Chồng của bạn thân đột ngột qua đời, cô ấy bỗng van xin tôi điều sốc

Hóa ra người bạn thân 20 năm của tôi lại ích kỷ đến như vậy sao.

Nhung chơi với tôi từ năm lớp 10, cũng có thể coi là bạn bè tri kỷ thân thiết. Tôi còn nhớ ngày xưa, chúng tôi đi đâu cũng có nhau, luôn bảo vệ và không bao giờ cãi cọ to tiếng. Tuy nhiên đến những năm Đại học, vì định hướng của tôi với Nhung khác biệt hoàn toàn nên chúng tôi tạm mất liên lạc một chút. Thời ấy liên lạc cũng chẳng dễ dàng gì.
Bẵng đi tới khi ra trường, duyên nợ thế nào mà hai chúng tôi làm ở công ty chung trong một tòa nhà. Thế là cứ trưa xuống canteen, chiều về cùng nhau. Tôi lấy chồng trước Nhung khoảng 2 năm. Mặc dù đã lập gia đình nhưng chúng tôi vẫn giữ mối liên lạc cực kỳ tốt. Thậm chí, trong giai đoạn gặp khó khăn về tài chính, Nhung còn cho tôi vay tiền để trả nợ.
Sau khi lấy chồng được khoảng 5 năm, vì tôi và chồng không có tiếng nói chung nên chúng tôi quyết định ly dị, đường ai nấy đi. Lúc ấy, chính Nhung là người vực tôi dậy sau những ngày tháng tăm tối nhất. Tôi còn gặp một chuyện khủng khiếp hơn là không được quyền nuôi con do tài chính lép vế hơn so với chồng.
Chong cua ban than dot ngot qua doi, co ay bong van xin toi dieu soc
Ảnh minh họa.
Từ lúc đổ vỡ hôn nhân, tôi khao khát kiếm tìm một hạnh phúc mới để khỏa lấp nỗi cô đơn. Dẫu sao tôi cũng còn trẻ. Con mình đẻ ra còn chẳng được nuôi, nên tôi cũng cần phải sinh con với người đàn ông khác.
Qua một vài lần họp lớp, tôi kết nối liên lạc lại với Vinh - một chàng trai học giỏi nhất nhì cấp 3 trường tôi ngày ấy. Xưa kia, Vinh sống lầm lì, ít nói, chẳng giao du với ai, đặc biệt suốt ngày dán mắt vào sách vở. Bây giờ, cậu ấy như lột xác hoàn toàn. Vinh rất phong độ, năng động, đã vậy sự nghiệp còn cực kỳ hoành tráng khi làm phó giám đốc của một công ty công nghệ.
Vừa hay, Vinh chưa có vợ, nghe đâu thậm chí còn là "trai tân" nên tôi mới tiếp cận để xem có thể nên duyên hay không. May mắn sao, Vinh cũng rất cởi mở với tôi. Cậu bạn này chẳng hề phán xét tôi vì ly dị chồng, bị tước quyền nuôi con mà luôn an ủi, động viên tôi về tương lai hạnh phúc.
Sau khoảng 2 năm qua lại, chúng tôi cũng chính thức xem nhau như tình nhân, đặc biệt Vinh rất nhiều lần ngỏ ý muốn cưới tôi, cho dù bây giờ hai người đã 35 tuổi rồi. Tôi bảo, thôi thì về sống chung một nhà rồi, có gì mà phải vội vàng. Chờ một thời điểm thích hợp, công khai cho mọi người thì sẽ tốt hơn.
Khi hạnh phúc đến với tôi thì cũng là lúc Nhung gặp biến cố. Chồng Nhung đột ngột qua đời. Hỏi ra mới biết, chồng Nhung mắc bệnh từ lâu nhưng Nhung cứ giấu nhẹm đi, chẳng chịu nói cho ai. Bây giờ khi không thể gắng gượng được nữa, ông xã Nhung đành phải vĩnh biệt vợ.
Ngày diễn ra tang lễ của chồng Nhung, tôi thấy bạn ấy không khóc chút nào. Có lẽ vì bao năm qua chăm sóc chồng khiến cho người phụ nữ này can đảm mạnh mẽ và gai góc hơn. Với tư cách là một người bạn thân, tôi an ủi Nhung, thường đến nhà thăm nom trong suốt 100 ngày sau đám tang.
Tuy nhiên, điều mà tôi không ngờ chính là lời đề nghị của Nhung sau đó. Một lần, khi đến nhà bạn chơi, cô ấy bỗng khóc lóc, van xin tôi. Rằng Nhung muốn tôi buông bỏ tình cảm với Vinh, nhường Vinh cho Nhung. Nhung còn chia sẻ thật, trong thời gian chồng Nhung bị bệnh, chỉ có Vinh biết điều đó. Vinh rất nhiều lần đến động viên hỏi han Nhung khiến cho Nhung cảm kích, thậm chí "nhắm" trước cho một hạnh phúc tương lai.
Lúc này, tôi sốc đến mức muốn ngất lịm đi. Đầu tiên, tôi là bạn thân Nhung, vậy mà cô ấy giấu tôi về bệnh tình của chồng. Thứ hai, là vì sao Vinh cũng giấu tôi chuyện chồng Nhung bị bệnh? Liệu rằng giữa hai người họ có mối quan hệ nào không? Tôi bỗng trở nên hoài nghi hơn, về người tình lẫn cả cô bạn thân của mình.
Có lẽ, tôi chưa thể sẵn sàng nghiêm túc với Vinh được. Kể cả mối quan hệ với Nhung, chắc chắn chẳng thể thân thiết thêm được nữa. Tình bạn 20 năm trời, qua biết bao ngày tháng giờ đây bỗng "bay màu" trong phút chốc chỉ vì sự ích kỷ của Nhung và Vinh. Đau quá mọi người ạ, tôi thực sự thấy trống rỗng...

Cú điện thoại thông báo tai nạn khiến người vợ hiểu ra

Có một nghịch lý đó là khi đang yêu chúng ta yêu nhau tha thiết, thậm chí giận hờn rồi làm lành nhanh đấy. Thế mà sau khi cưới, hầu hết thời gian chúng ta lại giành vào những cuộc cãi vã, tranh luận.

Hai vợ chồng Ria và Manoj lấy nhau đã mấy năm nay. Thời gian đầu họ vẫn là cặp đôi hạnh phúc.

Nhưng sau nhiều năm lấy nhau, nhiều thứ đã thay đổi. Giờ đây họ cãi nhau như cơm bữa, giận hờn, tranh luận suốt ngày, thậm chí vì những cái nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống.

Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới. Ria mong chờ đây là một dịp "hâm nóng" chuyện vợ chồng. Cô hi vọng chồng sẽ nhớ và về đúng giờ như đã dặn.

Khi chuông cửa reo, cô chạy ra mở cửa và nở một nụ cười thật tươi nhận bó hoa từ chồng mình. Cả hai bắt đầu kỷ niệm ngày cưới của mình trong ngôi nhà ấm áp. Họ chuẩn bị rượu sâm panh và nhạc trữ tình.

Bỗng nhiên điện thoại trong phòng ngủ vang lên!

Ria vào nhấc máy. Một người đàn ông gọi và đầu dây bên kia nói: “Thưa cô, tôi gọi từ phòng cảnh sát. Đây có phải là số của ông Manoj Kumar không?”

Cô đáp: “Vâng, đúng rồi ạ.”

Người đàn ông hỏi: “Tôi xin lỗi nhưng có một vụ tai nạn và một người đã chết. Chúng tôi thấy số điện thoại này từ ví của anh ấy. Cô có thể đến đây và nhận dạng được không?”

Cu dien thoai thong bao tai nan khien nguoi vo hieu ra
Ngày xưa vợ chồng yêu thương nhau là thế, giờ thì cãi nhau như cơm bữa thế này! 

Trong giây phút ấy, Ria rụng rời chân tay, không tin nổi vào tai mình. Ria cố sức trả lời: “Nhưng chồng tôi đang ở nhà với tôi cơ mà.”

Người đàn ông đáp: “Nhưng thưa cô, vụ việc bất ngờ xảy ra chiều nay khi anh ta băng qua đầu xe buýt.”

Ria đặt điện thoại xuống mà người thấy lạnh toát.

Cô đã đọc những câu chuyện về những linh hồn trở về để gặp những người thân của mình sau khi mất. Trái tim cô quặn thắt. Trong nỗi sợ hãi, cô chạy ra ngoài phòng để tìm chồng mình nhưng anh không còn ở đây.

Trong giây phút ấy, cả thế giới như sụp đổ trước mắt cô.

Cô bàng hoàng nghĩ: "Anh ấy đã rời khỏi mình mãi mãi. Mình đã định rằng hôm nay sẽ xin lỗi anh ấy và hai đứa sẽ tìm cách để trở về như xưa. Mình đã không còn cơ hội nữa".

Cô khóc như mưa, quỳ xuống sàn nhà và thấy đau đớn tột cùng.

Bỗng nhiên, có một tiếng động trong phòng tắm, cửa mở ra và Manoj xuất hiện. Anh nở nụ cười tươi và nói: “Em yêu, em làm sao vậy?"

Cô kinh ngạc kể lại cuộc điện thoại vừa xong. Manoj nói: "Anh quên nói với em là hôm nay anh đã bị mất ví.”

Cô chợt hiểu ra mọi chuyện và ôm chầm lấy anh như vừa giành được anh từ cõi chết trở về.

Bài học: Cuộc sống sẽ chẳng cho bạn cơ hội thứ hai. Đừng bao giờ phí phạm thời gian khi bạn có cơ hội làm điều gì đó. Hãy coi trọng mọi người và những mối quan hệ trong cuộc sống.

Đừng để cuộc sống của bạn trôi di với những hối hận bởi vì chúng ta biết rằng không ai có thể hứa ngày mai sẽ ra sao.

Hãy sống vì ngày hôm nay và tận hưởng mọi khoảnh khắc mà bạn có.

Vợ chồng dù mặn nồng đến mấy cũng không ngủ kiểu này kẻo hại cả hai

Những thói quen khi ngủ này tưởng là tình cảm nhưng thực chất lại gây ảnh hưởng tới sức khỏe của cả vợ và chồng.

Dùng tay thay gối

Người đàn bà khôn ngoan chính là biết cách buông bỏ

Con người vốn không có ai là hoàn hảo cả. Mỗi chúng ta chắc chắn đều có những lỗi lầm và cả rắc rối ở trong cuộc sống này, điều đó là hết sức bình thường. Thế nên đừng tự trách mình quá đáng, hãy cứ chấp nhận rằng con người đôi khi cũng phải mắc lỗi.

Học cách không quan tâm

Muốn hạnh phúc thì đàn bà cần phải học cách không quan tâm đến những gì mà người khác nghĩ và đánh giá về mình. Hãy cứ thoải mái làm những điều mà bản thân mình thích.

Đọc nhiều nhất

Tin mới