Khổ vì vợ cứ “dửng dưng“

Hồi mới kết hôn, vấn đề thầm kín của vợ chồng tôi cũng chẳng đến nỗi nào. Dù vợ ít khi chủ động, nhưng mỗi khi chồng “đòi” thì cũng lẳng lặng chiều.

Hồi mới kết hôn, vấn đề thầm kín của vợ chồng tôi cũng chẳng đến nỗi nào. Dù vợ ít khi chủ động, nhưng mỗi khi chồng “đòi” thì cũng lẳng lặng chiều.

Thật lòng, đàn ông thuở ban đầu thích vợ mình “hiền”, “khờ” trong vấn đề ấy, nhưng rồi cứ bổn cũ soạn lại hoài cũng nhàm chán. Chia sẻ với vợ về việc cải thiện chuyện gối chăn, nhận được câu trả lời bàng quan rằng, anh muốn làm gì thì làm!

Một tay vỗ chẳng nên kêu. Tỉ tê thuyết phục không xuôi, tôi đành tự an ủi mình, có gì xài nấy vậy. Tưởng đâu chỉ có thế, không ngờ sẽ có lúc tình trạng trở nên… khó đỡ như hiện nay.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.

Chẳng biết nguyên nhân do đâu, vợ ngày càng thờ ơ với chồng. Cô ấy không mảy may chú ý gì đến ăn mặc, đừng nói chi đến nhiệt tình, hứng khởi. Nhiều lần vợ gắng gượng cho qua chuyện. Số lần vợ từ chối ngày càng tăng, kèm thêm nhiều “kỹ năng” để né tránh như ngủ trước, than mệt… để cắt hết mọi nguồn cảm hứng của chồng.

Tôi bỏ công tìm hiểu, gợi mở, chuyện trò với vợ, nhưng rồi đâu vẫn vào đấy. Ai từng trải qua mới thấu hiểu cho hoàn cảnh của người trong cuộc. Cũng vì chuyện này mà vợ chồng lục đục. Vợ tôi phản kháng trước sự “quá quan tâm” của chồng. Và, sự kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn. Chẳng lẽ cứ suốt ngày cãi lý với nhau về một vấn đề "khó nói"? Hỡi ôi, với vợ tôi bây giờ, tình dục có lẽ là gánh nặng, là cái nợ đời mà vì nó, cô ấy sẵn sàng buông câu: “Nếu anh cứ ép uổng em như thế thì có lẽ vợ chồng mình khó tiếp tục sống chung được”…

Tôi tham khảo bạn bè và cả sách vở, nhận ra mình chẳng phải người đàn ông thô lỗ, ích kỷ, chỉ biết bản thân. Tôi cũng chịu khó đỡ đần vợ việc nhà, chịu “khởi động” một cách nhiệt tình chu đáo, quan tâm tới từng biến chuyển trong cử chỉ, nét mặt vợ… Thế nhưng, đáp lại thịnh tình của tôi vẫn là sự cam chịu của vợ.

Nói thêm rằng, ngoài vấn đề này ra, vợ chồng tôi sống với nhau khá hòa thuận, vợ tôi vẫn chu toàn mọi việc trong nhà. Vợ tôi hết yêu chồng? Chắc chắn là không phải. Như vậy, sự né tránh đến mức gần như ly thân này phải hiểu thế nào đây? Một cuộc sống vợ chồng không tình dục, biết có thể tồn tại được bao lâu? Chẳng lẽ, hôn nhân chao đảo vì một vấn đề “trần tục” và tầm thường đến thế?

Làm gì bây giờ? Vợ cứ thế này hoài, nguy thật!

Vợ xấu là vợ... tự ti

Chồng trộm tiền vợ mua... đồ lót cho mẹ

(Kiến Thức) - Anh ta dám lấy tiền hồi môn để mua quà cho mẹ, mà lại mua đồ lót sexy nữa chứ. Cả bố chồng cũng tham gia gợi ý mua quà cho mẹ chồng mà không hỏi ý kiến tôi một câu. 

Mọi người đều nói, tôi lấy chồng tôi giống như “một bông hoa nhài cắm bãi phân trâu”, nhưng tôi không hề bận tâm bởi tôi rất yêu anh. Bố mẹ tôi cũng lo lắng vì sợ tôi quen sống sung sướng, giờ lấy anh – một người có hoàn cảnh rất nghèo. Chính vì vậy, bố mẹ đã chuẩn bị cho tôi những món của hồi môn rất giá trị để sau này nếu khó khăn quá mức, tôi sẽ sử dụng đến chúng.

Sau khi cưới, tôi cảm thấy rất hài lòng với cuộc sống của mình, dù rằng gia cảnh nhà bố mẹ chồng rất nghèo. Tôi thích cái không khí ấm cúng, hòa thuận trong ngôi nhà này, bố mẹ chồng đối xử với tôi tốt vô cùng, thậm chí nhiều lúc tôi cảm giác họ coi tôi còn hơn cả con đẻ của mình. Một lần, đang say sưa với hạnh phúc bên anh, tôi liền rút ra thẻ ngân hàng và nói với anh rằng, trong thẻ này là quà hồi môn của bố mẹ dành cho hai đứa.

Đọc nhiều nhất

Tin mới