BS. Lưu Quốc Khải - Trưởng khoa Đẻ, BV Phụ sản Hà Nội thăm hỏi bệnh nhân NTH sau khi phẫu thuật. |
BS. Khải cho biết, đây là ca mổ cấp cứu đặc biệt, trong một trường hợp đặc biệt. Lúc đó, chúng tôi không còn thời gian để mặc thêm những bộ áo và đeo kính phòng vệ cho bản thân hay đưa bệnh nhân lên phòng phẫu thuật. Trước chúng tôi là một mạng người yếu đuối, sự sống nằm trong tay chúng tôi, một tích tắc chậm chạp, e ngại của người thầy thuốc sẽ tước đi quyền sống của họ. Chúng tôi chỉ biết hành động theo bản năng người thầy thuốc.
Những bệnh nhân mang thai có HIVsẽ phải mổ đẻ, đó là điều bình thường với các bác sĩ, bởi trong viện có Khoa Truyền nhiễm dành cho những người mang HIV. Nhưng trường hợp bệnh nhân NTH nhập viện trong tình trạng tim đã ngừng đập, máu chảy không ngừng, sinh mạng như ngàn cân treo sợi tóc, BV đã phải huy động 18 y bác sĩ từ các khoa phòng xuống Phòng Cấp cứu để giành giật sự sống cho bệnh nhân.
Quá trình phẫu thuật diễn ra rất nhanh, sau phẫu thuật mới có kết quả xét nghiệm máu của bệnh nhân. Khi đó, 18 y bác sĩ mới biết rằng mình có nguy cơ bị phơi nhiễm HIV.
Cứu người bằng bản năng thầy thuốc
Về nguy cơ nhiễm HIV của các y bác sĩ sau ca mổ, TS.BS. Nguyễn Duy Ánh - Giám đốc BV Phụ sản Hà Nội cho biết, ca mổ của bệnh nhân NTH ngay trong Phòng Cấp cứu là trường hợp bất khả kháng. 18 y bác sĩ tham gia cấp cứu và phẫu thuật đã được BV xác định có nguy cơ phơi nhiễm HIV. Các anh chị đã được BV làm xét nghiệm, lấy thuốc từ Trung tâm Phòng chống AIDS để cho uống kháng virut dự phòng. Trong 3 tháng và 6 tháng tiếp theo, BV sẽ thực hiện các xét nghiệm theo dõi định kỳ thì mới có kết luận chính xác có bị nhiễm HIV hay không.
Tuy nhiên, BS. Ánh cũng đưa ra một điều cần rút kinh nghiệm đối với BV và với nhiều phòng khám cấp cứu ở các viện phụ sản khác đó là: Cần trang bị sẵn những bộ bảo hộ phẫu thuật phòng lây nhiễm HIV cho bác sĩ ngay tại phòng khám cấp cứu vì sẽ có những trường hợp như trường hợp bệnh nhân NTH. Thường các BV chỉ để các bộ phòng hộ nhiễm HIV ở phòng phẫu thuật, chưa gặp trường hợp nào phải mổ ngay tại phòng khám.
Đối với phía gia đình bệnh nhân, nếu biết trước bệnh nhân mắc những bệnh truyền nhiễm nên báo ngay cho thầy thuốc khi vào viện, mặc dù kết quả xét nghiệm cũng sẽ có nhưng sẽ chậm hơn. Nếu biết được sớm, người thầy thuốc sẽ có sự phòng vệ cao hơn trong quá trình phẫu thuật, tránh rủi ro đáng tiếc cho họ.
Chị NTH đã được hồi sinh, mẹ chồng chị nắm mãi lấy tay người bác sĩ đã cứu chị qua cơn sinh tử và chỉ biết rơi những giọt nước mắt cảm ơn. Nghề cứu người thật hạnh phúc nhưng cũng thật hà khắc. Phải chờ đợi 6 tháng nữa, các y bác sĩ này mới có kết quả chính xác mình có bị nhiễm HIV hay không. Chưa thể nói trước được điều gì sẽ đến. Chỉ biết rằng, họ đã làm đúng với lời thề Hippocrates của ngành y.