Cháu bị bệnh mà chị dâu vẫn đi du lịch và cái kết đắng lòng

Chị dâu đi du lịch về cũng là ngày con chị xuất viện. Không 1 lời cảm ơn vợ chồng tôi, chị còn kêu than con bệnh có mấy ngày mà gầy đi trông thấy.

Từ ngày về làm dâu, tôi thấy trong nhà chị dâu là người có tiếng nói nhất. Mỗi câu nói của chị là bố mẹ hay chồng đều phải nghe răm rắp. Nếu ai có ý kiến gì đó là chị sẵn sàng tranh luận cho đến khi chị là người nói sau cùng mới chịu. Có lẽ chị là lãnh đạo của 1 cơ quan, làm ra tiền nhiều hơn chồng nên cả nhà ai cũng nể và coi những lời chị là đúng nhất.

Trong khi tôi sống cùng với bố mẹ chồng, chị dâu có nhà riêng gần nhà chúng tôi. Tuy hai nhà cách biệt nhưng chị dâu rất thích can dự vào chuyện gia đình tôi. Mỗi lần đến chơi, có những việc không vừa mắt là chị nói ngay.

Chẳng hạn như vợ chồng tôi đi làm tăng ca tối muộn mới về, bố mẹ ở nhà cơm nước và lo cho 2 con của tôi. Chị qua chơi, thấy bố mẹ vất vả vì gia đình tôi, chị nói thẳng: “Bố mẹ yếu rồi, cần phải nghỉ ngơi giữ sức khỏe, không phải giúp việc không lương của chú thím. Từ lần sau đi làm về sớm chút, tăng ca được thêm vài nghìn khiến bao người khổ theo”.

Tôi chưa kịp nói câu nào, chồng tôi tán thành ý kiến của chị dâu và bảo sẽ sắp xếp công việc làm về sớm. Từ sau hôm đó, chồng yêu cầu tôi không được tăng ca, nếu còn tiếp tục làm thêm thì chuyển việc khác mà làm. Sau lần đó, tôi giận chị dâu lắm nhưng cố giữ trong lòng để không khí gia đình vui vẻ.

Chau bi benh ma chi dau van di du lich va cai ket dang long

Ảnh minh họa

Đầu tuần vừa, cơ quan của chị dâu tổ chức đi du lịch, anh trai chồng đi làm xa. Khi đó đứa con trai 7 tuổi của chị đang bị bệnh, mẹ chồng khuyên chị hủy chuyến đi, ở nhà đưa bé đi bệnh viện khám. Thế nhưng chị không chịu, nói là lãnh đạo không đi ai coi được. Chị bảo mẹ không chăm sóc được cháu thì sẽ thuê người khác làm.

Không muốn làm mất lòng chị, mẹ đành nhẫn nhịn đồng ý chăm sóc 2 cháu để chị yên tâm đi du lịch.

Chị đi được gần 1 ngày thì bệnh tình của con chị trở nặng. Khi bố chồng gọi điện nói tình hình của cháu và nhắc chị về chăm sóc con. Chị không chịu về và gọi điện hướng dẫn mẹ cho cháu uống thuốc. Nhưng đến đêm, cháu bị bệnh nặng quá, vợ chồng tôi phải đưa cháu vào bệnh viện cấp cứu.

Suốt 3 ngày cháu nằm viện, vợ chồng tôi nghỉ việc thay nhau chăm sóc. Còn bố mẹ ở nhà phục vụ các con tôi, với lại mắt mẹ chồng kém, đi lại có đôi phần khó khăn.

Sang đến ngày thứ 4 thì chị dâu đi du lịch về, cũng là ngày con chị xuất viện. Không 1 lời cảm ơn vợ chồng tôi, chị còn kêu than con bệnh có mấy ngày mà gầy đi trông thấy. Buổi tối hôm đó, tôi thấy chị mang quà qua biếu mẹ mà không hề cho các cháu cái kẹo nào.

Tôi giận lắm muốn góp ý với chị nhưng chồng tôi ngăn cản, anh bảo nói ít cho bớt chuyện. Nói ra người ta lại bảo kể công tham quà cáp, mỗi người nhịn 1 chút nhà cửa mới bình yên. Dù chồng nói đúng nhưng tôi vẫn ấm ức trong lòng.

Chị dâu vay 500 triệu 5 năm không trả và cái kết đắng lòng

Hồi tôi sinh con gái đầu lòng, chị dâu bỗng gọi điện hỏi vay tôi 500 triệu để trả nợ. Tôi không đồng ý vì khi đó còn chưa có nhà cửa lại vừa sinh con xong.

Khi tôi và chồng cưới nhau, cả hai bên gia đình đều ngăn cấm. Bố mẹ tôi chê anh con nhà nghèo, lại ở xa, còn bố mẹ anh lại bảo tôi có diện mạo không xứng đôi vừa lứa với anh. Nhưng mặc sự ngăn cấm, chúng tôi vẫn quyết tâm tổ chức đám cưới. Trong nhà, chỉ có anh chồng và chị dâu ủng hộ hai đứa, hôn lễ được diễn ra đúng như ý của chúng tôi.

Chồng là người hiền lành, sống đức độ và biết trước biết sau. Anh tâm sự: "Anh sẽ cố gắng cho em cuộc sống tốt nhất, để bố mẹ em đánh giá anh với con mắt khác, không còn xem thường anh nữa". Đúng như lời chồng nói, chỉ 5 năm sau khi cưới, chồng đã mua được nhà cửa, xe cộ đầy đủ cho tôi. Tôi thầm cảm ơn cuộc đời vì đã cho tôi có được sung sướng như ngày hôm nay, điều mà tôi chưa bao giờ dám mơ tưởng tới. Mặc dù vợ chồng tôi không giàu có kiểu đại gia nhưng có đủ tiền để chi tiêu những gì mình thích.

Về ngoại ở cữ, chị dâu khiến tôi khóc hàng đêm

Từ ngày tôi về ngoại chơi, sáng nào chị Vân cũng vào. Chị mang đồ ăn, hỏi thăm mẹ con tôi, giặt giũ đồ cho.

Từ nhỏ anh em tôi đã lớn lên không có mẹ. Mẹ tôi mất vì bệnh năm tôi 5 tuổi, một mình bố nuôi hai anh em tôi khôn lớn. Ông không đi bước nữa vì thương chúng tôi. Bây giờ càng lớn tôi càng hiểu và thương bố hơn. Tôi muốn báo hiếu cho bố nhưng lại lấy chồng xa, gia đình không có điều kiện nên chẳng biết làm thế nào.

Cũng may có vợ chồng anh trai tôi ở gần bố. Tuy không ở chung nhưng anh chị lo cho bố chẳng thiếu thứ gì. Chị Vân - chị dâu tôi đảm và giỏi lắm. Một mình chị nuôi 3 đứa con mà không có bà nội, bà ngoại đỡ đần. Vì chị cũng lấy chồng xa, mọi việc tự mình xoay sở hết. Anh tôi thương vợ, cứ hết việc ở công ty lại về nhà cơm nước, bế con giúp chị.

Mời chị dâu đến nhà chơi, chị ấy từ chối mà tôi xấu hổ

Tôi không ngờ câu nói đùa của mình lại làm chị dâu cảm thấy khó chịu và buồn lòng đến thế. Khi mời chị dâu đến nhà chơi, chị ấy còn thẳng thừng từ chối.

Tính tôi thẳng thắn, nghĩ gì nói đó nên nhiều khi tôi làm người khác buồn mà bản thân tôi không hề biết. Chỉ những người thật sự thân thiết, hiểu tính tôi thì mới cảm thông và không chấp nhặt.

Lại kể về mối quan hệ giữa tôi với chị dâu. Tuy cùng làm dâu nhưng chúng tôi vẫn luôn giữ mối quan hệ tốt đẹp, hòa thuận. Vợ chồng tôi ở riêng tại chung cư trên thành phố. Vợ chồng chị dâu thì sống chung với bố mẹ chồng ở quê. Chị dâu tôi không đi làm mà ở nhà chăm sóc bố mẹ chồng, trồng rau nuôi gà, nuôi lợn. Tính chị chân chất, thật thà lắm. Mỗi lần vợ chồng tôi về, chị đều đón tiếp xởi lởi, nhiệt tình. Bởi thế, tôi càng quý mến chị hơn.

Đọc nhiều nhất

Tin mới