“Đàn ông sợ người vợ sau“

Mà tôi cũng biết, “Đàn bà sợ người chồng trước/ đàn ông sợ người vợ sau”, chuyện đời nó vậy nên đâu có buồn.

Cô chị em bạn dâu cũ làm nghề buôn bán ở chợ trời. Tôi làm việc văn phòng. Hai lối sống có rất nhiều điểm không hợp nhau, duy chỉ có chuyện “ruột để ngoài da” là hệt chị em song sinh. Sáng nay đi chợ, em níu tôi lại “mách” chuyện nhà bằng ngôn ngữ bạn hàng: “Bà thôi thằng chả chi để giờ tui phải bắt tức giùm! Hồi ở với bà, chả muốn làm hồi nào làm, nghỉ hồi nào nghỉ. Sướng thấy bà tổ. Giờ chả có con vợ mới, nó sai như sai đứa ở mà nín thinh như nín...”.

Em huyên thuyên một lúc, quên cả bán buôn. Nhà chồng (cũ) của tôi có những năm anh em trai. Mẹ mất sớm, ba đi bước nữa nên năm anh em mạnh ai nấy sống, tự kiếm tiền cưới vợ. Cảnh mười con người ở chung căn nhà 60m2 với bao nhiêu va đập đã làm mấy phen hạnh phúc rung rinh. Chồng (cũ) của tôi là anh lớn, nhưng không có uy vì anh không làm ra nhiều tiền, cuộc sống cũng được bữa nào hay bữa đó chứ không như mấy anh em khác.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Chín năm chung sống, tôi bao phen lao đao với căn bếp chung cần phải sửa cho “hiện đại”, bồn nước mủ thay thành bồn inox cho “hợp thời trang”, tường rào B40 mong manh quá, phải thay kiểu sắt giả gỗ cho tương thích với... nhà bên cạnh. Người em này đòi xài nước giếng đào, người em kia nói nên xài nước máy... thôi thì hầm bà lằng thứ của một mái nhà chung “năm cha, ba mẹ”. Mấy đứa trẻ lần lượt ra đời, nhiều lần bất hòa của con nít thành “trận chiến” của người lớn.

Tôi và chồng ly hôn vì lý do cá nhân chứ không phải vì những va chạm của mái nhà chung. Tôi về lại bên ngoại, nuôi hết hai con, anh như quên mình từng có hai thiên thần nhỏ. Rồi anh cũng rời xa căn nhà cũ để lập gia đình mới, có một cuộc sống mới, thỉnh thoảng đám tiệc thì đưa vợ con về. Không còn hình ảnh ngày xưa là một người chồng không biết lo tương lai, mọi thứ bỏ mặc cho vợ, việc làm cũng nay đi mai nghỉ... Tuổi 45, anh chỉn chu từ việc pha sữa, lấy bô cho con, con ngủ - thức dùng loại tã nào cho thích hợp... Điện thoại anh liên tục reo chuông vì công việc thiết kế quảng cáo không cho phép anh rời máy vi tính quá lâu.

Cô em dâu thấy mà bất nhẫn. Cô bảo, giá hồi xưa bà đừng “thôi”, có phải bây giờ đỡ hơn không. Úy mà nè, nay chả làm ăn được lắm, có chu cấp gì cho hai đứa nhỏ không? Hỏi là tự trả lời rồi mà em! Mà nhìn thằng chả vừa lăng xăng chăm sóc đứa con nhỏ, vừa dọn đồ cúng lên bàn thờ, còn vợ chả ngồi giũa móng tay, tôi tức cho bà đến... trào hèm luôn vậy đó! Í... sao bà buồn vậy? Chuyện đời đó mà!

Tôi bảo với em, tôi đâu có buồn. Tại hai đứa con lớn anh không chăm sóc được, buồn tay buồn chân thì loay hoay với đứa con này vậy thôi. Mà tôi cũng biết, “Đàn bà sợ người chồng trước/ đàn ông sợ người vợ sau”, chuyện đời nó vậy nên đâu có buồn.

Bà dóc tổ, không buồn sao đỏ mắt? Cô em dâu cũ vẫn không buông tha. Ừ, vì... bệnh mắt đỏ chưa kịp hết đó mà.

Đàn ông nhà tôi có gen ngoại tình

Ai mà ngờ, thằng con trai mà tôi hết mực yêu quý cũng “học tập” bố nó dính vào chuyện trai gái. 

Suốt những năm trẻ thơ, tôi đã phải chứng kiến mẹ đau đớn, khổ sở tột cùng trước sự phản bội của bố. Bao lần nhìn mẹ giận dữ, la mắng bố, bao lần nhìn mẹ khóc là từng ấy lần tôi lại tự nhủ sau này quyết không để cho bất cứ người đàn ông nào có thể làm đau tôi như mẹ đã để cho bố làm đau mẹ.

Vì có một ông bố như thế nên khi lớn lên, tôi đâm ra cẩn thận, thậm chí có phần còn sợ hãi với tình yêu. Suốt thời đi học cho đến khi đi làm, tôi không thể mở lòng với bất kì ai. Hễ có người nào tỏ vẻ có ý, tôi lại tìm cách lảng tránh. Người chồng của tôi bây giờ là người thực sự đã mở được cánh cửa khép kín trong tâm hồn tôi. Trước sự quan tâm, chia sẻ, thấu hiểu của anh ấy, tôi đã cảm động và “chịu khuất phục”. Nhưng hạnh phúc chẳng bao giờ bền lâu, chỉ có nỗi đau là kéo dài mãi. Đến chồng tôi cũng phản bội tôi.

Tôi đã tự hỏi rất nhiều lần tại sao lại như vậy. Tôi đã cố gắng rất nhiều, cố gắng hết sức chăm lo cho cái gia đình bé nhỏ của mình vì không muốn lặp lại vết xe đổ của bố mẹ, không muốn con cái cũng phải chịu nỗi đau như mình đã từng chịu. Vậy mà tại sao? Tôi đã hỏi chồng, tôi có lỗi gì. Anh ấy chỉ bảo lỗi không phải của tôi. Tất cả đều là tội lỗi của anh ấy, là do anh ấy không kiềm lòng được. Sống ở đời thật lắm chuyện buồn cười! Đã biết là tội lỗi, là sai lầm, tại sao vẫn còn làm…

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Giờ tôi lại càng thấm thía hơn nỗi khổ mà mẹ tôi đã phải cắn răng chịu khi xưa. Vì con vì cái mà cố nuốt nỗi đau vào sâu trong lòng, cố chấp nhận một ông chồng ngoại tình để con cái của mình có thể sống trong một gia đình có đủ cả cha cả mẹ.

Thời gian trôi qua, con tôi cũng khôn lớn rồi lấy vợ lấy chồng. Những tưởng từ giờ tôi sẽ được hưởng cái phúc của con cháu. Ai mà ngờ, thằng con trai mà tôi hết mực yêu quý cũng “học tập” bố nó dính vào chuyện trai gái. Nhìn con dâu đau khổ, khóc lóc mà tôi nghĩ lại phận mình, phận mẹ mình. Tại sao làm đàn bà lại khổ như vậy?

Thương con, thương cháu, tôi hết lòng khuyên nhủ thằng con. Thế nhưng nó vẫn chứng nào tật ấy. Đã rất nhiều lần tôi cùng con dâu tìm mọi cách để “sửa”cái tính trăng hoa của nó nhưng kết quả đạt được chẳng thấm gì, chỉ được một thời gian là lại đâu vào đấy. Chẳng nhẽ đàn ông nhà này đều có gen “ngoại tình”?

Đến giờ thì con dâu tôi không chịu nổi nữa, nó quyết định ly hôn mặc cho tôi có hết lòng khuyên can. Mà thực sự tôi cũng không có tư cách để ngăn nó bởi người sai là con trai của tôi, là đứa con trai tôi đã nuôi nấng dạy dỗ suốt hơn 30 năm trời. Nhìn sự đổ vỡ của chúng nó, nhìn sự ngây thơ, trong sáng của 2 đứa cháu nội mà tôi đau thấu trong lòng, còn đau hơn lúc chứng kiến bố phản bội mẹ hay lúc bị chồng cắm sừng. Cái vòng luẩn quẩn của sự ngoại tình dường như không bao giờ thôi đeo bám gia đình tôi.

Cả cuộc đời tôi sống với sự phản bội và giờ thì tôi đã già, đã kiệt sức rồi. Chỉ thương những đứa cháu, còn bé mà đã phải chịu sự tổn thương do bố mẹ mang lại. Những người đàn ông khi đi ngoại tình có biết rằng chỉ vì sự sung sướng, hạnh phúc ích kỷ của riêng bản thân họ mà họ đã vô tình “giết chết” những người phụ nữ yêu họ hết lòng, vì họ mà hy sinh tất cả. Rồi sẽ có ngày họ phải hối hận….

Sao đàn ông cứ thích lén lút?

Anh lại lén lút tìm người khác, khi tôi biết được thì họ chuẩn bị kết hôn. Nhưng anh vẫn chối, không nhận điều đó...

Ngoài 40 tuổi, vợ chồng tôi xa nhau bởi tôi sinh hai con gái, không có cháu trai để nối dõi nhà nội. Bà mẹ chồng nói gần nói xa, than thân trách phận để vợ chồng tôi ly hôn. Lý do mà chồng tôi đưa ra để nhất định ly hôn là tôi không chăm lo cho nhà chồng, không hợp nhau....

Cuối cùng, chồng tôi cũng ly hôn được dù tôi hết lời van xin, bởi vợ chồng không hề có mâu thuẫn.

Sau thời gian ly hôn, vợ chồng tôi vẫn sống chung nhà, tôi nghĩ sự gần gũi sẽ kéo chồng gần với mình, sẽ có ngày đoàn tụ. Nhưng tôi không biết rằng anh đã âm thầm quen biết và dự định tiến tới hôn nhân với một người phụ nữ khác. Tôi không hề hay biết cho đến khi anh bị tai nạn giao thông, công an gọi về nhà tôi để đến đưa anh đi cấp cứu. Tôi đã chạy vội đến nơi xảy ra tai nạn cách nhà gần 30km, để đưa anh đi cấp cứu và giải quyết thủ tục hành chính với công an, vì anh tự té do say xỉn.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Trong lúc tôi đang chờ đợi ở phòng cấp cứu thì có cuộc gọi đến điện thoại anh, xưng là vợ của anh. Quá hụt hẫng, nhưng tôi cũng bảo người ấy đến chăm sóc cho anh vì tôi còn phải về lo cho hai con nhỏ ở nhà. Nhưng người đấy không đến, sau này tôi biết anh bị tai nạn khi đang trên đường tới nhà người phụ nữ đó. Mấy tháng ròng rã, ngày nào tôi cũng đưa anh đi châm cứu, về nhà thì sắc thuốc uống vì anh bị chấn thương đầu.

Hai năm sau, sức khỏe anh cũng trở lại dù không còn được như trước, anh vẫn sống cùng tôi, vẫn nói là sẽ cùng nhau sống để nuôi dạy con cái. Anh nói qua tai nạn anh mới biết ai là người cần thiết cho anh ấy hơn. Tôi vẫn nghĩ chúng tôi là một gia đình, vẫn không nghĩ đến chuyện đi đăng ký kết hôn lại, bởi tôi tin anh chỉ có gia đình nhỏ này thôi.

Nhưng một sự thật phũ phàng đã xảy ra, anh lại lén lút tìm người khác, khi tôi biết được thì họ chuẩn bị kết hôn. Nhưng anh vẫn chối, không nhận điều đó, mặc dù là đã chuẩn bị xây nhà, đã chọn ngày làm đám cưới. Tôi hiện giờ như người chết, bởi sống mà tan nát cõi lòng, không còn biết sống vì ai khi không còn niềm tin trong cuộc đời này. Đau đớn khi thấy mình bị lợi dụng, từ tiền bạc đến sức khỏe, tôi phải làm sao đây?

Đọc nhiều nhất

Tin mới