Đêm tân hôn đắng chát của gã đàn ông u35 cưới cô vợ tuổi 18

Vất vả và cũng phải bỏ ra khá nhiều công sức tôi mới có thể chinh phục được em. Thế nhưng ngay vào đêm tân hôn, em khiến tôi thất vọng tràn trề.

Tôi năm nay 35 tuổi, đang làm quản lý của một công ty chuyên sản xuất vật liệu xây dựng, thu nhập khá ổn, nếu không nói là dư giả. Tôi có nhà, có xe riêng, ở một mình mặc dù bố mẹ tôi đều là người thành phố. Tôi thích tự lập và những thú vui thanh niên nên không thích sống cùng người thân. Tôi được mọi người nhận xét là có vẻ ngoài bảnh trai, lạnh lùng và cách nói chuyện cuốn hút.

So với đám bạn đồng trang lứa, sự nghiệp của tôi phải nói thành công nhất nhưng về phương diện gia đình, tình yêu tôi phải chào thua chúng nó. Ở tuổi này, tôi cũng mơ đến một mái ấm với vợ hiền, con ngoan song có lẽ với tôi nó là thứ rất xa xỉ.

Phụ nữ đến với tôi nếu không vì tiền thì cũng vì vẻ ngoài của tôi, họ chỉ gắn bó với tôi một thời gian ngắn rồi lại đường ai nấy đi. Không phải tôi không biết yêu mà là khi thấy ai đó quá yêu mình, tôi luôn lo sợ thứ tình cảm đó không chân thật, tôi luôn cho mình là nhất, tôi nghĩ việc họ cung phụng tôi là lẽ tất nhiên, thế nên tôi không thể hiện và cũng không đáp lại nhiều, tôi thích cảm giác mình là quan trọng với ai đó và khiến phụ nữ phải chạy theo tôi.

Dem tan hon dang chat cua ga dan ong u35 cuoi co vo tuoi 18
Ảnh minh họa.

Nhưng tôi đã lầm, phụ nữ hiện đại, họ cũng không còn điên dại mà cuồng si một ai quá lâu, khi bản thân họ cố gắng một mình mà không có kết quả, họ sẽ tự động rời đi. Bởi thế, 35 tuổi tôi vẫn lẻ bóng.
Tôi không thiếu gái, thi thoảng tôi vẫn dẫn về nhà một vài cô để thỏa mãn, đó đều là những cô nàng nóng bỏng, họ tự nguyện đến với tôi, không đòi hỏi, không trách nhiệm.

Thế rồi, cuộc đời tôi thay đổi khi quen em. Tôi gặp em tại phòng tập gym gần nhà, ban đầu tôi cứ nghĩ em đã đi làm. Vẻ ngoài cùng vóc dáng săn chắc khiến em nhìn chững chạc hơn tuổi rất nhiều. Em không đi học như bao cô gái khác mà ở nhà làm ăn kinh doanh riêng. Em luôn cười, lúc nào gặp em tôi cũng thấy em cười, điều đó làm tâm hồn một gã đàn ông trung niên như tôi có phần xao xuyến. Tôi lập chiến lược tán em cho bằng được.

6 tháng, đúng vậy tôi phải mất đến 6 tháng cưa cẩm, đưa em đi ăn, đi chơi, làm đủ thứ chuyện em yêu cầu để chứng minh tình cảm của mình em mới chấp nhận làm người yêu tôi.

Chẳng hiểu bố mẹ tôi hay tin ở đâu biết chuyện nên giục tôi đưa em về sớm rồi tiến hành cưới xin. Nhưng em thì lại chưa muốn ràng buộc, em nói em còn quá trẻ, em mới chỉ 18 tuổi được vài tháng. Lại một hành trình gian nan để chinh phục. Đàn ông mà, càng cấm, càng khó thì lại càng muốn khuất phục cho bằng được.

2 tháng sau, em cũng đồng ý về nhà tôi. Bố mẹ tôi ưng em lắm, em không chỉ tháo vát, mà sự hồn nhiên, hiểu chuyện của em làm cả nhà tôi sôi động. Đám cưới của chúng tôi nhanh chóng được diễn ra sau đó 3 tháng.

Đêm tân hôn, tôi háo hức chờ đợi chuyện đó với cô vợ xinh đẹp, nóng bỏng của mình. Từ lúc quen em, tôi không qua lại với bất kỳ cô gái nào khác. Tôi thay đổi rất nhiều, chưa bao giờ tôi có suy nghĩ sợ mất ai như em. Tôi trân trọng em, nghe lời em nên nếu em không muốn chuyện kia tôi tuyệt nhiên cũng không dám làm quá. Lúc bí bách tôi thường "tự xử", thế nên thực sự tôi mong chờ đến đêm hôm ấy không thể tả.

Tôi hồi hộptắm xong rồi nằm ở giường chờ vợ. Để thêm phần ngọt ngào, trước đó tôi còn tặng vợ một bộ váy ngủ rất gợi cảm. Nhưng khi cô ấy bước ra, không phải bộ váy đó mà lại là một bộ ngủ dài tay, dài chân. Với thời tiết ngoài trời 35,36 độ nhìn thôi đã thấy ngốt rồi.

Nhưng tôi vẫn mặc kệ, tôi vội vàng lao đến ôm vợ, từng bước nhẹ nhàng cho phần dạo đầu. Thế nhưng đến khi chạm vào một số chỗ "nhạy cảm" em cứ co rúm người lại rồi đẩy tôi ra nói xấu hổ làm tôi đang lên cao trào mà mất hết cả hứng. Tôi nhẫn nại nói dù sao cũng là vợ chồng nhưng cứ hễ động đến em là em lại như thế, phải mất hơn 1 tiếng sau tôi mới có thể tân hôn thành công nhưng nó nhạt nhẽo hơn tôi tưởng tượng rất nhiều. Em chỉ nằm im mà không có động thái phối hợp. Cứ nghĩ lần đầu em còn e dè những đã 1 tuần rồi, tình trạng ấy vẫn lặp lại.

Tôi thật không hiểu ngày nay công nghệ hiện đại, giới trẻ toàn lớn trước tuổi mà vẫn còn tồn tại một người như vợ tôi. Tôi bí bách mà nảy sinh tâm lý ra ngoài khiến bản thân rất bực dọc. Ngoại trừ chuyện ấy thì những chuyện khác em vẫn khiến tôi hài lòng. Nhưng vợ chồng mới cưới, gần gũi nhau không được thỏa mãn làm sao tôi chịu được. Vất vả chinh phục em là thế, cứ ngỡ may mắn cưới được vợ trẻ đẹp thế mà... xin độc giả cho tôi lời khuyên với. Thực sự tôi đang rất chán. 

Sống chết lấy người không yêu mình để rồi héo mòn trong "nấm mồ” hôn nhân

Tôi từng nghĩ chỉ cần tôi yêu anh và cố gắng thật nhiều là được, nhưng sau bao năm chung sống tôi vẫn không thể có được trái tim anh.

Sau 5 năm chung sống, tôi nghĩ ly hôn là giải pháp tốt nhất cho cả hai. Tôi cứ tưởng chỉ cần tôi yêu anh, chỉ cần tôi hết lòng vì gia đình là đủ. Có thể tôi biết nhưng chưa từng một lần dám tin hay thừa nhận: Chồng tôi, anh ấy không yêu tôi.

Tôi và anh gặp nhau khi tuổi đôi mươi, trái tim tôi gần như ngay lập tức yêu anh khi đó - chàng trai có dáng người mảnh khảnh với ngón đàn guitar điêu luyện và giọng hát mê hoặc lòng người. Khi đó, chúng tôi đều đang là sinh viên, tình cảm đầy si mê nồng nhiệt.

Song chet lay nguoi khong yeu minh de roi heo mon trong
Ảnh minh họa. 

Tôi đã theo đuổi anh, chính xác là như vậy. Tôi chăm lo cho anh từng ly từng tý, coi anh như không khí của mình. Anh không quá nồng nhiệt, cũng không quá vô tình, nó đủ để tôi tin rằng chúng tôi có thể ở bên nhau mãi mãi.

Trong suốt 3 năm quen nhau, tôi là người luôn yêu nhiều hơn, nói đúng ra là chạy theo anh. Còn anh, lúc ấm áp, lúc lạnh lùng băng giá. Nhiều lần, anh muốn rời xa tôi, nhưng là tôi đã bất chấp tìm mọi cách để giữ anh ở lại, bao gồm cả việc cố tình "bẫy" anh uống say để rồi tôi có bầu và phải cưới chạy.

Đám cưới, đó là điều tuyệt vời nhất tôi từng mơ mà có được. Anh không vui, cũng không tỏ ra buồn. Anh nói với mọi người: Tình yêu lúc này có lẽ không quan trọng bằng việc anh phải có trách nhiệm với tôi và đứa trẻ. Và thế, chúng tôi về chung một nhà. Đêm tân hôn, dù anh say đến mức chẳng thể làm thủ tục động phòng, tôi vẫn rơi nước mắt hạnh phúc khi nằm cạnh.

Tôi từng tưởng rằng, chỉ cần được sống với anh thôi là đủ, nhưng không phải. Tôi đã thực sự mong muốn nhiều hơn. Mong được anh hỏi han ân cần khi ốm, mong được anh chia sẻ những chuyện thường ngày, mong một vòng tay ôm lúc nửa khuya đêm lạnh, mong một câu trêu đùa tình tứ, mong được làm một người vợ được chồng yêu thương thực sự.

Nhưng bao năm sống bên nhau, mãi mãi tôi chẳng thể có được cảm giác ấy. Thế rồi, tôi phát hiện anh có bồ. Anh không che giấu, cũng không công khai chuyện đó, anh chỉ lặng lẽ, lạnh lùng, đi sớm về tối. Hàng tháng đưa cho tôi tiền lương để nuôi con như một thứ nghĩa vụ anh phải làm tròn.

Tôi vẫn chịu đựng, tôi nghĩ rằng, tình cảm của tôi sẽ lay chuyển được anh. Nhưng rồi, anh nói với tôi: "Em có thực sự hạnh phúc không? Chúng ta có nên tiếp tục cuộc sống như vậy? Anh xin lỗi, đáng ra từ đầu, anh nên dứt khoát..." Mỗi lời anh nói ra đều như dao đâm trực diện vào trái tim tôi.

Sau bao năm bên anh, tôi vẫn không thể có được trái tim người đàn ông ấy. Tôi không biết mình có nên cố gắng hay mạnh mẽ từ bỏ. Hiện tại, cuộc sống của chúng tôi thực sự nhạt nhẽo và nặng nề, thậm chí còn không bằng những người hàng xóm. Có lẽ tôi đã sai khi sống chết lấy bằng được một người không yêu mình.

Vợ chồng muốn cuộc sống hôn nhân hạnh phúc phải học chữ "nhịn"

Hôn nhân tan vỡ, vợ chồng ly tán... đây chính là điều mà bất cứ người đàn bà nào cũng sợ hãi và cầu xin nó đừng đến với mình. 

>>> Mời quý độc giả xem video "5 sao nữ có hôn nhân viên mãn". Nguồn Youtube:
 

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Trong Đông y, quả sung có tính bình, vị ngọt giúp kiện tỳ thanh tràng (kích thích tiêu hóa, làm sạch ruột), giải độc, tiêu thũng, thường được dùng để chữa các bệnh về tiêu hóa, kiết lỵ, viêm ruột, táo bón, trĩ.