Trước khi bỏ về quê, mẹ chồng để lại lá thư dài 2 trang

Chúng tôi thật sự không hiểu nổi mẹ nữa.

Một tháng trước, chị gái chồng gọi điện cho chúng tôi nói là mẹ đang muốn đi bước nữa với một người đàn ông cùng làng. Chị bảo người đó hơn 60 tuổi, chẳng có thu nhập gì, bị vợ bỏ, đang sống một mình. Còn mẹ chồng tôi có lương hưu và được mọi người xung quanh quý mến.

Chị bảo mẹ khổ vì con cháu cả đời rồi, chị không ngăn cản mẹ đi bước nữa nhưng phải tìm người phù hợp mà lấy. Mẹ không thể lấy người đàn ông chẳng ra gì được. Cuối cùng chị gái chốt lại một câu là bảo vợ chồng tôi đón mẹ ra thành phố sống một thời gian để bà quên người đàn ông đó đi. Suy nghĩ của chị chồng rất đúng và vợ chồng tôi ủng hộ nhiệt tình.

Ngay sau đó, chúng tôi đã về quê đón mẹ chồng ra phố sống. Lúc đầu bà không chịu đi, nói là không thích thành phố, chỉ thích cuộc sống yên bình ở quê. Nhưng khi tôi nói là các cháu dạo này học hành kém, vợ chồng tôi đi làm cả ngày không dạy được. Chỉ có bà mới giúp các cháu tiến bộ hơn. Nghe đến đây thì mẹ không thể từ chối được nữa và đồng ý đi với chúng tôi luôn.

Tuần đầu tiên mẹ chồng ra chơi, thấy bà nhớ quê nên chúng tôi dành nhiều thời gian ở bên động viên chăm sóc. Sau khi mẹ đã quen dần thì mọi người quay lại với công việc của mình.

Lo mẹ ở nhà một mình buồn, chồng tôi đã sắm cho bà một chiếc điện thoại để giải trí. Những ngày cuối tuần, chúng tôi đưa mẹ đi công viên hay ăn uống cho thoải mái.

Ngày hôm qua, đi làm về, chúng tôi giật mình khi biết mẹ đã bỏ về quê và để lại lá thư dài 2 trang giấy. Mẹ nói vẫn còn khỏe muốn được làm việc, không muốn con cháu phải mất thời gian lo nghĩ cho bà. Mẹ không muốn những năm tháng tới sống trong 4 bức tường do các con dựng lên. Cả đời mẹ đã sống cho các con, bây giờ chúng tôi để bà được sống vì bản thân một lần. Mẹ kể về những điểm tốt của người đàn ông kia. Mẹ đã nghĩ kỹ và sẽ lấy người đàn ông cùng làng. Mẹ chỉ mong chúng tôi ủng hộ việc làm của bà.

Chồng tôi tỏ vẻ rất tức giận khi mẹ bỏ con cháu về quê vì người đàn ông đó. Anh nói sẽ ngăn cản tới cùng, không muốn mẹ đi sai đường. Gia đình tôi đang rối tung cả lên, không biết phải làm sao cho đúng nữa mọi người ạ?

Nhìn mâm cơm cữ của mẹ chồng, tôi khóc không cầm được

Cuối cùng tôi đã hiểu, mẹ chồng thực tâm đối tốt với con dâu dù trước đó tôi đã nghĩ đủ cách để chống đối bà.

Tôi lấy chồng năm 29 tuổi. Vốn là một cô gái ở thành phố nên việc lấy một người đàn ông ở quê như tôi không dễ dàng. Gia đình không chấp thuận, tôi cũng hơi nghĩ ngợi nhưng vì tình yêu dành cho anh, tôi quyết bỏ qua tất cả. Tôi ra điều kiện với chồng, dù sau này thế nào chúng tôi cũng không về quê mà phải ở thành phố lập nghiệp.

Dù là vậy thì những ngày lễ Tết, tôi vẫn phải về nhà chồng thực hiện trách nhiệm của con dâu trưởng. Sau hơn 1 năm kết hôn, tôi sinh con. Chồng bảo tôi về quê để mẹ chồng chăm sóc vì mẹ già cả không lên được thành phố. Ở quê, mẹ lại có nhiều việc phải lo nên anh cũng muốn tôi chủ động. Ban đầu tôi kiên quyết không chấp nhận vì sợ cảnh về quê chồng ở cữ. Nhưng mẹ đẻ bận, tôi một mình vất vả không xoay được nên đành phải về nhà chồng hai tuần.

Những ngày đó, tôi thực sự hoang mang vì sợ cảnh con dâu sống chung với mẹ chồng, sợ cảnh cơm cữ mẹ chồng nấu. Tôi chủ động đưa cho mẹ một khoản tiền lớn, lo tiền ăn của hai mẹ con nhưng mẹ nhất định không cầm. Bà bảo: “Chẳng mấy khi cháu về chơi, bà nội nào lại đi lấy tiền của cháu”.

Nghe mẹ nói vậy tôi cũng có chút xúc động nhưng lại lo mẹ không nhận tiền, cơm cữ không được như ý. Sớm hôm đầu tiên ngủ lại nhà chồng, tôi thấy mẹ lên tận phòng hỏi thích ăn gì. Dù có chút ái ngại nhưng tôi cũng đưa ra thực đơn mình yêu thích. Đồ ăn sáng mẹ cũng đã dậy sớm ra tận chợ mua cho tôi.

Nhin mam com cu cua me chong, toi khoc khong cam duoc

Ảnh minh họa. Nguồn: Sohu

Trưa hôm đó, mẹ bê mâm cơm lên phòng cho tôi. Mâm cơm quá thịnh soạn, bày biện món nào ra món ấy. Bản thân tôi cũng không thể nấu được chuyên nghiệp như vậy dù tôi là người khá khéo nấu ăn.

Thấy tôi có chút tò mò, mẹ khoe ngày trước từng đi nấu cỗ thuê nên việc bếp núc rất sành. Bữa cơm hôm đó tôi ăn tận 3 bát. Mẹ chồng ngồi bên cạnh vừa liên tục giục tôi ăn nhiều và gắp thức ăn cho tôi. Thấy tôi hơi ngại, bà lại bế cháu sang phòng khác để con dâu ăn tự nhiên.

Ăn xong mẹ không cho tôi động vào bát đũa, bảo tôi cứ nghỉ ngơi rồi cho con chơi. Mẹ bưng mâm cơm đi rửa.

Tối hôm đó, vì phòng hết nước, tôi đi xuống bếp uống. Lờ mờ tối nên mẹ không nhìn thấy tôi. Còn tôi thì thấy mẹ cặm cụi trong bếp, ăn lại đồ ăn tôi để thừa hồi chiều. Cảnh tượng ấy khiến tôi rất xúc động. Vậy mà lúc chiều tôi bảo mẹ ăn cùng, mẹ khăng khăng không ăn, bắt tôi ăn bằng hết.

Hôm sau tôi thử hỏi dò mẹ thức ăn thừa hôm trước. Tôi bảo mẹ nấu lại để đỡ tốn kém. Mẹ bảo: “Con không phải lo, cứ ăn thức ăn mới. Bà đẻ không nên ăn thức ăn thừa, không tốt cho sức khỏe”. Nhìn mẹ chồng tận tụy với mình lại yêu thương cháu hết mực, tôi cảm thấy tủi hổ trong lòng. Vậy mà trước giờ tôi luôn ác cảm về mẹ chồng.

Hơn 2 tuần ở nhà chồng, chưa có bữa cơm cữ nào dưới 3 món. Tất cả đều thơm ngon, đầy đủ chất dinh dưỡng. Mẹ còn lo đủ các bữa phụ và hoa quả cho tôi mà không hề phàn nàn câu nào về tiền bạc. Biết mẹ khó khăn, ngày lên thành phố, tôi lén nhét hơn chục triệu vào dưới gối giường biếu mẹ. Lên nhà, tôi mới gọi điện. Mẹ cũng đành phải nhận vì không có cách nào trả lại cho tôi.

Từ hôm đó, tối nào tôi cũng gọi điện nói chuyện với mẹ chồng, cho bà nhìn cháu. Tôi còn hứa hẹn với mẹ khi nào cháu được 7 tháng sẽ đưa cháu về chơi với bà nội lần nữa. Nhìn mắt bà ánh lên niềm hạnh phúc, tôi biết mình đã làm đúng. Tôi bớt đi cái nhìn định kiến là nhờ sự tận tình, chu đáo của mẹ chồng. Tôi thầm biết ơn mẹ.

Mẹ chồng ở quê lên cho túi rau, tôi vứt đi để rồi tiếc hùi hụi

Vợ chồng tôi kết hôn đã nhiều năm, tôi vẫn nhớ khi tôi và chồng mới cưới nhau, nhà chồng rất nghèo, ngay cả 20 triệu tiền sính lễ cũng phải đi vay.

Tôi thực sự không vui vì điều đó, nhưng vì không còn quá trẻ, tôi chỉ có thể kìm nén sự bất mãn trong lòng. Sau khi kết hôn, từ tận đáy lòng, tôi đã đánh giá thấp gia đình chồng. Bố chồng và mẹ chồng tôi từ trước đến nay đều sống ở thôn quê, tính tình chân chất thật thà, chỉ là tôi không thích người nhà họ thôi. Tôi luôn ghen tị với bố mẹ chồng người khác, không cho vàng bạc thì cũng là tiền của, vật chất có giá trị, nhưng bố mẹ chồng tôi chỉ cho chúng tôi được các loại rau củ quả tự trồng.

Tôi hoàn toàn có thể mua những thứ này trong siêu thị, và những thứ tôi mua thậm chí còn sạch hơn những thứ mẹ chồng tôi đưa cho. Các loại rau mẹ chồng tôi gửi đến đều có sâu bọ hoặc có dấu vết bị gặm nhấm, hầu hết các loại quả cũng vậy, thậm chí trứng gà đẻ bà mang lên còn bị nứt nên tôi cảm thấy không yên tâm.

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Trong Đông y, quả sung có tính bình, vị ngọt giúp kiện tỳ thanh tràng (kích thích tiêu hóa, làm sạch ruột), giải độc, tiêu thũng, thường được dùng để chữa các bệnh về tiêu hóa, kiết lỵ, viêm ruột, táo bón, trĩ.