại phải chăng nên rất đông khách.

Hai năm trước, tôi gặp chồng mình qua một người bạn giới thiệu. Gia đình anh ở nông thôn thuộc diện có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn.

Bố anh mất sớm, mình mẹ tảo tần nuôi 2 anh em. Trên chồng tôi có một anh trai đã lập gia đình nhưng không khá giả. Chồng tôi công việc chỉ làng nhàng nhưng anh trung thực, tốt tính, là kiểu người mới gặp đã thấy rất thiện cảm.

Mẹ chồng bằng tuổi mẹ tôi nhưng trông bà rất già, nét khắc khổ hằn trên khuôn mặt. Bố mẹ tôi không phản đối tôi kết hôn. Bố mẹ chỉ có mình tôi, họ cũng nói rằng tôi chọn chồng không chọn tiền nên chỉ cần người chồng ấy tốt là được.

Chồng tôi rất chu đáo và độc lập trong công việc, vì khổ từ nhỏ nên anh rất kiên cường trước khó khăn. Sau khi chúng tôi cưới, bố mẹ tôi cảm thấy đã đến lúc cần truyền nghề cho con cái, nên bảo tôi mở thêm quán để tập kinh doanh, sau này quán của bố mẹ và quán tôi gây dựng đều là của vợ chồng tôi hết.

Chồng tôi nấu ăn rất ngon lại chịu được vất vả, anh ấy đồng ý ngay với kế hoạch mở quán. Chúng tôi đã làm việc chăm chỉ, xây dựng quán dựa theo mô hình của bố mẹ và cũng thành công sau 2 năm.

Trong khoảng thời gian này, điều không may đã xảy ra. Anh trai chồng tôi bị tai nạn trên công trường, ngã từ giàn giáo và bị tàn phế, mất khả năng lao động. Dù đã được bồi thường nhưng không còn lại bao nhiêu sau các khoản chi y tế, chăm sóc. Chị dâu một mình gánh vác gia đình khi mẹ chồng đã già yếu.

Hàng tháng chồng tôi lén đưa tiền cho chị dâu, có khi vài ba triệu nhưng sợ tôi phản đối nên không nói thẳng với tôi. Dù có chút chạnh lòng khi chồng làm chuyện đó sau lưng mình, tôi cũng không nói gì, nhìn cảnh chị dâu tôi cũng thấy xót xa.

Để nuôi sống gia đình, chị dâu tăng gia, chăm thêm một đàn lợn, tự tay canh tác đất. Mẹ chồng tôi giúp con dâu chăm sóc con trai để con dâu lao động kiếm sống. Ở quán tôi mỗi ngày đều có rất nhiều đồ ăn thừa khách không ăn hết bỏ lại. Tôi từng bán đồ thừa cho những nông trại ở gần đây, nhưng giờ chị dâu tôi nuôi lợn nên chị ấy xin lại, tôi đồng ý ngay. Thế là mỗi ngày chị dâu đều tới quán tôi lấy thức ăn, đi bộ hết nửa tiếng đồng hồ. Thương chị vất vả, vợ chồng tôi mua cho chị cái xe cũ, mỗi ngày chị chạy xe đến lấy thức ăn về.

Hôm đó trời sắp có cơn mưa, chị vội vàng thu dọn đồ thừa rồi phóng xe đi nên làm rơi áo mưa ở quán. Tôi lo hôm sau chị cần đến áo mưa lại không có để dùng nên vội vàng phi xe theo tính đưa áo mưa trả chị.

Vừa bước tới cổng tôi đã thấy xe chị đậu trong sân. Mẹ chồng tôi với chị dâu đang dỡ đồ ăn thừa, lúi húi lựa đồ trong xô, chọn lấy những phần còn khá nguyên đem lên bếp nấu lại cho nóng rồi đặt lên bàn ăn của cả nhà. Tôi bật khóc, sợ mẹ và chị xấu hổ nên lén bỏ đi.

Về đến nhà, tôi nói với chồng: "Sau này anh hãy đưa thêm tiền cho chị dâu để lo cho cả nhà. Mỗi tháng vợ chồng mình sẽ biếu mẹ và chị 5-7 triệu. Vợ chồng mình chưa giàu có gì nên chưa đưa được nhiều hơn, nhưng mình còn trẻ còn kiếm được tiền, nhà chị dâu sống khổ quá, ít ra hãy giúp đỡ chị ấy qua giai đoạn khó khăn này". Chồng tôi gật đầu, mắt rơm rớm đỏ hoe.

Kể từ đó, mỗi lần nấu ăn tôi đều làm nhiều hơn, phần riêng ra một cái bát lớn. Khi chị dâu đến lấy đồ nuôi lợn, tôi đều mang suất ăn đã phần ra nói hôm nay bán ế, đồ nấu mới nguyên, chị cầm về cả nhà ăn cho nóng. Những lúc như thế chị dâu vui lắm, mẹ chồng tôi cũng vui, bảo tôi là nàng dâu thảo. Tôi ngại khi được khen như vậy, bởi so với lòng hiếu thảo của chị dâu, tôi nào đã là gì. 

Nghe tin anh tôi mắc bệnh nặng, chị dâu cũ gạt bỏ quá khứ quay về

Những gì chị làm khiến tôi nể phục vô cùng. Nếu bản thân trong hoàn cảnh đó, chắc chắn tôi không thể bao dung như chị.

Bố mẹ tôi sinh được hai người con. Tôi là con út, phía trên là anh trai, năm nay anh 37 tuổi. Trước kia, anh là niềm tự hào của cả gia đình. Mới ngoài 30, anh đã là giám đốc của một công ty truyền thông, vợ đẹp con khôn, ai nhìn vào cũng cảm thấy ngưỡng mộ.

Thế nhưng khi đang hạnh phúc với gia đình nhỏ, anh tôi lại sa vào lưới tình của người phụ nữ khác. Chẳng hiểu thế nào mà sau đó, anh lại về nhà đòi bỏ vợ. Lúc ấy tôi và bố mẹ hết lời can ngăn. Vậy mà cuối cùng, anh chị vẫn quyết định kéo nhau ra tòa.

Ngày thôi nôi cháu trai, chị dâu tiết lộ bí mật khiến tôi sốc

Sau bữa tiệc, chị dâu vừa khóc vừa thủ thỉ tâm sự, tiết lộ bí mật khiến tôi sửng sốt.

Sau khi cưới, vợ chồng anh tôi chuyển đến thành phố sinh sống. Chị dâu tôi làm giáo viên, hiền hậu đàng hoàng. Tháng nào anh chị cũng về nhà chơi vài ngày, thăm bố mẹ chồng. Bố mẹ tôi khó tính nhưng lại thương chị ấy lắm.

Hồi chị dâu có bầu, anh tôi gây gổ với đồng nghiệp nên bị đuổi việc. Kinh tế trong nhà bị ảnh hưởng nên chị ấy không thường xuyên đi khám thai, ăn uống cũng đạm bạc. Bố mẹ tôi thương, thường hay bảo tôi đem gà vịt đến cho anh chị để chị dâu bồi bổ thêm. Dù vậy, tôi chưa từng nghe chị dâu oán trách, giận hờn chồng.

Nghe tiếng anh trai gào thét, nhà tôi xô cửa vào thì hóa đá

Ai nhìn vào cũng khen nhà tôi may mắn có cô con dâu nặng tình nặng nghĩa, dù chồng ốm liệt mấy năm trời nhưng chị luôn tận tình chăm sóc.

Ba năm trước anh tôi đi nhậu về khuya chẳng may gặp tai nạn. Sau tai nạn đó anh may mắn giữ lại được tính mạng nhưng phải chịu thương tật vĩnh viễn. Ba năm qua anh tôi ở nhà không thể đi làm, muốn di chuyển phải dùng xe lăn. Trong sinh hoạt cá nhân, một số việc anh có thể tự làm, nhiều việc anh cần nhờ tới sự giúp đỡ của vợ và bố mẹ.

Thời điểm anh tôi xảy ra tai nạn, anh và chị dâu đã kết hôn được 4 năm, sinh được một bé trai. Sau đám cưới vợ chồng họ sống chung với bố mẹ tôi. Anh xảy ra chuyện, một mình chị dâu đi làm lo cho cả gia đình. Mẹ tôi không có thu nhập, bố có một chút lương hưu đủ để hai ông bà tiêu vặt. Chi phí cho cả gia đình đều do một mình chị dâu gánh vác.

Đọc nhiều nhất

Tin mới