Đi tìm sự thật về "ma gà" thích con gái đẹp

Đến bây giờ, chưa ai hình dung ra hình dáng “ma gà” thế nào, nhưng người vùng cao cho rằng nó chỉ thích con gái đẹp.

"Ma gà” một thời trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng đối với người vùng cao, không biết bao nhiêu “đóa hoa rừng” mất mạng oan uổng.
Chân dung “ma gà”
Cách thành phố Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắk Lắk 70 km, xã Ea Tam, huyện K’rông Năng, tỉnh Đắc Lắc nằm lọt thỏm dưới những cánh rừng. Trên đường vào buôn, ông Nguyễn Đại Hà (51 tuổi, nguyên chủ tịch xã Ea Tam) bảo rằng: “Không biết ma này bắt nguồn từ đâu, nhưng người ta bảo nó vận vào người, đặc biệt là người Tày sinh sống ở các tỉnh Tây Nguyên. Nghiệt nỗi “ma gà” chỉ ám vào các cô gái đẹp được xem là bị trời đày, là “bông hoa khuyết” của núi rừng”.
Di tim su that ve ma ga thich con gai dep
Đường vào trung tâm xã Ea Tam. 
Người Tày cho rằng, “ma gà” cũng có truyền thống. Nhà nào đã bị “ma gà” ám thì sẽ như một lời nguyền truyền kiếp, thế hệ sau sẽ có thêm một “ma gà” nữa. Tập tục này khiến đồng bào vùng cao điêu đứng, khốn khổ biết bao năm qua. Mà ác nỗi, chẳng ai biết hình thù cái con “ma gà” kia ra sao.
Nếu một cô gái Tày bâng quơ khen con vật, cây cỏ… xinh xắn, đáng yêu mà hôm sau, loài vật hay cái cây đó lăn đùng ra chết là cô gái đó được xem bị “ma gà” nhập. Người ta bảo bị “ma gà” nhập thì thường ở nách nổi lên một cục hạch lớn. Khi bóp vào cục hạch này, người bị nhập sẽ kêu lên bằng…tiếng gà. Thời gian này nếu không tìm được vị thầy mo cao tay ấn về khắc chế thì “nạn nhân” sẽ bị tâm thần, nhẹ thì bỏ nhà bỏ xứ đi mất, nặng thì chết trong đau đớn, khổ sở.
Đến giờ, người dân xã Ea Tam vẫn còn bàn tán về con “ma gà” hoành hành gần 10 năm trước, khiến hàng trăm người Tày ở đây mất ăn mất ngủ. Hoa (20 tuổi) người miền xuôi lên tìm việc. Một ngày kia, Hoa khen bâng quơ con trâu của một người đi qua, hôm sau, con vật bỗng lăn đùng ra chết, còn Hoa thì đổ bệnh.
Hay tin, người mẹ ở miền xuôi lên chăm sóc con, nghĩ con mình ở vùng cao lâu ngày nên bị ai đó yểm bùa nên mời thầy mo đến cúng. Thầy mo cúng không biết bao nhiêu là gà rồi phán Hoa bị “ma gà” nhập. Từ lời phán này, thầy mo yêu cầu gia đình phải trục con “ma gà” ra khỏi cơ thể Hoa.
Nửa đêm hôm đó, khi Hoa đang ngủ, thầy mo cùng một số học trò của mình bước vào phòng vẽ bùa, phun rượu, rung lục lạc… Mỗi người trên tay một cây roi mây, nhắm người Hoa mà vụt lấy vụt để. Quá đau, Hoa gào thét và tìm cách chạy ra khỏi nhà.
Còn đám người phía sau, ai nấy như lên đồng, đuổi đánh cho bằng được con “ma gà”. Trục ma đâu không thấy, chỉ thấy Hoa té ngã bất tỉnh. Hay tin, cán bộ xã, hội phụ nữ đến đưa nạn nhân đến bệnh viện cấp cứu. Tại đây các bác sĩ chẩn đoán bệnh nhân do bị căng thẳng nên xuất hiện các bệnh lí về thần kinh.
Cái chết của hoa khôi người Tày
Gần 40 năm an cư lạc nghiệp nơi đất khách, ông Hà Dân (56 tuổi) cho biết đã chứng kiến vô số chuyện đau lòng về cơn ác mộng “ma gà” nhập vào những cô gái ở độ tuổi xuân thì, gây ra không biết bao cái chết oan ức. Ông Dân nhớ lại, vào những thập niên 80 của thế kỷ trước, buôn này bị “ma gà” hoành hành rất dữ.
Ông còn nhớ như in một buổi lễ trục “ma gà” vào khoảng năm 1982 mà ông tận mắt chứng kiến. Đó là Nông Hinh (18 tuổi), cô gái đẹp nhất nhì ở xã Ea Tam lúc bấy giờ bị cộng đồng cho là đã bị “ma gà” nhập, bởi thời gian đó cô hay ăn nói lung tung và ở hai bên nách có hai cục thịt trồi lên. Sợ hãi, gia đình nhờ thầy mo đến trục con “ma gà”.
Sau khi xem qua bệnh tình, thầy mo yêu cầu người nhà lấy hồng hoàng và thần sa (cát đỏ giống như thiên thạch nghiền nát) để kẹp vào hai bên nách của Hinh. Kẹp cả tuần mà không hết, hai nách của nạn nhân sưng tấy lên thì thầy mo trị bằng cách “lên đô” nặng hơn, lấy diêm sinh thầy tự bào chế tiếp tục kẹp vào nách nhưng Hinh vẫn không hết bệnh.
Thế là ông thầy mo cùng người nhà đè nạn nhân xuống đất, rồi cả chục người, trai gái lớn bé, họ hàng nội ngoại thi nhau trét phân gà và tiểu lên người cô. Ông thầy mo dùng một bó nhang to đùng, khấn vái, quơ qua quơ lại khắp nhà ngoài sân.
Sau đó, dùng từng cây nhang cháy đỏ rực, chích vào hai cục hạch ở nách cô Hinh. Thấy con “ma gà” đau đớn giãy giụa, gào thét, cả đám người càng bị kích động, lên đến cao trào thì họ thay nhau dùng roi đánh khắp thân thể cô. Cô chết đi sống lại mấy lần. Đến ngày thứ ba thì cô qua đời.
Ông Dân cho biết, lệ tục “ma gà” của người Tày tại Ea Tam gần như không còn phổ biến nữa. Bởi cũng nhờ sự quan tâm, tuyên truyền, giải thích của các cán bộ xã, huyện về những hủ tục lạc hậu, ấu trĩ nên bà con người Tày khi thấy người nhà có biểu hiện không ổn về thần kinh và sức khỏe, họ đã biết đưa người nhà xuống bệnh viện huyện, tỉnh tìm cách chữa trị.
Một vài thầy mo cũng đã bị luật pháp trừng trị vì kiểu trục “ma gà” phản khoa học khiến nhiều nạn nhân tử vong. Nhưng theo ông Dân, ở một số nơi, thầy mo vẫn còn lén lút trục “ma gà”. Vẫn có người tin vào lời đồn thổi nên thầy mo vẫn còn đất sống.
Còn riêng bài chú trục con “ma gà”, thì chỉ có các thầy mo biết. Bởi khi làm lễ trục “ma gà”, thầy mo chỉ đọc lí nhí trong miệng hoặc hô to, liến thoắng bằng… “tiếng gà”, nên không ai có thể hiểu được.
Ẩn số… chú trục ma?
Nói về câu thần chú trục “ma gà”, ông Đại Hà cười nói, ngày trước ông từng chứng kiến một buổi trục “ma gà” của ông thầy mo ở tỉnh Lâm Đồng. Ông đã thu lại một đoạn băng rất dài về bài chú trục “ma gà” của ông thầy mo này.
Mặc dù bản thân ông Hà là một trong những người tìm hiểu, nghiên cứu về ngôn ngữ, văn hóa, đời sống... của đồng bào ở Tây Nguyên gần 20 năm qua nhưng ông cũng chẳng hiểu đó là ngôn ngữ gì. Sau đó, ông tìm đến những dịch giả tiếng dân tộc thiểu số nhưng sau khi nghe đi nghe lại đoạn ghi âm ấy, họ cũng thốt lên…“biết chết liền”.
“Có thể đó là loại văn khấn cổ xưa chỉ được các thầy mo truyền đời, thế hệ trước truyền cho thế hệ sau chứ không được thể hiện trên các văn bản. Đó cũng có thể là thổ ngữ xưa của tộc người Tày, nhưng theo thời gian bị mai một. Có lẽ chỉ các vị thầy mo, thầy cúng mới hiểu nghĩa của các đoạn văn khấn tế kia”, ông Hà nói.
Ma gà có phải là loài ma quỷ có thật chuyên hại người, hay chỉ là loài ác ma tồn tại trong tâm khảm những người tin nó, điều này đến nay vẫn là dấu hỏi lớn với không ít người dân ở Ea Tam.
Nhưng theo vị cựu chủ tịch xã, ma gà kỳ thực là con ma tưởng tượng, chỉ tồn tại trong tâm trí của những người yếu bóng vía. Điều này gợi cho chúng tôi nhớ đến tâm tình của ông Năm Nổi về bóng ma Chạ.
Ông Năm Nổi năm nay đã ngoài 80 tuổi, từng là thủ lĩnh tinh thần của tộc người Chơro ở xã Phú Lý (huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai) trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ.
Theo ông Năm, người Chơro từng rất sợ hãi ma Chạ, loài ác ma được ví như ó ma lai chuyên hại người Tây Nguyên ở những thập kỷ trước. Nhưng khi làn sóng mới về các buôn làng, đồng bào mới rõ đó chỉ là bóng ma của một thời mông muội.
>>> Mời quý độc giả xem video Hiện tượng ma quỷ phá phách (nguồn Youtube):

Video

Kỳ lạ làng "người rừng" bôi phân trâu khắp người ở Tây Nguyên

Trước khi nhảy xuống suối tắm, mình phải múc bùn dưới ruộng lúa, phân trâu đổ vào ổ con trâu thường nằm để tắm, bôi lên người.

Tắm bùn đuổi ma rừng

Tuyệt kĩ đánh thắng quân thù của chiến binh Tây Nguyên

Chỉ với chiếc nỏ gỗ thô sơ, những chiến binh Tây Nguyên gây nên nỗi khiếp đảm cho kè thù.

Từ bao đời nay, chiếc nỏ gỗ như một vật dụng thân thuộc, gần gũi theo người Ca Dong lên núi, băng rừng săn bắn chim muông. Trong những năm tháng bom, đạn rực lửa, những chiến binh Tây Nguyên với cây nỏ trong tay thoắt ẩn, thoắt hiện khiến kẻ thù bao phen khiếp vía kinh hồn. Đối với đồng bào người Ca Dong (xã Ngọc Tem, huyện Kon Plong, tỉnh Kon Tum), chiếc nỏ gỗ như “vị thần” hộ mệnh luôn kề vai sát cánh bảo vệ họ nơi đại ngàn.
Dù đã già nhưng ông A. Lược vẫn đam mê làm nỏ.
 Dù đã già nhưng ông A. Lược vẫn đam mê làm nỏ.
Men theo con đường đất đỏ uốn mình quanh sườn đồi chúng tôi tìm gặp già A. Lược (82 tuổi, ở thôn Điek Not) - pho sử sống của làng. Già A. Lược ngồi trầm ngâm trong góc nhà, đôi chân yếu ớt, mắt đã mờ run lên theo hồi gió thổi bần bận vì lạnh. Tuy nhiên, khi chúng tôi nhắc đến chiếc nỏ gỗ huyền thoại đôi mắt già bỗng sáng rực, tinh anh lạ thường. Già nhổm dậy, lom khom, đôi tay run rẩy với lấy chiếc nỏ treo ở góc nhà. Khẽ đưa tay vuốt nhẹ kỉ vật, già trầm ngâm nhớ về kí ức một thời chiến tranh đau thương, mất mát. Già kể: “Ngày trước, kẻ thù tràn đến Tây Nguyên với vũ khí hủy diệt hung hãn đốt làng, giết người không ghê tay. Để chống chọi với kẻ thù xâm lăng các bậc tiền bối người Ca Dong chế ra chiếc nỏ gỗ đứng lên giữ đất, giữ làng. Để hạ gục được những tên địch to lớn, người Ca Dong đã lấy thứ chất độc từ lá ngón tẩm vào đầu mũi tên một phát hạ gục kẻ thù. Ngày đó, cái nỏ quý lắm, không chỉ diệt giặc chiếc nỏ còn giúp bà con mình không bị đói, xua đuổi thú dữ. Chính vì vậy, bao đời nay người Ca Dong làng mình coi chiếc nỏ như vị thần hộ mệnh thể hiện sự thị uy, sức mạnh và lòng dũng cảm bất khuất của người Ca Dong”.
Ông A Đa duy người dân trì nghề làm nỏ hơn 20 năm nay.
 Ông A Đa duy người dân trì nghề làm nỏ hơn 20 năm nay.
May mắn chúng tôi được tiếp cận với anh A. Mươi (47 tuổi ở thôn Điek Kua), một xạ thủ cao tay “bách phát bách trúng” và là “bậc thầy” cao tay chế nỏ. Trong căn chòi nhỏ lợp bằng tán lá nằm giữa rừng, đứng từ xa chúng tôi nghe thấy những tiếng đục đẽo lách cách vang vọng. Dưới tán cây cổ thụ Anh A. Mươi cặm cụi để hoàn chỉnh một cây nỏ chuẩn bị chuyến đi săn dài ngày: “Đối với người Ca Dong, ngoài cái rựa, cái cuốc thì nỏ như một vậy dụng không thể thiếu trong cuộc sống hằng ngày. Chiếc nỏ vừa để phòng vệ, vừa giúp mình bắn những con thú, con vật phá hoại mùa màng và cải thiện đời sống. Chính vì vậy, từ bao đời nay, chiếc nỏ ăn sâu vào tiềm thức của người dân. Do đó, đối với người Ca Dong nhà nào cũng có từ 1-2 chiếc nỏ và hầu như đàn ông, thanh niên trong làng, trong xã ai cũng sử dụng nỏ rất thành thạo”.
Anh A. Mươi và con trai A. Phăng đang dùng nỏ bắn chuột phá hoại mùa màng.
Anh A. Mươi và con trai A. Phăng đang dùng nỏ bắn chuột phá hoại mùa màng. 
A. Mươi tâm sự: “Để làm được chiếc nỏ đạt chuẩn là điều không hề đơn giản. Để làm được chiếc nỏ tốt ngắm đâu trúng đó, đòi hỏi ở người thợ sự khéo léo, tỉ mỉ qua nhiều công đoạn: làm cánh nỏ, thân nỏ, dây nỏ và cung tên. Cái khó nằm ngay công đoạn đầu tiên tìm nguyên liệu. Thân nỏ phải lấy từ cây gỗ lâu năm nằm tận rừng trong rừng sâu 2- 3 ngày đường. Sau khi tìm được nguyên liệu đem về hơ nóng uốn tạo hình theo yêu cầu. Nếu người thợ không chuyên dễ mắc thiếu sót khiến khung uốn bị gãy, hoặc bắn sẽ không chính xác. Một điều bất di bất dịch cánh nỏ phải chọn loại cây Long Rỡi. “Cây Long Rỡi chắc, bền, dẻo… đàn hồi tốt, dễ dàng uốn cong. Khi bắn nỏ mình dùng lực mạnh, nếu cây khác sau vài lần sử dụng, phơi sương, gió rừng nhanh hỏng”, anh A. Mươi giải thích. “Thông thường cánh nỏ có sải khoảng 1,2m nhưng tùy theo yêu cầu của người dùng có thể làm những cánh nỏ có sải lên đến 1,4m hoặc hơn. Đặc biệt, hai bên cánh nỏ phải được đẽo thật đều, có độ nặng bằng nhau và nằm cân đối so với thân nỏ thì mới chuẩn. Cách làm phổ biến của người thợ thường dùng mực làm dấu khi căng dây ra mà dấu mực ở chính giữa thân nỏ chứng tỏ cánh nỏ đã cân bằng. Sau khi công đoạn làm thân và cánh nỏ hoàn thành người thợ tiếp tục công đoạn vào rừng hái dây mây già để làm dây nỏ. Dây mây lấy về được ngâm vào nước để tạo độ dẻo sau đó vót cho thật nhẵn, hai đầu chẻ ra, bện dây vào nhau như bện tóc đuôi sam, rồi cột chắc vào cánh nỏ”, anh Mươi cho biết thêm. Trong mỗi gia đình người Ca Dong lúc nào cũng có từ 5-10 dây nỏ để phòng, nếu dây này mòn sẽ có dây khác thay thế ngay. Mũi tên được làm từ cây lồ ô, chúng có độ đàn hồi cao, mềm dẻo nhất định. Sau khi vuốt được những mũi tên nhọn, người dân lại ra bìa rừng cắt lá dứa dại về phơi khô, khi dùng đem ép phẳng, cắt vát hình thoi rồi lấy mũi dao tách nhẹ một khe gần cuối thân mũi tên, lựa đưa mảnh lá vào cho cân đối. Các mũi tên vót xong phải thẳng nhẵn, cân đối và đồng đều về kích thước cùng trọng lượng của tên. Trong suốt quá trình làm nỏ đòi hỏi người thợ cần phải có sự kiên nhẫn, chịu khó và khéo léo trong các khâu”, anh Mươi cho biết thêm. Lưu giữ nét đẹp truyền thống của người Tây Nguyên Liên quan đến văn hóa truyền thống làm nỏ gỗ của người Ca Dong, trò chuyện với PV, anh Nguyễn Văn Bảy (cán bộ văn hóa thông tin xã Ngọc Tem) cho biết, bắn nỏ là một môn thể thao truyền thống vừa giúp gìn giữ nét đẹp văn hóa của dân tộc, vừa giáo dục con cháu tự hào về cội nguồn dân tộc. Hằng năm, xã thường tổ chức những đợt hội thi, hội thu hút được sự tham gia đông đảo của người dân. Thời gian tới, chúng tôi sẽ tổ chức nhiều hội thi bắn nỏ hơn nữa để lưu giữ và phát huy truyền thống văn hóa đặc sắc của dân tộc Ca Dong nói riêng và người dân Tây Nguyên nói chung.

Cận cảnh chờ sập ghê sợ ở chung cư Cô Giang

Sau hàng loạt chỉ đạo của chính quyền, người dân ở 2 lô C, D của chung cư Cô Giang (quận 1, TPHCM) đã di dời hết.

Chung cư Cô Giang (phường Cô Giang, quận 1, TPHCM) được xây dựng vào năm 1968 với 4 lô: A, B, C, D cho 900 hộ dân sinh sống.
Chung cư Cô Giang (phường Cô Giang, quận 1, TPHCM) được xây dựng vào năm 1968 với 4 lô: A, B, C, D cho 900 hộ dân sinh sống. 

Tin mới

Giá vàng hôm nay 25/02: Vàng nhẫn tăng vọt?

Giá vàng hôm nay 25/02: Vàng nhẫn tăng vọt?

Giá vàng hôm nay 25/02 trên thị trường trong nước, quốc tế như thế nào? Giá vàng SJC, giá vàng 9999, giá vàng DOJI, giá vàng PNJ, giá vàng 24k, giá vàng 18k ra sao… sẽ được Tri thức và Cuộc sống cập nhật liên tục.