Cám cảnh làm ruộng nuôi mẹ già, 3 con tật nguyền

(Kiến Thức) - Đó là hoàn cảnh đặc biệt của gia đình bà Bùi Thị Mỹ, sinh 1957, xóm Rường, xã Trung Bì, Kim Bôi, Hòa Bình.

Vượt đoạn đường dài khoảng 3 km từ thị trấn Bo nối sang xã Trung Bì, đi qua một dãy núi đá, chúng tôi đã tìm đến được gia đình của bà Bùi Thị Mỹ (xóm Rường, Trung Bì, Kim Bôi, Hòa Bình ).

Vừa bước chân vào cổng ngôi nhà nhỏ cấp 4, hình ảnh 3 cô gái tật nguyền ngồi ú a ú ớ cùng một cụ già lê lết trước hiên nhà, khiến chúng tôi hiểu được phần nào về hoàn cảnh mà bấy lâu nay bà Bùi Thị Mỹ phải chịu đựng.

3 cô con gái tật nguyền, cùng người mẹ già của bà Bùi Thị Mỹ lê lết trước hiên nhà.
 3 cô con gái tật nguyền, cùng người mẹ già của bà Bùi Thị Mỹ lê lết trước hiên nhà.

Nghẹn ngào những giọt nước mắt, bà Bùi Thị Mỹ kể lại hoàn cảnh của gia đình: “Năm 1976 tôi cùng ông Bùi Văn Kột (sinh năm 1951) lập gia đình, đến năm 1978 niềm vui đã đến cùng gia đình chúng tôi, khi tôi sinh được cô con gái thứ nhất, nhưng chỉ ít lâu sâu nó đã bị “ông trời” bắt đi mất rồi (bị chết đuối).

Năm 1979 tôi sinh ra chị Nga (Bùi Thị Nga), năm 1981 chị Na (Bùi Thị Na), năm 1999 là chị Lành (Bùi Thị Lành). Sinh ra được 3 cô con gái lần này, những tưởng cuộc sống của gia đình chúng tôi sẽ vui vẻ trở lại, nhưng tất cả mọi hy vọng đều tan biến khi cả 3 đứa con đều bị tật nguyền từ lúc sinh ra.

Vì chúng tôi làm nông nghiệp, hàng ngày chỉ biết trông nhờ vào cây lúa để sống nên chẳng biết lấy tiền đầu để đưa con đi chữa bệnh. Nhưng thấy con đau đớn, khóc lóc… cả hai vợ chồng, cùng mẹ (mẹ chồng – Bà Bùi Thị Nếp, sinh năm 1920) cũng đã cố gắng chạy đi vay mượn bà con, hàng xóm khắp nơi (ai có tiền thì vay tiền, ai có thóc thì vay thóc rồi về bán đổi tiền…) để đưa con đến bác sỹ.

Rồi sự cố gắng của mọi người trong nhà cũng thành nỗi tuyệt vọng, khi nhận được kết luận của bệnh viện về bệnh tình của các con (Đục tinh thể bẩm sinh và bại liệt).

Mỗi ngày, nhìn con mình lớn lên khờ dại không bình thường giống như bao người khác mà lòng tôi đau quặn thắt, nhiều đêm nằm ngủ chỉ biết khóc nghẹn ngào. Nhưng không phải vậy mà tôi từ bỏ các con, tôi vẫn sẽ cố gắng để chăm sóc cho các con cho đến khi nào chúng rời tôi bước sang “thế giới bên kia” mới thôi”.

Bà Bùi Thị Mỹ cùng mẹ già và 3 cô con gái tật nguyền (phía trước).
 Bà Bùi Thị Mỹ cùng mẹ già và 3 cô con gái tật nguyền (phía trước).

Hoàn cảnh của gia đình bà Mỹ buồn là vậy và càng trở nên buồn u ám hơn khi ông Kột mất đi (tháng 7/2013). Giờ đây, bà Mỹ phải một mình lặn lội lên rừng, xuống ruộng chăm chỉ làm lụng mong làm ra tiền nuôi 3 đứa con và người mẹ già. Dường như mọi hoạt động đi lại, sinh hoạt cá nhân của 3 cô con gái đều do bà Mỹ lo liệu hết.

Chứng kiến hoàn cảnh cảnh khó khăn của người hàng xóm, ông Bùi Văn Ban nói: “Hoàn cảnh của gia đình chị Mỹ đáng thương lắm. Mặc dù chồng đã mất, phải một thân, một mình nuôi ba đứa con tật nguyện, cùng một mẹ già nhưng chị Mỹ vẫn không hề chán nản. Chị Mỹ sống chưa bao giờ gây xích mích hay tranh cãi với ai trong xóm cả, chúng tôi rất khâm phục ý chí và nghị lực của chị ấy”.

Ông Bùi Văn Tân (Trưởng thôn) chia sẻ: “Gia đình bà Mỹ là một gia đình đặc biệt nhất trong thôn. Nhiều năm nay phải gánh chịu không biết bao nhiêu đắng cay, khổ cực. Chứng kiến hoàn cảnh sống khó khăn của gia đình bà Mỹ, các ban ngành trong thôn đã làm đơn đề nghị gửi lên cấp trên, mong được hỗ trợ, nhằm giúp đỡ phần nào nỗi khó khăn vất vả cho gia đình bà Mỹ. Giờ đây, hàng tháng gia đình bà Mỹ đã được nhà nước trợ cấp cho 3 cô con gái mỗi người được 200 nghìn đồng/1 tháng, còn mẹ già được 180 nghìn đồng/tháng”.

Tạm biệt gia đình bà Mỹ, rời khỏi xã Trung Bì hình ảnh 3 con người tật nguyện cùng 1 cụ già ngồi lê lết trước hiên nhà vẫn luôn ám ảnh theo chúng tôi!. Có lẽ số phận đã “an bài” trước cho gia đình bà Mỹ như vậy rồi. Chúng tôi cũng phải khâm phục trước ý chí và nghị lực vươn lên trước những khó khăn vất vả mà bà Mỹ đã phải trải qua trong cuộc sống.

Sống chậm ở vùng cao Cao Bằng

(Kiến Thức) - Anh chàng lái xe trẻ tuổi nhìn về phía dãy núi cao ngán ngẩm nói: "Anh ơi, chả có nhẽ phải chở đồ lên đến đỉnh núi kia ạ?"

Chiếc xe tải chở hơn 5 tấn hàng lại lì lợm leo dốc rồi đổ đèo, xe chở 25 thành viên đoàn từ thiện kiên nhẫn bám đuôi. Thành viên đoàn phải dành toàn bộ số nước khoáng dùng uống đi đường để tưới vào lốp và làm mát máy xe tải.
Xe tải chở những món quà từ các nhà hảo tâm khắp nơi đến với học sinh và người nghèo Phan Thanh.
 Xe tải chở những món quà từ các nhà hảo tâm khắp nơi đến với học sinh và người nghèo Phan Thanh.

Huyện Bảo Lạc dần dần nhỏ lại, đoàn xe càng ngày càng lên cao, đường vào xã Phan Thanh, huyện Bảo Lạc đang thi công dở dang, có nhiều đoạn đất đỏ vẫn lở xuống chắn ngang đường đi.

Giọng anh chàng lái xe tươi tỉnh hẳn: "Hình như chúng ta đang ở nơi cao nhất rồi thì phải".

Nơi cao nhất chính là Phe Khun, thuộc xã Phan Thanh, Bảo Lạc, độ cao gần 1.500 m so với mực nước biển. Từ đây nhìn xuống dòng sông Gâm và sông Neo chảy qua Bảo Lạc chỉ còn như sợi chỉ.

Ngọn núi Phe Khun sừng sững.
 Ngọn núi Phe Khun sừng sững.

Không căn cơ xem chính xác hai xe của đoàn đã trèo đèo hết bao lâu để đến với Phan Thanh, chỉ biết khi đến được trung tâm xã đã là 14h chiều. Người dân và học sinh cùng thầy cô giáo cũng như lãnh đạo địa phương đã chờ đoàn từ bao giờ.

Phan Thanh không khang trang, rực rỡ, cũng không đẹp lung linh nhưng làm tất cả chúng tôi ấm lòng vì những cái bắt tay và ánh mắt nồng hậu.

Trong ánh mắt thơ ngây của những em nhỏ vùng cao, trong nụ cười tươi tắn lộ những chiếc răng vàng của những người phụ nữ Mông, cả ở cái chau đôi lông mày cạo trắng lạ lẫm của cô gái Dao đều để lại dấu ấn.

Niềm vui nhận được quà từ đoàn từ thiện.
 Niềm vui nhận được quà từ đoàn từ thiện.

Thành viên đoàn nhanh chóng bốc, dỡ hàng hóa tập kết tại trung tâm xã, khoảng sân đất nện trước trụ sở ủy ban xã Phan Thanh người dân đã đứng kín.

Những món quà dành cho 490 em học sinh và 292 xuất quà dành cho 292 hộ nghèo đã phân loại sẵn được chia theo khu vực để tiện cho việc phân phối.
Những món quà dành cho 490 em học sinh và 292 xuất quà dành cho 292 hộ nghèo đã phân loại sẵn được chia theo khu vực để tiện cho việc phân phối. 
Theo chia sẻ của ông Nông Hữu Quyết, Bí thư Đảng ủy xã Phan Thanh: “Bà con biết tin có đoàn từ thiện nên đã chờ từ rất sớm. Có những hộ cách xa xã mấy chục cây số đã đi từ tờ mờ sáng ra đây chờ đoàn”.
Trao tặng quà tập trung tại trung tâm xã Phan Thanh.
 Trao tặng quà tập trung tại trung tâm xã Phan Thanh.

Đa số thành viên tập trung cho công tác trao tặng tại trung tâm xã. Một số thành viên được cán bộ địa phương dẫn đường đi vào các bản xa, nơi mà nhiều hộ dân đã không thể ra trung tâm xã để nhận quà.

Đoàn từ thiện đi xe máy băng rừng, trèo đèo, đi bộ đến trao tặng quà cho gia đình anh Hoàng A Ngài (45 tuổi) ở Phiêng Dịt, hộ nghèo nhất xã Phan Thanh.
 Đoàn từ thiện đi xe máy băng rừng, trèo đèo, đi bộ đến trao tặng quà cho gia đình anh Hoàng A Ngài (45 tuổi) ở Phiêng Dịt, hộ nghèo nhất xã Phan Thanh.

Thành viên Hoang Hanh, người trực tiếp được vào tận các hộ nghèo ở thôn Thẳm Thon A chia sẻ: "Hơn chục năm, sau chuyến đi tiếp xúc và gần gũi với bà con người dân tộc thiểu số ở Lào Cai, lần này tôi lại có dịp tiếp xúc và gần gũi với những người dân tộc thiểu số ở Phan Thanh. Vẫn là những người nom thiếu thốn hơn tôi, khốn khó hơn tôi gấp nhiều lần, thậm chí so với nơi Thủ đô được coi là văn minh mà tôi đang sống thì ở đây, mọi thứ đều như chậm đi rất nhiều nhịp".

Đoàn từ thiện vào thăm và trao tặng quà cho hộ gia đình anh Sùng A Vư ở Phiêng Dịt
 Đoàn từ thiện vào thăm và trao tặng quà cho hộ gia đình anh Sùng A Vư ở Phiêng Dịt 

Nơi đây, 5 giờ chiều trời đã nhá nhem tối. Khi những thành viên cuối cùng của đoàn đi trao quà ở các bản xa ló ra khỏi những rừng cây cũng là lúc mặt trời đã khuất sau dãy Phe Khun.

Đại diện đoàn từ thiện cùng lãnh đạo xã Phan Thanh trao quà cho gia đình chị Hoàng Thị Lê ở thôn Phiêng Dịt xong cũng là lúc trời vừa tối
Đại diện đoàn từ thiện cùng lãnh đạo xã Phan Thanh trao quà cho gia đình chị Hoàng Thị Lê ở thôn Phiêng Dịt xong cũng là lúc trời vừa tối 

Đêm Phan Thanh lặng yên, chỉ còn tiếng hát bên ngôi trường bán trú của những thành viên đoàn từ thiện, cùng các thầy cô giáo và học sinh vùng cao.

Câu nói của cô giáo vùng cao cắm bản nhắc nhớ chúng tôi: “Không ngại khó, không ngại khổ, chỉ mong sao có học sinh đến lớp…”

Lắng nghe chia sẻ của những cán bộ và thầy cô giáo vùng cao.
 Lắng nghe chia sẻ của những cán bộ và thầy cô giáo vùng cao.

Thời gian không đủ dài cho những cuộc hội ngộ, đoàn từ thiện cũng sớm phải trở lại với những bộn bề công việc và chuẩn bị cho những hành trình mới.

Cái nắm tay thật chặt của các những cán bộ và giáo viên vùng cao níu chân chúng tôi: “Đoàn giúp chúng tôi gửi những lời cảm ơn chân thành nhất đến những nhà hảo tâm ở dưới xuôi…”

Tạm biệt Phan Thanh, tạm biệt vùng đất khó. Chúng tôi lại trở về cung đường 461 km, vượt qua những Đèo Giàng, Đèo Gió, băng qua Khau Khang, Cao Bắc, Tài Hồ Sìn,…

Có thể sau chuyến đi này sẽ có nhiều hơn nữa những tấm lòng thiện tìm đến Phan Thanh, nơi đây còn nhiều điều đáng trăn trở, là nơi đáng được nhận nhiều sự quan tâm hơn nữa.

Nồi mèn mén của hộ dân nghèo nhất xã Phan Thanh ám ảnh đoàn từ thiện.
 Nồi mèn mén của hộ dân nghèo nhất xã Phan Thanh ám ảnh đoàn từ thiện.

Xin chân thành cảm ơn Qúy nhà hảo tâm luôn luôn quan tâm, trao gửi sự tin tưởng để chúng tôi mang những món quà và tình cảm yêu thương đến những nơi xa, đến với những hoàn cảnh kém may mắn, để cuộc sống này được sẻ chia nhiều hơn, ấm áp hơn.

Đúng như kế hoạch đã đề ra, ngày 01-03/11 đoàn từ thiện Báo điện tử Kiến Thức cùng Nhóm Sống Hướng Thiện và các nhà hảo tâm đã đến thăm và trao tặng quà cho 292 hộ nghèo và 490 học sinh nghèo xã Phan Thanh, Bảo Lạc, Cao Bằng

Xin chân thành cảm ơn Qúy nhà hảo tâm luôn luôn quan tâm, trao gửi sự tin tưởng để chúng tôi mang những món quà và tình cảm yêu thương đến những nơi xa, đến với những hoàn cảnh kém may mắn, để cuộc sống này được sẻ chia nhiều hơn, ấm áp hơn.

Dưới đây là danh sách nhà hảo tâm ủng hộ chuyến đi từ thiện này:

Tận cùng nỗi đau của cô gái tật nguyền bị hãm hiếp

(Kiến Thức) - Dù phải sống đời thực vật, trong cảnh nghèo nàn nhưng cô gái vẫn bị “quỷ râu xanh” hãm hiếp.

Suốt gần tuần lễ trôi qua, trong căn phòng trọ tồi tàn, 2 mẹ con không dám rời nhau vì người mẹ vẫn chưa quên được vụ việc đứa con gái tật nguyền của mình bị hãm hiếp.

Bố nạn nhân Huyền viết thư cám ơn Bộ trưởng Y tế

(Kiến Thức) - Trong nỗi đau tột cùng chưa thể nguôi, bố nạn nhân vụ TMV Cát Tường ném xác phi tang, đã viết bức tâm thư dài 4 mặt giấy vô cùng xúc động.

Bác sĩ Nguyễn Mạnh Tường ném xác nạn nhân Lê Thị Thanh Huyền xuống sông Hồng phi tang đến lúc này đã hơn 40 ngày (19/10/2013). Trong nỗi đau tột cùng chưa thể nguôi, bố chị Huyền - ông Lê Văn Viễn (77 tuổi) - đã viết bức tâm thư dài 4 mặt giấy vô cùng xúc động.
Bức thư của ông Viễn viết dự định gửi Bộ trưởng Y tế.
Bức thư của ông Viễn viết dự định gửi Bộ trưởng Y tế.
Gặp chúng tôi, ông Viễn cố nén nỗi đau đưa cho chúng tôi xem bức thư đầy  nước mắt, với ngôn từ mộc mạc và chân thật. Bức thư viết:

Đọc nhiều nhất

Tin mới