Thay đổi thái độ - thay đổi cuộc sống

Nếu muốn cuộc sống luôn tròn trịa, sao không tự mình tròn trịa từ trong Tâm?

Thay đổi thái độ - thay đổi cuộc sống
Phụ nữ là một nửa của thế giới, phụ nữ làm đẹp cho mình cũng là tô điểm cho cuộc đời thêm đẹp. Thế nên, người phụ nữ cần sống vui vẻ, hòa thuận từ trong gia đình ra đến xã hội, để cái Tâm được an lạc, thì tự khắc họ sẽ đẹp từ trong ra ngoài.
Nếu muốn cuộc sống luôn tròn trịa, sao không tự mình tròn trịa từ trong Tâm?
“Thân em vừa trắng lại vừa tròn
Ba chìm bảy nổi với nước non
Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn
Mà em vẫn giữ tấm lòng son”
Xin được mượn bài thơ vịnh “Bánh trôi nước” của nữ sĩ Hồ Xuân Hương, để ca ngợi vẻ đẹp hình thức tự nhiên bên ngoài tấm lòng son sắt nhân hậu của phụ nữ Việt Nam từ xưa đến nay.
Cũng xin được mượn nghĩa đen của bốn câu thơ này để bày tỏ lòng xót thương đến với thân phận chị Lê Thị Thanh Huyền, nạn nhân của vụ việc bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ thất bại và ném xác bệnh nhân xuống sông Hồng.
“Thân em vừa trắng lại vừa tròn
Ba chìm bảy nổi với nước non”
Vẻ đẹp của chị Huyền cũng như bao phụ nữ Việt Nam khác, đặc biệt vẻ đẹp ấy luôn được nhân đôi trong mắt người thân của chị, vì người thân hiểu được tâm tình của chị khi đi làm đẹp vì mong họ tự hào về mình; suy cho cùng, làm đẹp tự tôn trọng chính mình, tôn trọng mình là tôn trọng mọi người. Thế nhưng nguyện vọng tốt đẹp ấy đã bị vùi dập dưới tay nghề của một bác sĩ thiếu sót cả về kỹ năng và y đức, để giờ đây thân xác của chị phải chịu cảnh “ ba chìm bảy nổi với nước non” trong nhiều ngày.
Thiết nghĩ, giờ đây, bác sĩ vô lương tâm kia có bị trách mắng bao nhiêu, cũng không làm vơi đi nỗi đau thương của người thân về sự ra đi tức tưởi của chị. Sự vô lương tâm đó từ đầu đến cuối vụ việc đều do vô minh dẫn dắt; rồi đây bác sĩ Nguyễn Mạnh Tường phải chịu quả báo nhãn tiền là đối mặt với pháp luật. Nhân quả luôn công bằng.
Thật đáng tiếc, những con người vô minh như vậy trên xã hội này còn rất nhiều. Như nhà thơ Lưu Quang Vũ đã từng viết :
“Nếu muốn cuộc đời luôn tròn trịa
Sao không tự mình tròn trịa từ trong tâm”
Thật vậy, con người chỉ có thể thay đổi chính suy nghĩ và hành động của bản thân, mới có thể thay đổi cuộc sống của mình. Chúng ta khó có thể bắt con người thay đổi bản tính, càng không thể bắt người khác theo ý mình, vì họ không thuộc quyền sở hữu & chi phối của ta.
Cũng vậy, thân thể con người vốn bao gồm bốn yếu tố đất (xương, thịt, nội tạng), nước (máu), gió (hơi thở), lửa (nhiệt độ), chúng hợp về lại tan, bốn yếu tố đó tách riêng chẳng có yếu tố nào mang tên “ Ta”; vì thế nó không phải của ta, nên thân ta sẽ không trẻ đẹp và khỏe mạnh mãi và sống mãi như ý muốn được. Vậy nên, thế đó :
“Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn
Mà em vẫn giữ tấm lòng son”
Con người không thể làm chủ thân xác của mình, vì thân ấy rắn nát, đẹp xấu thế nào là do tạo hóa làm nên “đất, nước, gió, lửa” hợp nên mà thành, nhưng thứ duy nhất ta có thể làm chủ dễ dàng hơn, đó là tâm ý mình.
Tâm ý mình cần biết buông bỏ những khoản chăm sóc không quá cần thiết đối với thân xác này, vì nó vốn không thuộc về mình, vậy nên ngay cả bản thân mình còn không giữ cho thân xác mình thoát khỏi quy luật tạo hóa “ lão, bệnh, tử”; vậy thì người khác cũng không thể.
Tâm ý chúng ta cũng cần tự tin hơn, vì bên trong mỗi con người đều có một viên ngọc quý – đó là tâm hồn luôn hướng về Chân, Thiện, Mỹ, cũng giống như chiếc bánh trôi dù rắn hay nát vì tay kẻ nặn, nhưng vẫn luôn có phần nhân đường ngọt ngào vẫn nguyên vẹn. Chính cái Tâm – cái nhân bên trong vỏ bọc mới quan trọng.
Vì đức Phật dạy “Tướng do Tâm sinh”, và “ Nhất minh tinh sinh lục hòa hợp” (Kinh Lăng Nghiêm): Có nghĩa là ánh hào quang từ một cái Tâm trong sáng hiền thiện có thể toát ra từ sáu cửa sổ giác quan con người, làm vẻ ngoài luôn tươi sáng, hài hòa, vì cả sáu giác quan đều đồng hướng thiện; thật vậy, khi thân ta biết làm việc tốt giúp đỡ người khác, thân ta đẹp, mắt ta luôn nhìn nhận đúng đắn và nhìn vào điểm tốt của người khác, mắt ta đẹp, ý nghĩ trong sáng thiện lành ảnh hưởng đến ánh mắt nụ cười trở nên thánh thiện. Cái đẹp chỉ giản dị vậy thôi mà đẹp mãi.
Vậy đấy, phụ nữ là một nửa của thế giới, phụ nữ làm đẹp cho mình cũng là tô điểm cho cuộc đời thêm đẹp. Thế nên, người phụ nữ cần sống vui vẻ, hòa thuận từ trong gia đình ra đến xã hội, để cái Tâm được an lạc, thì tự khắc họ sẽ đẹp từ trong ra ngoài; khi đó mọi sự trang điểm chỉ là phần phụ trang trí cho vẻ ngoài được như ý thích của bản thân vậy.

Ai làm cho ta khổ?

Không thấy được duyên sinh, vô ngã, nên sinh khởi các phiền não dẫn đến những tạo tác mê lầm.

Ai làm cho ta khổ?
Khi khổ, người ta thường đổ lỗi cho các nhân tố bên ngoài, đổ lỗi cho hoàn cảnh: tại người này làm cho tôi khổ, tại người kia làm cho tôi khổ, tại hoàn cảnh gia đình, hoàn cảnh xã hội v.v... Thế nhưng tại sao có người sống trong hoàn cảnh tốt mà tâm vẫn khổ, có người sống trong hoàn cảnh xấu mà tâm vẫn an vui? Cùng một hoàn cảnh giống nhau mà người vui ít khổ nhiều, ngược lại người khổ nhiều vui ít. Từ ngàn xưa cho đến nay, con người luôn tìm cách tác động vào thế giới, thay đổi hoàn cảnh, nhưng chưa ai hoàn toàn hạnh phúc, hoàn toàn mãn nguyện trên cuộc đời này.
 

Đức Phật dạy, vì vô minh, phiền não mà con người phải khổ. Do không sáng suốt, nhận thức sai lầm, không đúng sự thật về các pháp, bản chất các sự vật hiện tượng trong đời sống, không hiểu duyên sinh nhân quả, từ đó sinh khởi các phiền não tham, sân, si, mạn, nghi, tà kiến…, dẫn đến khổ đau.

Câu chuyện cười dân gian sau đây rất đáng cho ta suy gẫm: “Có một ông nhà giàu đi ăn giỗ. Sau khi ăn uống no say, thấy bánh ít nhà đám ngon quá, ông muốn mang về nhà ăn nữa, nhưng sợ bị gia chủ cho là mình tham ăn. Ông bèn lấy mấy cái bánh đưa cho người hầu rồi nháy mắt ra hiệu, ý bảo người hầu bỏ vào giỏ mang về cho ông. Người hầu không hiểu ý, cứ ngỡ là ông cho mình bèn ăn hết sạch.

Trên đường về nhà, ông nhà giàu đi trước, người hầu lẽo đẽo theo sau. Ông nhà giàu gõ đầu người hầu mắng:

- Tao đâu phải là tù binh mà mày đi sau áp giải.

Người hầu nghe chủ quở bèn tiến lên đi song song với ông. Ông lại quát:

- Tao với mày là bạn bè ngang vai ngang vế hay sao mà mày đi ngang hàng với tao?

Người đầy tớ sợ quá bèn đi vụt tới trước. Ông nhà giàu lại đá vào mông cậu ta và mắng:

- Mày là cha tao hay sao mà đi trước mặt tao?

Người hầu bối rối chẳng biết phải đi làm sao cho đúng, bèn vòng tay thưa:

- Xin ông dạy con phải đi như thế nào ạ?

Lúc này lửa sân trong ông nhà giàu cháy bùng lên:

- Bánh của tao đâu?”.

Ông nhà giàu có thái độ cư xử như thế là do người hầu đi không đúng phép hay do người hầu ăn bánh của ông? Ai cũng thấy rõ, ông nhà giàu tham lam rồi sinh ra sân si nên mới có hành vi như thế.

Câu chuyện vui nhưng rất đáng suy gẫm. Đôi khi mình không thấy được nguồn gốc của những phiền não khổ đau trong tâm mình (giận hờn, bất mãn, oán hận, lo lắng, buồn phiền…). Mình cứ đổ lỗi cho người này người kia, đổ lỗi cho điều này điều nọ, ít khi mình nhìn thấy trách nhiệm của mình. Vì tham, sân, si, vì lòng tự tôn hoặc tự ti, tự ái, vì lòng ích kỷ v.v... mà mình có thái độ, cách hành xử, có lối sống không hay không đẹp, hoặc tự mình làm mình khổ, nhưng mình lại không thấy điều đó.

Nếu mình nhìn sự vật, sự việc, hay nhìn người khác với cái tâm kỳ thị, ganh ghét, đố kỵ, với cái tâm đầy thành kiến, giận hờn thì mình không thấy được sự thật, không biết rõ, hiểu rõ những gì mình đang thấy, đang nghe, đang tiếp xúc. Nếu nhìn người khác với cái tâm vẩn đục phiền não cấu uế như thế, thì mình thấy ai cũng xấu xa, đáng ghét cả, thấy ai cũng lầm lỗi, ai cũng ngu dốt dù thực tế họ rất dễ thương, họ có nhiều điểm đáng yêu đáng quý, họ có nhiều điều hay đáng cho mình học hỏi. Nếu nhìn người khác với cái tâm tham sắc (thấy người ta đẹp nên mình mê), tham tài (thấy người ta giàu nên mình thích), với cái tâm vị kỷ vị thân (vì là bà con quyến thuộc, vì là bạn bè với mình nên mình thương, mình quý trọng), thì mình sẽ không thấy được cái xấu, cái dở của họ.

Do không thấy rõ bản chất của con người, sự vật, sự việc mà mình có những suy nghĩ, hành động sai lầm. Vì không biết rõ con người mình, không biết rõ cái tâm của mình nên có những suy nghĩ và hành động sai lầm, gây ra nỗi khổ cho mình và người khác.

Có nhiều người than vì nghèo nên khổ, nhưng khi có cơ hội vươn lên (nhờ sự giúp đỡ của người khác) trở nên giàu có khá giả, họ cũng chẳng có niềm vui và hạnh phúc, thậm chí họ còn khổ hơn. Do ông trời chăng? Do thần linh chăng? Do định mệnh chăng? Tất cả đều không phải.

Do không hiểu tâm mình, không thấy nguồn gốc cái khổ của mình nên người ta đổ thừa cho người khác, đổ thừa cho thần linh, đổ thừa cho số phận, định mệnh. Khi còn những tập khí (thói quen, nghiệp) như ham vui, lười biếng, thích hưởng thụ, cờ bạc rượu chè, hút xách, sắc dục, thì dù đi đến đâu họ vẫn nghèo vẫn khổ; chẳng chóng thì chầy cũng rơi vào chỗ bế tắc, phá sản. Khi ấy, để “chạy tội”, tự bào chữa, biện hộ, hoặc do không hiểu mà họ cho rằng tại ông trời, tại thần linh, tại năm tuổi, vận hạn, tại gặp thời vận không may, tại cái này cái nọ…

Ở các nước có nền văn minh tân tiến, kinh tế, văn hóa, pháp luật, đời sống xã hội phát triển nhưng vẫn có chiến tranh, bạo động, trộm cướp, mại dâm, lừa đảo, tham ô, tham nhũng. Bởi vì còn nhận thức sai lầm về bản chất con người và thế giới (không thấy duyên sinh vô ngã), bởi vì còn vô minh, phiền não (tham, sân, si…) thì vẫn còn những hiện tượng tiêu cực, con người không có sự bình an và hạnh phúc trọn vẹn.

Thế giới ngày nay phát triển, tiến bộ, so với thời xa xưa như trời với vực, có nhiều thành tựu mà trước đây không ai tưởng tượng ra, tuy nhiên thái bình, an lạc của nhân loại vẫn chỉ là mơ ước, con người vẫn phải đối mặt với nhiều hiểm họa: bạo động, khủng bố, chiến tranh, nguy cơ bị hủy diệt toàn cầu do vũ khí nguyên tử hạt nhân, thiên tai do môi trường bị tàn phá v.v…

Tóm lại, do vô minh, phiền não mà con người khổ chứ không phải do những điều kiện, hoàn cảnh bên ngoài. Vô minh phiền não chính là cái gốc, cội nguồn của muôn sự khổ. Nếu tâm thanh tịnh, sáng suốt, không còn vô minh, phiền não, có chánh tri kiến, trí tuệ (thấy biết đúng sự thật), tâm không điên đảo mộng tưởng thì khổ đau vắng bóng và an lạc hạnh phúc có mặt.

Có người thắc mắc, dường như Đức Phật không thực tế lắm. Rõ ràng là do người này người kia, do việc này việc nọ làm mình khổ; do gia đình, do tổ chức, do đoàn thể, do xã hội làm mình khổ v.v… Sao lại quy trách nhiệm về mình, cho rằng vì mình có phiền não tham, sân, si… nên mới khổ; nhận thức như thế e rằng mơ hồ, không xác thực. Tuy nhiên ít ai đặt câu hỏi cho mình: Tại sao mọi người ai ai cũng có những nỗi khổ riêng và những nỗi khổ chung do ảnh hưởng cộng đồng, xã hội? Tại sao mình lại sinh trong gia đình này mà không phải là một gia đình khác? Tại sao mình thương người này, ghét người nọ, không thích người kia? Tại sao mình có thiện cảm với người nào đó ở ngay lần gặp gỡ đầu tiên trong khi chẳng có cảm tình với người hàng ngày gặp mặt? Tại sao người này cứ theo làm khổ người kia như đòi một món nợ đã cho vay từ kiếp nào? Có khả năng thoát khỏi hoàn cảnh khổ, nhưng tại sao có người vẫn cam tâm chấp nhận chịu đựng? Ân, oán, tình, thù cứ xoay vần và đôi khi như có sự an bài sắp đặt. Tại sao con người cứ lẩn quẩn mãi trong vòng khổ, vui mà không ra thoát được? Tại sao và tại sao? Có trăm ngàn câu hỏi tại sao mà con người không thể giải đáp nếu không hiểu lý duyên sinh-nhân quả.

Đức Phật đã thấy rõ nhân quả mà con người đã tạo và thọ lãnh từ vô thủy kiếp cho đến nay trùng trùng lớp lớp, chằng chịt và xuyên suốt trong ba thời quá khứ, hiện tại, vị lai chứ không phải chỉ trong một đời này. Nhân đưa đến quả, quả lại làm nhân, vừa là nhân của cái này lại vừa làm duyên cho cái khác, vô số nhân, duyên, quả hình thành nên đời sống con người và thế giới.

Vì vô minh, không thấy được duyên sinh nhân quả, không thấy vạn pháp vô ngã nên sinh khởi các phiền não, tham ái, chấp thủ; thân, khẩu, ý hành động sai lầm, điên đảo. Không thấy được duyên sinh, vô ngã nên thấy thật có ta, có người, thật có những thứ sở hữu của ta, của người, thật có các sự vật, hiện tượng (trong khi thực chất tất cả chỉ là do nhân duyên sinh khởi, không đối tượng nào có thật thể và thường hằng bất biến, mỗi sự vật hiện tượng đều do muôn ngàn sự vật hiện tượng khác cấu thành, luôn ở trong tình trạng biến đổi), từ đó sinh khởi các phiền não dẫn đến những tạo tác mê lầm, rơi vào mạng lưới nhân quả trùng trùng lớp lớp.

Nếu không thấy được bản chất của hiện tượng vạn hữu, không hiểu được quy luật của đời sống, tức là không có nhận thức đúng thì không thể nào có được những tư duy, hành động tích cực mang lại an lạc hạnh phúc cho mình và mọi người, không thể nào xây dựng, cải thiện thế giới ngày một tiến bộ hơn.

Khi hiểu được bản chất và những quy luật của đời sống, khi có sự rèn luyện tâm lý, ý chí, sự tu tập tâm thì con người sẽ bớt khổ hơn. Mục đích của đạo Phật là chuyển hóa những phiền não khổ đau và có được an lạc hạnh phúc ngay trên cuộc đời này. Dù sống trong cõi đời ngũ trược, đời sống đầy những khó khăn nhưng tâm vẫn bình an và hạnh phúc là mục đích phấn đấu của người tu học Phật.

Chuyển hóa tự ti

Hãy sám hối những ác nghiệp cống cao ngã mạn, khinh khi xem thường người khác.

Chuyển hóa tự ti
HỎI: Tôi đã tốt nghiệp đại học và hiện đang đi tìm việc làm nhưng thường hay tự ti về chính mình (hay e ngại, sợ sệt, thiếu tự tin về ngoại hình, tích cách, ăn nói…) nên không dám đi xin việc nhiều nơi. Vừa rồi tôi đọc được một lời dạy của Đức Phật như sau: “Đáng thương lớn nhất của đời người là tự ti”. Tôi muốn quý Báo giải thích rõ hơn ý nghĩa lời dạy này đồng thời giúp tôi vượt qua được căn bệnh tự ti của chính mình.

Chùm ảnh: Thanh thoát cửa thiền

Chùa Nengren thuộc thành phố Cửu Long, phía Đông của Trung Quốc.

Chùm ảnh: Thanh thoát cửa thiền
Với lịch sử 1.500 năm hiện diện, Nengren là chùa linh thiêng và thân thuộc với người dân bản xứ cũng như du khách.
 

Với lịch sử 1.500 năm hiện diện, Nengren là chùa linh thiêng và thân thuộc với người dân bản xứ cũng như du khách.

Đọc nhiều nhất

Chữ Vạn trên tượng Phật ẩn chứa bí mật linh thiêng nào?

Chữ Vạn trên tượng Phật ẩn chứa bí mật linh thiêng nào?

(Kiến Thức) - Trên ngực các pho tượng Phật, người ta thường nhìn thấy biểu tượng hình chữ Vạn hay còn gọi Swastika. Theo các chuyên gia, chữ Vạn là một trong ba mươi hai tướng tốt của Phật. Một số tài liệu khác cho rằng, hình chữ Vạn tượng trưng cho sự giác ngộ vẹn toàn của Phật...

Tin mới

ZenZ thiền - Sống khỏe sống vui!

ZenZ thiền - Sống khỏe sống vui!

"ZenZ - Thiền cho giới trẻ" do nhóm sinh viên Học viện Ngoại giao phối hợp với Trung tâm Dưỡng sinh Thiền Việt tổ chức là một dự án phi lợi nhuận nhằm lan tỏa sâu rộng hơn những lợi ích của thiền định tới sinh viên và giới trẻ.
4 dấu hiệu cho thấy gia đình đang có phúc lớn

4 dấu hiệu cho thấy gia đình đang có phúc lớn

Cuộc sống gia đình khó tránh khỏi những sai lầm. Nếu đã là quá khứ thì đừng lôi ra để nói, có thế thì càng mâu thuẫn mà thôi. Nếu có mâu thuẫn thì nên giải quyết ngay, nói rõ luôn chứ đừng âm ỉ cháy mãi trong lòng.
Nét đặc biệt của Di tích Quốc gia chùa Tây Phương

Nét đặc biệt của Di tích Quốc gia chùa Tây Phương

Phó Thủ tướng Trần Hồng Hà vừa ký Quyết định số 190/QĐ-TTg phê duyệt Nhiệm vụ lập Quy hoạch bảo quản, tu bổ, phục hồi Di tích Quốc gia Đặc biệt chùa Tây Phương. Cùng điểm qua giá trị “đặc biệt” của ngôi chùa này.