Mẹ chồng vu vạ thông gia ăn cắp, con dâu khiến bà phải van xin

Trước mặt họ hàng, mẹ chồng vu oan cho thông gia ăn cắp. Con dâu bình tĩnh cho bà xem một thứ khiến bà "chết sững".

Tôi quê ở Thái Bình, lấy chồng Hà Nội. Bố mẹ tôi đều là giáo viên cấp 3 về hưu, kinh tế cũng được gọi là khá giả. Nhưng trong mắt mẹ chồng thì thông gia là những con người không đáng coi trọng, thậm chí là khinh thường.

Ngày mới lấy nhau, tôi từng nhắc đến chuyện xin ở riêng nhưng mẹ chồng nghe được thế là bà làm um cả nhà lên khiến tôi từ bỏ luôn ý định đó. Mẹ chồng tôi bảo:

“Cảm thấy không sống được ở nhà này thì bước, con trai tôi bỏ vợ nhưng không bao giờ bỏ mẹ. Liệu mà sống”.

Tôi đã cố gắng hết mình để có thể chung sống hòa bình với mẹ chồng, mong bà xóa được định kiến “con nhà quê” với tôi nhưng càng ngày tôi lại nhận ra điều đó là không thể. Mẹ chồng luôn miệng chê tôi không hiểu biết, cư xử sặc mùi “nông dân”.

Me chong vu va thong gia an cap, con dau khien ba phai van xin
 Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)

Nhiều khi chồng tôi cũng bênh vợ nhưng bà vẫn không bỏ đi cái ác cảm đấy nên anh cứ bảo mặc kệ bà.

Mang tiếng có con gái lấy chồng thành phố nhưng biết tính thông gia nên bố mẹ tôi cũng hạn chế xuống chơi, nhờ vả thì tuyệt nhiên là không bao giờ. Khi tôi sinh con trai đầu lòng cũng là việc cần thiết nên mẹ tôi mới chịu xuống chăm 1 tuần.

Trong 7 ngày ngắn ngủi ở nhà con gái, mẹ tôi phải chịu biết bao nhiêu tủi hờn từ những lời lẽ xúc phạm của mẹ chồng tôi. Có những đêm, vừa cho cháu ti bình mẹ tôi vừa sụt sịt khóc mà không để tôi nhìn thấy. Mẹ đếm từng ngày, mở mắt ra câu đầu tiên mẹ hỏi tôi là:

“Đỡ đau hơn chưa con, có thể tự chăm cháu chưa để mẹ về, ở nhà còn nhiều việc”.

Trong khi chị dâu gọi điện cho tôi thì vẫn bảo: “Mẹ cứ yên tâm ở đó chăm cố Thắm, việc nhà đã có vợ chồng con lo”. Tôi hoài nghi hỏi mẹ đã xảy ra chuyện gì nhưng mẹ không nói, cứ bảo mẹ sốt ruột muốn về thôi.

Cho đến khi mẹ chồng tôi làm ầm lên, mọi chuyện mới vỡ lẽ. Đúng hôm các cô, thím bên chồng đến thăm con thì mẹ chồng tôi chỉ mặt thông gia trước mặt mọi người:

“Cứ tưởng thế nào, bà túng thiếu thì cứ nói với tôi một câu là xong. Tiền với tôi không thành vấn đề, cớ sao lại đi ăn cắp cái nhẫn vàng 2 chỉ của tôi để mang tiếng cả mấy đời không hết”.

Me chong vu va thong gia an cap, con dau khien ba phai van xin-Hinh-2

Mẹ chồng tôi nói với thái độ hả hê, còn mẹ đẻ tôi nước mắt nước mũi tèm lem, lắp bắp: “Bà đổ oan cho tôi rồi, tôi không nhìn thấy cái nhẫn nào của bà, tôi cũng chưa bao giờ vào phòng của bà đâu”.

“Đấy, ai khảo mà đã khai. Phòng tôi lúc nào đi đóng về cài, làm sao người ngoài vào được. Tôi đi chùa về mới tháo nhẫn ra để rửa tay, quay vào đã mất luôn rồi. Nhà này chẳng ai có tính ấy nên ngoài mẹ con bà ra thì ai lấy, ai lấy hả?”.

Mẹ là người sinh ra tôi, tôi hiểu mẹ thế nào, mẹ nói không là không, tôi tin mẹ 100%. Không để mẹ phải chịu uất ức, tôi ngồi dậy bảo: “Mẹ đừng xúc phạm mẹ con khi không có bằng chứng, để con cho mẹ xem cái này thì sáng tỏ thôi”.

Vừa nói tôi vừa mở điện thoại check lại camera: “Con biết kiểu gì cũng có ngày này nên đã bảo chồng con lắp camera trong nhà để trống trộm, ai ngờ nó phát huy tác dụng nhanh thế?”.

Xem xong ai cũng lắc đầu ngao ngán khi thấy cảnh mẹ chồng tôi lén lút nhìn trước ngó sau tháo chiếc nhẫn ra khỏi tay rồi đặt xuống ngay bàn ăn cạnh chỗ mẹ tôi đang nấu cơm.

Nhưng ngay sau đó không thấy mẹ tôi động tĩnh gì nên bà đã cầm chiếc nhẫn cất luôn vào túi xách.

Tôi bảo: “Nhẫn ở trong túi của mẹ đấy, nhưng con nghĩ việc mẹ nên làm lúc này là xin lỗi mẹ con. Nếu không con sẽ mang chuyện này kể hết cho bạn bè và bên ngoại đấy”.

Chẳng cần tôi nói thêm, các thím cũng yêu cầu mẹ chồng bắt buộc phải xin lỗi thông gia. Không nói một lời, bà quỳ sụp xuống cầu xin mẹ tôi bỏ quá cho.

Và đương nhiên với tính bao dung của mẹ thì mẹ bỏ qua. Còn tôi, tôi sẽ ghi nhớ chuyện này để mỗi sau này mẹ chồng đừng hòng mà “hành tỏi” gì tôi trong nhà này nữa.

Thách con dâu cầm 350k làm 2 mâm tiệc, bày lên mẹ chồng chết điếng

Xem ra dù việc tôi cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao để được phong danh hiệu dâu thảo vợ hiền nghe chừng khó khăn quá.

Cuộc sống hôn nhân mới bắt đầu khoảng gần 1 năm nay nhưng chưa gì đã ngột ngạt chỉ vì mẹ chồng chẳng ưa gì tôi. Mà cái nguyên do khiến bà ghét hỡi ôi sao mà oái oăm. 

Người con dâu bà chọn là con gái út của bà bạn thân, mới đi du học từ nước ngoài chứ không phải tôi. Thế là bà phản đối nằng nặc, tìm đủ mọi cách chia rẽ nhưng gạt đi tất cả mọi định kiến, chồng vẫn quyết tâm chọn tôi.

Mẹ chồng khó tính bỗng chiều chuộng con dâu, sự thật bất ngờ

Mẹ chồng bỗng dưng dễ tính, cả hai vợ chồng tôi không ai biết lý do tại sao, nghĩ nát óc cũng chẳng đoán được.

Tôi lấy chồng được 5 tháng rồi, hiện tại vẫn đang sống chung với mẹ chồng. Mới ở chung có từng ấy thời gian mà tôi thấy ngột ngạt, bí bách quá bởi mẹ chồng rất khó tính.

Ngay sau đám cưới bà đã bàn giao mọi công việc trong nhà cho tôi, còn mình là người giám sát và chỉ đạo. Trên công ty có vị sếp nghiêm khắc và khắt khe, về đến nhà lại phải đối mặt với mẹ chồng cổ hủ, kỹ tính quá mức mà tôi muốn phát khùng.

Xin chồng ra ở riêng, anh bảo sợ mẹ không cho vì chồng là con trai một. Nếu cãi lời mẹ chồng, vùng lên phản kháng thì tôi không muốn vì vẫn rất yêu chồng.

Giữa lúc tôi chưa biết phải giải quyết ra sao thì mẹ chồng đột ngột là người thay đổi trước. Tối đó tôi đi làm về, bà đã nấu xong cơm canh, dọn lên mâm đâu ra đấy. Bà còn tươi cười giục các con đi tắm rồi vào ăn cơm mà tôi há hốc kinh hãi.

Ăn xong, tôi đi rửa bát thì mẹ chồng tranh thủ phơi quần áo giúp con dâu. Trước khi đi ngủ bà dặn sáng ra không phải dậy sớm nấu bữa sáng, vợ chồng tôi cứ đi ăn ngoài, bà ở nhà rảnh rỗi sẽ tự túc.

Me chong kho tinh bong chieu chuong con dau, su that bat ngo
Tôi có nên nói rõ với bà luôn từ bây giờ để sau này khỏi bị oán trách? (Ảnh minh họa).

Những ngày sau đó cũng tái diễn như vậy, tôi đi làm về là cơm nước, nhà cửa đã tinh tươm sẵn sàng. Thái độ của mẹ chồng với tôi rất hòa nhã và vui vẻ, sự nghiêm khắc khi trước bay biến hết sạch.

Chồng tôi cũng vô cùng kinh ngạc trước sự thay đổi thái độ của mẹ với vợ. Nhưng cả hai vợ chồng không ai biết lý do tại sao, nghĩ nát óc cũng chẳng đoán được.

Đến cuối tuần tôi về thăm mẹ đẻ. Tình cờ nghịch điện thoại của bà và đọc được những dòng tin nhắn trong đó thì tôi tá hỏa phát hiện nguồn cơn. Hóa ra chính mẹ chồng đã nhắn tin cho bà thông gia kể tội tôi vụng về, ẩu đoảng ra sao, về làm dâu nửa năm rồi mà vẫn chưa làm việc gì ra hồn. Và mẹ tôi đáp trả thế này:

“Xin lỗi chị, do tôi nuôi dạy con gái không tốt. Cũng bởi nhà tôi không thiếu tiền, còn nhỏ thì cứ để nó học hành, kết hôn sinh con sẽ thuê người giúp việc, đất đai và tiền tiết kiệm của chúng tôi sau này cũng để cho vợ chồng nó chứ cho ai”.

Tôi đến câm nín. Rõ ràng mẹ đang nói dối, ngoài chút lương hưu thì ông bà làm gì có tiền tiết kiệm hay đất đai. “Mẹ tức giọng điệu của bà ấy quá. Mặc kệ, làm sao phải nghĩ nhiều, được ngày nào hay ngày đó...”, mẹ tôi buông câu tỉnh bơ như thế.

Trở về và tiếp tục nhận được sự ưu ái của mẹ chồng mà tôi hoang mang lo lắng không yên. Tôi có nên nói rõ với bà luôn từ bây giờ để sau này khỏi bị oán trách? Hay cứ mặc kệ, “mưa đến đâu mát mặt đến đấy” giống như mẹ tôi nói? 

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Trong Đông y, quả sung có tính bình, vị ngọt giúp kiện tỳ thanh tràng (kích thích tiêu hóa, làm sạch ruột), giải độc, tiêu thũng, thường được dùng để chữa các bệnh về tiêu hóa, kiết lỵ, viêm ruột, táo bón, trĩ.