Sự thật chết điếng sau hơn nửa năm không thấy con gái về quê thăm

Không ngờ đứa con gái tôi luôn tự hào lại giáng cho tôi cú sét đau đớn đến vậy.

Con gái tôi đang học năm 3 đại học, suốt những năm học phổ thông con bé luôn đứng top đầu của trường, khiến vợ chồng tôi rất hạnh phúc mãn nguyện khi nhắc về con với ai đó.
Dù nhà khó khăn lắm nhưng vợ chồng tôi vẫn cố gắng kiếm tiền để nuôi con học hết đại học. Ngày con gái nhập học con bò là tài sản duy nhất trong gia đình, đã phải bán đi để có tiền. Vì tương lai của con và gia đình vợ chồng tôi quyết chí đầu tư vào việc học của con là kênh tốt nhất.
Hàng ngày vợ chồng tôi dậy từ 3h sáng để chuẩn bị đồ bán hàng, sau khi đưa đồ ra chợ bán cho vợ thì chồng tôi về nhà tất bật với đồng ruộng. Cuộc sống mưu sinh khó khăn là thế, nhưng cứ nghĩ đến việc con gái học giỏi là chúng tôi quên hết mệt nhọc.
Đã hơn nửa năm nay con gái không về thăm nhà, nó nói là học năm 3 vất vả nên không có thời gian về. Mặc dù tháng nó gọi điện 2 lần nhưng linh cảm của người mẹ cứ thấy bất an thế nào đó. Sau khi cân nhắc tài chính, cuối cùng vợ chồng tôi cũng quyết định lên thăm con 1 chuyến bất ngờ xem tình hình thế nào.
Khó khăn lắm chúng tôi mới tìm được nơi ở mới của con, qua địa chỉ của một người bạn trong xóm trọ cũ cung cấp. Vừa nhìn thấy bố mẹ, con gái đã lặng người không nói lên lời, mặt nó tái đi nhìn thật tội.
Nó đang phơi đồ của trẻ sơ sinh, mặt mày tái nhợt, thân hình còm cõi, linh cảm có điều gì không bình thường đang xảy ra với con nên tôi chạy thẳng vào phòng nó. Trước mặt tôi là một đứa trẻ đang ngủ ngon lành trên giường.
Không kìm nén được lòng tôi khóc thét lên: "Con ơi là con, sao lại ra nông nỗi này, nuôi con ăn học bao năm chỉ mong ngày con sớm ra trường để báo đáp công ơn dưỡng dục. Vậy mà con lại dại dột thế là sao?".
Đáp lại câu hỏi của tôi, con gái quỳ gục xuống chân bố mẹ để cầu xin sự tha thứ. Những giọt nước mắt muộn màng của nó như cứa nát tim người mẹ này.
Su that chet dieng sau hon nua nam khong thay con gai ve que tham
 Con gái quỳ gục xuống chân bố mẹ để cầu xin sự tha thứ. Ảnh minh họa.
Không kìm nén nổi sự tức giận, chồng tôi lao vào đánh con, tôi hốt hoảng chạy lại đỡ đòn và cầu xin ông ấy tha thứ cho con: "Chuyện đã ra nông nỗi này thì có đánh có chửi thì cũng chẳng giải quyết được gì. Con chúng ta xảy ra chuyện như ngày hôm nay cũng là do trách nhiệm của người làm cha làm mẹ không dạy con đến nơi đến chốn. Từ một đứa con gái xinh đẹp năng động, con gái chúng ta gầy sụp đi chỉ nhìn thấy 2 hốc mắt thì đủ biết nó đang phải vật lộn với cuộc sống này. Bố mẹ không cưu mang con thì ai có thể thương con mình nữa đây?".
Nói là thế nhưng chính bản thân tôi cũng đang phải đấu tranh để vượt qua nỗi nhục nhã quá lớn mà con gái mang lại cho gia đình. Người yêu nó chối bỏ đứa trẻ. Giờ tôi nên làm gì đây? Mang cả con gái và cháu đến nhà người ta bắt vạ? Cứ cho là họ chấp nhận con gái tôi thì rồi sau này con bé cũng sẽ không thể sống được trong nhà họ.
Mà nếu mang cháu về quê chăm sóc cho con gái học tiếp thì tôi không đành lòng thấy 2 mẹ con nó xa nhau. Tôi cũng không thể bỏ hết mọi thứ ở quê để lên đây chăm con đi học, vì làm gì có tiền. Mà để con gái bỏ học lấy đâu ra bằng tốt nghiệp, sau này làm sao xin được việc? Khó khăn quá, làm thế nào đây hả mọi người ơi?

Phải làm gì khi con đòi bỏ học?

Con trai tôi năm trước đã phải ở lại lớp 10 do hạnh kiểm yếu, học kỳ vừa rồi cháu lại vi phạm nội quy của nhà trường và tiếp tục bị hạnh kiểm yếu. Mấy hôm trước tôi bị ban giám hiệu gọi lên nói về tình hình học tập của con, các thầy cô cảnh báo nếu cháu vẫn không chịu sửa lỗi thì năm nay có thể vẫn không được lên lớp. Tôi buồn và cảm thấy bất lực vì đứa con này. Tôi càng mắng cháu càng lì lợm và đòi bỏ học. Thực ra, sức học cháu không yếu, chỉ là do tính cách cháu ngang bướng mà thôi. Giờ nếu đồng ý cho con bỏ học, tôi sợ cháu sẽ sa vào con đường tội lỗi. Nhưng cứ đánh đu đi học kiểu này, cũng chẳng có kết quả gì. Thực sự tôi hoang mang quá.
 Nguyễn Thanh Tâm (Yên Bái).

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Chị Tâm thân!

Làm cha mẹ, khi con cái học hành chểnh mảng, sa sút quả thực là một điều rất buồn, xin chia sẻ với tâm trạng của chị hiện thời. Ở lứa tuổi của con chị, các cháu có nhiều biến chuyển về tâm sinh lý, có cháu bỗng trở nên ngang bướng, ngỗ ngược, lúc này nếu áp dụng biện pháp "rắn" quá, đánh mắng nhiều sẽ khiến cháu càng trở nên lì lợm, khó bảo. Chị nên tìm hiểu xem ở trường, cháu có bị các bạn kỳ thị, xa lánh, thầy cô "ấn tượng", hay quở trách không...

Từ đó, chị có thể nhờ mọi người giúp đỡ, phối hợp để đi cùng với các biện pháp giáo dục là sự động viên, chia sẻ. Việc cháu đòi bỏ học thể hiện sự chán nản, buông xuôi, lúc này nếu chị cũng bi quan, tuyệt vọng sẽ chẳng còn điểm tựa nào cho cháu. Hãy cố gắng từ từ tìm cách tháo gỡ chị ạ. Mong là chị sẽ cùng con vượt qua giai đoạn khó khăn này.

TIN BÀI LIÊN QUAN:
ĐANG ĐỌC NHIỀU:

Con nghỉ hè ở quê, mẹ về thăm bất ngờ và phát hiện sự thật

Sang nhà bác Thủy, tôi sững người thấy cháu Duy đang dạy con trai tôi cách hút thuốc lá, con gái thì đang cắm đầu vào điện thoại chơi game say sưa.

Trong mắt nhiều người ở quê chồng, gia đình tôi được coi là cơ bản: Vợ giáo viên, chồng công nhân nhà máy cơ khí. Ít ai hiểu rằng, chúng tôi phải sống cảnh giật gấu vá vai, vay mượn khắp nơi để mua được gian nhà.

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Trong Đông y, quả sung có tính bình, vị ngọt giúp kiện tỳ thanh tràng (kích thích tiêu hóa, làm sạch ruột), giải độc, tiêu thũng, thường được dùng để chữa các bệnh về tiêu hóa, kiết lỵ, viêm ruột, táo bón, trĩ.