Sóng ngầm trong nhà vì “dâu con, rể khách“

“Bố mẹ nó còn sờ sờ ra đấy thì cớ gì nó phải yêu thương bố mẹ vợ!”, câu nói đó chị ghim trong lòng từ cái ngày mới về làm dâu đến giờ.

Vốn ít khi kể lể chuyện trò theo cái kiểu đàn bà – như anh vẫn gọi - vậy mà sáng đó, anh lại kể với chị một câu chuyện không phải của nhà mình. Rằng, anh trai của anh trách móc hai đứa em trai bên đằng vợ vì chuyển công tác, nhà cửa vào Nam sinh sống, để lại cha mẹ già cho chị gái mà chẳng gửi gắm lại anh rể câu nào. Song thân ốm đau, chả lẽ mỗi con gái lo, rồi lại vào tay thằng rể này thôi – anh trai anh bảo thế.

Thường ngày, chẳng mấy khi chị phản ứng lại câu chuyện kiểu này, vì đó là chuyện của nhà anh, chị hay nói vậy. Nhưng hôm nay, anh ngỡ ngàng trước sự phản ứng dữ dội của chị. Chị bảo rằng chẳng phải hai cậu em kia vô lo vô nghĩ đâu, mà lỗi là ở anh trai anh đó.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.

Xưa nay, anh trai anh vẫn đối xử với nhà vợ kiểu như khách, có giỗ có chạp đến ăn bữa cơm rồi về, chẳng tham gia công to việc lớn gì, nên dần dà mọi người cũng quen coi là thế. "Mà đã là khách thì ai dám làm phiền gửi trông nom cha mẹ mình!" – chị bảo.

Rồi làm như nhân tiện chị nói luôn, như đã kìm nén lâu lắm nay mới có dịp được xả. Qua lời của chị, anh biết được mẹ anh, tức là mẹ chồng chị đã từng tuyên bố với con dâu rằng bà dạy con trai không được yêu thương nhà vợ, chỉ giữ đúng mực là khách.

“Bố mẹ nó còn sờ sờ ra đấy thì cớ gì nó phải yêu thương bố mẹ vợ!” – câu nói đó chị ghim trong lòng từ cái ngày mới về làm dâu đến giờ. “Nhân nào quả ấy thôi, anh trai anh bị lũ em vợ bỏ qua, nghĩ sâu xa cũng là từ mẹ. Mà sao mẹ không nghĩ rằng nếu như nhà vợ cũng dạy con gái rằng, đừng yêu bố mẹ chồng nhỉ” – chị cao giọng.

Không biết vì ghét cái giọng cao của chị, hay bỗng dưng bị lôi ra nói cả nhà, anh bỏ bữa sáng đùng đùng đứng dậy: “Anh chỉ kể chuyện cho biết vậy thôi, chuyện tầm phào mà sao em nặng nề thế ”.

Thấy chồng bỏ bữa, chị thoắt tỉnh khỏi cơn say nói, bừng tỉnh ân hận vì đã nặng lời. Nhưng rồi chị lại bụng bảo dạ trấn an rằng, mình có nói sai đâu cơ chứ. Suy nghĩ thêm một lúc nữa, chị à lên một tiếng: “Thôi, tôi hiểu rồi, đúng là lão chồng thâm nho. Lão mượn câu chuyện của ông anh để trách khéo nhà bên mình đây mà”.

Chả là nhà bên chị, có ông anh rể ốm, nhà neo người, nên chỉ có mấy cặp vợ chồng qua lại giúp nhau. Tuy là đồng hao nhưng chồng chị tận tình lắm. “Nhưng chắc là lão ức vì mình không có lời đây mà”.

Nghĩ vậy, nhưng chị cũng chẳng nói lại với chồng. Vì đã ăn ở với nhau đến từng này năm, sống trên đời đến từng này tuổi, chả nhẽ cứ mãi đuổi theo, xoa dịu từng cơn nắng mưa bất chợt?

Tối đó, sau bữa tối chồng chị lại sửa soạn vào bệnh viện ngủ trông ông anh đồng hao, thay cho chị gái của chị về nhà nghỉ ngơi. Chồng đi rồi, chị bốc máy gọi điện cho bà chị cùng là chị em bạn dâu, để nói rằng những người chồng của họ cơ bản là tốt, duy chỉ có điều hơi nặng cái tôi vị kỷ tí thôi. Mà ở đời có mấy ai hoàn hảo?

Bữa cơm gia đình hiện đại: Cùng nấu, cùng ăn, cùng hạnh phúc

Lấy mình làm chuẩn

Nguyễn Văn Hưởng (63 tuổi ở Trần Hữu Trang, Phú Nhuận, TPHCM) kể lại, nhà bác có hai con, một trai một gái nhưng từ xưa giờ hiếm hoi lắm mới có chuyện ăn trước ăn sau, ngày các con còn nhỏ đi học và ở lại trường ăn trưa, còn bác Hưởng và bà xã đi làm ăn cơm trưa ở cơ quan nên buổi trưa gia đình không ngồi ăn cùng được. Buổi sáng, buổi tối thì cả nhà quây quần ăn cùng nhau và điều này được duy trì rất lâu trong gia đình rồi, tuy không nói ra nhưng dường như nó đã thành nội quy cho các thành viên trong gia đình. Rồi các anh, chị lớn trưởng thành và có gia đình, nhà lại có thêm dâu rể, cháu nội cháu ngoại nhưng bữa cơm chung gia đình vẫn không thay đổi. 

Đẳng cấp chị chồng, em dâu

Trở về sau chuyến nghỉ mát ở biển cùng gia đình chị Tú, chị gái của chồng, Huyền cảm thấy trong lòng buồn bực khó tả. Lần đi chơi này được chị tài trợ gần như toàn bộ, mà Huyền không vui.

Xe xịn đi lại, phòng khách sạn hạng sang bậc nhất, những bữa ở các nhà hàng nổi tiếng đắt khét, thuyền riêng thăm đảo... tất cả đều được chị Tú lên kế hoạch từ trước, và “quyết” là chị trả tiền bao hết, nên Huyền cùng chồng và hai con chỉ cần nhất nhất đi theo tận hưởng. Nhưng bốn ngày kề cận đi cùng chị chồng, anh rể và hai đứa cháu con anh chị, Huyền không thấy tăng thêm tình thân và niềm vui mà còn luôn rơi vào trạng thái lúng túng, khó chịu.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.

Đọc nhiều nhất

Tin mới