Nỗi ám ảnh mẹ đẻ - mẹ chồng

Dù hiểu rằng với đạo làm con, tôi phải chăm sóc và hiếu nghĩa với người sinh ra chồng mình nhưng tôi vẫn không thoát khỏi nỗi ám ảnh ấy.

Ngay từ ngày đầu tiên bước về nhà chồng, tôi đã khá e ngại chuyện quan hệ mẹ chồng - nàng dâu. Cũng chính vì thế, quan điểm sống của tôi khi ấy rất rõ ràng: “Tôi chỉ có mỗi mẹ mình ở nhà, còn mẹ này là mẹ của chồng tôi”. Dù hiểu rằng với đạo làm con, tôi phải chăm sóc và hiếu nghĩa với người đã sinh ra chồng mình nhưng tôi vẫn không thoát khỏi nỗi ám ảnh ấy.

Thế rồi, cuộc sống bộn bề với bao lo toan cơm áo gạo tiền cuốn tôi theo. Tôi dần quên đi cái suy nghĩ nặng nề ấy, bởi từ ngày tôi về làm dâu, tôi và mẹ chồng chưa hề có va chạm hay xích mích chuyện gì. Có lẽ, vì mẹ chồng tôi là người phụ nữ chu toàn, còn tôi không phải là đứa con dâu trái đạo.

Ngày lại ngày trong ngôi nhà ấy vẫn là góc trời riêng của hai người phụ nữ. Tôi và mẹ vẫn cùng sống, cùng chung lo cho một gia đình. Hai người phụ nữ hết sức tôn trọng nhau nhưng hình như giữa chúng tôi vẫn chỉ có gia đình chung chứ chưa tìm được sự đồng cảm với nhau.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Cuộc sống chắc vẫn lặng lẽ và bình yên trôi như thế. Mãi cho đến ngày tôi “vượt cạn”. Mẹ đẻ của tôi đang trên chuyến xe từ Bắc vào Nam để chăm sóc tôi.

Nhưng lúc tôi gian nan nhất, nỗi đau khi trở dạ sinh con cứ ngỡ làm tôi chết đi sống lại thì một bàn tay nắm lấy bàn tay tôi. Cũng là bàn tay truyền sức mạnh, là sự hy vọng, kỳ vọng mà tôi đặt tất cả chút sức lực, chút niềm tin còn lại của mình vào đó. Mẹ chồng tôi! Rồi khi ấy cũng là lúc tôi hiểu mình đã sống. Hơn bao giờ hết, tôi cảm nhận được sự thiêng liêng của hạnh phúc làm mẹ.

Những ngày tôi ở cữ, được mẹ chồng chăm sóc, yêu thương, tôi khỏe dần lên. Và tôi hiểu rằng, cuộc đời này tôi có cùng lúc hai người mẹ: Người đã sinh ra tôi và người đã sinh ra chồng tôi. Đó đều là mẹ của tôi.

Vốn dĩ cái khoảng cách giữa mẹ chồng và nàng dâu ở thời nào cũng vậy, đều do chính những người trong cuộc tự tạo nên. Ngày xưa các cụ có câu: “Thương chồng phải lụy mụ già/Suy đi nghĩ lại có bà con chi”. Nhưng tại sao chúng ta không nghĩ “thương chồng” thì sao không thể coi mẹ chồng là mẹ mình. Tại sao không hóa giải mối quan hệ giữa hai người phụ nữ?

“Không bà con chi” nhưng sống chung dưới một mái nhà thì rồi cũng thành thân thiết. Chúng ta phận là con thì tại sao không chủ động cho đi để rồi nhận lại nhiều hơn. Mẹ nào mà chẳng thương con. Dù con nào cũng vậy, phải biết gửi gắm vào cha mẹ một tình yêu, một sự quý trọng. Rồi chúng ta sẽ thấy mình nhận lại được nhiều hơn thế.

Mẹ chồng - nàng dâu không chỉ đơn giản là hai người phụ nữ sống chung một mái nhà, không chỉ là tiếng gọi mẹ - gọi con mà còn phải cùng làm cho một người được hạnh phúc. Đó là anh ấy - con trai của mẹ và là chồng của mình, cũng là “nhịp cầu nối” cho mối quan hệ phức tạp này.

Giờ đây, tôi sống trong gia đình chồng và luôn cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc. Tôi được yêu thương, được chia sẻ không chỉ với chồng con mà còn có một điểm tựa hết sức vững chắc, đó chính là mẹ chồng tôi. Tôi chợt nhận ra rằng, cuộc sống đơn giản là hãy cho đi tình cảm chân thành thì mới hy vọng được nhận lại yêu thương hoàn hảo. Và minh chứng cụ thể nhất chính là tình cảm mà mẹ chồng đã dành cho tôi, đầy yêu thương và ý nghĩa. Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi có hai người mẹ, để giờ đây tôi biết rằng mẹ chồng - mẹ đẻ đều tuyệt vời như nhau.

Mẹ chồng tôi chơi cả ngày...

Mẹ chồng phải “nể” con dâu

Ngày trước, nàng dâu sợ mẹ chồng một phép; ngày nay, nhiều mẹ chồng phải “nể” con dâu vì rất nhiều lý do.

“Nhìn mẹ chồng chị về chuyến này ốm hẳn, chị xót xa lắm, càng giận em dâu mà không dám nói vì sợ bà không hiểu lại cho rằng chị ganh tị với em dâu” - chị Minh Hà, nhà ở đường Lũy Bán Bích, quận Tân Phú, TP HCM, kể.

Sợ con trai mất vợ

Chị Hà kể chị về làm dâu được vài năm thì 2 đứa em chồng lấy chồng, lấy vợ. Vợ chồng chị phải dọn ra ngoài ở riêng, nhường chỗ cho vợ chồng cậu em út. Trong khi gia đình chị vất vả thuê trọ rồi tích góp mua được nhà thì vợ chồng người em trai vẫn sống bám vào ba mẹ chồng chị. Khi vợ chồng Luân, em chồng chị, sinh con thì gánh nặng càng đè lên vai mẹ chồng. Tiền sữa, tiền tã, tiền ăn, tiền quần áo..., con dâu đều réo “Mẹ ơi...”. Cô con gái giữa lấy chồng người Singapore nên làm thẻ cho bà được lưu trú dài hạn bên đó nhưng bà không sang chơi, nghỉ ngơi mà phụ giúp ở một cửa hàng rau quả của người Việt. Số tiền tích góp được, bà mua thức ăn, sữa, đóng học phí cho con cậu con út. “Trong khi đó, em dâu chị ra đường phải xe xịn, quần áo hàng hiệu vì biết có mẹ chồng lo. Khi chị đem những bức xúc này nói với mẹ chồng, bà than: Vợ chồng con tự lo được, mẹ không lo nữa. Mẹ còn sống ngày nào thì cố gắng lo cho vợ chồng thằng Luân ngày ấy vì mẹ sợ vợ nó không chịu được cực khổ, bỏ chồng mất. Đến mức này thì chị đành chịu” - chị Hà ấm ức.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Cũng có tư tưởng như mẹ chồng chị Minh Hà, bà Lai - nhà ở đường Trần Não, quận 2, TP HCM - cũng nhất quyết bắt con dâu nghỉ việc vì sợ con dâu ra ngoài, gặp người giỏi giang hơn sẽ bỏ con trai bà. Trước đây, chồng bà Lai làm giám đốc của một công ty nhà nước nên gia đình có của ăn, của để. Con trai bà ăn chơi, lêu lổng, nghỉ học sớm, chẳng làm được gì ngoài việc cưới được một cô vợ có nhan sắc. “Đằng nào tôi cũng phải nuôi vợ chồng, con cái nó. Con dâu nghỉ ở nhà để lo nhắc nhở chồng, chăm con không phải tốt hơn ra đường kiếm mấy đồng bạc lẻ” - bà Lai cho biết.

Con dâu cao tay

Bà con ở phường 13, quận Tân Bình, TP HCM vô cùng tức giận trước thái độ trịch thượng của con dâu bà Năm đối với bà. Bà Ngọ, hàng xóm của bà Năm, kể: “Sáng sớm, nó đưa con đi học rồi dừng xe trước cửa nhà bóp kèn inh ỏi. Bà Năm chạy ra lấy gói xôi con dâu đưa rồi vào nhà. Tuyệt nhiên, không có tiếng chào hoặc hỏi thăm. Thấy gai mắt quá, tôi hỏi bà ấy sao để con dâu làm thế, không cho nó một bài học thì bà Năm tâm sự bị con dâu đối đãi thế này là do lỗi của bà ấy”. Trước đây, bà Năm không chấp nhận cô con dâu của mình vì cho rằng gia đình con dâu nghèo, không xứng với gia đình bà. Ngờ đâu, con dâu để trong lòng và quyết “trả đòn” mẹ chồng bằng thái độ lạnh nhạt, khinh khỉnh.

Có những nàng dâu từ đầu không gây ấn tượng với nhà chồng nhưng bằng sự khôn khéo, thật lòng của mình, họ đã chinh phục được mẹ chồng. Trong 3 nàng dâu, Luyến - nhà ở đường Phan Văn Hân, quận Bình Thạnh, TP HCM - “lép vế” hơn về nhan sắc, xuất thân. Biết được điểm yếu của mình, Luyến luôn tìm cách lấy lòng mẹ chồng bằng những món quà nho nhỏ, đúng sở thích của bà. Thỉnh thoảng, cô hỏi ý kiến mẹ chồng về chuyện này, chuyện kia rồi khen bà có cách giải quyết khéo. Ngày nghỉ, cuối tuần, cô cùng mẹ chồng đi chợ, nấu ăn trong khi các nàng dâu kia bận ngủ nướng hoặc đi chơi cùng bạn bè. “Tôi tin tưởng nếu mình chân thành thì mẹ chồng cũng đối xử tốt với mình” - Luyến tâm sự.

Đọc nhiều nhất

Tin mới