Tổ ấm thành... tổ lạnh

Từ hôm đó, tổ ấm của hai người như thành... tổ lạnh. Ai đi về mặc ai. Ai cô đơn, hờn trách mặc ai. 

Trời nhá nhem tối mới nghe tiếng xe của anh dừng trước nhà. Chị xem như không có chuyện gì, im lặng ngồi đút cháo cho con. Anh vào nhà, người nồng nặc hơi men, giả lả cười với con rồi đi thẳng vào phòng ngủ. Sáng hôm sau, anh vờ như mình vô tội, âu yếm ôm eo vợ định hôn vào má. Chị nghiêng đầu tránh, lạnh lùng gỡ tay anh. Biết vợ đang giận, anh dỗ ngọt, nhưng chị bực bội quát lên: “Tui là vợ anh chứ không phải con rối để anh đùa giỡn. Buông ra!”. Anh sững lại nhìn chị, hầm hầm dắt xe đi.

Biết mình hơi quá nhưng đang trong cơn giận nên chị không kềm được. Cứ nghĩ lát nữa chồng về lại cười giả lả làm huề như mọi lần nên chị yên tâm ngồi nhà chờ. Ngờ đâu, anh đi một mạch đến tối mới khật khưỡng về. Đã vậy, còn chẳng dắt nổi xe vào nhà, quăng xe ngã rầm ngoài sân rồi nằm đại trên chiếc xích đu ngoài sân ngủ. Chị thở dài, ra sân dựng xe lên đẩy vào nhà, quay ra đem theo cái mền đắp cho anh.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Từ hôm đó, tổ ấm của hai người như thành... tổ lạnh. Ai đi về mặc ai. Ai cô đơn, hờn trách mặc ai. Chị giận, không thèm nhìn, không thèm nói một câu. Được thể, anh như chim sổ lồng, ngày nào cũng đi đến khuya mới chịu về. Chị im lặng nhưng không có nghĩa là chị bỏ qua. Chị nhớ hết, dồn nén để chờ cơ hội “bung” hết cho hả.

Không để chị phải đợi lâu, cuối tuần, anh hẹn với mấy ông bạn “không say không về”. Đêm đó, cả hội ngủ lại quán vì không ông nào còn tỉnh táo để nhớ nhà mình ở đâu.

Hừng sáng, anh vội vã chạy về nhà. Anh nhè nhẹ mở cửa rồi rón rén bước vào như mèo ăn vụng. Anh định lẻn vào nhà tắm xóa tan dấu vết, nhưng chưa kịp đến nơi đã giật thót mình vì nghe tiếng vợ gắt, sao anh không đi luôn đi, đây đâu phải nhà của anh, nhà của anh là quán nhậu, vợ con anh là mấy ông bạn nhậu, dọn đồ ra đó mà ở. Anh gầm lên, tui là tù nhân của cô chắc, riết rồi tui không có quyền kết bạn sao? Chị cãi, nếu anh đã coi bạn bè quan trọng hơn vợ thì đừng ở đây nữa, ly hôn đi rồi tha hồ tự do, muốn đi đâu thì đi không ai cằn nhằn, cấm cản. Anh quắc mắt, đó là cô nói đấy nhé, viết đơn đi tui ký. Chồng lên lầu, vợ ngồi lại trong nước mắt ràn rụa. Đêm đó, chồng trằn trọc không ngủ được, vợ cũng thức trắng cặm cụi viết đơn.

Chị đặt lá đơn trên bàn khi anh vừa bước vào nhà. Anh không thèm nhìn, quay lưng dắt xe đi tiếp. Chị khóc tức tưởi, không ngờ một chút tôn trọng cuối cùng anh cũng không dành cho mình. Lát sau, nghe tiếng xe của anh quay lại, chị đi thẳng vào phòng khóa trái cửa. Tờ đơn ly hôn vẫn đặt trên bàn.

Bỗng chị nghe tiếng gõ cửa, rồi giọng của mẹ chị, con ra đây cho mẹ nói chuyện. Thì ra, anh thấy tờ đơn ly hôn nên biết tình hình “chiến sự” đã rất xấu. Trước đây, nếu anh tỏ ra hối lỗi là chị tha thứ, nhưng một khi chị đã viết đơn thì chuyện khó có thể cứu vãn. Trong lúc nguy cấp, anh bỗng nhớ đến... mẹ vợ, người chị luôn thương yêu và kính nể. Cách hay nhất lúc này là nhờ “nhạc mẫu” can thiệp thôi.

Chị cất tờ đơn vào ngăn tủ sau hơn một tiếng đồng hồ ngồi nghe mẹ mắng… cả hai về cái tội lớn rồi mà không biết suy nghĩ. Hai vợ chồng không ai nghĩ cho con mà chỉ lo hơn thua nhau. Chị khóc rấm rứt. Anh lí nhí xin lỗi mẹ và vợ, hứa sẽ không la cà nhậu nhẹt sau giờ làm nữa. Hòa bình được lập lại. Chuyện cũ đó qua đã lâu nhưng tờ đơn đến giờ vẫn còn được chị cất giữ cẩn thận, không phải để “hù dọa” anh mà để nhắc nhở mình không được quyết định vội vã trong cơn tức giận. Phải biết kiềm chế để suy nghĩ thấu đáo. Đừng chỉ nghĩ cho riêng mình mà phải nghĩ cho cả tổ ấm bấy lâu mình đã vun đắp.

Đàn ông kiếm tiền, đàn bà xây tổ ấm?

Nếu chồng vẫn giữ quan điểm: Đàn ông kiếm tiền, đàn bà xây tổ ấm, giao phó hoàn toàn việc nhà cho vợ sẽ dẫn tới mâu thuẫn nảy sinh.

Cùng với sự phát triển của đời sống kinh tế - xã hội, phụ nữ ngày càng tham gia nhiều vào các công việc xã hội. Vai trò của họ không chỉ gói gọn trong góc nhà, cái bếp mà còn đảm đương nhiều vị trí quan trọng ở cơ quan, cộng đồng. Nhiều chị em đã cùng chồng gánh vác, lo kinh tế gia đình. Nếu người chồng vẫn giữ quan điểm: Đàn ông kiếm tiền, đàn bà xây tổ ấm và giao phó hoàn toàn việc nhà cho vợ sẽ dẫn tới nhiều mâu thuẫn nảy sinh.

Hãy thử suy ngẫm về một người phụ nữ, nhưng ở trong hai hoàn cảnh khác nhau: Hồi mới lấy chồng, chị An không đi làm ở ngoài, công việc chính của chị là nội trợ. Chị cảm thấy hài lòng với công việc chăm sóc chồng con. Trong bữa ăn, chỉ cần chồng chị bảo: “Em ơi, bát nước mắm này hơi mặn”, là chị vui vẻ đi pha chế lại, thêm chút đường, ít chanh, thêm chút nước lọc, tới khi nào chồng chị cảm thấy vừa miệng mới thôi.

Thế nhưng, sau khi con cái hết tuổi “nheo nhóc”, chị An tìm được một công việc ưng ý ở ngoài, chị cũng kiếm được tiền và bận rộn với công việc cơ quan, thì vẫn bát nước mắm ấy, nhưng nếu chồng chê: “Em ơi, bát nước mắm này mặn quá”, chị An sẽ không cảm thấy vui vẻ, có thể chị vẫn để đó, và nói: “Nước mắm thì phải mặn chứ”, hoặc miễn cưỡng đi pha lại trong thái độ cáu kỉnh, khó chịu: “Lắm chuyện, đòi hỏi vô lí”, hoặc “anh tự đi mà pha lại”… Thế là, từ chuyện bát nước mắm cỏn con, chị An có thể xung đột với chồng.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
“Đàn ông, có một thói quen, ăn xong là nghiễm nhiên phủi quần đứng dậy, cái động tác mà đàn bà chỉ dám làm khi ra tiệm còn đàn ông thì “tự nhiên như ruồi Hà Nội”, ở tiệm hay ở nhà cũng chẳng có khác gì nhau? Từ khi nào Việt Nam đã có thêm dân tộc thiểu số thứ 55 có tên gọi là dân tộc ăn xong phủi quần đứng dậy? Và phụ nữ, ăn xong tần ngần ngồi lại với việc nhà như những người giúp việc cần mẫn”, nhà văn Trang Hạ lên tiếng.

Ý kiến của Trang Hạ được rất nhiều chị em đồng tình ủng hộ. Chị Thu Vân, một trung úy công an chia sẻ: "Ra ngoài, ai cũng bảo vợ chồng tôi đẹp đôi, hạnh phúc. Rằng tôi lấy được chồng nhiều tuổi hơn (8 tuổi) chắc được chồng yêu thương, chiều chuộng lắm đấy. Nhưng ai biết rằng, mình phải hầu anh ấy chả khác gì ôsin".

Theo điều tra khá đặc biệt về thời gian làm việc nhà của phụ nữ, thực hiện trong hai năm 2007-2008 tại tỉnh Hà Tây cũ do Viện Nghiên cứu phát triển xã hội thực hiện: Mỗi phụ nữ phải dành tới 5-6 giờ mỗi ngày cho công việc nội trợ. Ở những gia đình có con nhỏ, cha mẹ già, thời gian làm việc nhà còn kéo dài hơn. Trong khi đó, nam giới chỉ dành có 1 giờ/ngày cho công việc chung này. Thậm chí có ông chỉ dành nửa giờ/ngày chia sẻ việc nhà với vợ.

Công việc nội trợ dù không nặng nhọc nhưng chiếm quá nhiều thời gian, khiến cho chị em không có thời gian nghỉ ngơi. Phụ nữ vốn được coi là “chân yếu, tay mềm”, nhưng phải làm việc nhiều hơn nam giới là điều bất cập. Để xóa bỏ được sự bất cập này thì điều đầu tiên là cần xóa bỏ quan niệm “nam giới là trụ cột kiếm tiền” hay “việc nội trợ, việc chăm sóc người ốm, người già con trẻ là thiên chức của phụ nữ”…

Theo các chuyên gia về gia đình, mẫu hình lý tưởng cần hướng tới của nam giới rất khác hình mẫu trước kia. Nếu không muốn ế vợ (mà nguy cơ này rất cao trong bối cảnh tỷ lệ mất cân bằng giới tính khi sinh hiện nay nghiêng về nam giới), đàn ông Việt Nam phải mau thay đổi. Hình ảnh đẹp của một người đàn ông là biết chia sẻ công việc gia đình cùng vợ con, thay vì bắt chân chữ ngũ ngồi xem ti vi hoặc la cà quán bia.

Lâu lâu mới được về quê ăn Tết, ai cũng khen chồng chị Nhiên đảm đang, vợ nhờ gì làm đấy. Thậm chí ông anh trai còn “nhắc nhở” chị Nhiên:

- Mày đanh đá vừa thôi, tao thấy thằng Hùng là hiền đấy. Chứ như tao á, đừng hòng xuống bếp phụ vợ rửa bát nhá.

- Anh ơi, giúp vợ mình chứ có giúp người ngoài đâu mà phải lăn tăn ạ? – Hùng lên tiếng.

Trong khi Nhiên nhìn chồng đầy tình tứ thì vợ anh trai được thể nói xen vào. “Chú Hùng nói đúng đấy. Anh ấy lúc nào cũng nói yêu vợ, thương vợ vất vả nhưng chỉ được lời nói thôi. Yêu thương nghĩa là phải cùng nhau chia sẻ việc nhà, cùng nhau đi chợ, cùng nấu ăn, rửa bát, cùng chăm sóc nhà cửa, con cái. Làm thì cùng làm, nghỉ thì cùng nghỉ ngơi, đấy mới là yêu thương thật sự đấy”.

Cuộc tranh luận sôi nổi, và gần như không có hồi kết, nhưng kết quả tác động thì rõ rệt. Hôm sau, anh trai Nhiên đã chịu xuống bếp, hỏi vợ xem có cần anh “úp bát” hộ không? Tất nhiên, chị dâu không dại gì để mất cơ hội này. Chị thầm nhủ, sẽ tích cực “học hỏi” kinh nghiệm từ cô em chồng để kéo chồng vào việc nhà.

Tổ ấm như một cái quán trọ

Nhưng em phải chờ đến bao giờ? Với anh, hình như ngôi nhà này không phải là một tổ ấm mà chỉ là một quán trọ.

Mình đến với nhau vì tình yêu. Tính anh xông xáo, năng nổ, giao lưu rộng. Em rất vui khi thấy anh được bạn bè, đồng nghiệp, gia đình yêu quý.

Điều đó phần nào làm em mở mày mở mặt. Anh nhiệt tình, ai nhờ việc gì cũng giúp, mà giúp rất thật lòng chứ không phải làm lấy lệ. Mọi người trêu em sau này muốn động tay, động chân vào việc gì cũng khó. Nhưng, điều đó chỉ đúng khi chúng ta yêu nhau, còn khi đã là vợ chồng thì anh còn bận… đi giúp người khác. Anh có nghĩ điều anh cần quan tâm bây giờ chính là sự chông chênh của gia đình mình không?

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.  
Cả ngày anh đi làm, cuối ngày về ngỡ sẽ ở bên nhau vui vẻ. Ai dè, hết giờ hành chính, anh còn bận hơn. Khi thì anh qua bác Năm sửa cái bóng điện, khi qua dì Ba làm hộ cái chuồng gà. Mà được cái người ta nhờ sửa, người ta mời ăn là anh nhiệt tình ngồi lại. Anh bảo ngồi uống rượu với bác ấy để bác có chỗ trút bầu tâm sự. Bạn bè rủ đi đá bóng, anh cũng bảo anh không đi thì không có ai thay thế, anh đi coi như… giúp đội bóng. Anh đi, em ở nhà làm mọi việc thui thủi một mình, ăn cơm một mình, tâm sự với cái… đầu gối. Anh bảo “cứ để đấy, tí về anh làm cho”, nhưng có hôm nào anh về sớm đâu. Có khi về tới nhà tắm gội xong đã nửa đêm. Cuối tuần rồi, anh hứa sẽ đưa em về thăm nhà ngoại. Sáng ra có người bạn gọi điện nhờ sang giúp sửa hộ cái bản thiết kế, anh vội đi ngay. Em không cho đi, anh lý sự giúp bạn lúc này, lúc khác bạn giúp.

Nhà của vợ chồng trẻ mà lúc nào cũng thấy nguội lạnh. Em chỉ muốn quay lại thời yêu nhau. Em tâm sự với bố mẹ, bố mẹ bảo cứ từ từ khuyên bảo. Anh còn ham vui nhưng rồi sẽ quay về vun vén gia đình. Nhưng em phải chờ đến bao giờ? Với anh, hình như ngôi nhà này không phải là một tổ ấm mà chỉ là một quán trọ. Em đã quá chán với cảnh suốt ngày quanh quẩn một mình. Anh phải lựa chọn thôi. Hoặc chia tay, hoặc anh quay về xây dựng chính tổ ấm của chúng ta. Em không thể chịu đựng thêm nữa.

Đọc nhiều nhất

Tin mới