Khổ sở vì tính tằn tiện của vợ. (Ảnh minh họa) |
Tôi khổ sở vì tính tằn tiện của vợ đã đành, nhưng đối với các con, vợ cũng chẳng bao giờ phóng khoáng dù chỉ một chút. Hai con tôi đứa 10 tuổi, đứa 7 tuổi mỗi lần được đi mua sắm hay ăn uống thì sung sướng vô cùng, vào nhà hàng lóng ngóng như nhà quê ra tỉnh.
Vợ tôi cực kỳ hạn chế việc cả nhà đi ăn ngoài vì cô ấy hoàn toàn có đủ thời gian để nấu nướng bữa sáng, bữa tối. Mỗi lần cả nhà đi ăn về, nếu không phải là được mời cô ấy sẽ nhẩm tính, kêu than cả tuần vì tiếc tiền.
Chưa kể, cô ấy sẽ nhắc lại điều này trong mỗi bữa ăn như “đấy, ở nhà cơm mẹ nấu chỉ tốn trăm ngàn, đĩa rau này ra ngoài hàng cũng mấy chục, đĩa thịt kia chắc chắn không dưới hai trăm...”.
Đồ dùng của các con tôi hầu hết đều... xin được, “sang chảnh” lắm thì vợ mua theo mùa mỗi năm 2 lần với số lượng có hạn. Cứ mùa đông vợ tôi săn đồ mùa hè và ngược lại.
Nhiều khi tôi thương con phải tự mình mua đồ mang về, nói là có người tặng. Thế cũng chẳng được yên, vì cô ấy sẽ truy vấn đến cùng ai là người tặng, vì sao lại tặng đồ đắt tiền như thế, vân vân và vân vân.
Bữa cơm hằng ngày vợ tôi cũng tính toán rất chi li, trừ khi nhà có khách, mỗi ngày cô ấy đi chợ không bao giờ vượt quá 100 ngàn. Mâm cơm nhiều khi nhạt nhẽo, quanh đi quẩn lại chỉ có thịt rang, đậu luộc, rau xào, cá rán...
Các con đều tuổi ăn tuổi lớn, đòi ăn nhiều thịt thì vợ bảo “ăn thịt có gì tốt, người Nhật sống lâu là vì họ ăn ít, hạn chế tối đa việc ăn thịt”. Thậm chí vợ tôi còn muốn cả nhà ăn chay trường giống như cô ấy nhưng tôi không đồng ý.
Nói ra chị em có thể sẽ ném đá tôi nhưng nhiều lúc tôi cảm thấy xấu hổ vì vợ mỗi khi ra ngoài. Cô ấy không quan tâm đến xu hướng thời trang hay đam mê mua sắm như hầu hết phụ nữ mà tôi quen.
Nhiều bộ đồ tôi thấy cô ấy mặc từ lúc vợ chồng cưới nhau cho đến tận bây giờ, thậm chí đồ lót rách, thủng cô ấy vẫn tận dụng, quyết không vứt đi thay mới. Không ít lần tôi đã nổi nóng, không kìm chế được cơn bực tức mà tranh cãi với vợ nhưng chẳng tác dụng gì.
Tôi phải nhờ mẹ vợ, em vợ góp ý rồi cuối cùng đâu vẫn hoàn đấy. Mỗi dịp sinh nhật, ngày 8/3 tôi mua quần áo, phấn son tặng là cô ấy lại kêu gào, thậm chí còn nghi ngờ tôi có bồ nên mới biết cách mua sắm cho phụ nữ như vậy.
Đỉnh điểm là dịp sinh nhật vợ cuối tháng 4 vừa qua, tôi cố ý đặt mua tặng 2 bộ đồ lót hàng hiệu để "đổi gió", hâm nóng cảm xúc mỗi khi vợ chồng ở bên nhau. Vừa mở quà ra cô ấy đã đổi ngay sắc mặt hỏi: “Tại sao anh lại biết chọn đồ này, từ lúc yêu nhau anh có bao giờ quan tâm đến bề ngoài của em đâu, hay bây giờ hay chê em già, em xấu, lạc hậu nên mới tặng những thứ này...”.
Vợ tôi tính toán, chi li từng thứ một trong gia đình. (Ảnh minh họa) |