Vợ cũ của người tình “không ăn được phá cho hôi“

Vợ anh là người gửi đơn đi nhưng thực tế lại là người gây khó dễ. Từ lúc đưa đơn, bà ta lúc nào cũng theo dõi anh và cháu.

Vợ cũ của người tình “không ăn được phá cho hôi“

Cô Dạ Hương kính mến!

Cách đây hơn 2 năm cháu đã nhờ cô tư vấn. Cháu là người phụ nữ ly hôn với người chồng vũ phu, một mình nuôi con trai rồi gặp người đàn ông lớn hơn mình 10 tuổi. Anh ấy đã có vợ, có con, và chúng cháu yêu nhau sâu sắc.

Lúc nhờ cô tư vấn năm ấy cháu 36 tuổi, con trai cháu học lớp 8. Con cháu rất ngoan và thành tích học tập tốt, nhờ có anh ấy luôn bên cạnh hỗ trợ.

Cô ơi, cháu và anh yêu nhau quá nhiều. Anh đã ly thân 5 năm rồi nhưng không hiểu sao anh và vợ không ly hôn. Ngày đó cô đã khuyên cháu hãy chịu đựng và chờ đợi, có ly thân thì sẽ có ly hôn. Vậy mà cháu đã chờ điều này mãi.

Gần đây vợ anh tìm đến nhà cháu gây sự, đúng lúc đó anh về. Ba người đã nói rõ quan điểm với nhau. Cháu và vợ anh bắt anh phải nói lên lựa chọn một trong hai người, nhân thể, anh tuyên bố là anh chọn cháu. Hôm sau họ đưa nhau ra tòa xin ly hôn.

Từ đó đến nay đã 5 tháng mà vẫn chưa xong. Vợ anh là người gửi đơn đi nhưng thực tế lại là người gây khó dễ. Từ lúc đưa đơn, bà ta lúc nào cũng theo dõi anh và còn thường xuyên đến cổng nhà cháu để thăm dò.

Tòa cũng đã gọi họ lên nhiều lần, thủ tục hoàn tất xong nhưng lần nào ở tòa bà ta cũng gây sự cãi nhau với anh nên tòa chưa giải quyết được. Cháu biết anh ấy đã quá chán ngán, mệt mỏi với bà ta và rất muốn giải quyết nhanh nhất nhưng không hiểu sao bà lại cứ như vậy.

Mỗi lần anh bận công việc ở đâu đó mà bà ta không liên lạc được là bà ta tìm đến tận nơi để chửi bới anh và dọa sẽ thanh toán cháu.

Thực sự cháu mệt mỏi vô cùng. Cháu muốn cắt đứt mọi cái nhưng anh không đồng ý. Mọi dự định sống chung của anh và cháu, anh đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng cứ như thế này mãi thì không biết sẽ đi đến đâu. Tính đến nay cuộc tình của chúng cháu cũng đã 8 năm rồi.

Giờ con trai cháu sắp vào lớp 11. Hai người gọi nhau là bố con thân mật, nếu cháu và anh chia tay, không biết con trai cháu sẽ thế nào. Cháu biết trong lòng nó yêu quý và luôn tự hào về anh.

Theo dự đoán của cháu, bà ta vẫn muốn níu kéo và sẽ không dễ dàng đống ý ly hôn. Còn anh thì đã ký hết mọi giấy tờ, chỉ chờ quyết định của tòa thôi.

Theo cô, cháu phải làm sao? Nếu không bỏ được bà ta thì khó mà yên vì bà ta quá nanh nọc, ghê gớm. Chia tay anh thì cháu tin anh sẽ quá đau khổ, anh bảo dù cháu có không ở bên thì cũng không đời nào anh trở về với người đàn bà ấy. Cháu khó nghĩ quá cô ơi.

Cháu xin không ghi tên và địa chỉ.
--------------------

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Cháu thân mến!

Không cần cô nhớ rõ kỳ thư hơn 2 năm trước hay không, thư này cháu viết rất rõ và cô tin sẽ tư vấn kỹ được.

Tám năm yêu nhau, nay cháu đã xấp xỉ bốn mươi, tình yêu này đúng là sâu sắc và cháu đã gặp may. Cậu ấy hơn cháu 10 tuổi, nay cũng đã gần “tri thiên mệnh” rồi, cái chính là cậu ấy kiên tâm, biết yêu thương và chăm sóc con trai của cháu.

Đúng, tình yêu của các cháu lành mạnh, bền bỉ nên con của cháu nó thấu hiểu, động lòng và nó thấy có một người cha đúng nghĩa ở bên.

Thông thường, chia tay một người chồng tệ bạc lúc mình còn quá trẻ thì chuyện hướng tới ai đó cũng hết sức đương nhiên. Gặp may và không gặp may quyết định cả số phận của người đàn bà và con cái họ sau đó. Như đã nói, cháu đã gặp may, đừng băn khoăn cả nghĩ nữa.

Cũng thông thường, người phụ nữ bị chồng chê, chồng chán, thường là người rất dữ dằn, thiếu nhân hậu. Đàn ông họ không chán vợ xấu, không phụ vợ già, không bỏ vợ vụng, họ chỉ ngán nhất các bà lộng ngôn, cay độc, bất chấp.

Sống với kiểu phụ nữ này khó có hai chữ yên bình, nhường thì họ chê là nhược, cứng thì họ vùng dậy bẻ gãy, lỡ thích người khác thì họ ra tay tới bến luôn. Quá trình xa ra là nhu cầu sống còn của người đàn ông và khi cô độc đi tìm một chỗ an ủi thì thế nào cũng có bến mới.

Cháu biết vì sao cậu ấy lần khân chuyện ra tòa không? Không phải vì tiếc người đàn bà ấy mà cậu ta sợ phiền, phiền cãi nhau ở tòa, phiền mỗi ngày và, chắc chắn sẽ còn bị phiền nữa. Đàn ông họ sợ phải đối đầu với phụ nữ, nhất là người từng vợ mình.

Có nên hiểu vì sao bây giờ bà ta mới quậy không? Là vì bà ta từng muốn chồng nghĩ lại, biết đâu. Vì vậy, làm thủ tục ở tòa là chuyện không đừng được, nhưng quậy thì cứ quậy kiểu “ăn không được cũng phá cho hôi”.

Tòa đang tìm cách hòa giải, đó là qui trình. Phải mất cả năm đó cháu ơi. Đừng vì thời gian mà chì chiết nhau, định xa nhau, bỏ lửng, tiếc cho cả ba người, kể cả đứa con của cháu đã quen hơi bén tiếng người đàn ông ấy.

Phải chấp nhận bị quấy phá, cái chính là nên bình tĩnh, nhất là thái độ biết điều của cháu sẽ làm bà ấy hạ hỏa. Dù gì cháu cũng có lỗi là người thứ ba trong quan hệ vợ chồng của người ta, vì vậy nên giữ phận, tránh đối đầu và nếu được, cứ đối thoại nhau.

Nhất định cháu cũng phải thương con của người ta, bù đắp cho việc con mình được người ta qúy, người ta chăm. Những đứa con của cậu ấy có tới lui với bố không, hay là cậu ấy vẫn ở chung nhà với vợ?

Rồi mọi việc sẽ lắng xuống, hai bên sẽ dính vào nhau bởi những đứa con riêng. Cháu cứ cư xử tốt đi rồi sẽ có lúc ngồi lại với bà ấy được và cả hai sẽ thấy tràn ngập yên bình. Trước mắt cần cẩn trọng, đừng khiêu khích để bà ấy manh động.

Chờ tòa, khi đã khởi động thì việc sẽ xong. Như một người đã cất bước thì thế nào cũng đến nơi.

Chồng biến thành “nạn nhân” của vợ cũ

Từ phòng tư vấn về, anh nhận ra bấy lâu nay mình đã quá bất lực với con để rồi vô tình biến mình thành “nạn nhân” của vợ cũ.

Chồng biến thành “nạn nhân” của vợ cũ

Họ đến với nhau tại buổi gặp mặt du học sinh tại đại sứ quán một nước nhân ngày quốc khánh của nước này. Ba năm sau khi đi du học trở về, họ cưới nhau trong niềm ganh tỵ của bạn bè. Hai bên gia đình không giấu được niềm tự hào về dâu giỏi, rể tài.

- Chúng tôi đã có sự khởi đầu khá vững vàng, công việc ổn định, thu nhập khá, nhà đẹp xe sang. Một năm sau, con trai ra đời, hạnh phúc thật sự viên mãn. Nhưng…

Anh dừng lại xin phép được hút thuốc như để giải tỏa bớt sự căng thẳng lẫn nỗi buồn chất chứa trong lòng: “Người ta nói không là vợ chồng thì vẫn có thể là bạn tốt. Nhưng tiếc là cô ấy lại không chấp nhận, quyết phá đời tôi để trả thù”.

Anh kể cuộc hôn nhân của họ bất hạnh khi đứa con trai được 5 tuổi. Chị sống thoáng trong tình cảm nhưng anh thì ngược lại. Vậy nên khi phát hiện vợ có quan hệ với tình cũ, anh đã giằng xé, đau khổ rất nhiều. Ba năm trời sống trong sự tổn thương của người đàn ông bị vợ phản bội anh quyết định chia tay. Chị không đồng ý với quyết định đó. Đơn ly hôn anh viết lần nào chị cũng đều xé bỏ. Không còn cách khác, anh đành ly hôn đơn phương. Đến lúc này, chị phải chấp nhận, nhưng trước khi thoát ra khỏi nó, chị đã lập sẵn một kế hoạch trả hận anh.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Chị nhường lại quyền nuôi con cho anh, tài sản chỉ lấy một số tiền tiết kiệm nhỏ còn một nửa căn hộ từ tài sản chung cùng tiện nghi trong đó chị để lại cho con trai. Anh cứ nghĩ, đó là tấm lòng dành cho con của người mẹ. Nhưng sau này mới rõ đó thực chất là âm mưu trả thù chồng cũ của chị, và việc để con lại cho chồng nuôi cũng nằm trong kế hoạch ấy. Khi anh bắt đầu xây dựng lại hạnh phúc, âm mưu đó mới bộc phát.

- Cô ấy tiêm nhiễm vào đầu con rằng chính bố là người đã phá vỡ hạnh phúc khiến mẹ phải ra khỏi nhà, để nó không được sống trong cảnh đầy đủ bố mẹ. Vậy nên, không được cho bố lấy ai, để đợi mẹ về đoàn tụ. Mới 10 tuổi đầu mà nó bảo nhà này một nửa là của nó, bố không có quyền đưa người khác về sống chung.

Do đó, người nào tôi đưa về cũng bị nó “khủng bố” bằng sự hỗn láo, hoặc bỏ ăn uống, nhốt mình trong phòng. Mấy lần nó còn bỏ nhà đi, học hành chểnh mảng. Vợ cũ vin vào đó đổ lỗi cho tôi nuôi con không tốt làm nó hư hỏng. Tôi bảo nếu vậy cô hãy đón con về nuôi, thì thằng bé hằn học bảo bố cố tình đuổi nó đi để lấy vợ mới. Phần tôi, nghĩ mình chủ động ly hôn nên cũng có lỗi với con nên cũng không muốn tạo thêm áp lực, khó khăn cho con khi nghĩ đến chuyện tái hôn. Vợ cũ nắm được điểm yếu ấy của tôi nên càng kích động con”.

Hôm ấy từ phòng tư vấn về, anh nhận ra bấy lâu nay mình đã quá bất lực với con để rồi vô tình biến mình thành “nạn nhân” của vợ cũ. Sự bất lực đó bắt nguồn từ việc anh sợ làm tổn thương con thêm một lần nữa sau ly hôn nên đã phần nào thỏa hiệp trước sự chống đối, dọa dẫm của nó mà không biết cách phân tích cho con hiểu. Anh cũng thừa nhận chính sự thỏa hiệp ấy vô tình khiến cho con trai nghĩ rằng yêu sách của nó là đúng và tin hoàn toàn vào sự tác động, chi phối của mẹ.

Sai lầm tiếp theo là anh đã không nghĩ đến việc nhờ ông bà, người thân, thậm chí nhờ thầy cô giáo tác động. Về phía vợ cũ, anh đã không kiên quyết cũng như biết tìm đến pháp luật để hạn chế những tác động xấu của chị đối với con. Bởi xét trên góc độ pháp lý, người mẹ không trực tiếp nuôi con sẽ bị hạn chế (thậm chí là truất quyền) quyền thăm nuôi con nếu có những hành vi gây ảnh hưởng không tốt cho quá trình nuôi dạy con của người bố.

Chồng nói chỉ yêu vợ cũ

(Kiến Thức) - Cuộc hôn nhân này lại đem tới cho em quá nhiều bất hạnh. Nguyên nhân xuất phát từ việc anh không quên được vợ cũ.

Chồng nói chỉ yêu vợ cũ
Anh ấy đã từng có một đời vợ. Khi em quyết định lấy anh ấy, cả nhà em ai cũng can ngăn, đặc biệt là mẹ em, bà khóc lóc, buồn phiền đến nỗi phải nhập viện. Vì tình yêu, em đã vượt qua bao khó khăn. Nhưng không ngờ, cuộc hôn nhân này lại đem tới cho em quá nhiều bất hạnh. Nguyên nhân xuất phát từ việc anh không quên được vợ cũ. Anh đã ly hôn vợ vì lý do chị ngoại tình. 
Giờ chị ấy nhận ra sai lầm, quay về, xin anh tha thứ và họ lén lút liên lạc với nhau. Khi em phát hiện ra, em chỉ mong anh ấy chối, hoặc cầu xin em tha thứ cho phút yếu lòng nhất thời. Nhưng anh ấy lại thừa nhận, rằng người anh ấy yêu chỉ là chị ấy thôi, anh không thể bỏ chị ấy. Giờ em vô cùng bấn loạn. Em không muốn ra đi trong cảnh bại trận thế này, em không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ em. Mà sống trong cảnh chồng chung em như chết từng ngày - Hoàng Hương Lan (Nghệ An).

Anh của ngày xưa

Chẳng biết trong mắt anh, em có khác những ngày xưa cũ. Khi những lúc như bây giờ, em bỗng nhớ anh của ngày xưa quá đỗi.

Anh của ngày xưa

Ngày mới quen nhau, mình lạ lẫm về nhau rất nhiều, nhưng chẳng hiểu sao lại tin rồi yêu đến thế. Hay bởi duyên trời trói buộc nên lạ cũng thành thân.

Anh của ngày xưa không biết nói dối hay tại em lúc ấy quá khờ, để chưa tường tận những dối lừa trong từng lời anh nói. Dẫu sao thì, mỗi lúc anh thốt lên những điều chân thật, em lại khấp khởi mừng thầm vì tin đó là còn yêu.

Anh của ngày xưa rất nồng nàn, không đem thời gian hay bận rộn để đong đếm và đặt cạnh tình yêu, rồi so sánh vu vơ giữa nỗi nhớ và tiền bạc. Nói thẳng ra anh bây giờ quá thực tế, thực đến phũ phàng khi cứ lấy tình cảm ra so đo với vật chất.

Anh của ngày xưa bao giờ cũng nhẹ nhàng, chẳng nổi nóng vì những chuyện vặt vãnh. Em dư biết là do công việc, do áp lực mệt mỏi nên chẳng trách cứ chi điều này, song đôi khi, không tránh tủi thân vì cảm giác mình cứ như cái sọt rác để anh xả hết bực tức trong ngày. Sau rồi thấy nhẹ lòng, vì ít ra mình có tác dụng và ý nghĩa đến thế. Lại vỗ đầu mình, đàn bà, yêu là ngu dại đến sân si.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Anh của ngày xưa hay làm thơ, những vẫn thơ con cóc ngẫu nhiên, dù không hay nhưng thực, thực như nỗi lòng anh lúc ấy, cứ chịu khó là hiểu, chịu khó là nhìn thấu. Chẳng như bây giờ, có chịu khó và cần mẫn bao nhiêu, em cũng chẳng thể hiểu những nỗi lòng và nghĩ suy mà anh đang có.

Ngày xưa, anh và em bị không gian và thời gian ngăn cách, bây giờ ta làm chủ được tất thảy nhưng sao hai đứa cứ xa nhau thế này. Mỗi ngày, lại càng hờ hững đẩy nhau đi xa hơn người kia mà chẳng thèm cố gắng để nắm níu.

Chẳng biết những cô gái khác có như em, đem anh của ngày xưa ra so với anh của bây giờ, để bật người mà vui mừng hay ngất đi vì thất vọng. Khi tháng năm thay đổi, con người đổi thay là lẽ hiển nhiên. Em cũng đổi thay nhiều trong mắt anh, đó là yêu anh nhiều hơn trước, khi tình yêu có thêm hy sinh và chịu đựng.

Hình như đàn bà càng yêu càng đậm, đàn ông càng yêu càng nhạt, hay em vị kỷ, chỉ mỗi chuyện chúng mình mà kết luận lung tung. Dù sao, với chuyện mình rõ ràng là như thế. Em bây giờ đã là vợ, là người đáng ra sánh bước bên anh trong mọi nơi cần có đôi có cặp, nhưng nếu được anh sẽ truất đi của em cái quyền và đặc ân đó. Em cứ lo cho công việc của mình, lo việc nhà, lo chăm con, thế thôi. Anh ở một thế giới khác, xa của em lắm, thế mà, thật buồn cười khi em chợt nhớ, đã từng có lúc mình ao ước và trông đợi được cùng nhau trong một thế giới biết bao nhiêu.

Khi sắp xếp và soi những lý do khiến anh trở nên khác với ngày xưa, em biết nguyên nhân chính, chẳng có gì khó hiểu là do em chứ còn gì nữa. Yêu em, vì em nên đọa đành vắt kiệt sức mà làm việc để phấn đấu cho tương lai sự nghiệp, cho cuộc sống của em và con đỡ khổ.

Em âm thầm chăm sóc anh, cố vỗ về anh bằng những yêu thương còn ngọt ngào hơn của ngày xưa cũ, thế nhưng hình như anh cần nhiều hơn thế. Bỗng dưng, em thấy mình muốn bỏ cuộc, khi chẳng thể níu anh của ngày xưa trở lại, dẫu chỉ một lần. Anh bảo, em cứ thay đổi như anh thì sẽ thấy bình thường, chẳng ngồi đó mà so đo, lo nghĩ. Em là đàn bà con gái, cái nhìn ti hí chẳng được xa, chỉ nhìn gần hoặc xa hơn một tí của ngày hôm qua rồi so sánh và viễn vông với những gì không có thực, ảo tưởng quá nhiều, rồi nhận ra không phải tất thảy hạnh phúc đều màu hồng. Khi vừa kết hôn được ba năm đã hoang hoải vì anh đổi khác.

Biết đâu trong mắt anh, anh cũng đang nhớ em của ngày xưa cũ. Em tự soi gương, ừ thì năm tháng, nó cũng làm nhàu nhĩ những nét thanh xuân một thời, sức hấp dẫn chẳng phải của gái hai mươi mà của người đàn bà mặn mà với tâm tư nặng trĩu. Em lại bần thần khi nhận ra, anh của ngày xưa bên em là vì tình yêu, còn anh của bây giờ bên em vì trách nhiệm. Cuộc đời này không có chỗ cho những “giá như”, thế nên, em biết làm gì để được gặp lại anh của ngày xưa cũ?

Đọc nhiều nhất

Tin mới