Chị chồng đến chơi vài hôm, gia đình tôi đứng bên bờ đổ vỡ

Tôi không ngờ, chuyến ghé thăm chơi của chị chồng đã khiến cho vợ chồng tôi trở nên bất hòa.

Tôi kết hôn được 6 năm và cảm thấy hài lòng với những gì mình đã có. Nếu như khoảng thời gian đầu hôn nhân, chúng tôi vất vả mưu sinh trụ lại thành phố. Bây giờ, hai vợ chồng đã có nhà riêng, công việc có thu nhập tốt. Hai vợ chồng nỗ lực để hoàn thành ước mơ của mình.

Điều tôi tự hào nhất đó là hai con của tôi khỏe mạnh, ngoan ngoãn. Việc tự lập sớm đã giúp vợ chồng tôi trưởng thành, vượt qua mọi khó khăn để có ngày hôm nay. Hai vợ chồng mỗi người một quê, chúng tôi luôn sắp xếp thời gian để về quê nội, ngoại nếu có dịp. Gia đình hai bên cũng rất tôn trọng, ủng hộ vợ chồng chúng tôi.

Sống với nhau từng đó năm, chưa đủ dài, nhưng tôi rất tin tưởng chồng và chọn anh ấy là sự lựa chọn sáng suốt của tôi. Chồng tôi vui vẻ, yêu thương vợ con và rất nghiêm túc trong công việc. Chồng có thu nhập tốt, anh ấy luôn đưa tiền về cho vợ chi tiêu trong nhà và tiết kiệm cho các mục tiêu trong tương lai.

Tôi rất yêu quý bố mẹ chồng, quý trọng gia đình nhà chồng… Nhưng không hiểu sao, chị chồng luôn có ác cảm với em dâu. Mỗi khi gặp tôi là so đo, tính toán trong khi tôi chẳng có điều gì làm chị ấy không hài lòng.

Chi chong den choi vai hom, gia dinh toi dung ben bo do vo

Chị chồng tìm cách bòn rút tiền của em trai khiến em dâu bất bình. (Ảnh minh họa)

Cách đây một tháng, chị chồng tôi có lên nhà vợ chồng tôi mấy hôm. Tôi có nhà mới được hơn 2 năm rồi, đây cũng là lần đầu chị chồng tới chơi. Biết chị khó tính, tôi đã chuẩn bị mọi thứ để tiếp đón, tạo điều kiện tốt nhất trong mấy ngày chị ở lại. Nhưng ngược lại với mong muốn của tôi, chị chồng ra sức chê bai, làm cho vợ chồng tôi bất hòa.

Vừa vào nhà chơi, chưa kịp uống nước thì chị chồng đã vội đi khắp các nơi trong nhà. Chưa được một lời khen, chị đã vội trách móc em dâu: "Hai vợ chồng cô cậu đúng là sướng thật, nhà cao cửa rộng ở thành phố. Nhà đẹp thế này nên không mấy khi về nhà chồng. Có tiền cứ thu vén hết cho nhà mình, liệu có thấy hạnh phúc không?".

Rồi chị chồng tìm cách để nhờ vả tôi phải cho chị vay tiền hoặc cho tiền: "Em thì giầu có, chị thì nghèo khổ, ở nhà chồng khổ cực đủ bề. Thấy chị khó khăn, làm ăn vất vả, vay nợ lung tung… Em phải có trách nhiệm giúp chị chứ. Có tiền thì cho chị hoặc đưa chị vay cũng được, trong nhà chứ người ngoài đi đâu mà sợ thiệt".

Thấy tôi có vẻ chưa chấp thuận, chị chồng tỏ thái độ luôn từ lúc đó. Mỗi khi có chồng tôi ở nhà là chị ấy nói em dâu thiếu chu đáo, chị lên chơi mà không chịu đưa đi mua sắm, quà cáp gì. Bữa nào có em trai ở nhà thì mới được ăn uống tử tế, không thì loanh quanh rau với đậu phụ.

Làm chồng tôi tưởng thật, cứ trách tôi mãi. Chưa hết, tôi còn nghe được chị chồng nhờ, xui em trai: "Sao em tin vợ thế, đi làm bao nhiêu tiền đưa hết cho nó. Không thấy nó suốt ngày mua sắm quần áo, mỹ phẩm à? Em có tiền cứ giữ lại một khoản, gửi chị hoặc gửi cho bố mẹ. Đưa cho vợ rồi nó lại mang hết về ngoại. Người trong nhà, em giúp chị, giúp các cháu ruột chứ".

Chị chồng tìm cách moi tiền của cả hai vợ chồng tôi. Từ hôm đó đến nay, tôi biết được đã có mấy lần chồng lén gửi tiền cho chị. Anh ấy hay ca thán tôi về cách chi tiêu khiến hai vợ chồng cãi nhau rất nhiều. Trong khi tôi rất tiết kiệm, chưa một lần gửi tiền riêng cho bố mẹ đẻ. Tôi rất buồn về chuyện này, chỉ vì những lời xúi giục của chị chồng mà nhà tôi lại lục đục như thế.

Không nỡ để gia đình bất hòa vì nếu tiếp tục thế này sẽ có thể đổ vỡ bất cứ lúc nào. Tôi có nên kể rõ sự vô lý của chị chồng và ngăn cản anh ấy gửi tiền cho chị?

Tôi là người hướng nội, còn chồng là người thích sôi nổi, du lịch đây đó… Mặc dù hai người có tính cách khác nhau, nhưng lại rất hòa hợp, nhất là khoản chăm sóc các con. Hai vợ chồng tôi dành mọi yêu thương, điều kiện tốt nhất cho các con. Mỗi khi không hài lòng về nhau, chúng tôi đều nghĩ về con và cùng nhau tìm tiếng nói chung.

Lương hưu cho hết em trai, ốm đau mẹ lại bảo tôi bán nhà

Lúc em trai cưới, bố mẹ đứng ra tổ chức lo toan mọi việc, còn cho của hồi môn. Em dâu sinh nở, mẹ tự nguyện qua chăm sóc không than vãn một lời.

Năm tôi lên 5 tuổi, mẹ sinh em trai, từ đó cuộc đời tôi như "từ trên trời rơi xuống". Bố mẹ dồn mọi sự quan tâm cho em trai. Từ nhỏ, em đã hay ốm vặt, cứ ít hôm lại phải vào bệnh viện nên bố mẹ thường để tôi ở nhà một mình. Thành thật mà nói, tôi không thích em trai lắm, dường như em đã "đánh cắp" tình yêu của bố mẹ dành cho tôi. Tôi cũng là con trai nhưng bố mẹ lại đối xử với hai đứa con khác hẳn.

Tôi vẫn còn nhớ, một lần em trai chạy theo tôi đi chơi bị một chiếc xe máy tông vào. Tôi vội kéo em ra, cả hai cùng ngã xuống. Khi về đến nhà, bố mẹ thấy em có vết trầy xước trên cánh tay, thế là mắng tôi xối xả. Nhưng bố mẹ không hề quan tâm, tay chân tôi lúc đó cũng bị bầm tím.

Vừa sinh 3 tuần, sáng nào mẹ chồng cũng bắt làm việc vô lý

Bức xúc vì yêu cầu của mẹ chồng, tôi xin phép ra ngoài thuê nhà ở. Nhưng cũng vì hành động đó mà tình cảm mẹ chồng nàng dâu sứt mẻ.

Đối với người ngoài, tôi là một cô gái may mắn vì lấy được chồng giàu, gia đình gia giáo. Bố mẹ tôi cũng được mở mày mở mặt vì cái tiếng nhà thông gia để lại. Nhưng chỉ có người trong cuộc như tôi mới hiểu nỗi khổ lấy chồng giàu là thế nào.

Nhà chồng rất rộng, có điều kiện nhưng mẹ chồng tôi không bao giờ thuê giúp việc. Ban đầu về chung sống, tôi tưởng sẽ được an nhàn. Nhưng sau tuần trăng mật, tôi bắt đầu thấm thía nỗi khổ cực.

Mọi việc nội trợ trong nhà đều đến tay tôi. Mẹ đưa ra một loạt quy định ghi rõ trong sổ để tôi đọc: Con dâu không được ngủ quá 5h sáng; phải dậy nấu ăn sáng cho cả nhà chồng; không được ra ngoài sau 9h tối; phải làm mọi việc nội trợ trong nhà; mỗi bữa cơm không được nấu quá 4 món.

Vua sinh 3 tuan, sang nao me chong cung bat lam viec vo ly
Bất lực vì quy tắc của mẹ chồng giàu có. Ảnh minh họa: 163

Vừa đọc xong, tôi quay sang nhìn chồng nhưng anh chỉ cười trừ. Những tháng đầu, tôi tuân thủ theo nguyên tắc của mẹ. Chỉ cần tôi dậy muộn, quên việc gì hay làm không như ý là mẹ lập tức nhắc nhở. Tôi cảm thấy chán nản vì cảnh ở nhà chồng như cấm cung. Dù nhà cao cửa rộng, ăn uống không thiếu thứ gì nhưng tôi không hề thấy vui.

Mấy tháng sau đó tôi mang bầu. Tôi xin phép mẹ không dậy sớm hay làm việc theo quy tắc nữa. Mẹ chồng không hài lòng nhưng được chồng đỡ lời nên tôi may mắn “thoát nạn”. Đến lúc sinh, tôi vất vả một mình.

Tôi bàn với chồng bảo mẹ thuê giúp việc đỡ đần. Mẹ không thích nhưng cũng miễn cưỡng đồng ý. Được đúng 2 tuần, mẹ cho giúp việc nghỉ với lý do làm việc không vừa ý.

“Nhà có người mà cứ phải đi thuê người ngoài, vừa mất tiền lại không được như ý”. Câu nói của mẹ ám chỉ gia đình này có tôi nên không cần thuê giúp việc. Chuyện đến đỉnh điểm là khi chị chồng tôi ở nước ngoài về.

Sau sinh 3 tuần, tôi hay tin chị chồng về chơi và ở lại nhà vài tháng. Mẹ chồng nói, chị không quen ở Việt Nam nên cần tôi hỗ trợ nhiều. Khi đó tôi vừa mới sinh xong nên cũng chỉ gật đầu cho qua chuyện.

Vậy mà buổi sáng hôm ấy, 5h mẹ đã gõ cửa phòng: “Dậy đi con ơi, dậy đi chợ nấu nướng, chuẩn bị đồ ăn sáng cho chị con. Chị con ở xa về không tiện ăn hàng nên con dậy chuẩn chị luôn cho sớm rồi nấu luôn cho cả nhà. Lát mẹ còn phải đi sớm”.

Tự nhiên nước mắt tôi trào ra. Trước ở nhà mẹ đẻ tôi cũng là cành vàng lá ngọc. Tôi được mẹ cưng chiều, nấu ăn sáng bê tận phòng. Thế mà giờ đây tôi bị coi là cái gì trong nhà chồng giàu có? Ngay cả chồng cũng không bênh vực mà còn giục tôi xuống nhanh kẻo mẹ giận.

Đối với mẹ chồng, việc con dâu dậy sớm, dọn dẹp việc nhà chính là nề nếp gia phong. Sau sinh 3 tuần, tôi hoàn toàn có thể làm được việc đó nên mẹ không muốn để mất nề nếp.

Sau bữa sáng hôm đó, tôi đã đưa ra một quyết định và tôi tự nhủ phải thực hiện được. Đó là thuê căn hộ chung cư, dọn đến ở gần cơ quan và nhờ mẹ đẻ lên chăm cháu. Nếu mẹ chồng hay chồng không đồng ý, tôi sẽ tự sắp xếp tương lai của mình.

Độc giả giấu tên

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Trong Đông y, quả sung có tính bình, vị ngọt giúp kiện tỳ thanh tràng (kích thích tiêu hóa, làm sạch ruột), giải độc, tiêu thũng, thường được dùng để chữa các bệnh về tiêu hóa, kiết lỵ, viêm ruột, táo bón, trĩ.