“Mèo mả, gà đồng” là cái chi chi…

Chồng em ngày trước chưa bao giờ cho em cảm giác ấy. Chính vì vậy, dù bị mắng là “mèo mả, gà đồng” em vẫn không muốn chia tay.

Anh ấy và em đều đã một lần đổ vỡ. Chúng em quen nhau 4 năm nhưng chưa tính chuyện cưới xin vì ai cũng như chim sợ làn cây cong. Tuy vậy, chúng em đã sống với nhau như vợ chồng, anh ấy thường xuyên lui tới và qua đêm tại nhà trọ của em.

Khi biết chúng em quen nhau, mẹ anh phản đối quyết liệt và gọi tụi em là phường “mèo mả, gà đồng”. Nhiều lần bà ấy đến nhà trọ của em để bắt con trai về và mắng mỏ em dụ dỗ con bà. Đôi lúc em cũng thấy nản và muốn trả anh ấy về cho gia đình, tuy nhiên, mỗi lần dự định như vậy thì chúng em lại quấn quýt nhau hơn.

Anh nói rằng, anh từng có bạn gái, sau đó cưới vợ nhưng không ai làm cho anh hạnh phúc như em. Ngược lại, em cũng thấy anh ấy là người đàn ông rất tuyệt vời khi hai đứa gần gũi. Chồng em ngày trước chưa bao giờ cho em cảm giác ấy. Chính vì vậy, dù bị mắng là “mèo mả, gà đồng” em vẫn không muốn chia tay.

Tuy nhiên, mới đây, em gặp lại người bạn trai cũ ngày còn đi học, bạn nói chuyện với em rất nhiều và khuyên em nên xem lại mối quan hệ này. Nói như bà mẹ của anh ấy thì có hơi quá đáng nhưng người ta yêu nhau thì phải hướng tới xây dựng gia đình hạnh phúc, sinh con đẻ cái chứ không đơn thuần là làm cho nhau sung sướng trên giường.

Em thấy hoang mang. Thời nay người ta chưa cưới mà sống chung với nhau đầy ra đó, chẳng lẽ họ cũng là phường “mèo mả, gà đồng” hay sao? Nhưng nếu cứ duy trì tình trạng này thì em cũng không thấy tương lai gì. Năm nay em đã 36 tuổi…

Nguyễn Thị Hồng Chi (Vũng Tàu)

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Bạn thân mến,

“Mèo mả, gà đồng” là câu người ta dùng để chỉ những mối quan hệ trai gái không đàng hoàng; thường là “quan hệ ngoài luồng” hoặc kiểu như “ông ăn chả, bà ăn nem”…

So sánh với tình trạng của các bạn hiện nay thì đúng là bà mẹ của anh ấy có hơi quá đáng khi dùng khái niệm này để chỉ mối quan hệ của các bạn. Đối với xã hội và pháp luật, các bạn không có gì sai bởi cả hai đều chưa vợ, chưa chồng; không giành vợ, giật chồng của ai. Các bạn đều đã trưởng thành, mỗi người tự chịu tách nhiệm trước hành vi và hậu quả việc mình làm.

Tuy nhiên, điều anh bạn cũ nói cũng đáng suy nghĩ. Đành rằng hiện nay, xã hội phát triển, lối sống tân thời du nhập vào xã hội chúng ta và ảnh hưởng rất nhiều đến giới trẻ; xu thế “yêu là cho” hay “sống thử” đang trở nên phổ phiến trong các bạn trẻ; nhưng điều này cũng gây ra những hậu quả khó lường. Trước tiên là về mặt tâm lý. Nếu ai cũng không muốn ràng buộc bằng quan hệ hợp pháp thì con cái (nếu có) của những người ấy sẽ rất thiệt thòi. Còn nếu như các bạn cứ sống mà không biết ngày mai thì đó cũng là một cách sống không được khuyến khích.

Gia đình là nền tảng của xã hội. Gia đình tốt thì xã hội mới tốt. Nếu không có gia đình thì xã hội sẽ dần tàn lụi vì lấy ai sinh con đẻ cái, lấy ai duy trì những giá trị truyền thống để xã hội phát triển? May mắn là hiện nay, số đông vẫn nghĩ xây dựng gia đình là cần thiết chứ không chỉ là chơi cho vui, thích thì chiều…

Trở lại câu chuyện của các bạn. Xem kỹ thì hình như các bạn đến với nhau chẳng có mục đích, định hướng gì rõ ràng; cũng không phải là tình yêu mà chỉ là do hai người… làm cho nhau sung sướng trên giường. Không phải võ đoán nhưng chính suy nghĩ và hành vi của các bạn đã nói lên điều này: Trước đây, chưa có ai làm cho nhau sung sướng như vậy!

Bạn nên nhớ rằng, “cái sự sung sướng” ấy rồi cũng sẽ mất đi khi người ta lớn tuổi, sức khỏe suy giảm hoặc nếu như một trong hai người mắc phải chứng bệnh gì đó khiến khả năng tình dục suy giảm. Nếu mối quan hệ của các bạn chỉ dựa trên sức hút mãnh liệt đối với nhau trên giường thì khi điều đó không còn, cũng có nghĩa là không còn chất keo kết dính nào khác. Tất nhiên, mối quan hệ ấy sẽ “keo rã, hồ tan”.

Năm nay bạn đã 36 tuổi, cái tuổi chín chắn trong nhận thức nhưng lại là tuổi sắp vào giai đoạn cuối của thời kỳ sinh sản tốt nhất của người phụ nữ. Nếu bạn muốn lập gia đình, sinh con đẻ cái bình thường, xây dựng một tổ ấm hạnh phúc, bền chặt như những người phụ nữ khác thì có lẽ nên nghiêm túc nhìn nhận lại mối quan hệ hiện nay của mình.

Bạn đã hoang mang có nghĩa bạn bắt đầu lo lắng, nghi ngờ và muốn xem xét lại tình trạng của mình. Đành rằng thời nay người ta chưa cưới mà sống chung với nhau đầy ra đó và xã hội cũng không quá khắt khe để xem đó là phường “mèo mả, gà đồng” nhưng bạn sẽ không bao giờ hạnh phúc nếu mãi sống trong tình trạng sống mà không thấy tương lai!

Bạn nên bàn với anh ấy để sớm có “kết luận cuối cùng” cho tình cảnh của mình bởi thời gian không chờ đợi ai cả…

Chuyện những người phụ nữ “nhắm mắt để chồng cặp bồ”

Ấy thế mà lòng căm thù trong lòng chị dồn nén tới mức kiên quyết bằng mọi cách giữ chồng.

Mặc dù các cuộc hôn nhân không tình yêu không thể hiện các dấu hiệu tiêu cực hay mâu thuẫn quá rõ ràng, nhưng sống chung với người mà mình không yêu thương thì liệu điều đó là giải pháp thông minh hay tai hại?

Cuộc sống luôn luôn thay đổi và đôi khi con người cũng vậy, khi yêu người ta có thể "chết" vì nhau hi sinh tất cả cho nhau tất cả nhưng cái thứ gọi là tình yêu nồng cháy đó không còn hiện hữa nữa thì người ta lại có thể sẵn sàng hành hạ nhau, làm khổ nhau bằng trăm nghìn cách trên đời. Và có người còn thẳng thừng tuyên bố "không ly hôn để hành hạ đối phương của mình".

Chị Nhung một người nhan sắc thuộc hạng mặn mà, chị làm nhân viên văn phòng cho một công ty ở Hà Nội. Vợ chồng chị sống với nhau cả chục năm trong cảnh cả hai đều đã "ngán" nhau như nước với lửa. Chồng chị Nhung vốn là một ông sếp lớn trong một công ty tư nhân, từ ngày lên sếp anh bắt đầu bỏ bê vợ con nhà cửa, cặp kè với những em chân dài, trẻ đẹp ngang nhiên trước mặt chị. Thậm chí, anh ta còn ngang nhiên dẫn bồ đi dự các cuộc họp, dịp vui chơi với đối tác.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Ấy thế mà lòng căm thù trong lòng chị dồn nén tới mức kiên quyết bằng mọi cách giữ chồng. Lý do ngược đời ấy là do chị quá căm tức mấy cô chân dài ấy nên không thể để chồng mình tự do đến với "bồ nhí" một cách hợp pháp. Cả công ty chị tôi khi biết chuyện ai nấy cũng xôn xao bàn tán về cái triết lý "dại gì bỏ chồng để chúng nó danh chính ngôn thuận mà đến với nhau". Chị Nhung quan niệm: Nếu bỏ chồng thì chị không thể chịu đựng được cảm giác hả hê của cô bồ nhí đã từng có lần đến trước mặt chị bắt chị nhường chồng.

Và cũng đã ngót chục năm sống trong cảnh chứng kiến chồng cặp bồ ngang nhiên, nhưng chị Nhung vẫn không có ý định kết thúc cuộc hôn nhân vốn dĩ đã rất ngột ngạt của mình.

Biết chồng ngoại tình mà vẫn “ngậm bồ hòn làm ngọt” cũng là tình trạng mà chị Lan, Đông Anh, Hà Nội đang vướng vào. Tuy nhiên, hoàn cảnh của chị Lan lại khác.

22 tuổi, Lan chưa một ngày đi làm thì đã lấy chồng. Chồng Lan làm sếp trong một doanh nghiệp lớn, anh kiếm được rất nhiều tiền, lo cho mẹ con Lan đủ thứ. Kiếm được nhiều tiền, anh cũng tự cho mình cái quyền điều khiển mọi thành viên trong gia đình theo ý mình, anh bắt Lan nghỉ việc ở nhà chăm sóc con để anh yên tâm công tác.

Từ đó, anh ta đi tối ngày, và cặp kè với hết người này đến người khác. Ban đầu chồng Lan còn giấu giếm, sau đó anh công khai cặp kè với người này người kia trước mặt Lan. Lan chán chồng lắm nhưng lại không thể nhờ sự giúp đỡ từ hai bên gia đình. Bố mẹ chồng Lan thì bênh con trai cho rằng tại Lan đẻ con gái nên chồng mới ngoại tình. Cuộc sống của Lan có tất cả nhưng không có hạnh phúc.

Được thể, chồng Lan mang tiền đi mua cho gái, cô ta chỉ bằng tuổi con Lan. Không thể chịu đựng được, Lan đã từng tìm đến nhà tình địch định cho cô ta một trận, nhưng chưa kịp đánh cô ta thì Lan đã bị chồng đánh. Anh ta bảo tiền do anh ta làm ra, anh ta muốn cho ai thì cho, mẹ con Lan không có quyền gì cả.

Lan muốn một ngàn lần kí vào đơn ly hôn, nhổ toẹt vào bộ mặt hám gái đó trước khi ôm con ra khỏi nhà. Lan muốn chửi một lần cho đã kẻ đã làm cuộc đời cô nên nông nỗi này. Nhưng Lan chưa một lần đi làm, ly hôn rồi ai sẽ nuôi con của Lan? Thêm nữa, có chồng giàu nên cuộc sống sung sướng quen rồi, giờ muốn có tiền cũng ngại làm việc.

Lan tâm sự: "Hiện tại cuộc sống vợ chồng tôi vô cùng nhạt nhẽo, ai làm việc người nấy. Sống cùng một mái nhà nhưng chúng tôi không ăn cùng mâm, không ngủ cùng giường, không chuyện trò hay chia sẻ với nhau bất cứ chuyện gì. Bù lại, chồng tôi vẫn đưa tiền đầy đủ để tôi chi tiêu trong gia đình, thi thoảng đón con, hai bên nội ngoại có việc gì cũng góp mặt, nhưng cũng thường xuyên vắng nhà, qua lại với người tình. Tôi chẳng buồn gào khóc hay lồng lộn đòi gặp mặt tình địch hoặc một mực bắt anh ta chọn tôi hoặc cô ta nữa. Tôi thấy lòng tê dại và không còn yêu chồng. Một tuần chồng về nhà ngủ được 2, 3 đêm là nhiều. Còn lại anh ngủ ở đâu thì không đến phần tôi được tra hỏi. Nhận lương về chồng cho cả chục triệu, ngay cả lúc đưa tiền cũng không nhìn mặt nhau. Tôi tự soi gương thấy mình đâu đến nỗi, điều gì làm chồng ghẻ lạnh đến thế?"

Không giống như Lan, Hoa không chịu ly hôn chồng dù biết chồng mình đang ngang nhiên cặp bồ với cô đồng nghiệp cùng cơ quan. Lí do Hoa đưa ra là cô sợ dư luận đánh giá, sợ người khác nói này nói nọ. Nên đã gần ba năm, Hoa cứ nhắm mắt mặc chồng công khai đi lại với tình địch. Nếu ai đó có mách Hoa về chuyện chồng cô có dấu hiệu "ăn chả" thì Hoa lại tìm cách bao biện. Hoa tâm sự: "Cả nhà em chưa có trường hợp nào vợ chồng phải ly hôn cả. Em mà ly hôn, bố mẹ em chắc sẽ sốc lắm. Hơn nữa, em cũng sợ người khác nói ra nói vào vì bao năm nay trong mắt mọi người chồng em vẫn là người tử tế, đàng hoàng, tự dưng ly hôn người ta sẽ đánh giá em thế này, thế nọ, nhất là con cái em sợ chúng không chịu nổi áp lực...".

Cố duy trì cuộc hôn nhân đến hơi thở cuối cùng, những người phụ nữ này sẽ mất đi cơ hội để nhận được hạnh phúc. Tồi tệ hơn, khi trái tim và tinh thần của bạn không thoải mái, hài lòng, nó sẽ dẫn đến nhiều vấn đề về thể chất khác. Bạn sẽ chẳng thể khỏe mạnh và đem lại niềm hạnh phúc cho con cái mình khi cuộc sống vợ chồng không mang lại cho bạn niềm vui, cảm giác trao yêu thương và nhận được thương yêu.

Anh chàng yêu “chỉ muốn thêm”

Anh bảo, anh yêu cháu thật lòng, không muốn chia tay, nhưng tự nhận là mình tham lam, không muốn bỏ người nào.

Kính gửi cô Hạnh Dung! 

Cháu 23 tuổi, từng trải qua một cuộc tình. Sau khi chia tay bạn trai, cháu tình cờ biết anh qua mạng, dần phát sinh tình cảm. Sau mấy tuần hẹn hò và nhiều lần truy hỏi, anh mới thú thật với cháu là đã có con rơi với một cô gái ở Long Thành, trong thời gian anh sống ở đó. Thằng bé hiện đã hơn hai tuổi. Anh vẫn liên lạc với cô ấy, hàng tháng gửi tiền về nuôi con. Anh kể, anh từng trốn tránh trách nhiệm với cô ấy, sau anh muốn quay lại thì cô ấy không chấp nhận, yêu cầu nếu cưới nhau, cô ấy sẽ không về nhà anh sống, trong khi anh lại là con một. Hai người cứ dùng dằng mãi đến giờ. Thỉnh thoảng, ngoài tiền trợ cấp hàng tháng, cô ấy còn yêu cầu anh đưa thêm tiền, dù anh cũng chẳng dư dả gì, có lúc phải mượn bạn bè. Yêu anh, dẫu có đau lòng nhưng cháu đành chấp nhận sự thật đó. Cháu đã đề nghị anh cho gặp cô ấy, ba mặt một lời cho rõ chuyện nhưng anh không đồng ý, viện lý do là sợ cô ấy giận, sẽ không cho anh gặp con nữa. Anh còn nói, nếu cô ấy không chịu cưới, anh sẽ không lấy ai, vì anh đã gây nên lỗi lầm, làm cho cô ấy đau khổ nên phải trả nợ cho cô ấy... Anh bảo, anh yêu cháu thật lòng, không muốn chia tay, nhưng tự nhận là mình tham lam, không muốn bỏ người nào. Cháu gần như bế tắc, không biết phải làm thế nào trong hoàn cảnh này, mong cô giúp cháu.

Thu Hương (TP.HCM)

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Cháu Hương mến,

Hạnh Dung xin được nói thẳng: cháu đã chọn lầm người. Anh ta thật sự là một người tham lam, đúng như anh ta tự nhận, chỉ muốn thêm, không muốn bớt. Đã có con rơi với một cô gái khác, anh ta lại còn theo tán tỉnh, nói yêu thương cháu “thật lòng” thì làm sao có thể tin vào cái “thật lòng” ấy? Nếu “thật lòng” sao anh ta chẳng muốn buông ai ra? Nếu là người sống có trách nhiệm, anh ta đã không dùng dằng mãi với cô gái kia như thế. Không cưới được thì phải dứt khoát chia tay để mỗi người còn làm lại cuộc đời, sau khi đã xác định rõ trách nhiệm với con, chứ không phải cứ quan hệ dở dở ương ương như hiện tại: anh ta dùng tiền trợ cấp, còn cô ấy thì dùng con để trói chân nhau. Trong mối quan hệ đó, liệu còn có thêm điều khuất tất nào khác mà có thể cháu chưa rõ?

Thật ra, cháu chỉ là nạn nhân bị anh ta lôi kéo vào cái mớ bùng nhùng đó. Nếu người trong cuộc không tự gỡ ra thì cháu dù có cố gắng đến mấy cũng chẳng thể giải quyết được gì. Yêu thương thật lòng là phải cùng tính chuyện lâu dài, cùng mong muốn xây dựng hạnh phúc bên nhau, chứ không phải nói theo kiểu vô trách nhiệm như anh ta là yêu cháu nhưng sẽ không lấy ai, sẽ tiếp tục “trả nợ” cho cô ấy. Yêu một đàng, “ôm” một nẻo, trong lòng anh ta mối quan hệ với cháu nên được gọi chính xác là gì? Có khác gì một cuộc chơi tạm bợ qua đường trong lúc đang thiếu thốn tình cảm? Ta hãy thử đặt vài câu hỏi: Cháu có muốn chia sẻ người đàn ông của mình với một cô gái khác? Có chấp nhận được cảnh làm người tình không bao giờ cưới? Hạnh phúc của cháu ở đâu nếu mãi là người tình... thứ nhì? Tương lai của mối quan hệ đó rồi sẽ ra sao? Đã vậy, anh ta còn gì để lo cho cháu, khi lo cho cô ấy cũng không nổi, phải phát sinh nợ nần. Cháu có muốn “chung tay” với anh ta lo cho mẹ con cô ấy không? Trả lời những câu hỏi đó chỉ có thể dẫn đến một kết luận: cháu hãy quên anh chàng “chỉ muốn thêm” đó đi.

Đọc nhiều nhất

Tin mới