Chồng giữ ảnh tình đầu, tôi “ra tay” chỉ với 200k

Chỉ với một câu nói, tôi khiến chồng phải quỳ gối xin lỗi, gia đình chồng phải sợ xanh mắt

Đã nhiều lần nghĩ đến cảnh nếu chồng có "trà xanh" thì mình sẽ xử lý thế nào, nhưng không ngờ khi chuyện đó xảy ra thật thì tôi lại bình tĩnh đến thế. Tôi không mách ai không chửi bới ai, không tìm cách dằn mặt "trà xanh" của chồng, chỉ âm thầm làm một việc khiến cả nhà chồng sợ xanh mắt.
Chúng tôi ở với nhau đã sang năm thứ 4, có 1 bé gái 2 tuổi. Đợt dịch này tôi gửi con lên nhà ngoại vì chỗ ông bà an toàn, còn vợ chồng tôi ở lại Hà Nội. Chồng tôi vẫn ra ngoài đi làm đều đặn, tôi ở nhà cơm nước rồi làm việc online.
Chong giu anh tinh dau, toi “ra tay” chi voi 200k
 
Mọi thứ đều ổn cho tới buổi sáng cách đây 1 tuần, tôi tỉnh dậy sau tiếng chuông báo tin nhắn lạ từ máy của chồng. Anh ngủ say nên không biết gì, tôi lấy ngón tay anh để mở pass điện thoại. Một bức ảnh chụp cốc cafe ở ban công chung cư khá đẹp kèm lời chào buổi sáng. Và chủ nhân tin nhắn có vẻ là nữ có tên gọi là "Trà Hoa".
Linh cảm phụ nữ giúp tôi biết có chuyện không ổn, hàng vạn câu hỏi bỗng dưng nảy ra trong đầu và tôi nghĩ ngay đến việc chồng phản bội. Xem một lượt tin nhắn cũ thì toàn hỏi thăm nhau bình thường, nhưng có loại bạn bè khác giới nào lại nhắn tin sáng sớm khoe chuyện ngồi hưởng cafe không?
Tôi lưu lại số điện thoại của "Trà Hoa" từ tin nhắn cô ta gửi đến. Lấy máy của mình để kiểm tra thì ra luôn tài khoản mạng xã hội của cô này, nhìn cũng xinh xắn không đến nỗi, có vẻ như đang làm mẹ đơn thân. Và tôi hơi chột dạ khi thấy gần đây cô ta share một bức ảnh cũ chụp hồi học sinh, nhìn quen mắt vô cùng. Tìm hiểu thêm chút nữa thì hoá ra cô ta học cùng trường cùng khoá với chồng tôi, có khi là cùng lớp vì bức ảnh cũ có mặt cả 2 người!
Kéo xuống dưới xem thêm vài post khác thì y rằng thấy like và comment của chồng, khen cô ta xinh, vẫn trẻ như ngày xưa. Cứ tưởng là sẽ ghen nhưng chả hiểu sao tôi lại không khó chịu gì. Ngược lại tôi âm thầm lưu vài bức ảnh của cô ta rồi để điện thoại chồng vào chỗ cũ.
Mấy hôm sau đó tôi để ý quan sát thái độ của chồng, thấy anh vui vẻ hơn hẳn trước đây. Tối nào cũng ôm điện thoại cười rúc rích. Tôi giả bộ hỏi anh có chuyện gì vui thì kể vợ nghe với, không ngờ chồng tôi khoe luôn về người phụ nữ kia. Thì ra họ đúng là bạn học cũ, mất liên lạc đã lâu nhưng chồng tôi vô tình gặp lại cô ta trên mạng xã hội thông qua bạn bè chung. Tôi lại giả vờ trêu chồng có phải ngày xưa yêu thầm cô bạn đấy không, chồng hớn hở gật đầu khiến tôi chết sững: "Cô ấy là mối tình đầu thời cấp 3 của anh đấy!".
Dù đọc tin nhắn biết 2 người họ không phải nhân tình nhưng cũng có nhiều câu đò đưa nhau khiến tôi thấy bực. Chờ hôm khác chồng ngủ say, tôi lại mở điện thoại anh ra xem tin nhắn. Có vẻ chồng tôi khá chủ quan, tưởng vợ không quan tâm nên chẳng thèm xoá gì hết, mở đoạn chat với Trà Hoa ra tôi phát hiện sự việc đã diễn biến theo chiều hướng khác. Tình đầu của chồng tôi liên tục than thở về hôn nhân bất hạnh, chê chồng cũ xấu tính và hay hỏi mấy câu kiểu như "Anh còn thích em như xưa không?", "Anh nhớ lần đầu tán em tặng cái gì không?", "Nay em buồn quá, tự dưng nhớ ngày xưa anh hay kể chuyện cười"...
Mấy cái văn này là của hội trà xanh đúng không chị em, nghe phát biết có ý gì luôn. Biết người ta có vợ con rồi mà không né ra, còn cố tình nhắn tin suốt ngày, vô duyên thế cơ chứ. Mà chồng tôi cũng dở, không thích cô ta nữa nhưng vẫn nói chuyện thân mật như đúng rồi.
2 hôm trước tôi lại lén kiểm tra tin nhắn, trà xanh tên Trà Hoa kia đã xin được chồng tôi mấy triệu rồi! Cô ta kêu đợt này dịch khó khăn, bán hàng online không có thu nhập, lại phải nuôi con nọ kia... nên chồng tôi mủi lòng chuyển khoản cho ngay 5 triệu. Điên thế không biết! Mà không chỉ có vậy, lần này chồng tôi còn tiết lộ một chuyện động trời mà 4 năm chung sống tôi không hề hay biết: anh vẫn để ảnh của cô Trà Hoa này trong ví, chục năm qua vẫn chưa hề vứt đi! Tôi quá ngây thơ và tin chồng nên không bao giờ kiểm soát, đến khi mở ví ra xem thấy bức ảnh thẻ cũ mèm giấu trong ngăn nhỏ bí mật, gương mặt cô nữ sinh đúng là Trà Hoa...
Đến nước này thì tôi không nhịn được nữa. Thấy hoa nở mà ngỡ không có bác tiều phu à, tôi chặt cả cây luôn xem anh với ả còn thậm thụt được không! Nghĩ là làm luôn, tôi chạy sang tiệm nhà hàng xóm trả 200k nhờ in bức ảnh thẻ của Trà Hoa ra rồi phóng to đúng bằng ảnh cưới của 2 vợ chồng, treo ngay phòng khách sát cạnh ảnh đại gia đình.
Đúng như mong đợi, tôi âm thầm treo ảnh ban đêm thì sáng hôm sau bố mẹ chồng giật mình hỏi ảnh của ai. Chồng tôi bị gọi dậy họp gia đình khẩn cấp, ngái ngủ lơ mơ chả hiểu chuyện gì. Tôi chỉ tóm tắt lại đúng 1 câu mà mặt anh từ tái xanh chuyển sang trắng bệch.
- Chồng con muốn quay lại với mối tình đầu, bố mẹ xem thế nào cưới thêm vợ khác cho anh ấy!
Ông bà ngỡ ngàng một lúc rồi đập bàn tra hỏi chồng tôi. Anh lúng túng như gà mắc tóc, vội giải thích rằng tôi đang hiểu lầm mối quan hệ của anh với bạn học cũ. Tôi chả nói gì, chỉ quăng ra mấy bức ảnh chụp tin nhắn thân thiết làm bằng chứng, bố mẹ chồng lập tức đứng về phía tôi, chửi con trai là 34 tuổi đầu còn trăng hoa, lại còn ý định tòm tem với gái đã qua 1 đời chồng trong khi gia đình riêng vẫn đang êm ấm.
Chồng tôi quỳ sụp xuống xin lỗi vợ, cầu xin tôi tháo bức ảnh cô Trà Hoa kia xuống và thề sẽ cắt đứt hoàn toàn liên lạc. Liệu có tin được lời anh ta không nhỉ, hay được vài hôm lại lươn lẹo đây?

Bạn trai nghèo lâu quá, cô gái chấp nhận làm vợ 2 cho khỏe thân

Hiện tại tôi sống hạnh phúc và .quên hẳn mối tình đầu không đáng nhớ kia.

Tôi không phải một đứa tham vàng bỏ ngãi, tôi chia tay mối tình 5 năm phần lớn là do lỗi của anh. Anh không có tài, không có niềm tin vào cuộc sống. Còn tôi sống thực tế, khi bị cái nghèo bủa vây, khi tù túng quá tình yêu phải kết thúc.

Chính tôi là người chủ động nói chia tay, tôi không đổ lỗi cho hoàn cảnh hay bạn trai.

Cuộc gọi của tình đầu sau 23 năm xa cách và lời hồi đáp bất ngờ

Mối tình đầu là kỷ niệm đẹp nhất, khó quên nhất trong ấn tượng của mỗi người. Cảm giác về tình cũ luôn khó quên, thật sự rất khó quên.

Ở tuổi 43 tuổi, tôi bất ngờ nhận được một cuộc gọi từ số lạ. Khi giọng nói ở đầu bên kia vang lên, lòng tôi xốn xang, nhiều cảm xúc lẫn lộn và rất đỗi vui mừng. Vợ tôi hỏi: "Anh muốn gặp lại cô ấy chứ?". Tôi bảo: "Không, cô ấy là quá khứ. Cứ để cô ấy lại trong ký ức tốt đẹp đã qua".

Cuoc goi cua tinh dau sau 23 nam xa cach va loi hoi dap bat ngo

Tôi gặp tình đầu năm 18 tuổi, chúng tôi bằng tuổi nhau (Ảnh minh họa: Sohu).

Tôi có một người vợ rất mực yêu thương chồng, một đứa con gái xinh xắn giống mẹ, gia đình đầm ấm, hạnh phúc, dù tôi chỉ là một người rất bình thường.

Cách đây một tháng, tôi bất ngờ nhận được một cuộc gọi lạ. Tôi nghĩ là cuộc gọi spam nên không trả lời. Nhưng số đó gọi cho tôi đến ba bốn lần, nên cuối cùng tôi trả lời. Một giọng nữ cất lên mà mới vừa nghe tim tôi đã đập thình thịch: "Là em đây, lâu nay anh có khỏe không?".

Cô ấy là mối tình đầu của tôi, người vừa mở ra những ký ức đầy bụi bặm của tôi 23 năm về trước.

Ngày đó sau khi tốt nghiệp cấp 3, tôi thi trượt đại học nên cùng bạn bè Nam tiến tìm việc. Tôi tìm được một công việc trong một doanh nghiệp tư nhân. Ở đó tôi quen cô ấy, chúng tôi bằng tuổi nhau, 18 tuổi.

Cô ấy hoạt bát, vui vẻ, ưa nói nhiều và làm việc đâu ra đấy. Chủ nhật, tôi và đồng nghiệp đến nhà cô ấy chơi, cô ấy làm nhiều món ngon thiết đãi mọi người. Một thời gian sau chúng tôi yêu nhau, tình yêu ngu ngơ vụng dại. Tôi chỉ cảm thấy rằng thật hạnh phúc và thoải mái khi ở bên cô ấy.

Thời gian trôi qua thật nhanh, cô ấy đã đón nhận nụ hôn đầu tiên của tôi. Chúng tôi mong muốn được kết hôn và có một gia đình, sẽ sinh con cả trai lẫn gái.

Chúng tôi yêu nhau được hơn một năm, đó là những tháng ngày hạnh phúc và mãn nguyện. Dù công việc rất mệt mỏi nhưng chúng tôi cùng mơ tương lai sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, mua một căn nhà nhỏ, tôi sẽ cưới cô ấy về làm vợ.

Biến cố gia đình

Một cuộc điện thoại đã làm tan vỡ giấc mơ của tôi. Bố tôi đổ bệnh phải nhập viện. Tôi lên tàu trở về nhà, chúng tôi chào tạm biệt nhau.

Về đến nhà, tôi phát hiện ra rằng bố bị ung thư và tôi cần ở lại chăm sóc ông, không thể rời đi được nữa.

Tôi chăm sóc cha được 2 năm, mối quan hệ của tôi và người yêu cũng thay đổi từ việc gọi điện mỗi ngày thành một lần một tuần, một lần một tháng, rồi từ từ tôi chủ động cắt đứt liên lạc, tôi sợ kéo cô ấy xuống theo cuộc sống của mình.

Cô ấy muốn gặp tôi nhiều lần, nhưng tôi đều từ chối. Trong hoàn cảnh đó, tôi không còn mơ ước viển vông gì cả, tôi nghĩ mình không được phép yêu. Tôi cảm thấy mình không xứng với cô ấy.

Hai năm sau, cha tôi qua đời. Bố mẹ chỉ có mình tôi nên tôi không thể bỏ mặc mẹ một mình, vì vậy tôi vẫn phải ở lại nhà. Sau này, tôi có việc làm mới. Lúc tôi khó khăn và bơ vơ nhất, cô gái là vợ tôi bây giờ đã đến bên tôi, rất yêu thương tôi. Cô ấy không nghĩ nhà tôi nghèo hay tôi không kiếm được tiền, cô ấy cưới tôi mà không đắn đo.

Khi tôi bị cho nghỉ việc và thất nghiệp, cô ấy ở bên cạnh tôi mọi lúc, chăm sóc con chúng tôi, chăm sóc gia đình, chăm sóc mẹ tôi. Khi sự nghiệp của tôi khởi sắc rồi thành công, gia đình vẫn hạnh phúc, và thời gian khó khăn nhất đã trôi qua.

Tôi luôn canh cánh về mối tình đầu của mình. Tôi đã rời đi vì không muốn trì hoãn tuổi thanh xuân của cô ấy, tôi muốn cô ấy quên tôi và tìm người khác để kết hôn.

Khoảnh khắc cuộc gọi được kết nối, người yêu cũ của tôi đã khóc. Cô ấy nói rằng chưa bao giờ quên được tôi. Cô ấy không hiểu tại sao tôi lại từ chối cô ấy, không trả lời cuộc gọi, không liên lạc với cô ấy.

Cô ấy đợi tôi suốt 5 năm, rồi kết hôn với một người thật lòng yêu mình. Anh ta rất tốt nhưng cô ấy luôn cảm thấy không có tình yêu. Cô ấy lấy người đó vì lòng biết ơn. Họ đã có một đứa con trai nhưng cô ấy còn nặng cảm giác về mối tình đầu.

Rồi người cũ của tôi nói rằng cô ấy đang đi công tác vài ngày, hy vọng rằng chúng tôi có thể gặp nhau. Cô ấy cũng muốn thêm tôi trên Zalo và trò chuyện video. Vợ tôi biết tất cả những điều này, cô ấy hỏi: "Anh sẽ gặp lại cô ấy chứ?".

Tôi nói với vợ rằng tôi sẽ không bao giờ gặp lại. Tôi cũng nói với người cũ rằng chúng tôi không nên gặp nhau nữa, hãy giữ trong lòng thôi những kỷ niệm đẹp về nhau.

Sau tất cả, quá khứ đã trôi qua, và chúng ta không bao giờ có thể quay trở lại. Rốt cuộc, nhiều năm vụt qua rồi, chẳng còn cần phân định chuyện đúng sai. Tốt hơn hết hãy quên đi mọi thứ và trân trọng gia đình, hạnh phúc hiện tại mình đang có.

Từ ngày bạn trai cũ thành hàng xóm, tôi luôn sống trong bất an

Tôi cảm thấy chán ghét khi nhìn lại bộ mặt của bạn trai cũ. Tôi muốn né tránh nhưng anh ta cứ muốn lại gần tiếp chuyện với gia đình tôi.

Đầu tuần vừa rồi, lúc đi tập thể dục buổi tối, tôi bất ngờ gặp lại bạn trai cũ. Anh ấy tên Trung, mối tình đầu của tôi, yêu nhau 5 năm thì chúng tôi chia tay. Tôi rất lo lắng khi biết anh là hàng xóm mới của tôi.

Trung nói là mới thuê ngôi nhà bên cạnh, không ngờ lại là hàng xóm của tôi, như thế cũng tốt. Sau này chúng tôi có nhiều thời gian gặp nhau và nói chuyện hơn. Anh ấy rất muốn có ngày được ngồi ăn nhậu với chồng tôi.

Đọc nhiều nhất

Tin mới