Hai điều vợ gửi bồ nhí của chồng

Lẽ ra không có lá thư này, nhưng sau những hành động của em buộc chị phải lên tiếng. Đầu tiên chị chân thành cảm ơn em vì hai điều.

Điều thứ 1. Cảm ơn em vì từ khi có em xuất hiện trong cuộc đời chồng chị, anh ta trở nên dịu dàng, và tử tế khi gọi chị là em, xưng anh rất chi là ngọt ngào, đã lâu lắm rồi hình như cách đây cả thế kỷ ấy chị mới được nghe lại. Anh ta sẵn sàng làm bất cứ việc gì chị nhờ, thậm chí có những việc chị chẳng cần mở miệng anh cũng tự giác làm. Chuyện này chắc trước đây chỉ xuất hiện trong những giấc mơ không bao giờ có thật của chị. Chị đi hết từ bất ngờ ngày qua bất ngờ khác. Dần dà hiểu được vì sao anh ta lại làm như vậy, tâm lý thôi mà, tâm lý của một kẻ mắc tội.

Điều thứ 2. Chị cảm ơn em vì em đã nhiệt tình giúp chị dọn dẹp nhà cửa, thanh lý đi những thứ rác rưởi bẩn thỉu và ô nhiễm, trả lại môi trường trong sạch, hài hòa và thoải mái đến tuyệt vời trong căn nhà của mẹ con chị. Chị không còn phải cảm thấy khó chịu vì mùi khói thuốc, tàn thuốc vứt khắp nơi, chấm dứt những ngày tháng chịu đựng mùi bia, mùi rượu, mùi hôi bốc lên nồng nặc từ anh ta. Chị cũng không còn phải tốn hơi tốn sức gào lên hàng giờ, hàng ngày, hàng tháng thậm chí là hàng năm để than phiền ca cẩm về chồng. Giờ đây thay vì hàng ngày phải vắt óc suy nghĩ đi chợ nấu món gì cho ngon, cuối tuần phải bỏ ra cả đống thời gian để ủi mớ quần áo cho chồng thì chị có thời gian để chăm sóc sắc đẹp của mình.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Chị cũng muốn tâm sự, chia sẻ với em một vài điều nhỏ như sau.

Điều thứ 1. Chắc trong những ngày tháng qua em thắc mắc tại sao chị lại không tìm đến em, không làm ầm mọi chuyện lên như những người phụ nữ khác khi có chồng ngoại tình và công khai ăn ở với người tình. Chị không làm điều đó vì đơn giản em không phải là kẻ thù của chị, nếu không muốn nói em chính là ân nhân của cuộc đời chị. Em chính là người đã giúp chị hiểu rõ về một con người và giúp chị biết yêu thương mình hơn, biết chăm sóc mình hơn và trở nên xinh đẹp hơn. Vì thế, chị sẽ không làm bất cứ điều gì tổn hại đến em, chị là người rõ ràng, sòng phẳng. Vậy nên em đừng làm những trò ngốc nghếch như lập ra hàng mớ face book để phá chị như vậy. Đó là trò trẻ con, chị không thèm chấp đâu.

Điều thứ 2. Chị rất lấy làm phiền lòng khi em mở miệng nói con trai chị gọi em là mẹ. Em ạ, có lẽ em chưa có con nên em chưa thể hiểu nỗi lòng của một người mẹ là như thế nào. Mà thôi, không cần phải đến khi có con em mới hiểu, đơn giản như thế này đi, bây giờ trong gia đình em, bỗng nhiên có một người phụ nữ xuất hiện vào bảo em là gọi bà ta là mẹ đi, liệu em có làm được điều đó không?

Bố mẹ em mang nặng đẻ đau, nuôi em lớn đến chừng đó họ chỉ mong mỏi có một điều duy nhất đó là em được hạnh phúc, hạnh phúc của em chính là hạnh phúc của cả cuộc đời họ. Vậy mà em đã sống như thế nào? Em chung sống với một người đàn ông đã có vợ có con. Liệu bố mẹ em biết được họ có vui nổi không? Hàng xóm láng giềng và người thân quen sẽ nhìn họ với con mắt như thế nào? Có thể chị suy nghĩ quá cổ hủ và lạc hậu so với em, nhưng chị nghĩ bất cứ người làm cha làm mẹ nào cũng mong con mình có một cuộc sống bình thường như bao con người khác, một gia đình trọn vẹn, được nhìn thẳng vào mắt người khác khi nói về gia đình riêng của mình. Em hy vọng gì vào người đàn ông này?

Một người đàn ông tử tế, đàng hoàng thì sẽ không bao giờ phản bội vợ con. Em tin chắc rằng em sẽ là người đàn bà cuối cùng của cuộc đời anh ta? Đó là suy nghĩ hoàn toàn sai lầm đấy em. Đàn ông họ tham lam lắm, họ chỉ muốn thêm mà không bao giờ muốn bớt. Chị chứng minh cho em một cách hết sức đơn giản nhé. Nếu anh ta có tình yêu trong sáng và nghiêm túc với em thì khi nhận lời yêu em, dọn về chung sống với em thì anh ta đã li dị chị, nhưng anh ta không hề làm điều đó. Vị trí của em trong anh ta chỉ là một góc nhỏ, một chỗ cơi nới, chỉ vậy thôi.

Điều thứ 3. Em ạ đừng bao giờ nghĩ tới việc ràng buộc người đàn ông bằng một đứa trẻ. Điều này là sai lầm trầm trọng hơn sai lầm em tự biến mình thành tình yêu bé nhỏ của anh ta. Nếu là một người cha tốt thì anh ta đã không bao giờ phản bội lại con mình. Chắc em chưa biết anh ta đã đối xử với đứa con mà anh ta đã mong mỏi có được như thế nào nhỉ? Con ốm anh ta không hề biết, từ khi nó sinh ra và lớn đến bây giờ số lần anh ta chơi với nó được đếm trên đầu ngón tay… và nhiều nhiều chuyện khác chị không muốn kể ra vì lại mang tiếng nói xấu chồng. Với một đứa trẻ đã được anh ta mong mỏi, trông chờ sự ra đời của nó mà anh ta còn đối xử như vậy thì đừng bao giờ mong đứa con mà anh ta không mong muốn xuất hiện lại được anh ta yêu thương, chăm sóc hơn. Em đã làm cuộc đời em đau khổ thì đừng kéo theo đứa trẻ vô tội vào vòng đau khổ, bất hạnh này.

Á khẩu với miệng lưỡi xảo quyệt của bồ nhí chồng

Bồ nhí Quân đến tận nhà đánh ghen với thái độ ngạo ngược làm cho chị Tiên phải á khẩu trước miệng lưỡi xảo quyệt của bồ nhí của chồng.

Hai vợ chồng chị Tiên anh Quân đến với nhau thưở hàn vi với vài bộ quần áo, một cái xe đạp Phượng hoàng từ thời cổ lai hy và một gian nhà cấp 4 lụp xụp theo đúng nghĩa đen. Vợ chồng hợp duyên hợp số, hợp tính cách lại hay lam hay làm không ngại khó khăn vất vả nên ngót 10 năm sau hôn nhân, anh chị cũng đã có trong tay một cơ ngơi đáng để mọi người mơ ước và ghen tỵ.

Vợ chồng ăn ở với nhau bao nhiêu năm là bấy nhiêu ngày tháng Quân nói từng ấy lời âu yếm và làm từng ấy những hành động vun vén cho gia đình. Thiên hạ nhìn vào ai cũng ca ngợi hạnh phúc của đôi vợ chồng “trai tài- gái sắc” này. Anh thì giỏi giang, công thành danh toại, chị thì thảo hiền khéo xây tổ ấm. Hai đứa con đẹp như tranh lại thông minh, ngoan ngoãn. Nhìn vợ chồng Quân - Tiên, ai cũng bảo đó chính là gia đình kiểu mẫu.

Mặc dù kinh tế khá giả nhưng chị Tiên vẫn giữ những thói quen từ thuở nghèo khó: Chắt chiu, tiết kiệm hết sức có thể… Đặc biệt, chị ít khi nghĩ đến bản thân mình, luôn một lòng nghĩ cho chồng, cho con, đền ơn đáp nghĩa với những mối ân tình xung quanh.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Ở chị vẫn toát lên vẻ đẹp giản dị, đôn hậu từ dung mạo đến tâm hồn. Không cần son phấn tô vẽ, không cần những bộ cánh sang trọng, đắt tiền, mỗi khi đi bên chồng, chị Tiên vẫn khiến cho mọi người phải trầm trồ trước nhan sắc mặn mà của chị.

Anh Quân tự hào vô cùng về vợ, cả bề ngoài đến cái nết ăn nết ở của chị, anh đều không chê vào đâu được. Biết vợ xinh đẹp, chăm chỉ nhưng vẫn một lòng một dạ với mình, anh Quân càng cố gắng hơn trong công việc để lo cho gia đình một cuộc sống no đủ, ấm êm.

Nhưng “Một cái lạ bằng một tạ cái quen". Việc anh Quân vì công việc mà “bóc bánh trả tiền” thì có thể thông cảm. Nhưng đằng này, anh lại có bồ nhí. Anh và Minh - bồ nhí của anh lại còn cặp kè với nhau mấy năm rồi. Và ngược đời ở chỗ, giờ đây bồ nhí của anh đang chễm chệ ngồi trong ngôi nhà hạnh phúc của vợ chồng anh chị để nói chuyện “đạo - lý” với chị Tiên.

Trước khi Minh đến nhà gặp chị Tiên để ghen ngược, thì chị Tiên cũng đã loáng thoáng nghe được chuyện bồ bịch của chồng ở bên ngoài.. Chị đã vô cùng bàng hoàng, giận dữ, thất vọng và đau đớn khi nghe chồng thú nhận tất cả.

Như bao gã đàn ông “ăn vụng” khác khi bị vợ phát hiện, Quân thề sống chết với vợ sẽ chấm dứt với Minh. Chị Tiên vì nghĩ đến gia đình và các con nên đã tha thứ cho anh. Nào ngờ, bồ nhí của Quân đến tận nhà đánh ghen với thái độ ngạo ngược làm cho chị Tiên phải “á khẩu” trước miệng lưỡi xảo quyệt của bồ nhí của chồng.

Minh trẻ đẹp, trông ra vẻ là một con người có tri thức chứ không phải phường “em út móng đỏ” mà chị tưởng tượng. Biết đây là đối thủ của mình nhưng chị vẫn mời Minh uống trà và cất lời nhẹ nhàng: “Chị biết mối quan hệ của em với chồng chị. Chị không biết em đến đây với mục đích gì nhưng mọi chuyện của nhà chị đã được giải quyết xong. Chị không cần lời xin lỗi hay giải thích gì cả. Em còn trẻ đẹp sẽ có nhiều người đàn ông khác tốt hơn chồng chị đến với em…”.

Chị Tiên chưa nói hết câu thì Minh đã ngắt lời: “Xin lỗi chị! Tại sao chị lại nghĩ rằng em đến đây để xin lỗi chị? Em thấy mình đâu có làm gì sai mà phải xin lỗi chị chứ?”.

Thái độ trâng tráo và ráo hoảnh của Minh khiến chị Tiên không khỏi bất ngờ. Chị tiếp lời với thái độ cương quyết hơn: “Vậy em nghĩ cặp bồ với một người đàn ông có gia đình là hành động đứng đắn sao?”.

Minh khoanh tay trước ngực, ngả người ra ghế, vắt chân chữ ngũ với tư thế rất thoải mái đáp lời “bà cả”: "Chị à! Sao chị lại nghĩ là em cướp chồng chị? Anh Quân là người đàn ông em yêu, anh ấy cũng yêu em tha thiết. Chị có con sống với anh ấy thì em cũng có con chết với anh ấy. Anh ấy là cha của con chị thì anh ấy cũng là cha của con em. Chưa bao giờ em nghĩ anh ấy là bồ của em, mà em luôn nghĩ anh là chồng em. Em và chị chỉ khác biệt ở chỗ: Chị là người đến trước. Nhưng điều đó cũng không quan trọng nếu như chị trả anh ấy cho em!”.

Chị Tiên đờ cả người trước “đòn ghen" bằng ngôn ngữ lí luận “vô đạo” nhưng rất đỗi có lý của Minh. Chị những tưởng với tư cách là vợ cả, chị sẽ chiếm thế thượng phong. Không ngờ lại bị bồ nhí của chồng dồn vào thế bí và không biết phải đáp trả thế nào với Minh.

Trước khi rời khỏi “tổ ấm” của chị Tiên, Minh xuống giọng vẻ tâm tình khiến chị Tiên uất nghẹn cổ mà không biết phải ứng xử sao với loại hồ ly này: "Thôi chị ạ. Giờ chị làm to chuyện lên làm gì, chồng chúng mình lại thân bại danh liệt. Mà xấu chàng thì hổ ai? Chị và em mỗi người nhường nhau một tý cho êm cửa ấm nhà, cho chồng chúng mình an tâm công tác. Đừng vì sự ghen tỵ của chị mà đẩy anh vào đường cùng. Nếu chị không thoả hiêp với em thì chị làm ơn trả anh ấy cho em. Em sẽ yêu anh ấy thay cả phần của chị!”.

Tình địch đã rời đi lâu nhưng chị Tiên vẫn ngồi im như hoá đá. Nước mắt từ lâu đã thôi chảy nhưng khuôn mặt thểu não của chị đã nói lên tất cả sự “thảm bại” của người vợ danh chính ngôn thuận trước trận ghen ngược của bồ nhí.

Chị không biết những ngày tháng tiếp theo, chị sẽ phải làm gì và đối phó thế nào với Minh - người đàn bà vô luân nhưng quá sắc sảo này? Phải đối diện thế nào với cái tổ ấm mà chị đã dày công vun đắp này? Càng nghĩ, mắt chị lại càng nhoà lệ...

Cuộc chiến ảo

Những cơn “mưa nắng” bên ngoài, tôi thường công khai với vợ mà chẳng chút đề phòng.

Tôi luôn tự hào mình là người chồng nghiêm túc, vợ tôi cũng không phải là người hay ghen bóng ghen gió nên những cơn “mưa nắng” bên ngoài, tôi thường công khai với vợ mà chẳng chút đề phòng.

Một ngày xấu trời, tôi kiểm tra thư thì bắt gặp email ướt át của cô nàng mới vào làm ở công ty gửi tới. Hứng chí, tôi gọi vợ tới để cùng đọc. Nàng véo tai tôi trêu: “Già rồi còn đắt “mèo” dữ ha”. Ai ngờ, từ đó nàng âm thầm lên kế hoạch “chiến đấu” để… giữ chồng.

Ngày nghỉ, tôi đi đâu bà xã cũng đeo riết, đi làm thì nàng điện thoại để kiểm tra. Trước nay hai vợ chồng đi hai xe, giờ nàng đòi tôi đưa đón cho… tình cảm, khiến công việc trễ nải. Nàng còn vận động nhiều “đồng minh” tham gia. Con trai lớn dặn: “Sang năm con thi đại học, nhà mình đừng xào xáo con sẽ bị phân tâm” (câu này chắc má nó dạy). Con gái nhỏ (bốn tuổi) thì giận dỗi: “Con thích má cũ thôi, ba đem má mới về con nghỉ chơi ba luôn”. Má vợ thì rào trước đón sau: “Con có xem phim Sóng gió gia tộc không? Ông đó hai vợ nên gia đình tan nát hết trơn”. Má tôi thì không khách sáo, chẳng cần mào đầu mào đuôi, chửi tôi một trận tối mũi. Tôi như con cá nằm trên thớt, bị hết người này tới người kia đem... cạo vảy.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Những bữa cơm gia đình đầm ấm trước kia biến mất. Bà xã tôi vẫn chăm chút từng món ăn, vui vẻ trò chuyện với ba cha con, nhưng không khí gượng gạo vẫn bao trùm. Để cải thiện tình hình, nàng gửi hai con về ngoại rồi rủ tôi đi du lịch để… hâm nóng tình cảm vợ chồng. Ừ, hâm thì hâm, không đi mắc công nàng lại suy diễn lung tung. Đi chơi mà tâm trạng nàng thắc thỏm không yên, nghe chuông điện thoại lại giật thót, hoang mang không biết có phải… “kẻ thù” gọi tới không. Thấy tôi ngồi suy tư, nàng lại nghĩ chắc tôi đang… nhớ người ta. Cả tôi và nàng đều bực dọc không vui. Tốn bộn tiền cho chuyến đi cũng chẳng “hâm” được gì, chỉ tổ… nóng trong người.

Tôi khẳng định với vợ, tôi không có tình ý gì với cô ấy nhưng dường như vợ vẫn không tin. Bên ngoài, nàng vẫn ngọt ngào với chồng con nhưng bên trong là… bão cấp 12, không biết khi nào thì đổ bộ. Chỉ mấy tháng vợ đã sút ba ký, thần sắc thay đổi, nói trước quên sau.

Nếu tôi là người dễ thay lòng, cô nàng kia nhân cơ hội này nhảy vào cướp “chiến lợi phẩm” thì đúng là “bất chiến tự nhiên thành”. Vợ tôi cũng như nhiều phụ nữ nhẹ dạ khác, thường nghĩ ghen là để giữ chồng. Nhưng giữ đâu không thấy, chỉ thấy làm cho chồng cực nhọc.

Nếu vợ tôi biết khai thác thế mạnh của mình một cách hiệu quả, biết tin vào bản thân, tin ở chồng thì nàng đã không hoang mang đến thế. Vấn đề ở chỗ nàng quá nhạy cảm nên đã thiếu sáng suốt. Nỗi lo của chồng, không biết vợ có hiểu?

Đọc nhiều nhất

Tin mới