Tôi thấy mình thật dại khi cứ chiều theo những vô lý của mẹ chồng

Tôi thấy mình thật dại khi cứ chăm lo, vun vén cho nhà chồng trong khi mẹ chồng lại suy nghĩ ngược lại.

   Tôi thấy mình thật dại khi cứ chiều theo những vô lý của mẹ chồng ảnh 1

Sống với người mẹ chồng khó tính, đặt điều như vậy tôi phải làm gì để mẹ chồng yêu quý? (Ảnh minh họa)

Tôi và chồng yêu nhau và cùng hướng tới hôn nhân ở tuổi mà cả hai đều có công ăn việc làm ổn định. Đám cưới của chúng tôi diễn ra thuận lợi trong sự vui vẻ của gia đình đôi bên. Tuần trăng mật qua đi êm ả, chưa thấy mẹ chồng bộc lộ điều gì đã làm tôi có phần yên tâm phần nào. Tôi đã cố gắng mọi thứ để chiều lòng mẹ chồng bởi tôi biết rằng xưa nay chuyện này vốn không hòa hợp khiến con dâu thêm khổ cực.

Nhưng rồi mẹ chồng sớm bộc lộ khó tính, không biết đường nào mà chiều, nay thế này nhưng mai lại là thế khác. Phận làm dâu như tôi chỉ biết phục tùng mẹ chồng mà không biết phải làm sao. Mẹ chồng tôi giao hết việc làm trong nhà cho tôi, hàng ngày quét dọn nhà cửa sạch sẽ, cơm nước đầy đủ… làm không hết việc mà mẹ chồng vẫn không thỏa lòng, coi tôi là kẻ lười nhác.

Từ lúc có con dâu, mẹ chồng đi chơi với bè bạn khắp nơi, chỗ nào hội hè, đình đám đều có mặt. Lúc ở nhà, bà ôm khư khư cái tivi xem đủ các thể loại chương trình truyền hình mà không biết chán. Cơm nước, chợ búa là việc của con dâu, dẫu có thế nào mẹ chồng cũng không nhúng tay vào, bà còn soi mói đủ thứ chứ không để tôi yên thân chút nào.

Ngay cả khi tôi mang bầu mà mẹ chồng cũng không cho nghỉ ngơi, việc gì cũng đến tay cho dù nhỏ nhất ở trong nhà. Tôi chán ngán cảnh ở nhà chồng đến mức mỗi lần được về nhà bố mẹ đẻ, chỉ cần ăn một bát cháo nóng do mẹ đẻ nấu và ngủ yên giấc trên giường thôi là đã thấy thoải mái, hạnh phúc lắm rồi, khác hẳn cảnh nơm nớp lo sợ mẹ chồng như từ khi về nhà chồng.

Sống ở nhà chồng, biết thân biết phận, chăm lo cho nhà chồng và phụng sự bố mẹ chồng và họ hàng nhà chồng, những người không sinh ra tôi, cũng không giúp đỡ tôi bất cứ thứ gì trong khi đó bố mẹ đẻ tôi nuôi nấng con bao năm nay mà chưa được báo đáp. Mỗi lần về quê, tôi nhận được sự ngăn cản đến từ chồng và gièm pha của mẹ chồng. Bà cay cú, so đo và không ngần ngại mắng mỏ tôi chỉ vì mua quà về quê biếu bố mẹ đẻ, mặc dù số tiền chẳng đáng là bao.

Đúng là tôi thật dại, những lần về thăm bố mẹ đẻ đều được cho tiền, quà quê là những con gà, bao tải rau, trứng… đủ để cho nhà chồng ăn cả tuần. Bố mẹ đẻ tôi thương con thương cháu, lúc nào cũng ép tôi nhận tiền, mang quà quê lên biếu thông gia và sử dụng cho cả nhà chồng, vậy mà có chút quà tôi mua sắm về biếu bố mẹ cũng bị mẹ chồng giễu cợt, mắng mỏ.

Mẹ chồng tôi đay nghiến con dâu: "Đúng là thứ tay không bắt giặc. Chưa có thứ gì cho nhà chồng mà mỗi lần về quê là mua hết thứ này thứ kia cho bố mẹ đẻ. Không biết tiền bạc vung tay biếu xén bao nhiêu. Nhà này đúng là vô phúc mới có con dâu như vậy".

Tôi nghe mà bất bình, cả năm về quê biếu được chút ít, trong khi bố mẹ đẻ cho biết bao nhiêu là quà quê có giá trị gấp nhiều lần… Mẹ chồng tôi đều bỏ ngoài tai, khăng khăng quy kết tôi bòn rút tiền bạc nhà chồng về cho nhà ngoại. Tôi thấy mình thật dại, chưa báo đáp bố mẹ đẻ còn mang hết thứ này thứ kia về nhà chồng, để bây giờ còn bị mẹ chồng mắng mỏ, coi thường.

Sống với người mẹ chồng khó tính, đặt điều như vậy tôi phải làm gì để mẹ chồng yêu quý? Tôi có nên dừng việc bòn mót nhà bố mẹ đẻ để mang về nhà chồng để đáp trả lại quy kết không đúng của mẹ chồng?

Lienphuong@... 

Dùng điện thoại của chồng chúc sinh nhật mẹ nhưng gửi nhầm, tôi sốc

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo nên từ nhỏ đã không được sung sướng như nhiều bạn cùng trang lứa. Tôi đã phải nỗ lực rất nhiều và trải qua không ít khó khăn mới có thể duy trì việc học hành.

Ngay khi lên đại học, ngoài việc xin ở ký túc xá để tiết kiệm chi phí, thời gian còn lại mỗi ngày tôi đều mải mê đi làm thêm, không hề có thời gian cho tình yêu. Sau khi tốt nghiệp, tôi gia nhập một công ty tốt và làm việc chăm chỉ trong vài năm, dần dần cuộc sống của tôi trở nên tốt hơn. Thời gian thấm thoắt trôi, tôi đã ngoài ba mươi tuổi. Gia đình cũng bắt đầu giục lấy chồng nhưng tôi chưa từng yêu đương, với tôi chuyện cưới xin còn xa nên chưa nghĩ đến.

Sau đó công ty tôi có đợt chiêu mộ nhân tài cao cấp từ bên ngoài và một đồng nghiệp nam đã đến. Anh ấy mạnh hơn tôi và sau này trở thành lãnh đạo của tôi. Làm việc cùng nhau được vài tháng, tôi cảm thấy anh ấy có vẻ thích tôi vì anh thường xuyên mời tôi đi ăn tối và giúp đỡ tôi rất nhiều trong công việc. Dần dần tôi cũng cảm mến anh và chúng tôi yêu nhau. Tuy nhiên đến khi chúng tôi chuẩn bị kết hôn, anh mới nói với tôi là anh đã từng kết hôn một lần và có một đứa con. Lúc này tình cảm trong tôi đã sâu đậm nên tôi không thể bỏ anh, tôi không bận tâm chuyện đó và chúng tôi cưới nhau.

Thấy mẹ chê vợ, chồng đáp một lời khiến vợ rơi nước mắt

Tôi là con gái miền Trung, ra Hà Nội học rồi đi làm, gặp anh và làm dâu đất Bắc.

Ngày biết tôi lấy chồng người Hà Nội, bố tôi đã rất lo lắng, bởi người miền Trung vốn ăn nói thô vụng, thật thà, không được nhẹ nhàng khéo léo. Bố sợ tôi không được lòng bố mẹ chồng rồi làm dâu sẽ khổ. Tôi trấn an bố rằng chỉ cần con sống tốt chắc chắn bố mẹ chồng sẽ hiểu, sẽ thương thôi.

Thế nhưng, đúng là xuất thân và hoàn cảnh sống khác nhau cũng như sự khác biệt về văn hóa vùng miền khiến tôi không thể hòa nhập ngay được với nhà chồng. Ở quê tôi, khi con cái không hay không phải chỗ nào thì bố mẹ sẽ nói thẳng để bày dạy và sửa sai. Bố mẹ chồng tôi không thế, họ cũng chê mà "chê khéo" nên nhiều lúc tôi không để ý hoặc không nhận ra. Mẹ chồng còn đi nói xấu tôi với người ngoài và tôi được họ kể lại.

Nhà chồng tôi có hai anh em, sau anh có một em gái cũng đã lập gia đình. Cuối tuần vợ chồng cô chú hay về chơi, cả nhà tổ chức ăn uống. Mẹ chồng tôi nói đó là thông lệ bao lâu nay của nhà mình. Thường thì những bữa như vậy tôi sẽ là người đi chợ và phụ trách bếp núc. Hôm nào cô đến sớm thì sẽ phụ một chút, nếu không thì đồ ăn dọn sẵn rồi vợ chồng cô mới đến. Ăn xong, mọi người ngồi uống nước, ăn trái cây xong thì về, một mình tôi dọn dẹp.

Thay me che vo, chong dap mot loi khien vo roi nuoc mat
Ăn xong mọi người ngồi uống nước ăn trái cây rồi về, mình tôi dọn dẹp. (Ảnh minh họa: Sohu).

Thực ra, mấy việc dọn dẹp này đối với tôi là việc quá đơn giản. Xuất thân con nhà nông, tôi còn làm nhiều việc vất vả hơn thế, thức khuya dậy sớm hay làm việc nhà chẳng có gì là to tát cả. Kể cả lúc hai chị em cùng mang bầu thì tôi vẫn phải làm mọi việc vì theo như lời mẹ nói, em gái lấy chồng rồi về nhà như là khách.

Có lần em gái chồng về ở chơi vài ngày, mẹ chồng đi chợ mua đồ bổ về nhưng lúc ăn lại chỉ mời con gái "ăn nhiều cho có sức, cho em bé khỏe". Mẹ chồng vắt cam cũng chỉ vắt có một cốc cho con gái vì mẹ bảo tôi "mẹ chả biết con có thích uống không, lúc nào con uống thì tự vắt lấy nhé". Tôi nghĩ, ai ở vào hoàn cảnh như tôi cũng sẽ cảm thấy tủi thân cả thôi.

Có lẽ chính vì những chuyện như thế nên tôi có chút khoảng cách với mẹ chồng. Tính tôi vốn suồng sã dễ gần nhưng dần dần cũng tập sống thu mình lại. Tôi luôn tự nhủ, sống chung với nhà chồng, càng ít va chạm càng tốt. Cũng may, tôi có được một người chồng tuyệt vời. Anh hiểu được những suy nghĩ và tâm tư của tôi, luôn tìm cách để vợ không cảm thấy lạc lõng ở nhà chồng.

Giai đoạn tôi sinh con, mẹ đẻ có ra ở chăm sóc tôi một tuần. Một tuần đó, tôi gần như phó thác cho mẹ mọi việc. Sau khi mẹ về rồi, tôi làm mọi việc của một bà mẹ bỉm sữa, không muốn phiền đến mẹ chồng. Bởi tôi nghĩ, tôi ở cữ, một mình mẹ phải quán xuyến việc nhà, chợ búa cơm nước cũng đủ mệt rồi. Thỉnh thoảng mẹ chồng có hỏi tôi có cần bà giúp gì không, rồi sau đó phân bì phụ nữ thời nay sướng chứ hồi mẹ sinh đẻ cơm cũng ăn không đủ no. Bà còn khuyên tôi: "Con không cần ăn nhiều đâu. Ăn nhiều rồi mẹ tăng cân chứ con có bú hết sữa đâu". Tôi cũng không biết mẹ lo cho tôi hay là có ý gì khác nữa.

Một hôm, tôi cảm thấy hơi mệt, sau khi cho con ti xong thì gọi chồng bảo "anh ôm dỗ con một chút cho con ngủ, em muốn nằm". Chồng tôi bế con ra ngoài hành lang, vừa bế vừa ru. Một lúc thì tôi nghe tiếng mẹ chồng hỏi vẻ khó chịu:

- Mấy giờ rồi mà còn à ơi thế, con không ngủ mai mà đi làm à?

- Nay vợ con mệt, con bế con một chút, con bé ngủ thì con đi ngủ luôn.

- Cả ngày mỗi bế con thôi làm gì mà mệt để chồng phải thức đêm? Mà vợ mày ấy, nó cứ coi mẹ như người lạ ấy, cả ngày cứ ở trong phòng, mới sinh mà việc gì cũng làm, chả nhờ cậy mẹ việc gì. Chẳng bù mấy ngày có bà ngoại ra nó cứ vui vẻ như chim non. Đúng là con dâu thì không bao giờ coi mẹ chồng như mẹ ruột được.

- Mẹ cứ nói thế, cứ bảo vợ con không đối xử với mẹ như mẹ ruột. Thế mẹ có đối xử với vợ con như con gái ruột của mẹ không? Hay động tý là trách, động tý là phàn nàn. Vợ con vì yêu con mà chấp nhận làm dâu đất khách quê người, cô ấy cũng phải cố gắng nhiều lắm để quen dần với môi trường sống nhà mình. Nếu mẹ thương con thì bao dung với vợ con, thương vợ con một chút.

- Thằng này giỏi nhỉ, nay còn bênh vợ, dạy mẹ cách làm mẹ cơ đấy.

Tôi nằm trong phòng, nghe những lời chồng nói với mẹ mà xúc động rơi nước mắt. Là phụ nữ, chẳng mong làm bà nọ bà kia, chỉ mong có được người chồng thương mình thật tâm, biết yêu, biết thương, biết xót cho mình thì coi như mình đã sống một đời không uổng phí.

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Trong Đông y, quả sung có tính bình, vị ngọt giúp kiện tỳ thanh tràng (kích thích tiêu hóa, làm sạch ruột), giải độc, tiêu thũng, thường được dùng để chữa các bệnh về tiêu hóa, kiết lỵ, viêm ruột, táo bón, trĩ.