Chân dung "ông trùm" Khánh "trắng": Mua chuộc cán bộ điều tra, tạo vỏ bọc

Khánh “trắng” không chỉ “gây áp lực” với chủ khách sạn, với nạn nhân mà còn dàn dựng, thiết kế để “mua chuộc” điều tra viên làm sai lệch hồ sơ vụ án.

“Bắt tay” với tội phạm
Như đã kể, với sự can thiệp của “ông trùm” Khánh “trắng”, gia đình Đào Công Huy lấy được đơn bãi nại của mẹ con cháu L. và Ban giám đốc khách sạn Lạng Sơn nộp cho Công an huyện Gia Lâm. Tuy nhiên, vụ án đã được chuyển lên Phòng CSĐT Công an Hà Nội.
Chân dung “ông trùm” Khánh “trắng”.
Chân dung “ông trùm” Khánh “trắng”. 
Điều tra viên Nguyễn Ngọc Minh được phân công xử lý, tiếp tục điều tra vụ án. Ban đầu tiếp nhận hồ sơ, Nguyễn Ngọc Minh yêu cầu và vạch kế hoạch điều tra, trong đó có nội dung: Xác minh, ghi lại lời khai của người bị hại để làm rõ lý do xin bãi nại.
Tuy nhiên, quá trình điều tra, Minh đã không thực hiện theo kế hoạch, không xác minh lại lời khai của nhân chứng, người bị hại.
Không những thế, theo sự bố trí của gia đình Huy - nghi phạm của vụ án, Minh còn “nhiệt tình” đến mức, trực tiếp xuống huyện Kim Động, tỉnh Hưng Yên, nơi Huy đang trốn để gặp gỡ, hướng dẫn khai và bố trí cho Huy ra tự thú.
Khi Huy ra tự thú đã khai nhận giao cấu với cháu L. một lần, nhưng Minh lại cố tình ghi thêm vào bản cung là Huy đã giao cấu với cháu L. nhiều lần. Kết quả giám định và lời khai của Huy đã khẳng định việc làm này của Minh.
Trắng trợn hơn, Minh còn thường xuyên đi ăn nhậu và nhận quà biếu của Huy và Đô. Cụ thể, Minh đã nhận của Huy một áo da trị giá ba triệu đồng, 1,1 triệu đồng để đăng ký xe máy. Cũng cần nói thêm, thời điểm những năm 1990, chiếc áo da trị giá 3 triệu thuộc loại “hàng hiệu”, phải cỡ dân chơi, đại gia lắm tiền mới sắm được.
Ngoài ra, Minh còn đòi Huy phải đưa tiền để Minh lo lót cho Huy được đình chỉ điều tra. Bàn tay đã “nhúng chàm”, không e ngại “lưới pháp luật”, sau khi nhận 2.000USD từ Huy, Minh đã báo cáo sai sự thật với cấp trên và Viện Kiểm sát Hà Nội dẫn đến vụ án bị đình chỉ.
Để “nhận công, khen thưởng”, Nguyễn Ngọc Minh đã trực tiếp đem quyết định đình chỉ điều tra tới tận nhà riêng giao cho Đô và Huy.
Hành vi của Minh đã cấu thành tội làm sai lệch hồ sơ vụ án và nhận hối lộ. Sau này, khi phải ra trước vành móng ngựa, Minh đã bị xử phạt tám năm tù giam.
Quay lại vụ án hiếp dâm trẻ em, sau khi nhận được hồ sơ, đánh giá chứng cứ, Viện kiểm sát nhân dân tối cao đã đình chỉ hai bị can là Trần Văn Quân và Lưu Tuấn Hùng với lý do hành vi chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự; ba tên: Huy, Đô, Long thì đưa ra truy tố; cầm đầu là tên Huy, còn Đô, Long là kẻ giúp sức tích cực.
Tòa án nhân dân TP Hà Nội đã xử phạt Đào Công Huy 15 năm tù giam, Đoàn Văn Đô 8 năm tù giam, Đào Đức Long 10 năm tù giam.
Có thể nói, Khánh đã rất khôn ngoan khi tranh thủ các mối quan hệ với chính quyền sở tại, với một số quan chức để “cứu” đàn em khi chúng “lỡ dại”.
Tạo dựng “vỏ bọc” hoàn hảo
Là một thủ lĩnh, có “cái đầu”, Khánh không chỉ gây ra nhiều tội ác mà tinh vi hơn, Khánh đã dùng tiền, dùng quà cáp để “mua chuộc”, gây dựng lòng tin với những cán bộ địa phương, những người lãnh đạo trong cơ quan công quyền.
Bước đầu “lập nghiệp” trong “thế giới ngầm”, chỉ trong một thời gian ngắn, Khánh đã tạo được uy tín bằng cách núp sau cái bóng của ông trưởng công an phường Đồng Xuân. Về đối ngoại, bọn đàn em phải góp tiền cho hắn nhằm mở rộng quan hệ hợp tác với một số quan chức cấp phường, quận.
Với tài ăn nói và thái độ luôn cung kính, lịch sự cùng với túi tiền luôn đầy, Khánh đã được một số vị quan trên yêu quý. Có thể nói không sai rằng vào những năm đầu của thập kỷ 90, khá nhiều đám hiếu hỷ của một số quan chức phường quận, luôn có mặt Khánh “trắng”.
“Cáo già” hơn, Khánh còn rất chịu khó đầu tư “làm từ thiện”, thăm nuôi, phụng dưỡng một số Bà mẹ Việt Nam Anh hùng, tặng quà một số gia đình chính sách, đến trại trẻ mồ côi, trung tâm dưỡng lão gửi quà cho những mảnh đời éo le.
Khánh xuất hiện thường xuyên trong các chương trình từ thiện bằng những đồng tiền phi pháp được bỏ ra mỗi lần không nhỏ.
Khánh “đầu tư” vào các mối quan hệ có lợi cho các hoạt động ngầm của mình và cũng không quên chăm lo đến đám đệ tử. Từ việc ma chay, cưới xin đến bố mẹ của chúng ốm đau thế nào, Khánh đều có mặt thăm hỏi chu đáo.
Thế là chỉ sau ba năm làm đội trưởng, từ một gã rách rưới như bù nhìn canh dưa, Khánh “trắng” đã xây được ngôi nhà to vật vã ở phố Nguyễn Thiệp, tậu được ôtô và đầu cơ chính trị.
Hắn tài trợ cho nhiều đơn vị cơ quan và chạy để kiếm một chân trong Liên đoàn Lao động thành phố. Sự mất cảnh giác của các cấp chính quyền sở tại cộng với tài xoay xở chạy chọt đã tô vẽ cho Khánh “trắng” thành một điển hình trong sinh hoạt, Khánh biết giữ gìn hơn.
Sang năm 1994, ngày 20.5, Liên đoàn Lao động quận Hoàn Kiếm làm quyết định công nhận và bổ nhiệm “đồng chí” Dương Văn Khánh vào Ban Chấp hành Công đoàn và là Chủ tịch Công đoàn bộ phận đội dịch vụ, vận chuyển bốc xếp.
Ngày 29.3.1996 công đoàn cơ sở đội Dịch vụ vận chuyển bốc xếp được chuyển thành nghiệp đoàn Vận chuyển bốc xếp Đồng Xuân - Long Biên.
Sau khi Khánh lên làm Chủ tịch Nghiệp đoàn bốc xếp, chợ Đồng Xuân – Long Biên thì tiếng tăm Khánh “trắng” càng nổi như cồn.
"Điển hình” trong mắt nhiều người
Đầu những năm 1990, Nghiệp đoàn bốc xếp ở chợ Đồng Xuân do Khánh "trắng" làm Chủ tịch được các phương tiện thông tin đại chúng giới thiệu là mô hình điểm của tổ chức công đoàn, là nơi tạo việc làm, quy tụ, tổ chức, quản lý người lao động. Mô hình đó càng trở nên đặc biệt khi được "tôn vinh" thành nơi "cứu rỗi" những người đã từng lầm lỗi, vào tù, ra tội…
Khánh "trắng" được đi báo cáo điển hình ở nhiều hội nghị từ phường, quận lên đến thành phố. Khánh cũng nhiều lần phát biểu trên các phương tiện thông tin đại chúng rằng: Nghiệp đoàn sẽ đồng hành cùng với công tác từ thiện.
Hình ảnh Khánh "trắng" đến thăm, tặng quà cho những mảnh đời đã gây xúc động cho nhiều người. Sau khi làm từ thiện và được báo chí, truyền hình đưa tin, Khánh "trắng" càng có thêm trọng lượng trước một số quan chức chính quyền, công an.
Từ đó, cứ ngày lễ, tết, nếu cần quà để làm từ thiện, một số cán bộ chính quyền sở tại đều "tham vấn" ý kiến của Khánh. Nghe nói, có lần, Khánh "trắng" đã "mắng" một phó chủ tịch phường vì "tội" đã đi xin lại còn xin... hà tiện.
Khánh "trắng" đem câu chuyện nói lại với chủ tịch phường, thế là ông phó phủ tịch bị đưa ra cuộc họp phê bình. Ai cũng biết, Nghiệp đoàn bốc xếp chỉ là cái vỏ để Khánh "trắng" và đàn em "tung hoành" trong thế giới ngầm.
Thực chất, bên trong cái vỏ ấy là băng nhóm hoạt động kiểu “xã hội đen”, có sự bảo kê, giúp đỡ của một vài thế lực. Khánh "trắng" rất khéo léo trong các mối quan hệ, trong giao tiếp và luôn biết lấy quà làm đầu câu chuyện.
Chính vì tạo vỏ bọc cho mình khá hoàn hảo, nên Khánh "trắng" từng nuôi tham vọng trở thành chính trị gia, muốn len chân vào con đường chính trị. Tuy nhiên, giấc mộng ấy đã không thể trở thành sự thực.

Bí mật chuyện Hải “bánh” đầu quân cho trùm giang hồ Khánh “trắng“

Hải “bánh” sau khi ra tù, đầu quân cho trùm giang hồ Khánh “trắng”. Cũng từ đây cuộc chiến chết chóc giữa Khánh và các băng đảng khác chính thức bắt đầu.

Khánh “trắng” và kế hiểm giang hồ

Ầm ĩ ngày ‘ông trùm’ Khánh ‘trắng’ đền tội, đàn em theo tiễn độ

Ngày ông trùm Khánh trắng đền tội, thông tin bị lộ, đám "đàn em" chạy theo xe tù tiễn độ, rú còi xe ầm ĩ, lực lượng THA lo lắng.

Ngày Dương Văn Khánh (tức ông trùm Khánh “trắng”), một trùm giang hồ khét tiếng, tội ác chất chồng là nỗi ám ảnh của người lương thiện lẫn các băng nhóm tội phạm phải đền tội cũng đến. Rạng sáng ngày 13/10/1998, bản án tử hình Khánh ‘trắng’ được thực thi tại trường bắn Cầu Ngà. Thời điểm áp giải tử tù từ trại giam ra trường bắn, mặc dù có nhiều vòng chốt an toàn nhưng các lực lượng thi hành án (THA) tử hình vẫn phảng phất nhiều nỗi lo, dù ai cũng biết chuyện cướp tù khó hơn …lên trời. Đến bây giờ, Thượng tá Hồ Như Vọng còn tâm sự báo Người đưa tin: “Người nhà, đàn em của Khánh ‘trắng’ chạy theo xe phạm hàng dài không lo sao được…”
"Ông trùm" Khánh "trắng" nỗi ám ảnh của tiểu thương chợ Đồng Xuân những năm 90 của thế kỷ trước.
"Ông trùm" Khánh "trắng" nỗi ám ảnh của tiểu thương chợ Đồng Xuân những năm 90 của thế kỷ trước. 
Tử tù thư sinh, mối thâm thù với Dung Hà
Mặc dù nhiều năm trôi qua, nhưng nhắc đến Khánh trắng thì tiểu thương chợ Đồng Xuân vẫn lắc đầu, le lưỡi. Khánh “trắng” có vẻ ngoài nho nhã, thư sinh song lại được xem là một sát thủ máu lạnh đội lốt một ông đội trưởng bốc xếp. Với vẻ ngoài hào hoa lịch lãm và làm nhiều công tác từ thiện đều là để che mắt thiên hạ nhưng để tranh giành lãnh địa, Khánh “trắng” và Phúc Bồ (kẻ thù truyền kiếp mang mối thâm thù không đội trời chung) đã có nhiều trận huyết chiến. Chuyện chém, giết của hai nhóm tội phạm này xảy ra như cơm bữa, và chính Khánh cũng đã bị người của Dung Hà từ Hải Phòng lên tạt cho cả ca a-xít vào bộ mặt trắng trẻo thư sinh ấy.
Ngày đầu mới “nhập kho”, Dương Văn Khánh không hổ danh là một ông trùm thế giới ngầm. Khánh khá bình thản, ăn nói lễ phép. Hắn bình tĩnh được là do nghĩ mình bị bắt chỉ vì vụ cướp trên phố Kim Mã, còn những vụ án trước đã khép hồ sơ, không ai lục lại làm gì. Khánh "trắng" có một đặc điểm không bao giờ nhìn thẳng vào người đối diện mà thường nhìn xuống chân. Thỉnh thoảng hắn mới liếc trộm bằng ánh mắt sắc như dao đầy gian xảo. Lúc nào Khánh bực tức, cái sẹo - hậu quả của vụ tạt a-xít lại đỏ rực lên. Tuy nhiên, phải thừa nhận Khánh rất giỏi trong việc tiết chế cảm xúc.
Năm 1997, Khánh bị đưa ra xét xử với khung hình phạt cao nhất- tử hình. Theo bản án sơ thẩm và phúc thẩm thì Khánh "trắng" phạm 4 tội: giết người, cướp tài sản công dân, trốn thuế và che giấu tội phạm. Khánh phải nhận án tử hình và phải nộp cho Nhà nước gần 3,9 tỷ đồng. Lãnh án tử hình, Khánh được đưa vào buồng biệt giam tại trại giam T16 (Bình Đà). Trước đó, bằng thế lực của mình, Khánh cứ nghĩ vào trại giam cũng chỉ là “tạm nghỉ ngơi, dưỡng sức” rồi chẳng bao lâu lại được ra vẫy vùng trong lãnh địa hắn đã gây dựng bằng những trận thanh toán đẫm máu. Nhưng khi lãnh bản án tử hình, rồi đơn xin ân giảm cũng bị bác thì Khánh biết cái chết đã đến rất gần mà không có một phép mầu nào có thể cứu vãn nổi. Khuôn mặt của Khánh không còn che giấu nổi sự thất vọng, hắn lầm lì đối diện với bốn bức tường bê tông như cái bóng.
Phiên tòa xét xử Khánh "trắng".
Phiên tòa xét xử Khánh "trắng". 
Khánh lặng lẽ, đối diện với chính mình. Không còn bóng dáng của một tên giang hồ cộm cán, trùm giang hồ Khánh “trắng” bỗng trở nên hiền khô, nền nã rất có dáng thư sinh. Ông Vọng kể rằng, thời điểm ấy nhìn thấy Khánh, ít người có thể tưởng tượng được hắn là nỗi ám ảnh của nhiều tiểu thương buôn bán tại chợ Đồng Xuân, giới kinh doanh nhà nghỉ, quán bar, các nhóm tội phạm có tổ chức tại Hà Nội và nhiều tỉnh thành từ Hải Phòng đến TP.Hồ Chí Minh.
“Tôi không hiểu đến khi đối mặt với bản án tử hình, ngồi thúc thủ trong buồng biệt giam, hàng ngày nhìn qua lỗ khoá đếm thời gian trôi, mỗi sáng bình minh lại biết mình sống thêm một ngày thì Khánh nghĩ gì? Có lúc nào, trong hắn rằn vặt, hối hận về những tội ác mình đã gây ra khiến nhiều người vợ sớm phải vĩnh biệt chồng, con cái mất cha mẹ hay không? Chỉ biết rằng, những lúc sắp kết thúc đời người thì những hỉ nộ ái ố, những cảm xúc đan xen lẫn lộn trong con người Khánh. Ngày hắn lầm lỳ là vậy, nhưng đêm đến vẫn lầm rầm khấn nguyện cả người sống, người chết tha thứ. Sự thanh thản chờ ngày ra pháp trường của Khánh chỉ là vỏ bọc bên ngoài, chứ sâu thẳm hắn cũng rúng động khi biết mình sắp phải từ giã cuộc sống mà đã là con người ai cũng yêu quý”, ông Vọng kể lại.
Ngày cuối đời vẫn gây hồi hộp và lo lắng…
Trong câu chuyện kể lại với PV báo Người đưa tin, ông Vọng còn nhớ như in cái ngày 13/10/1998, ngày Khánh ‘trắng’ phải đền tội. Đêm ấy, nghe tiếng bước chân của cán bộ quản giáo đến gần buồng mình, rồi tiếng mở khoá lách cách, Khánh biết thời khắc phải ra đi. Mà cũng có thể, Khánh đã biết thông tin này trước đó (vì ngày tử hình Khánh đã bị lộ). Không ngạc nhiên khi cửa mở, cán bộ quản giáo gọi tên Khánh đi làm thủ tục. Khánh bình tĩnh đón nhận ngày hôm nay với vẻ mặt lạnh băng của trùm băng đảng xã hội đen khét tiếng một thời.
Rạng sáng, áp giải Khánh từ trại giam T16 ra trường bắn Cầu Ngà. Do lộ thông tin tử hình Khánh nên từ cổng trại giam những đoàn xe máy của người nhà, đàn em của Khánh đã ém quân chờ sẵn. Khi xe chở tử tù xuất hiện ngay lập tức cả đoàn xe máy bám theo. Đám “ong” bám theo xe chở phạm không thể cắt nổi. Mặc dù có đủ lực lượng cảnh giới đảm bảo an toàn bằng ba vòng chốt chặn, nhưng nghe thông tin có “khách không mời” đến đưa tiễn, công việc ngoài trường bắn ông Vọng và đồng đội đã chuẩn bị xong mà vẫn thấy lòng như lửa đốt. Những người giữ trọng trách THA Khánh “trắng” đều phập phồng nỗi lo…cướp tù, dẫu biết điều đó là khó hơn lên trời!
Tháng 10, sương mù dày đặc, những ánh đèn xe máy loang loáng bám theo xe chuyên dụng chở tử tù Khánh “trắng”. Mùa đông nên gần 5 giờ sáng, giáp mặt người không thể nhìn rõ. Đoàn xe máy gầm rú, xé toang đêm yên tĩnh của một vùng quê. Có lẽ chúng muốn gầm lên như thế để Khánh biết có “đàn em” trung thành đang đưa tiễn, và dường như để Khánh biết con đường đến ngày cuối cùng của hắn không đơn độc?!
Không thể để sự lộn xộn diễn ra trong thời điểm THA tử hình một tử tù nguy hiểm, lực lượng công an đã “hốt” trọn đám “ong” đó lên xe tải, về tạm giữ tại công an huyện Từ Liêm (ngày ấy giờ đã thành quận của Hà Nội), với lý do gây rối trật tự nơi công cộng. Về đây, dám “ong” này được hỏi qua loa, trong khi đó, Khánh "trắng" được “độc hành” trên đường ra trường bắn Cầu Ngà.
Khánh "trắng" bình tĩnh trong phiên tòa xét xử y và đồng phạm.
Khánh "trắng" bình tĩnh trong phiên tòa xét xử y và đồng phạm. 

Sự thật về Khánh trắng lầm rầm cầu nguyện trước giờ đền tội

Khánh “trắng” lạnh lùng liếc chiếc quan tài màu đỏ dưới trường bắn. Tỏ ra khá bình tĩnh nhưng thực chất gã đang khiếp sợ đến cùng cực.

Ông trùm hào hoa

Tin mới

Giá vàng hôm nay 25/02: Vàng nhẫn tăng vọt?

Giá vàng hôm nay 25/02: Vàng nhẫn tăng vọt?

Giá vàng hôm nay 25/02 trên thị trường trong nước, quốc tế như thế nào? Giá vàng SJC, giá vàng 9999, giá vàng DOJI, giá vàng PNJ, giá vàng 24k, giá vàng 18k ra sao… sẽ được Tri thức và Cuộc sống cập nhật liên tục.