Bi kịch thê thảm của người đàn bà đẻ thuê cho chồng

“Em muốn có con thì tự chịu. Anh có cần đâu”, câu nói ráo hoảnh của anh làm tôi càng thấm thía thân phận người phụ nữ đẻ thuê cho chồng. 

Những tưởng sinh con để giữ gìn hạnh phúc gia đình, kết nối tình nghĩa vợ chồng nhưng giờ đây tôi thấy mình giống vú em, chỉ là người phụ nữ đẻ thuê cho chồng.
Ba năm sau đám cưới tôi vẫn không thể sinh con, gia đình hai bên đều sốt ruột. Mỗi lần gặp tôi, mẹ chồng đều cau có, "mát mẻ" chuyện mấy con gà trong chuồng nuôi tốn cơm mà không biết đẻ rồi đem gậy đánh gà. Tôi chỉ biết lén quay đi gạt nước mắt. Chồng tôi thấy bố mẹ, anh em giục đông giục tây, bạn bè cưới sau đã có con bồng con bế nên cũng sốt ruột, bắt đầu cáu kỉnh. Tôi nghe lời mẹ chồng đi cắt thuốc bắc uống.
Bi kich the tham cua nguoi phu nu de thue cho chong
Điều trị tại Trung tâm sức khỏe sinh sản Hà Nội (ảnh minh họa: An Ninh Thủ Đô) 
Mỗi ngày một thang, ba bát nước đắng, ròng rã suốt một năm trời. Tôi tăng đến 20kg, người phù thũng, chướng căng, bụng cũng lớn thêm 25cm nhưng không phải vì có thai. Không còn sức uống thuốc, tôi lén mẹ chồng đi khám hiếm muộn. Kết quả khiến tôi đau đớn. Buồng trứng của tôi có dị tật nên không có trứng khỏe, khả năng thụ thai rất thấp.
Tử cung cũng bị hẹp nên có mang thai thì cũng dễ sảy. Buồn chán, tôi đổ bệnh hai tuần. Khỏe lại, tôi vẫn phải nén đau, nói chuyện với chồng, dự định sẽ chia tay. Nhưng chồng tôi giờ phút đó lại ôm tôi vào lòng, nỉ non sẽ yêu thương tôi mãi mãi. Nếu tôi muốn thì anh ấy sẽ cùng tôi đi thụ tinh nhân tạo để cho tôi được làm mẹ.
Lúc đó, trong lòng tôi tràn đầy tình yêu, sự biết ơn và ngưỡng mộ đối với sự bao dung, vị tha của chồng. Cho dù mẹ chồng tôi phản đối, tôi vẫn cùng chồng đi khám để làm thụ tinh nhân tạo. Nào ngờ, tinh dịch đồ của chồng tôi cũng không như ý muốn.
Bác sĩ bảo kể cả có lấy vợ khác, anh ấy cũng khó có con được bằng phương pháp tự nhiên. Chồng tôi đã cười bảo “trời sinh một cặp” khiến tôi vừa thương chồng, vừa cảm động. Tôi xin trứng của người khác kết hợp với tinh trùng của chồng để làm thụ tinh nhân tạo. Nhưng trớ trêu, cái thai hỏng ngay tháng đầu.
Chồng tôi còn đi với tôi đến khoa hiếm muộn thêm 2 lần nữa, sau đó anh ấy khuyên tôi bỏ cuộc. Nhưng tôi không đành lòng, quyết theo bằng được. Cứ thụ thai rồi lại sảy. Tôi bỏ cả việc để chầu chực ở các phòng khám, trong khi chồng tôi càng ngày càng thiếu kiên nhẫn. Anh ấy chỉ bỏ lại một hộp đựng “con giống” rồi mặc kệ tôi.
Có khi tôi mất con một mình trong viện, về đến nhà cũng thấy tối đen, chồng đi nhậu đến nửa đêm. Có khi tôi đang cô đơn ngồi tê lặng trong phòng chờ ở bệnh viện thì thấy trên facebook, chồng tôi đang ngồi chém gió với bạn bè. Những lúc quá mệt mỏi, tôi muốn được chồng an ủi thì nhận được câu trả lời ráo hoảnh: “Em muốn có con thì tự chịu. Anh có cần đâu”.
Suốt 7 năm ròng rã, cô đơn, đau đớn, cuối cùng tôi cũng được bồng đứa con trên tay. Thấy chồng, bố mẹ chồng hết sức vui mừng, tôi cũng vơi đi nỗi tủi cực. Nhưng khi tôi đang quay cuồng trong đống tã lót, thức khuya dậy sớm chăm con thì chồng tôi vẫn đi sớm về khuya. Ngoại trừ bế con, anh ấy hầu như không chạm tay vào tôi.
Cũng không khó khăn khi tôi tìm thấy những dòng chữ yêu đương quấn quýt giữa chồng và một cô gái khác trên điện thoại. Chồng tôi không phủ nhận. Anh ấy cho biết đã quá mệt mỏi khi chung sống với tôi. Cô gái hiện tại cho anh ấy niềm vui sống thật sự, chứ không phải vẻ mặt mệt mỏi, thân thể ốm yếu hết sảy thai lại dưỡng thai của tôi.
Nếu không chịu được thì tôi có thể ly hôn. Con trai là của anh ta, không có tí máu mủ gì với tôi nên tôi đừng hòng mang đi. Cũng đừng nghĩ vô công rồi nghề như tôi khi ra tòa có thể tranh chấp được với anh ấy. Tôi lại rơi xuống hố sâu tuyệt vọng. Không thể rời bỏ đứa con tôi đã "đẻ thuê", tôi đành tiếp tục sống kiếp "vú em". Chồng tôi sau đó cũng công khai chuyện bồ bịch, thi thoảng còn bế con trai tôi đi chơi với bồ.
Tôi đã vượt quá ngưỡng đau, vẫn cần mẫn sống, chăm sóc con tỉ mỉ. Tôi chỉ hy vọng đến một ngày nào đó, khi đứa con đã lớn, nó sẽ thấu hiểu được tình cảm mà tôi đã gửi gắm cho nó trong hành trình cay đắng của mình. Tôi tin nó đã nằm trong bụng tôi nên nó sẽ hiểu.
Theo bác sĩ Nguyễn Xuân Hợi (Trung tâm hỗ trợ sinh sản, Bệnh viện Phụ sản T.Ư), không ít người chồng đã không đủ cảm thông, chia sẻ với vợ trong quá trình chữa trị vô sinh. Có người đe dọa vợ nếu không thành công thì sẽ ly dị. Có người để mặc vợ cô đơn một mình trong quá trình làm các hỗ trợ sinh sản. Trong khi đó, gia đình chồng cũng gièm pha, hắt hủi. Điều đó gây nên những chấn thương tâm lý rất lớn cho phụ nữ hiếm muộn. Thậm chí có chị đã phải điều trị tâm thần do những áp lực sinh con từ phía chồng.
Theo nghiên cứu của nhóm tác giả ở Bệnh viện Phụ sản T.Ư và Đại học Y Hà Nội trên 14.000 cặp vợ chồng thì tỷ lệ vô sinh chung tại Việt Nam là 7%, trong đó nguyên nhân do vợ và chồng chia tỷ lệ 50/50. 

Đắng cay mỹ nhân “đẻ thuê” cho đại gia

Nữ diễn viên trẻ Lương Lạc Thi, mang trong mình ba dòng máu Anh – Trung – Bồ Đào Nha. Cô sinh năm 1988, bước chân vào làng giải trí từ năm 16 tuổi, không quá nổi tiếng với những vai diễn, cái tên Lương Lạc Thi được nhắc đến nhiều hơn do chuyện tình cay đắng với đại gia Lý Trạch Giai.

Lương Lạc Thi - mỹ nhân bất hạnh cùng mối tình với đại gia.
 Lương Lạc Thi - mỹ nhân bất hạnh cùng mối tình với đại gia.

Vợ cũ của người tình “không ăn được phá cho hôi“

Vợ anh là người gửi đơn đi nhưng thực tế lại là người gây khó dễ. Từ lúc đưa đơn, bà ta lúc nào cũng theo dõi anh và cháu.

Cô Dạ Hương kính mến!

Cách đây hơn 2 năm cháu đã nhờ cô tư vấn. Cháu là người phụ nữ ly hôn với người chồng vũ phu, một mình nuôi con trai rồi gặp người đàn ông lớn hơn mình 10 tuổi. Anh ấy đã có vợ, có con, và chúng cháu yêu nhau sâu sắc.

Lúc nhờ cô tư vấn năm ấy cháu 36 tuổi, con trai cháu học lớp 8. Con cháu rất ngoan và thành tích học tập tốt, nhờ có anh ấy luôn bên cạnh hỗ trợ.

Cô ơi, cháu và anh yêu nhau quá nhiều. Anh đã ly thân 5 năm rồi nhưng không hiểu sao anh và vợ không ly hôn. Ngày đó cô đã khuyên cháu hãy chịu đựng và chờ đợi, có ly thân thì sẽ có ly hôn. Vậy mà cháu đã chờ điều này mãi.

Gần đây vợ anh tìm đến nhà cháu gây sự, đúng lúc đó anh về. Ba người đã nói rõ quan điểm với nhau. Cháu và vợ anh bắt anh phải nói lên lựa chọn một trong hai người, nhân thể, anh tuyên bố là anh chọn cháu. Hôm sau họ đưa nhau ra tòa xin ly hôn.

Từ đó đến nay đã 5 tháng mà vẫn chưa xong. Vợ anh là người gửi đơn đi nhưng thực tế lại là người gây khó dễ. Từ lúc đưa đơn, bà ta lúc nào cũng theo dõi anh và còn thường xuyên đến cổng nhà cháu để thăm dò.

Tòa cũng đã gọi họ lên nhiều lần, thủ tục hoàn tất xong nhưng lần nào ở tòa bà ta cũng gây sự cãi nhau với anh nên tòa chưa giải quyết được. Cháu biết anh ấy đã quá chán ngán, mệt mỏi với bà ta và rất muốn giải quyết nhanh nhất nhưng không hiểu sao bà lại cứ như vậy.

Mỗi lần anh bận công việc ở đâu đó mà bà ta không liên lạc được là bà ta tìm đến tận nơi để chửi bới anh và dọa sẽ thanh toán cháu.

Thực sự cháu mệt mỏi vô cùng. Cháu muốn cắt đứt mọi cái nhưng anh không đồng ý. Mọi dự định sống chung của anh và cháu, anh đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng cứ như thế này mãi thì không biết sẽ đi đến đâu. Tính đến nay cuộc tình của chúng cháu cũng đã 8 năm rồi.

Giờ con trai cháu sắp vào lớp 11. Hai người gọi nhau là bố con thân mật, nếu cháu và anh chia tay, không biết con trai cháu sẽ thế nào. Cháu biết trong lòng nó yêu quý và luôn tự hào về anh.

Theo dự đoán của cháu, bà ta vẫn muốn níu kéo và sẽ không dễ dàng đống ý ly hôn. Còn anh thì đã ký hết mọi giấy tờ, chỉ chờ quyết định của tòa thôi.

Theo cô, cháu phải làm sao? Nếu không bỏ được bà ta thì khó mà yên vì bà ta quá nanh nọc, ghê gớm. Chia tay anh thì cháu tin anh sẽ quá đau khổ, anh bảo dù cháu có không ở bên thì cũng không đời nào anh trở về với người đàn bà ấy. Cháu khó nghĩ quá cô ơi.

Cháu xin không ghi tên và địa chỉ.
--------------------

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Cháu thân mến!

Không cần cô nhớ rõ kỳ thư hơn 2 năm trước hay không, thư này cháu viết rất rõ và cô tin sẽ tư vấn kỹ được.

Tám năm yêu nhau, nay cháu đã xấp xỉ bốn mươi, tình yêu này đúng là sâu sắc và cháu đã gặp may. Cậu ấy hơn cháu 10 tuổi, nay cũng đã gần “tri thiên mệnh” rồi, cái chính là cậu ấy kiên tâm, biết yêu thương và chăm sóc con trai của cháu.

Đúng, tình yêu của các cháu lành mạnh, bền bỉ nên con của cháu nó thấu hiểu, động lòng và nó thấy có một người cha đúng nghĩa ở bên.

Thông thường, chia tay một người chồng tệ bạc lúc mình còn quá trẻ thì chuyện hướng tới ai đó cũng hết sức đương nhiên. Gặp may và không gặp may quyết định cả số phận của người đàn bà và con cái họ sau đó. Như đã nói, cháu đã gặp may, đừng băn khoăn cả nghĩ nữa.

Cũng thông thường, người phụ nữ bị chồng chê, chồng chán, thường là người rất dữ dằn, thiếu nhân hậu. Đàn ông họ không chán vợ xấu, không phụ vợ già, không bỏ vợ vụng, họ chỉ ngán nhất các bà lộng ngôn, cay độc, bất chấp.

Sống với kiểu phụ nữ này khó có hai chữ yên bình, nhường thì họ chê là nhược, cứng thì họ vùng dậy bẻ gãy, lỡ thích người khác thì họ ra tay tới bến luôn. Quá trình xa ra là nhu cầu sống còn của người đàn ông và khi cô độc đi tìm một chỗ an ủi thì thế nào cũng có bến mới.

Cháu biết vì sao cậu ấy lần khân chuyện ra tòa không? Không phải vì tiếc người đàn bà ấy mà cậu ta sợ phiền, phiền cãi nhau ở tòa, phiền mỗi ngày và, chắc chắn sẽ còn bị phiền nữa. Đàn ông họ sợ phải đối đầu với phụ nữ, nhất là người từng vợ mình.

Có nên hiểu vì sao bây giờ bà ta mới quậy không? Là vì bà ta từng muốn chồng nghĩ lại, biết đâu. Vì vậy, làm thủ tục ở tòa là chuyện không đừng được, nhưng quậy thì cứ quậy kiểu “ăn không được cũng phá cho hôi”.

Tòa đang tìm cách hòa giải, đó là qui trình. Phải mất cả năm đó cháu ơi. Đừng vì thời gian mà chì chiết nhau, định xa nhau, bỏ lửng, tiếc cho cả ba người, kể cả đứa con của cháu đã quen hơi bén tiếng người đàn ông ấy.

Phải chấp nhận bị quấy phá, cái chính là nên bình tĩnh, nhất là thái độ biết điều của cháu sẽ làm bà ấy hạ hỏa. Dù gì cháu cũng có lỗi là người thứ ba trong quan hệ vợ chồng của người ta, vì vậy nên giữ phận, tránh đối đầu và nếu được, cứ đối thoại nhau.

Nhất định cháu cũng phải thương con của người ta, bù đắp cho việc con mình được người ta qúy, người ta chăm. Những đứa con của cậu ấy có tới lui với bố không, hay là cậu ấy vẫn ở chung nhà với vợ?

Rồi mọi việc sẽ lắng xuống, hai bên sẽ dính vào nhau bởi những đứa con riêng. Cháu cứ cư xử tốt đi rồi sẽ có lúc ngồi lại với bà ấy được và cả hai sẽ thấy tràn ngập yên bình. Trước mắt cần cẩn trọng, đừng khiêu khích để bà ấy manh động.

Chờ tòa, khi đã khởi động thì việc sẽ xong. Như một người đã cất bước thì thế nào cũng đến nơi.

Đọc nhiều nhất

Tin mới