Đào trúng khúc gỗ để lộ 'đá' lạ, chuyên gia lập tức làm điều này

Từ những 'cục đá' lạ tìm thấy bên trong khúc gỗ, các chuyên gia đã khai quật được kho báu với hàng chục nghìn bảo vật, trị giá hơn 11.000 tỷ đồng.

Khúc gỗ và những "cục đá" kỳ lạ

Ngày 20/4/2005, một công trình dẫn nước của thị trấn Giang Khẩu, huyện Bành Sơn, Tứ Xuyên, Trung Quốc, được thực hiện tại khu vực bến Lão Hổ ở sông Mân. Lúc này, các công nhân đang dùng máy xúc nạo nét dưới lòng sông. Vô tình, người công nhân điều khiển máy xúc đụng trúng thứ gì đó. Khi chạy tới nơi, anh ta phát hiện đó là một khúc gỗ dài khoảng 1m bị ngâm trong nước, cát và bùn ở độ sâu 2,5 m.

Sau khi dùng xẻng lật nó lên, người công nhân nhận thấy bên dưới khúc gỗ có lỗ hổng. Một vài cục đá có hình thù kỳ lạ rơi ra. Chúng còn phát ra ánh sáng lấp lánh dưới ánh nắng. Vì thế, người công nhân liền đem chúng tới chỗ có nước rửa sạch. Nào ngờ,mấy cục đá này thực chất là những đĩnh bạc.Một trong số chúng vẫn có thể nhìn thấy dòng chữ khắc bên trên:"Năm Sùng Trinh thứ 10, hướng ngân ngũ thập lưỡng, thợ bạc Khương Quốc Khánh". Tổng cộng có 10 đĩnh bạc.

Dao trung khuc go de lo 'da' la, chuyen gia lap tuc lam dieu nay

Một số những đĩnh bạc được tìm thấy bên trong khúc gỗ. (Ảnh: Sohu)

Ngay lập tức, anh ta báo cho quản lý và người này đã liên hệ với cơ quan quản lý di tích văn hóa của huyện Bành Sơn. Qua giám định sơ bộ, các chuyên gia cho rằng đây là quan ngân của nhà Minh. Thông tin về việc đội thi công thủy lợi vớt được bạc đã lan khắp thị trấn. Nhiều người dân bất chấp nguy hiểm lặn xuống đáy sông để tìm kho báu. Chính quyền tỉnh Tứ Xuyên phải điều động cảnh sát tới canh gác 24/24 tại khu vực tìm thấy cổ vật.

Theo ông Ngô Thiên Văn, Giám đốc Phòng Quản lý Di tích Văn hóa Bành Sơn, khúc gỗ được tìm thấy chính là Thanh cương bổng. Trong nhiều ghi chép lịch sử, Thanh cương bổng là một công cụ cất giấu bảo vật của Trương Hiến Trung- người lãnh đạo phong trào khởi nghĩa nông dân vào cuối thời nhà Minh. Công cụ này là một khúc gỗ được khoét rỗng phần ruột, hai đầu được bịt bằng sắt, ở giữa dùng để nhét các thỏi bạc. Như vậy, thanh cương bổng và những đĩnh bạc này đều là di vật văn hóa quý giá cuối triều đại nhà Minh và đầu thời nhà Thanh.

Trên thực tế, vào những năm 1980, Viện thăm dò địa chất Vũ Hán đã tiến hành khảo sát thị trấn Giang Khẩu và khu vực sông Mân, họ đã phát hiện ra rằng có nhiều kim loại nằm rải rác bên dưới đáy sông. Tuy nhiên, một phần vì tài chính và hạn chế kỹ thuật, các chuyên gia đã không thể thực hiện việc khai quật. Mãi cho tới khi những đĩnh bạc vô tình được tìm thấy, các chuyên gia khảo cổ đã có manh mối để tìm kiếm kho báu của Trương Hiến Trung.

Lần theo manh mối tới kho báu

Trương Hiến Trung là lãnh tụ khởi nghĩa nông dân thời cuối nhà Minh. Ông từng tự xưng là Đại Tây vương sau khi chiếm được Vũ Xương. Theo cuốn "Thục Khâu giám", vào năm 1644, Trương Hiến Trung dẫn quân vào Tứ Xuyên giết toàn bộ các thương gia giàu có ở đây và lấy đi tài sản của họ. Số tiền mà ông ta cướp được của họ lên tới hàng chục nghìn lượng vàng. Trương Hiến Trung còn từng tổ chức Đại hội đấu bảo ở Thành Đô để khoe khoang sự giàu có của mình. Theo lời mô tả của nhiều ghi chép lịch sử, ông ta có tới 24 căn phòng chứa đầy thỏi vàng thỏi bạc. Các chuyên gia ước tính,tài sản của Trương Hiến Trung lên tới 3 tỷ NDT.Tới năm 1646, Trương Hiến Trung bị quân nhà Thanh giết chết trên núi Phượng Hoàng. Kể từ đó, tin tức về kho báu khổng lồ của ông biến mất.

Dao trung khuc go de lo 'da' la, chuyen gia lap tuc lam dieu nay-Hinh-2

Dao trung khuc go de lo 'da' la, chuyen gia lap tuc lam dieu nay-Hinh-3

Hai tảng đá hình rồng và hổ được nhắc tới trong bài đồng dao nói về kho báu của Trương Hiến Trung. (Ảnh: Sohu)

"Minh sử"từng chép lại rằng, Trương Hiến Trung trước khi rời khỏi Thành Đô đã thuê một đội nhân công làm nhiều việc kỳ lạ. Ông ta đã yêu cầu họ xây kè trên sông Mân, rút nước đi và đào nhiều hố sâu tới 3 trượng, sau đó để tất cả kho báu của mình vào đó rồi đắp đất lại xả nước hòng che mắt người dân. Nhưng cũng có ghi chép nói rằng Trương Hiến Trung bị quân Thanh đánh chặn đường bộ nên phải đi bằng đường thủy khi trốn khỏi Thành Đô. Tuy nhiên, họ đang ở cửa sông thì bị quân Thanh phục kích nên các con tàu chở vàng bạc đã bị chìm dưới nước.

Truyền thuyết dân gian cũng lan truyền một bài đồng dao nói về kho báu của Trương Hiến Trung. Nội dung của bài đồng dao đó là:"Rồng đá đối hổ đá, ngân lượng vạn vạn ngũ. Muốn biết rõ điều đó, mua hết phủ Thành Đô".Những câu này có nghĩa là ai đó muốn tìm kho báu này cần tìm khúc sông có khối đá hình rồng đối với khối đá hình hổ.

Dựa theo bài đồng dao, đội khảo cổ của Cục Di tích Văn hóa Tứ Xuyên chia làm 2 nhóm, một là thăm dò địa thế sông Mân, hai là điều tra khu vực lân cận sông. Bất ngờ, nhóm thứ hai đã tìm thấy một con hổ đá và một con rồng đá trong khu vực gần sông. Sau khi lắp ghép các chi tiết, họ cho rằng, khu vực sông Mân thực sự có kho báu của Trương Hiến Trung.

Trong suốt nhiều năm, các nhà khảo cổ của Cục Di tích Văn hóa Tứ Xuyên đã tổ chức nhiều lần khai quật. Vào năm 2011, họ đã tìm thấy hàng chục nghìn cổ vật, trong đó một cuốn sách bằng vàng và nhiều đĩnh vàng, bạc được đánh giá là có giá trị lớn nhất. Đến năm 2017, hơn 20.000 hiện vật được tìm thấy, chúng chủ yếu là đồ dùng và vũ khí. Thế nhưng, đoàn khảo cổ cho biết, số di tích còn lại thậm chí đang chất đống dưới đáy sông. Hồi tháng 1/2020, nhóm khảo cổ đã công bố thêm 10.000 cổ vật khác. Lần này, một ấn triện bằng vàng nguyên chất cực kỳ quý hiếm đã được tìm thấy.

Dao trung khuc go de lo 'da' la, chuyen gia lap tuc lam dieu nay-Hinh-4

Những di tích văn hóa khác được tìm thấy trong các lần khai quật của nhóm khảo cổ. (Ảnh: Sohu)

Chiếc ấn này nặng tới 8kg và được làm bằng 95% vàng nguyên chất. Chiếc ấn triện được khắc tỉ mỉ với kích thước 10 x 10 cm, phần tay cầm bằng vàng nguyên chất, có hình con rùa với dòng chữ "Báu vật của Thục vương", đáng tiếc rằng nó đã bị xẻ làm 4 mảnh. Đến nay, hơn 52.000 cổ vật đã được khai quật. Theo ước tính của các nhà khảo cổ, giá trị của số di tích văn hóa thu thập được hiện đã lên tới 500 triệu USD (tương đương hơn 11.000 tỷ đồng).

Mãn nhãn loạt cổ vật vô giá mới trục vớt ở TQ

(Kiến Thức) - Sau gần 100 ngày khai quật, các chuyên gia đã trục vớt được kho báu gồm hơn 30.000 hiện vật giá trị ở dưới sông Minjiang của Trung Quốc.

Man nhan loat co vat vo gia moi truc vot o TQ
 Kho báu gồm hơn 30.000 hiện vật giá trị mới được trục vớt bên dưới sông Minjiang ở Bành Sơn, Mi Sơn, tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc.

Vì sao lăng mộ Lưu Bị và Tôn Quyền không được khai quật?

Các nhà khảo cổ đã xác định được nơi an táng của Tào Tháo. Nhưng 2 kẻ đại cựu thù của Tào Tháo là Lưu Bị và Tôn Quyền thì nơi an giấc ngàn thu của họ vẫn chìm trong vòng bí ẩn.

Tuy vậy, cũng có những ý kiến cho rằng đã tìm thấy nơi an táng 2 người này. Nhưng nhà chức trách Trung Quốc không có động thái nào dẫn đến những cuộc khai quật. Tại sao lại có sự lạ này, mời bạn đọc cùng theo dõi bài viết này .

Bí ẩn gây tranh cãi về mộ Lưu Bị

Nếu quả thực được chôn cất ở Thành Đô, vậy Gia Cát Lượng đã làm thế nào để đưa Lưu Bị về kinh đô và giữ cho di hài không bị phân hủy trong suốt quãng đường dài tới hơn 30 ngày giữa mùa hè nóng nực.

Lưu Bị (161 - 223) tự Huyền Đức, là một nhà chính trị, nhà quân sự nổi danh và cũng là Hoàng đế khai quốc của Thục Hán vào thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Hoa.

Cũng bởi là một nhân vật sở hữu tầm ảnh hưởng không hề nhỏ nên sau khi Lưu Bị qua đời, hậu duệ của ông cũng đã xây dựng cho vị quân chủ này một lăng mộ bí mật với nhiều biện pháp bảo vệ để tránh những vị khách "không mời mà đến".

Và vào thời bấy giờ, một trong những phương pháp bảo vệ lăng tẩm hiệu quả cũng như phổ biến hơn cả chính là xây dựng cùng lúc nhiều ngôi mộ giả.

Thế nhưng cũng bởi vậy mà cho tới ngày nay, việc lăng mộ thực sự của Lưu Bị nằm ở nơi đâu vẫn là một trong những bí ẩn gây tranh cãi đối với hậu thế.

Giả thuyết thứ nhất: Lăng mộ Lưu Bị nằm ngay tại Thành Đô?

Sử cũ ghi lại, sau khi thất bại trong trận Di Lăng trước Đông Ngô, Lưu Bị lui quân về thành Bạch Đế và không lâu sau đó thì qua đời trong u uất vào năm 223.

Tháng 5 năm ấy, Gia Cát Lượng đưa linh cữu của ông về Thành Đô rồi cử hành nghi thức an táng vào tháng 8.

Bởi vậy nên khi nhắc tới nơi an nghỉ của Lưu Bị, nhiều người vẫn tin rằng lăng mộ của ông được đặt tại đền Vũ Hầu cũng ở Thành Đô (Tứ Xuyên, Trung Quốc ngày nay).

Giả thuyết nói trên dựa trên "Tam Quốc chí" của sử gia Trần Thọ. Những người ủng hộ giả thuyết này tin rằng Trần Thọ đã từng làm quan các lệnh sử của Thục Hán, sống trên đất Thục hơn 30 năm, hẳn là biết rõ mộ Hoàng đế năm ở nơi nào.

Không chỉ dừng lại ở đó, người trông coi đền Vũ Hầu còn từng tìm thấy tại đây nhiều gạch có niên đại từ thời Tam Quốc. Đây là loại gạch thấy ở kinh đô nhà Thục khi xưa và chuyên dùng để xây lăng mộ thời bấy giờ.

Các phát hiện này lại càng khiến cho nhiều người tin rằng những ghi chép về việc mộ Lưu Bị đặt tại Thành Đô là hoàn toàn chính xác.

Giả thuyết thứ hai: Bí ẩn về ngôi mộ hoàng tộc đồ sộ ở Bành Sơn

Ảnh minh họa.

Tuy nhiên có giả thuyết khác lại cho rằng, mộ thật của vị quân chủ họ Lưu ấy vốn nằm ở đập Liên Hoa tại núi Bành Sơn, Tứ Xuyên ngày nay.

Những người ủng hộ luận điểm này đã bác bỏ hoàn toàn các ghi chép về việc thi hài của Lưu Bị được đưa về Thành Đô an táng và chôn cất.

Bởi lẽ, Lưu Bị qua đời vào tháng 4 âm lịch, tức là vào giữa mùa hè, thời tiết vô cùng nóng bức. Hơn nữa, đường xá lúc bấy giờ còn chưa thuận tiện, việc đi lại cũng gặp không ít khó khăn.

Trong khi đó, muốn di chuyển từ thành Bạch Đế về đến Thành Đô thì chỉ có hai cách là ngược đường thủy mà đi hoặc lên đường núi hiểm trở.

Và bất kể là lựa chọn con đường nào thì việc di chuyển cũng sẽ mất ít nhất hơn 30 ngày đường. Vậy liệu rằng di hài của Lưu Bị trong khoảng thời gian này có thể không bị phân hủy giữa thời tiết khắc nghiệt như vậy hay không?

Trên thực tế, Qulishi cho rằng nếu buộc phải di chuyển trong thời gian dài như vậy giữa tiết trời nắng nóng thì khi về tới Thành Đô, thi thể của Lưu Bị đã bị bắt đầu phân hủy từ lâu.

Dựa trên kỹ thuật bảo quản thời đó, việc tránh để thi thể không bị thối rữa trong điều kiện như vậy gần như là không thể.

Chuyên trang phân tích lịch sử Trung Quốc Qulishi cũng cho rằng, Trung Hoa thời bấy giờ chưa có kỹ thuật nào đủ tốt để có thể bảo quản thi thể.

Điều này cũng giải thích cho việc vì sao năm xưa Tần Thủy Hoàng mất đột ngột trên đường từ Sơn Đông tới Quan Trung mà chỉ mới hơn 10 ngày thi thể đã có dấu hiệu bắt đầu phân hủy.

Lúc bấy giờ, Thừa tướng Lý Tư thậm chí đã phải phái người đi mua một số lượng cá chết đặt lên xe ngựa để át mùi thi thể.

Bởi vậy, những người ủng hộ giả thuyết thứ hai đều tin rằng thi thể của Lưu Bị chỉ có thể để được không quá 30 ngày là buộc phải tiến hành chôn cất.

Hay nói cách khác, Gia Cát Lượng không có khả năng đưa di thể của Hoàng đế đi bôn ba hơn một tháng trời để lặn lội về Thành Đô chôn cất.

Dựa vào những phân tích này, không ít người tin rằng chân núi Bành Sơn mới thực sự là nơi an nghỉ của Lưu Bị, còn đền Vũ Hầu ở Thành Đô chỉ là mộ giả chôn áo mũ và di vật mà thôi.

Những tranh cãi còn tồn tại xoay quanh nơi an nghỉ thực sự của Lưu Bị

Nơi được cho là mộ thật của Lưu Bị ở Bành Sơn. Ảnh: Nguồn Baidu.

Trên thực tế, núi Bành Sơn là vùng đất có phong thủy rất tốt. Nơi đây cũng tập trung đến hơn 5000 ngôi mộ cổ có niên đại từ thời nhà Hán.

Không chỉ vậy, vùng Liên Hoa từ thời xưa xưa đã từng có truyền thuyết về một ngôi mộ hoàng tộc sở hữu sở hữu quy mô lên tới hơn trăm mẫu đất.

Đặc biệt, người dân nơi này 80% đều mang họ Lưu. Và từ đời này qua đời khác, những người nơi đây vẫn thường truyền tai nhau rằng chủ nhân của ngôi mộ hoàng tộc khổng lồ kia không ai khác chính là Lưu Bị.

Lăng mộ này được bao quanh bởi 9 ngọn núi nhỏ, ở vào thế "Cửu long hồi đầu vọng" (chín rồng ngoảnh đầu lại).

Ngoại trừ nơi này thì trên toàn đất nước Trung Quốc chỉ còn Thập Tam lăng của nhà Minh ở Bắc Kinh là sở hữu địa thế phong thủy tương tự.

Vào thời phong kiến, chỉ có những bậc đế vương mới có thể được chôn cất ở một nơi như vậy.

Thế nhưng vẫn có ý kiến cho rằng, ngôi mộ ở Bành Sơn cũng không phải làthật của vị quân chủ họ Lưu ấy.

Bởi lẽ nơi này cũng chỉ cách Thành Đô vẻn vẹn nửa ngày đi đường. Vậy lẽ nào di thể của Lưu Bị được chuyển từ thành Bạch Đế về đây cũng không bị phân hủy hay sao?

Bởi vậy nên còn có một giả thuyết khác tin rằng, Lưu Bị năm ấy đã được bí mật an táng tại núi Phụng Tiết.

Năm xưa vì để đề phòng những kẻ trộm mộ nên Gia Cát Lượng đã chia làm 4 đường nhằm mục đích đánh lạc hướng.

Thế nhưng những giả thuyết trên đây sau cùng vẫn chỉ là suy đoán của hậu thế mà thôi. Vậy nơi an nghỉ của Lưu Bị rốt cục nằm tại nơi nào? Đáp án cho câu hỏi này có lẽ chỉ có thể nhờ vào các chuyên gia cũng như giới khảo cổ giải đáp trong tương lai mà thôi… 

Đọc nhiều nhất

Tin mới