Con dâu tá hỏa vì trong nhà thất lạc đồ đạc

Cứ bị thất lạc đồ gì đó hoặc tiền bạc là mẹ chồng tìm cách đổi cho con dâu lấy mất.-Bạn trẻ - Cuộc sống

Cứ bị thất lạc đồ gì đó hoặc tiền bạc là mẹ chồng tìm cách đổi cho con dâu lấy mất.
Con dau ta hoa vi trong nha that lac do dac

Tôi phải làm gì khi mẹ chồng tôi thay đổi như vậy? (Ảnh minh họa)

Tôi năm nay 37 tuổi, kết hôn được 12 năm. Tôi đã có hai con, đứa lớn học lớp 4 còn đứa bé năm nay vào lớp 1. Từ khi kết hôn đến nay tôi sống ở nhà chồng cùng với bố mẹ chồng. Bố chồng tôi là người thoải mái, luôn lấy gia đình làm trọng và yêu quý con, cháu.

Lúc tôi chân ướt chân ráo về nhà chồng tôi được mẹ chồng giúp đỡ, tạo điều kiện rất nhiều. Hai đứa nhà tôi nhờ bà chăm sóc phụ dùm mà lớn phổng phao, tôi đi làm dâu mà cứ thấy mình nhàn nhã đến khó tin vì mẹ chồng tôi giúp rất nhiều việc nhà. Tuy nhiên, trong 2 năm nay, mẹ chồng tôi đã có nhiều thay đổi về tâm lý, tôi nghĩ đó là do tuổi già.

Mẹ chồng tôi bắt đầu khó tính, khắt khe nhiều hơn với con dâu, coi như người ngoài. Bà bắt tôi phải làm hết mọi việc, ít khi phụ giúp tôi thứ gì. Tôi đi làm về muộn cũng bị mẹ chồng dò xét, mắng mỏ: "Đi làm có giờ có giấc, về muộn chỉ có chơi bời, mua sắm rồi không chừng bồ bịch phản bội chồng con".

Tính tình hay giận dỗi, bị lẫn, nhà tôi bao phen tá hỏa vì mẹ chồng tôi. Tự dưng mẹ chồng tôi đùng đùng đòi tiền 200 triệu mà tôi vay hộ bố mẹ đẻ tôi xây nhà, bà tức giận với tôi: "Tôi dễ tính cho nhà thông gia vay tiền, vậy mà nhiều năm rồi không trả. Biết điều thu xếp trả tiền tôi. Tay không về nhà chồng, giờ còn giở thói bòn gót".

Tôi có giải thích thế nào thì mẹ chồng tôi cũng khăng khăng chưa nhận lại tiền, chồng và bố chồng tôi ý kiến cũng không tin. Cũng may, tôi tìm được tờ biên lai chuyển tiền cho mẹ tôi tại ngân hàng để mẹ chồng tôi nộp thêm vào sổ tiết kiệm. Mẹ chồng tôi cho qua, nhưng vẫn còn ấm ức. Hàng ngày, mẹ chồng thắt chặt chi tiêu, luôn bắt vợ chồng tôi nộp tiền sinh hoạt phí cao, thanh toán các hóa đơn trong nhà.

Tưởng chừng như yên ổn, tối hôm qua thôi mẹ chồng tôi lu loa, khóc lóc kêu mất 50 triệu. Cả nhà rất bất ngờ vì cả tuần này không có ai tới nhà, cũng không biết tiền của mẹ chồng tôi để đâu mà mất vì bà cầm chìa khóa, nắm được mật khẩu két sắt. Mẹ chồng tôi đay nghiến, ám chỉ con dâu: "Bao nhiêu năm tôi có bày tiền ra bàn thì chồng con không ai động đến dù chỉ một nghìn, giờ có người ngoài về ở, mất tiền mất nong ngay".

Cả nhà chia nhau đi tìm xem mẹ chồng có cất giấu ở đâu không, nhưng tìm mãi không thấy. Bố chồng tôi thì rõ nhất liền giải thích: "Nhà làm gì có 50 triệu đâu, bà nhớ nhầm hay sao, đừng đổ oan cho người trong nhà. Hàng tháng lương hưu của tôi và bà được hơn chục triệu, chi tiêu trong tháng có dư mấy đâu mà có 50 triệu được. Tiền tiết kiệm thì gửi ngân hàng, có mang về nhà hồi nào đâu?".

Tôi chỉ biết khóc vì ấm ức, tôi đâu có cần số tiền đó vì vợ chồng tôi hàng tháng đều chi tiêu rất thoải mái. Có lẽ mẹ tôi bị lẫn, nhớ nhầm mình có số tiền đó. Từ lúc đó đến giờ, mẹ tôi gặp tôi cứ bóng gió: "Nhà có đứa ăn cắp, đúng là vô phúc", "nuôi ong tay áo"… Chồng và bố chồng tôi cũng động viên tôi đừng để ý, vì đó cũng là một dạng bệnh của mẹ chồng tôi. Tôi biết thế, nhưng lúc nào cũng bị căng thẳng.

Tôi rất thương mẹ chồng tôi và nghĩ là mẹ chồng bị bệnh nên mới thế, nhiều lần định đưa mẹ chồng đi khám nhưng bà từ chối. Tôi phải làm gì khi mẹ chồng tôi thay đổi như vậy? Tôi có nên mời bác sỹ đến tận nhà thăm khám cho mẹ chồng, hay là tìm cách rủ chồng ra ở riêng? Hãy cho tôi lời khuyên với!

Mẹ chồng vung 2 tỷ xây nhà to nhất làng, vợ tôi ngất xỉu

Tôi nghe mà ngạc nhiên. Rõ ràng trước đó vợ vẫn bình thường. Chỉ sau khi nghe bố mẹ nói chuyện xây nhà thì mới lăn đùng ra.

Càng nghĩ càng khó hiểu nên nhân lúc còn 2 vợ chồng với nhau, tôi hỏi thẳng vợ chuyện đó. Lúc này, vợ vừa tỉnh lại, cô ấy khóc.

Mấy ngày nay, 1 mình tôi chạy từ chỗ làm sang viện với vợ mệt nhoài, lưng ướt sũng mồ hồi. Cầm được hộp cháo vào mà cô ấy chẳng nói chẳng rằng ném luôn xuống đất gào thét:

Ở cữ mẹ chồng khắc nghiệt cho ăn đói, nhìn bát cơm của bà tôi khóc

Hôm qua bữa cơm tối chỉ có mỗi canh rau và chút muối vừng, tôi không ăn nổi nên đến đêm đói quá mới xuống bếp tìm xem có gì ăn không.

Tôi không muốn về quê nội ở cữ nhưng chồng kiên quyết bắt nghe theo. Anh bảo mình còn bận nhiều việc, không có thời gian chăm tôi và con, về quê có mẹ thì anh mới yên tâm. Mẹ tôi mất sớm, bố đã có gia đình mới nên tôi không nương nhờ được nhà ngoại. Chẳng thuyết phục được chồng, cuối cùng tôi đành gạt nước mắt về quê nội ở cữ.

Về quê ở cữ mà đêm nào tôi cũng khóc thầm vì bị mẹ chồng đối xử tệ bạc. Chồng tôi đi làm lương không cao lắm nhưng chắc chắn là vẫn đủ nuôi vợ con. Anh dặn tôi cứ yên tâm, anh đã gửi tiền cho mẹ. Vậy mà mỗi bữa bà cho tôi ăn kham khổ thiếu thốn vô cùng, chỉ có chút rau dại hái ở vườn, thêm ba miếng thịt lợn rang mặn đắng. Ngoài ra chẳng có gì khác. Đồ ăn quá đạm bạc khiến tôi không ăn được cơm.

O cu me chong khac nghiet cho an doi, nhin bat com cua ba toi khoc
 Chẳng thuyết phục được chồng, cuối cùng tôi đành gạt nước mắt về quê nội ở cữ. (Ảnh minh họa)

Khổ quá tôi mới gọi cho chồng than thở, ban đầu chồng bảo để anh nói với mẹ nhưng tình hình chẳng được cải thiện. Lần tiếp theo tôi kể lể, chồng quát tôi cố gắng chịu đựng, đừng đòi hỏi nữa, có sao thì ăn vậy. Tôi lâm vào bế tắc, đêm nào cũng lấy nước mắt rửa mặt. Mẹ chồng cay nghiệt, chồng thì quay lưng chẳng còn yêu thương vợ, tôi cũng không có nhà ngoại để về, chỉ biết nhìn con mà cố gắng chống đỡ qua ngày.

Hôm qua bữa cơm tối chỉ có mỗi canh rau và chút muối vừng, tôi không ăn nổi nên đến đêm đói quá mới xuống bếp tìm xem có gì ăn không. Bất ngờ tôi gặp mẹ chồng trong đó, bà đang ăn lưng cơm nguội khô khốc với ít muối trắng vài nghìn mua được cả cân.

Tôi òa khóc gọi điện cho chồng, lúc đó anh mới thú nhận mọi chuyện đúng như mẹ nói. Hiện tại anh đã trốn vào Nam rồi, đi theo vài người bạn. Anh sẽ cố gắng tìm việc, ổn định cuộc sống rồi lúc đó sẽ đón mẹ con tôi cùng mẹ chồng vào đó.

Tôi nhìn con mà khóc cạn nước mắt. Mẹ chồng thấy vậy cũng chẳng buồn an ủi một câu, có lẽ bà cũng tuyệt vọng và đau khổ đến chết lặng rồi. Sao số phận chúng tôi lại khổ thế này? Chồng tôi là người tốt, yêu thương vợ con nhưng anh lại luôn làm ăn thua lỗ. Bản thân không biết tính toán kinh doanh mà vay mượn khắp nơi, thậm chí còn vay nặng lãi để làm ăn. Sự nóng nảy bộp chộp, thiếu suy tính kỹ lưỡng của chồng đã đẩy gia đình tôi vào bước đường cùng. Mẹ chồng còn mất cả nhà vì con trai.

Bây giờ tôi thấy tương lai thật mịt mù. Tôi có nên chờ chồng ổn định rồi vào đó với anh, gia đình đoàn tụ không? Hay là tôi ly hôn, tự gây dựng cuộc sống mới cho mình, tìm kiếm một hạnh phúc khác? Đừng trách tôi bội bạc vì thực sự tôi thấy tương lai với chồng tối tăm quá. Có chắc sau này anh có thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho mẹ con tôi, hay lại thêm một phần bỏ xứ vì trốn nợ tiếp?

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Lợi ích sức khoẻ tuyệt vời từ quả sung

Trong Đông y, quả sung có tính bình, vị ngọt giúp kiện tỳ thanh tràng (kích thích tiêu hóa, làm sạch ruột), giải độc, tiêu thũng, thường được dùng để chữa các bệnh về tiêu hóa, kiết lỵ, viêm ruột, táo bón, trĩ.