Biến cố trong những ngày chờ ly hôn

Đây thực sự là điều bất ngờ với chị vì lúc này chị lại không muốn ly hôn nữa. Tại sao lại bỏ người đàn ông lý tưởng đến thế?

Cuộc hôn nhân của anh chị hầu như không thể cứu vãn nổi. Mà cả hai vợ chồng cũng không có ý định cứu vãn nó. Từ lâu, mỗi người có cuộc sống riêng biệt, khép kín. Họ nghĩ sẽ có ngày ly hôn nhưng muốn chờ con cái trưởng thành, khôn lớn, nên trong mắt thiên hạ họ vẫn phải tỏ ra là một gia đình mẫu mực.

Điều này đảm bảo cho sự làm ăn ngoài xã hội cũng như sự thăng tiến của mỗi người, đặc biệt là tạo cho các con sự yên tâm về một mái ấm gia đình.

Thời điểm mà họ chính thức công khai với mọi người bằng một bản án ly hôn đã đến. Đó là lúc mà hai đứa con trưởng thành, bố mẹ đôi bên đều qua đời, địa vị xã hội cũng như kinh tế mỗi người đã ổn định. Họ chỉ chờ đứa con út du học trở về là chia tay. Bất ngờ, chị gặp rắc rối.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Đối tác lâu năm của chị, một ông chủ nước ngoài đột ngột “mất tích” cùng với khoản tiền lớn do chị và các cộng sự đầu tư. Chị không những mất tiền vào đó mà còn phải “giơ đầu chịu báng” với các đối tác còn lại. Bởi, đầu mối duy nhất còn lại là chị, không những là người thân tín của ông chủ nước ngoài mà còn là tình nhân của ông ta nữa, ai cũng biết điều đó. Đang đứng trước một cuộc ly hôn lại đối diện với sự phá sản, chị mất hết bản lĩnh, suy sụp hoàn toàn.

Không khó để anh biết chuyện gì xảy ra với chị, dẫu chị không hé răng nửa câu với anh về chuyện này. Là Giám đốc của một công ty luật nổi tiếng, anh tìm hiểu kỹ vấn đề của chị, tự mình đưa ra các giải pháp kịp thời để cứu vãn tình thế, trước hết là vấn đề pháp lý với các món nợ . Thay mặt chị, anh triệu tập một hội nghị đối tác – chủ nợ nhằm làm rõ việc đóng góp đầu tư như thế nào và trách nhiệm pháp lý của vợ đến đâu.

Thực tế, họ tin chị mới góp vốn làm ăn, mọi giấy tờ họ giao kết trực tiếp với ông chủ kia, rủi ro xảy ra thì họ phải chịu chứ không phải vì tin tưởng chị thì chị phải thay ông kia trả nợ. Tạm ổn với các đối tác, bằng mối quan hệ của mình, anh truy tìm lão chủ bỏ trốn. Vài lần ra nước ngoài, anh đã tìm được tung tích lão, bằng kiến thức pháp luật và bạn bè giúp đỡ, anh buộc lão hoặc trả nợ, hoặc đối diện với một vụ kiện trước tòa án. Tất nhiên là lão chọn phương án thứ nhất, lão có tài sản, vợ con, không dại gì mà trốn tránh pháp luật.

Mất hơn một năm trời cùng một khoản tiền lớn bỏ ra, anh đã cứu vãn được tình thế cho chị và quan trọng hơn là cứu chị ra khỏi tình trạng suy sụp tinh thần, giúp chị vững vàng trở lại. Về phần mình, chị cứ nghĩ anh làm mọi việc như vậy cũng chính là để cứu vãn cuộc hôn nhân với chị. Nhưng chị đã nhầm to, anh vẫn nhắc đến chuyện ly hôn như dự kiến.

Đây thực sự là điều bất ngờ với chị vì lúc này chị lại không muốn ly hôn nữa. Tại sao lại bỏ một người đàn ông lý tưởng đến thế?. Còn tiếp tục ư, chắc hẳn anh không đồng ý, vì anh có những nguyên tắc mà chị lại là người xâm phạm nguyên tắc đó, dễ gì anh đã tha thứ?. Làm thế nào để giữ được cuộc hôn nhân này – sáng mai ra tòa mà hôm nay chị vẫn nghĩ chưa ra…

“Rảnh tay” sau ly hôn

Không ít lần xem xét và lựa chọn mã số thích hợp, anh lại thắc mắc: “Tại sao phụ nữ rảnh tay sau ly hôn hiếm thế”.

1. Sau một tháng ly hôn, anh trở thành vị khách thường xuyên nhất của văn phòng Tâm Giao. Mỗi lần đến tìm mã số mới, câu hỏi duy nhất của anh là: “Có mã số nào mới còn độc thân, hoặc ly hôn nhưng không vướng bận con cái không?”. Không ít lần xem xét và lựa chọn mã số thích hợp, anh lại thắc mắc: “Tại sao phụ nữ rảnh tay sau ly hôn hiếm thế”. Rồi anh tiếp tục phân bua như để thanh minh cho tiêu chí tìm bạn của mình: “Hôn nhân có con chung, con riêng phức tạp lắm…”.

Với tài ăn nói và hình thức khá điển trai, anh nhanh chóng kết nối thành công với một mã số nữ trẻ trung xinh đẹp, chưa kết hôn lần nào. Ai cũng bảo anh có tài tán vợ, có tuổi lại qua một lần đò mà vẫn cưới được gái tân xinh đẹp.

Mỗi lần ngồi với mấy ông bạn cũng một lần đổ vỡ, đang sống trong những cuộc hôn nhân “rổ rá cạp lại”, nghe họ kể chuyện đau đầu khi sống cảnh “con anh con em”, anh lên giọng: “Các ông chẳng biết tính toán cho mình gì cả, cứ như tôi đây “nhường” hết quyền nuôi con cho vợ cũ vừa được tiếng lại được miếng. Hai đứa trẻ không phải chia cách nhau, còn mình có điều kiện dễ dàng tái hôn hơn. Thỉnh thoảng về thăm chúng một lần, chu cấp thêm một ít, đỡ phức tạp cho cả đôi bên. Lựa chọn đối tượng phải tìm “gái tân” không thì cũng phải tìm người “rảnh tay” giống mình, có như vậy mới không đau đầu!…”. Nghe anh nói, mấy ông bạn gật gù trong hơi men khen anh “sáng suốt”.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
2. Lấy nhau hơn 10 năm, chị thấm thía nỗi khổ của một cuộc hôn nhân bất hạnh. Lá đơn ly hôn được chị viết sẵn nằm sâu trong góc tủ, mấy lần lấy nó ra để ký tên nhưng nhìn hai đứa con còn quá nhỏ chị lại không đành. Cho đến lúc đứa thứ hai lên 5 tuổi, chị mới quyết định bước ra khỏi cuộc hôn nhân ấy. Khi hai người ký vào đơn, đề cập chuyện thỏa thuận chia tài sản và nuôi con. Ngay lập tức, anh “nhường” hết quyền nuôi con cho chị với lý do “không đành chia cắt hai đứa trẻ”. Anh cũng tỏ vẻ hào phóng khi dành “phần hơn” tài sản cho chị để nuôi con. Ra tòa, phần cấp dưỡng, anh xin đóng “một cục”. Nhận toàn quyền nuôi hai đứa con, chị nghĩ âu cũng có cái may, mẹ con không phải chia lìa.

Cuộc sống sau ly hôn ban đầu có vẻ ổn nhưng sau đó thì những điều bất ổn xuất hiện. Việc nuôi dạy hai đứa con lớn lên khi hôn nhân đổ vỡ không hề dễ dàng đối với một người phụ nữ bận rộn như chị. Tìm anh đề cập đến vấn đề nuôi dạy con cái nhưng chỉ nhận được thái độ thờ ơ bất hợp tác. Giờ anh đã có hạnh phúc mới, chuyện đó chị phải chủ động vì đã “toàn quyền” với chúng.

Chị nghĩ đến việc tìm hạnh phúc mới để làm điểm tựa. Nhưng gánh nặng nuôi con sau ly hôn đã vô tình trở thành vật cản lớn. Đàn ông đều muốn một người phụ nữ rảnh rang, ít ai muốn san sẻ cái gánh nặng mà người đàn ông trước “cố tình” bỏ lại. Chị lại tìm đến chồng cũ đề nghị thay đổi quyền nuôi con để anh đảm nhận việc nuôi dạy một đứa. Anh viện đủ lý do để từ chối, thậm chí cảnh báo việc “mẹ ghẻ” ghê gớm có thể làm khổ thằng bé.

Nhân có quyết định nhận công tác một thời gian ở nước ngoài, chị cho con về sống bên bố. Được một thời gian ngắn, anh về điều đình với bố mẹ vợ cũ cho con về đó “sống tạm”. Chưa được bao lâu, anh được công an phường mời lên “xác nhận” là người thân của một đối tượng trong băng nhóm cướp giật trên đường phố. Nhìn đứa con trai chưa đến tuổi thành niên, học hành dang dở, nhìn bố với ánh mắt hận thù qua song sắt phòng tạm giam, anh mới thấm thía cái giá của việc muốn… rảnh tay.

“Nhà chung” sau ly hôn

Cả hai không có chỗ ở mới cũng chẳng có khả năng ra ngoài thuê trọ, nên cuối cùng họ vẫn phải “chung nhà” dẫu chính thức ly hôn.

Sau bao nhiêu năm gồng mình chịu đựng, chị quyết định ly hôn, chấm dứt năm tháng đau khổ bên người chồng gia trưởng, độc đoán... Ngày ra tòa, anh ta nói không có chỗ ở mới cũng chẳng có khả năng ra ngoài thuê trọ. Về phía chị cũng thế nên cuối cùng họ vẫn phải “chung nhà” dẫu chính thức ly hôn.

Ly hôn xong, anh gọi thợ vào làm một vách ngăn chia đôi căn hộ 40 mét vuông. Một cánh cửa khác được mở ra, bên này chị đổi khóa cửa cũ. Họ chính thức tách khỏi nhau, khẳng định chủ quyền riêng. Hàng ngày chị đưa đón con tới trường rồi đến cơ quan. Về nhà, mẹ con ăn uống ngủ nghỉ không bị gò bó, chạy theo sở thích độc đoán của anh như trước đây. Bên kia, anh ngày ba bữa cơm bụi, sáng đi làm với bộ đồ nhàu nhĩ, tối khuya mới về nhà. Cuộc sống của hai người thay đổi thấy rõ, duy chỉ có con bé vô tư với thói quen cũ. Nó cứ chạy từ “nhà mẹ” sang “nhà bố” líu lo, bắt bố vẽ tranh, kể chuyện, đưa đi chơi. Trong mắt chị cảnh ly hôn nhưng vẫn chung nhà ấy ít ra cũng giúp con cái không phải chịu cảnh bố mẹ mỗi người một nơi.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Hai năm trôi qua, chị tìm được người đàn ông cùng cảnh ngộ yêu thương mình. Ngày đầu tiên dẫn người đó về nhà, chị nóng mặt khi “nhà bên” xuất hiện những tiếng động lạ, rồi tiếng chồng cũ gắt gỏng gọi con bé sang. Hôm ấy, anh ta dẫn con đi từ sáng đến tối khuya mới về mặc chị đứng ngồi không yên. “Lần sau anh đưa con về sớm…”, chị đón con bé đang ngủ gật gắt lên. “Về sớm để cho nó nhìn thấy cô hú hí với giai à”- anh ta hằn học. Chị ngỡ ngàng, đêm đó chồng cũ say rượu chửi đổng đến gần sáng. Cứ thế những ngày sau, mỗi lần thấy bóng người mới của chị đến là “nhà bên” lại vang lên đủ thứ âm thanh… cho đến một ngày, chị nhận được điện thoại của người mới. “Anh xin lỗi, chuyện tình cảm của chúng mình chắc không có kết quả…”. Tìm hỏi rõ ngọn ngành chị mới biết, chồng cũ yêu cầu anh chấm dứt chuyện tìm hiểu vì “vợ chồng tôi đang có ý định tái hợp lại”.

Lần thứ hai đón nhận tình cảm mới, chị nói hết hoàn cảnh. Người mới hứa sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, kể cả rào cản từ “gã hàng xóm” đặc biệt. Biết người mới của chị “vô sản” vì khi ly hôn đã để lại hết tài sản cho vợ cũ nuôi con, chồng cũ mỉa mai “tưởng cô tìm thằng nào hơn tôi chứ…”. Người mới cũng nhận rõ sự bất cập của cuộc sống “nhà chung nhưng tình riêng” bàn với chị chuyển ra ngoài sống nhưng chị chần chừ. Chi phí ra ngoài thuê trọ khá đắt đỏ, vả lại sợ chuyển đi rồi phần tài sản này biết đâu sẽ bị chồng cũ chiếm luôn. Mặt khác, tình cảm của đứa con đối với bố quá khăng khít nên chị không nỡ chia rẽ… Thế là họ đành chấp nhận sống như vậy vài năm để dành dụm tiền “mua lại” nốt “nhà anh”. Thống nhất là vậy nhưng khi chuyển về sống chung, chị cảm nhận rõ sự cam chịu của chồng khi sống cảnh “chung nhà” với bố con bé.

Đêm nằm nghe tiếng hàng xóm say rượu văng tục bên kia bức vách, anh thở dài rồi nói. “Anh quyết định xin đi làm dự án ở bên Lào. Sau vài năm, anh sẽ kiếm được một số tiền kha khá để mua một căn hộ trả góp giá rẻ. Anh muốn mẹ con em được sống thoải mái hơn”. Chị ngập ngừng: “Trong thời gian anh đi, em cho thuê lại nơi này rồi tìm thuê một chỗ khác bên ngoài nhé. Em sẽ sắp xếp cho nó về thăm bố thường xuyên là được”. Tìm được giải pháp, chị thấy mình nhẹ lòng. Ngày mai, chị sẽ đăng tin cho thuê nhà.

Khi trái tim “đi hoang“

Bài thuốc chữa những cơn xao lòng là hãy để mình bận rộn yêu thương, chăm chút gia đình đến mức chẳng có thời gian nghĩ vẩn vơ nữa.

Hẳn là, bất cứ ai trong đời đều có khi thấy lòng mình bỗng dưng như những con sóng run rẩy trước một ánh mắt, một bờ vai, một dáng hình không được phép nghĩ đến. Dù đã được ràng buộc trong mối quan hệ gia đình, nhưng trái tim vẫn rộn ràng, xao xuyến vì một bóng hình khác ngoài chồng ngoài vợ.

Lao xao những cơn say nắng

Những giây phút xao lòng trước một người thứ ba có thể bất chợt đến trong bất kỳ thời khắc nào, là khi chúng ta chán nản hiện tại hoặc khi đang rất háo hức với cuộc đời; là khi thấy tẻ nhạt chuyện vợ chồng hoặc khi muốn gồng mình lên chứng minh điều gì đó với người bạn đời. Nhưng tất cả những trường hợp say nắng này đều giống như chính cái tên mà nó mang: dễ đến và dễ đi.

Tôi có cô bạn thân mới chỉ kết hôn với người mình yêu được gần hai năm. Nhưng trong lần tâm sự mới nhất, cô đã kể tôi nghe về tình trạng đang bồng bềnh trên mây khi say nắng một đồng nghiệp người Hàn. Dù làm việc chung với nhau đã lâu, không tiếp xúc nhiều, nhưng bỗng một ngày, khi bâng quơ đảo mắt quanh văn phòng, hai ánh mắt chạm nhau và trái tim bạn tôi tự nhiên loạn nhịp.

Tương tự như thế, chúng ta chẳng thể hiểu được lý do vì sao mình bất ngờ rơi vào hố sâu ăm ắp xúc cảm với một người lạ. Nhưng những khi này, ta ít nhiều đều thấy cuộc đời đẹp hơn, chăm chút vẻ ngoài của mình hơn trước những lao xao, len lén, ngại ngần như thuở mười tám đôi mươi. Người ta thấy mình như đang ở trên nốt nhạc cao vút trong một giai điệu (tự lúc nào đã) trầm buồn của cuộc sống.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Cô bạn tôi, trong vài ngày đầu để trái tim “đi hoang”, đã luôn cố gắng trang điểm thật xinh, mong ngóng đi làm sớm hơn, nấn ná về muộn hơn, dù luôn giả vờ ngó lơ với sự xuất hiện của chàng đồng nghiệp khi ở công ty. Cô hờ hững trước những săn sóc của chồng hoặc không hề quan tâm, dù chồng cũng có hờ hững lại với cô. Khi ấy, cả thế giới như chỉ có hai người: cô và chàng đồng nghiệp mà thôi.

Thực tế, việc trái tim có phút ngoài vợ, ngoài chồng là điều rất dễ xảy ra và được cho phép trong phạm vi “một mảnh tình riêng ta với ta”. Nghĩa là người ta được phép sống trong cảm xúc nhất thời ấy, miễn là không để nó ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại.

Hãy bận rộn yêu thương…

Nhưng bạn cần bình tĩnh và tinh tế để nhận ra ai sẽ là người song hành cùng bạn đến cuối cuộc đời, ai là người từng mang lại cho bạn hơn trăm lần cảm giác xốn xang tương tự say nắng như thế. Tinh tế để hiểu điều quan trọng nhất trong cuộc đời của bạn là gì, liệu đó có phải là gia đình mà bạn dày công xây dựng và không muốn bất cứ thứ gì có thể làm lung lay. Bạn hãy tinh tế để đi xuyên qua vấn đề, tìm ra một hướng giải quyết thỏa đáng để không làm người bạn đời bị tổn thương, không làm hạnh phúc gia đình bị lung lay.

Cách giải quyết vấn đề trong phạm vi bài viết này chỉ muốn nói đến trường hợp người mang trái tim đi hoang vẫn thiết tha với gia đình. Còn trường hợp ngược lại, hãy đối mặt với cảm xúc theo cách mà cả trái tim lẫn lý trí cùng đồng thuận, rồi tự chịu trách nhiệm với tương lai.

Cô bạn tôi, chỉ sau vài ngày xao lòng đã lấy lại thăng bằng khi cốc đầu tự vấn mấy lần. Cô hiểu rõ một gia đình hạnh phúc luôn là giấc mơ của mình, người chồng hiện tại mới là người đã mang đến cho cô tình yêu thực sự dù đôi lần anh từng làm cô thất vọng, và một người vợ chung thủy là hình ảnh cô luôn muốn xây dựng. Nên giả như anh chàng đồng nghiệp kia cũng có tình cảm với cô đi nữa, thì điều đó cũng không thể thay đổi được giấc mơ của cô, người cô đã - đang yêu rất nhiều và là hình tượng mà cô muốn phấn đấu.

Cô về nhà sớm hơn, chăm chút tỷ mẩn từng bữa cơm, làm cho tổ ấm bừng sáng với những lọ hoa tươi được cắm khéo léo và lắng nghe chồng mình nhiều hơn. Có khi cô ý nhị mua tặng chồng một vài món quà mà anh rất thích, rủ chồng cùng đi siêu thị, đi dạo quanh khu chung cư, đi xem phim vào dịp cuối tuần và cuối cùng, cô đề nghị cùng chồng có thêm một thiên thần nhỏ.

Bài thuốc chữa những cơn xao lòng là hãy để mình bận rộn yêu thương, chăm chút gia đình đến mức chẳng có thời gian nghĩ vẩn vơ nữa. Cũng dễ hiểu thôi, bởi những cơn say nắng sẽ đến chẳng ai hay, và cũng lặng lẽ qua đi nhanh chóng đến khó ngờ.

Tin mới