Làm đồng nghiệp có thai, bị ép cưới

(Kiến Thức) - Trong một lần đi công tác, tôi uống hơi nhiều, thế rồi chẳng hiểu thế nào khi tỉnh dậy tôi thấy mình nằm trên giường cùng cô đồng nghiệp.

Trong một lần đi công tác, tôi uống hơi nhiều, thế rồi chẳng hiểu thế nào khi tỉnh dậy tôi thấy mình nằm trên giường cùng cô đồng nghiệp. Chuyện đó đã khơi mào cho một loạt các rắc rối, bắt đầu là việc cô ấy “bắt đền” tôi vì đã cướp mất sự trinh trắng và làm cô ấy có thai. Tôi cầu xin cô ấy phá thai, nhưng cô ấy cương quyết từ chối, ép tôi làm đám cưới (cô ấy có tình cảm một phía với tôi đã lâu, dù biết tôi đã có người yêu rồi). Dùng dằng mãi, giờ cái thai đã 6 tháng, nếu phá sẽ rất nguy hiểm mà cô ấy cũng không đồng ý phá. 
Giờ tôi không biết phải xử lý việc này thế nào. Người yêu tôi thì giận, đòi chia tay bằng được. Tôi như phát điên trước áp lực từ hai người phụ nữ, lại còn đứa con đang thành hình... nghĩ đến con, tôi thấy xót xa, trách mình rất nhiều, cháu không có tội, vậy mà phải chịu cảnh ngang trái từ lúc phôi thai. Xin hãy giúp tôi - Vũ Đức Long (Thái Nguyên).
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Anh Long thân, việc anh uống rượu say, lên giường cùng người phụ nữ không yêu, lại còn dẫn tới việc có thai... thật đáng trách, nhưng thật ra trong chuyện này có một phần trách nhiệm của cô ấy, không muốn nói có thể còn là một “âm mưu”. Giờ đây cô ấy ra mọi yêu cầu buộc anh phải làm theo, mà phần lợi đều nghiêng về cô ấy, rõ ràng là không công bằng. 
Gây hậu quả đến đâu thì chịu trách nhiệm tới đó anh ạ, anh không yêu, không lừa dối cô ấy thì không có trách nhiệm phải trả bằng một đám cưới. Chuyện đứa bé quả thực rất tội nghiệp, nhưng việc đã rồi, anh cũng đừng quá dằn vặt. Là người cha, dù không kết hôn với mẹ bé, anh vẫn có thể thỏa thuận để được chăm sóc, nuôi dưỡng con nên người. Trước tình cảnh này, bạn gái anh giận cũng phải, nhưng rồi khi hiểu ra tình cảm thực sự của anh, chắc cô ấy sẽ thông cảm thôi. Chúc anh vững vàng. 

Muốn có bầu, “ép” cưới cho hả dạ

- Em thấy nhục nhã quá, mình cũng là con gái nhà tử tế, học hành đàng hoàng, làm giáo viên ở một trường PT, vậy mà bị mẹ người yêu gọi đến “dằn mặt”, bắt bỏ con trai quý báu của bà. Chỉ vì gia cảnh em nghèo hèn, không giàu sang như người ta.

Lúc uất ức, em nghĩ tới chuyện làm đám cưới bất chấp nhà bà có đồng ý hay không, hoặc chuyển sang sống chung, có bầu, cháu bà rồi khắc bà cũng phải nhận. Nhưng sau lại nghĩ, tội gì lại rẻ rúng mình như thế, mình cũng là con gái yêu của mẹ, ngày trọng đại cũng phải cưới hỏi đàng hoàng.

“Chổi cùn rế rách” gì cũng nhận làm rể

Sốt ruột, lo lắng quá mức khiến nhiều ông bố bà mẹ có những hành động ngốc nghếch, thậm chí điên rồ để "tống quả bom nổ chậm".

"Chổi cùn rế rách" gì cũng nhận làm rể

“Ém” đồng nào hay đồng nấy

Cuộc sống hôn nhân xuất hiện những vết rạn nứt, người trong cuộc thường tìm cách thu vén, lập “quỹ đen” để đỡ thiệt thòi khi đường ai nấy đi.

Khi ly hôn, việc phân chia tài sản thường được nhiều cặp vợ chồng thỏa thuận, nếu không thỏa thuận được thì nhờ tòa án giải quyết. Nghe có vẻ đơn giản, tuy nhiên trên thực tế có nhiều vụ rất phức tạp, kéo dài. Khó ngay từ khâu đầu tiên - kê khai tài sản. Là tài sản chung của vợ chồng nhưng mỗi người lại kê khai theo cách riêng, cốt sao mình có lợi nhất.

“Ém” đồng nào hay đồng nấy

Trong một buổi trợ giúp pháp lý cho phụ nữ ở huyện Hóc Môn (TP.HCM), lúc chương trình vừa kết thúc, chị Thanh Hà (*) rón rén theo chân các luật sư thuộc Văn phòng Trợ giúp pháp lý cho phụ nữ số 6 khi đoàn chuẩn bị ra về. Níu vai một nữ luật sư, chị ngượng ngùng kể: Vợ chồng chị đang làm thủ tục ly hôn, nhờ tòa chia tài sản. Biết chị có gửi tiết kiệm, chồng đòi chia phần. Cho đó là khoản tiền tích cóp riêng, chị không chấp nhận. Chồng lục tung cả nhà, lấy sổ tiết kiệm, giấy chứng minh nhân dân của chị và chứng nhận kết hôn, ra ngân hàng rút tiền, nhưng không được vì không phải là chủ tài khoản. Sau đó, chồng giấu giấy tờ của chị và lên tòa án bổ sung số tiền trong sổ tiết kiệm vào danh sách tài sản đã kê khai.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Chị nài nỉ: “Luật sư làm ơn chỉ tôi cách để giữ nguyên số tiền tiết kiệm gần hai trăm triệu này”. Luật sư giải thích, khoản tiền đó có được nhờ thu nhập hợp pháp của vợ chồng trong thời kỳ hôn nhân nên phải kê khai đầy đủ vào khối tài sản chung. Chị đổi giọng: “Nhưng chia cho anh ta có đáng không? Anh ta kiếm tiền nhiều hơn tôi nhưng là người vô trách nhiệm với gia đình, suốt ngày ăn chơi đàn đúm, bạo hành vợ con. Nếu tôi không quản chặt hầu bao thì giờ này làm gì còn tài sản để mà chia với chác. Chia nhà đất đã là may phước với anh ta rồi. Tôi không tham lam, không muốn tranh giành, cả đời nhịn ăn nhịn mặc chỉ mong để dành chút gì cho con. Có tiền, anh ta sẽ nướng hết vào những cuộc chơi chứ làm gì đến phần các con mình. Với người đàn ông như thế, tôi ém lại được đồng nào hay đồng nấy mà không sợ tiếng xấu”. Phải mất khá nhiều thời gian, chị mới có thể tiếp nhận lời tư vấn của luật sư, thừa nhận công sức đóng góp của chồng vào khối tài sản chung, trong đó có tài khoản ngân hàng.

Thâu tóm

Chị Kim Hồng (ngụ Q.7, TP.HCM) ít quan tâm đến công việc làm ăn của chồng. Giỏi giang, năng động, quan hệ rộng, anh Nguyễn Hải, chồng chị kinh doanh rất nhiều lĩnh vực, khi thì hùn hạp mở quán ăn, khi thì góp vốn vào dịch vụ mát xa, karaoke, khi lại “đánh” sang mảng tập thể hình… Anh chị sống ở nhà ba mẹ chồng, hai căn nhà mua được thì cho thuê, anh thu tiền hàng tháng. Khi cần vốn đầu tư, anh Hải đề nghị ký giấy bán nhà, chị Hồng không mảy may nghĩ ngợi.

12 năm chung sống, không có con, tình cảm vợ chồng phai nhạt dần. Anh có vợ bé, con rơi. Từ chỗ lén lút, anh dần “chơi bài ngửa”: “Đàn ông phải năm thê bảy thiếp. Cô vô sinh, không biết thân biết phận còn đòi hỏi. Cô muốn sống êm ấm, sướng thân thì phải chấp nhận, còn không thì cứ tay trắng ra đi”. Không chịu nổi, chị Hồng nộp đơn ly hôn và nhờ tòa giải quyết vấn đề tài sản.

Của cải khá nhiều nhưng hiện chị Hồng chỉ “nắm” được mỗi cái nhà mua bốn năm sau ngày cưới. Nhà đang ở là của ba mẹ chồng, chị chỉ có thể chứng minh đã góp ít tiền sửa chữa. Chị phỏng đoán tiền vốn trong tay chồng không dưới hai tỷ đồng nhưng chẳng biết làm sao để chồng kê khai đầy đủ. Hỏi đến, chồng chị trả lời nhát gừng: “Làm ăn thua lỗ hết rồi. Bây giờ chỉ làm công ăn lương cho mấy thằng bạn”. Nhìn cách tiêu xài và thái độ của chồng, chị biết chồng đang giấu.

Suốt thời gian dài, chị Hồng loay hoay khổ sở thu thập manh mối tài sản. Chị quyết định kê khai tất cả những công ty, cơ sở, dịch vụ mà trước đây chồng từng nói có hùn vốn, gồm 11 nơi, “thà nhầm hơn bỏ sót”.

So với “của nổi” thì “của chìm” dễ tẩu tán hơn, nhất là khi mối quan tâm, hiểu biết về vợ/chồng đã lỏng lẻo trong giai đoạn tiền ly hôn. Cuộc sống hôn nhân xuất hiện những vết rạn nứt, người trong cuộc thường tìm cách thu vén, lập “quỹ đen” để đỡ thiệt thòi khi đường ai nấy đi. Kéo nhau ra tòa, nhiều người mới hối hận vì trước đây đã quá vô tư, không biết bạn đời đã lấy phần tài sản, thu nhập của gia đình để cho người khác mượn, gửi hoặc đầu tư nơi nào. Dù đó là tài sản chung của vợ chồng nhưng khi gửi tiết kiệm ngân hàng, mua cổ phần… không cần khai báo tình trạng hôn nhân như khi mua bất động sản, dẫn đến chuyện một người toàn quyền giao dịch. Trường hợp đối phương không khách quan, trung thực khi kê khai tài sản, người còn lại phải chịu thiệt hay vẫn có cách để bắt những “hộp đen” mở miệng?

Tin mới