Đàn bà chán chồng: Nếu thời gian quay lại, tôi sẽ không kết hôn

Đàn bà lấy chồng còn gì muộn phiền hơn lấy nhầm một người thờ ơ, vô trách nhiệm. Tôi trở thành người đàn bà chán chồng. Nếu thời gian quay trở lại, tôi sẽ không lấy chồng.

Trong đám bạn thân, tôi là người lấy chồng sớm nhất. Đàn bà lấy chồng, chẳng có mong ước nào cao xa, chỉ mong vợ chồng con cái vui vẻ, bình yên. Thế nhưng, chỉ sau 4 năm kết hôn tôi đã trở thành người đàn bà chán chồng. Sống trong một cuộc hôn nhân không hạnh phúc, tôi ngậm ngùi nhận ra rằng đàn bà thà sống một mình mà vui vẻ còn hơn sống với chồng mà cô đơn, mệt mỏi.
Dan ba chan chong: Neu thoi gian quay lai, toi se khong ket hon
Sau 4 năm kết hôn, tôi trở thành người đàn bà chán chồng - Ảnh minh họa: Internet 
Trước khi cưới chồng, tôi là một cô gái hay cười, năng động. Nhưng rồi, kết hôn một thời gian tôi trở thành người luôn thở dài, mệt mỏi. Những người bạn thân của tôi nói rằng một thời gian dài chẳng thấy tôi cười. Ngồi với nhau chỉ hay tặc lưỡi chê chồng, rồi thở dài thườn thượt. Ngày xưa chưa chồng, tôi có thời gian cà phê, ngồi tâm sự với bạn bè. Nhưng cưới nhau về, hiếm khi được ngồi với bạn, nhiều khi vừa gặp đã phải vội vàng về lo chuyện nhà cửa, chuyện con cái.
Chẳng phải tôi là người phụ nữ hay chê chồng và thích nói xấu chồng mà quả thật tôi đã rất chán chường người chồng vô tâm và sống quá hời hợt ấy. Tôi có chồng mà một mình phải làm và gánh vác mọi thứ. Một mình quán xuyến nhà cửa, một mình chăm con từ khi đỏ hỏn đến bây giờ là 3 tuổi. Chuyện gia đình, hai bên nội ngoại, chuyện trong ngoài chồng đều mặc định là của tôi. Mỗi khi tôi nhờ vả chồng chuyện gì thì anh sẽ luôn luôn nói rằng: “Ba việc cỏn con của phụ nữ em làm đi”, hoặc là “anh bận quá, anh không có thời gian”. 
Chồng tôi không có thời gian cho gia đình nhưng anh lại có thời gian la cà quán xá, nhậu nhẹt sau giờ làm. Anh không có thời gian chơi với con nhưng luôn có thời gian chơi game, nằm ườn ra để đọc báo, lướt web, đọc những thứ vớ vẩn trên mạng. Chuyện đông tây, chuyện thế giới anh rành rẽ nhưng chuyện con bệnh tật, ốm sốt nhiều khi anh chẳng biết. Có một người chồng vô tâm, tôi chán chường vô cùng. Nói hoài không được, tôi im lặng và bất cần.
Trong nhóm bạn thân của tôi có vài người chưa chồng. Nhìn cuộc sống của bạn mà tôi thầm ghen tị. Sống một cuộc sống vô tư, vô lo, chẳng phải quàng trên vai trách nhiệm và bổn phận của làm vợ, làm mẹ, làm dâu. Thích đi đâu thì đi, làm những việc mình thích. Thứ 7, chủ nhật lại rủ nhau đi mua sắm, làm đẹp. Tôi ngày xưa lấy chồng sớm, từng cao ngạo rằng bản thân mình sẽ hạnh phúc, sẽ bình yên. Rốt cuộc, lại biến mình thành người đàn bà nhàu nhĩ, cô đơn trong chính cuộc hôn nhân của mình. 
Đàn bà lấy chồng còn gì muộn phiền hơn lấy nhầm một người thờ ơ, vô trách nhiệm. Nếu thời gian quay trở lại tôi sẽ không lấy chồng. Bởi sống một cuộc đời độc thân, vô ưu vô lo còn tốt hơn gấp vạn lần việc có một người chồng không ra gì.

Vừa đăng kí kết hôn xong anh tuyên bố một câu khiến cả nhà tôi điếng người

Thấy hai đứa đi đăng kí kết hôn về, bố mẹ tôi còn làm mâm cơm linh đình để ăn mừng ngày đặc biệt. Vậy mà sau bữa cơm, anh lạnh lùng tuyên bố một câu khiến cả gia đình tôi chết điếng người.

Thấy hai đứa đi đăng kí kết hôn về, bố mẹ tôi còn làm mâm cơm linh đình để ăn mừng ngày đặc biệt. Vậy mà sau bữa cơm, anh lạnh lùng tuyên bố một câu khiến cả gia đình tôi chết điếng người.
Thấy hai đứa đi đăng kí kết hôn về, bố mẹ tôi còn làm mâm cơm linh đình để ăn mừng ngày đặc biệt. Vậy mà sau bữa cơm, anh lạnh lùng tuyên bố một câu khiến cả gia đình tôi chết điếng người.

Từ hôm đó tới nay, tôi đau khổ tột cùng, chán không muốn làm gì. Mỗi lần nhìn bố mẹ tôi lại thương tới cháy ruột, cháy gan. Phận làm con, mong gặp được người đàn ông tử tế lấy làm chồng cho bố mẹ vui lòng thì giờ đây tôi lại đang khiến bậc sinh thành ra mình phải đau khổ. Càng nghĩ tôi càng hận người đàn ông mà mình sẽ lấy làm chồng.

Ngậm đắng nuốt cay trong cuộc hôn nhân không hôn thú và cái kết đau lòng

Vào một ngày cuối tháng 6, người ta phát hiện chị ngã từ cầu thang tầng 2 xuống đất. Cánh tay trái của chị bị gãy và đau lòng hơn, chị bị ảnh hưởng não...

Chị là con gái cả trong nhà. 16 năm về trước, sau khi tốt nghiệp khoa Văn ở một trường đại học, chị sang Đức học tập và làm việc.
Tại đây, chị quen anh - một công nhân xuất khẩu lao động. Anh chăm chỉ, đẹp trai, khéo ăn nói lại kiên trì theo đuổi. Cả hai yêu nhau một thời gian ngắn thì chị mang thai, phải về nước.
Ngày về, anh đi cùng chị. Nhưng vì thời gian cấp bách, 2 anh chị không kịp làm đám cưới. Bố mẹ anh chỉ bố trí được 5 mâm cơm đón chị và chứng kiến cho anh chị thắp nén nhang trước bàn thờ tổ tiên.
Ngam dang nuot cay trong cuoc hon nhan khong hon thu va cai ket dau long
Ảnh minh họa 
Anh đi, chị ở nhà với bố mẹ chồng, cố gắng vun vén cho cuộc hôn nhân không hôn thú. Tuy nhiên, chỉ 1 năm sau khi chung sống, chị đã trở nên tiều tụy. Chị chạy xe về quê ngoại với gương mặt thất thần.
“Bố mẹ chồng đang lo tiền cho chú út đi du học Nga. Con cần rút chút tiền tiết kiệm”, chị nói với bố mẹ tôi và xin nhận lại cuốn sổ tiết kiệm của mình.
Khoảng hơn 1 năm sau đó, tôi lại nghe loáng thoáng, bố mẹ chồng xây nhà, chị thay mặt chồng góp vào 300 triệu...
Tôi hỏi chị, đó là tiền của chị hay anh? Chị cười xòa, nói tôi tính toán. Tiền của anh cũng là của chị và ngược lại. Hiện tại, anh chưa về nên chị lấy tiền tiết kiệm của mình ra chi tiêu.
Tôi gào lên, hóa ra bao lâu nay, anh không hề gửi tiền về cho chị. Bao nhiêu khoản lớn khoản nhỏ, chị đều lấy tiền của mình để bù đắp cho nhà chồng?
Chị cau mày rồi ngưng cuộc nói chuyện với tôi...
Tết năm đó, nhà chồng chị có nhà mới. Anh rể hờ của tôi cũng về ăn Tết và ở đến hết tháng Giêng. Tuy nhiên, không biết vì lẽ gì, anh vẫn chưa đưa chị đi đăng ký kết hôn.
Tết xong, anh trở lại Đức còn chị về thăm quê ngoại rồi bật khóc. Chị nói, lần này anh sẽ kết hôn giả để lấy vé ở lại xứ người. Anh hứa sau này sẽ tìm cách đưa 2 mẹ con chị trở lại đó.
Cả nhà tôi nhìn chị, ai cũng xót. Gương mặt bầu bĩnh, nụ cười thường trực trên môi khi xưa của chị đã không còn kể từ ngày chị lấy chồng...
Thế nhưng, chị chỉ khóc cho thỏa nỗi buồn tủi rồi lại tất bật trở lại nhà chồng. Với chị, dường như căn nhà bên đó mới là nơi chị ăn đời ở kiếp. Chị chăm sóc và phục vụ nhà chồng bằng tất cả tâm huyết của mình.
Nào ngờ, vào một ngày cuối tháng 6, người ta phát hiện chị ngã từ cầu thang tầng 2 xuống đất. Cánh tay trái của chị bị gãy và đau lòng hơn, chị bị ảnh hưởng não.
Bố mẹ chồng đưa chị đến viện rồi gọi cho bố mẹ tôi. Sau đó, họ chỉ loanh quanh, lo lắng chuyện hồ sơ giấy tờ rồi để mặc chị cho bố mẹ tôi chăm sóc.
Lúc ra viện, biết chị chưa thể hồi phục như người bình thường, bố chồng chị mở lời, xin đưa chị về nhà tôi. Còn họ sẽ đảm đương việc chăm sóc cho cháu nhỏ, con anh chị.
Bố mẹ tôi nghẹn ngào nhưng nghĩ đó là giải pháp tốt nhất cho chị lúc này.
Từ đó đến nay, 8 tháng trôi qua, cánh tay chị đã lành nhưng vết thương trong não vẫn khiến chị ngơ ngác...
Bố mẹ chồng chị lấy lý do bận nên sang thăm chị được 2 lần, mua cho chị dăm chục quả trứng bồi bổ. Còn chồng chị thì vẫn ở xứ người, thỉnh thoảng gọi về hỏi thăm chị một cách qua quýt.
Hôm vừa rồi, thông qua mạng xã hội, tôi được biết vợ anh (người anh kết hôn giả) đã sinh hạ cho anh một cậu con trai.
Nhìn bức ảnh gia đình anh đầy hạnh phúc, nước mắt tôi cứ chảy tràn. Tôi lại nghĩ về chị tôi. Mai đây, tương lai nào sẽ dành cho chị...

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Trong Đông y, quả sung có tính bình, vị ngọt giúp kiện tỳ thanh tràng (kích thích tiêu hóa, làm sạch ruột), giải độc, tiêu thũng, thường được dùng để chữa các bệnh về tiêu hóa, kiết lỵ, viêm ruột, táo bón, trĩ.