Vì sao thủ lăng khiến cung nữ sống không bằng chết?

Không phải lãnh cung, không phải lưu đày, chỉ cần nhắc đến hai từ này, rất nhiều cung nữ bỏ trốn, thậm chỉ tự làm mình tàn phế để không phải đi.

Vào thời cổ đại, có nhiều phương pháp kì dị, ghê rợn trong cung, người ta thường nhắc đến cụm từ "thủ lăng".

Sau khi hoàng đế băng hà, thường có một nhóm người được phái đến làm nhiệm vụ "thủ lăng" hay còn gọi là trông coi lăng mộ. Những người này ngoại trừ quan quân bảo vệ, còn có những cung nữ, phi tần thất sủng, ngày thường không được hoàng đế đoái hoài.

Vi sao thu lang khien cung nu song khong bang chet?
Nhiệm vụ của cung nữ ở đây là châm đèn, dọn dẹp lăng mộ... ngày ngày sống trong cô độc, không có tương lai. (Ảnh minh họa).

Nhóm người này mặc bạch phục, không đeo trang sức, trên đầu đội khăn xô trắng. Sau khi quan tài của vua được táng trong lăng thì phiến đá che cửa lăng sập xuống. Toàn bộ đội ngũ "thủ lăng" sẽ bị chôn vùi cùng người chết.

Tục lệ "thủ lăng" thực sự bắt nguồn từ thời Tây Hán. Sử sách ghi chép lại, khi còn sống Lưu Bang là một người người háo sắc, lúc nào cũng có mỹ nhân bên cạnh.

Sau khi Lưu Bang băng hà, quyền lực trong triều rơi vào tay Lã Hậu (Lữ Trĩ), bà đã giết chết Thích Phu Nhân - người phụ nữ mà Lưu Bang sủng ái nhất khi còn tại thế bằng thủ đoạn rất tàn độc.

Không chỉ vậy, vì không muốn nhìn thấy dàn hậu cung của Lưu Bang, liền sắp xếp một số cung nữ, phi tần đã từng hầu hạ Lưu Bang đi "thủ lăng".

Từ đó về sau mở ra tiền lệ, ngoài Hoàng đế, khi Thái hậu hoặc Hoàng hậu băng hà, đều sẽ có một số lượng cung nữ nhất định được sắp xếp đi "thủ lăng" để giữ trọn đạo vợ chồng, vua-tôi. Những cung nữ, phi tần này được gọi là "chư viên quý nhân".

Nhiệm vụ của cung nữ là châm đèn, dọn dẹp lăng mộ, đồng thời định kì phải tới trước lăng để nhảy múa và đàn hát.

Ngày qua ngày, họ sống trong cô độc, không có tương lai, biết lúc nào sẽ kết thúc kiếp sống nhạt nhẽo, quạnh quẽ.

Đồng nghĩa với việc cả cuộc đời của cung nữ, phi tần bị chôn vùi trong sự cô độc, hiu quạnh, không được bỏ trốn cho đến khi chết.

Cũng chính vì vậy, rất nhiều cung nữ, phi tần vô cùng sợ hãi khi bị lọt vào danh sách đi "thủ lăng". Có người còn tự khiến bản thân bị liệt, hoặc nguyện chết để không phải làm công việc vừa đáng sợ vừa dày vò này.

Vì sao cung nữ “sợ vỡ mật” khi trông coi lăng mộ vua chúa?

(Kiến Thức) - Sau khi hoàng đế băng hà, một số cung nữ được cử đi trông coi lăng mộ hay còn gọi thủ lăng. Công việc trông coi lăng mộ vua chúa khiến các cung nữ "sợ vỡ mật" và không muốn đi. Vì sao lại vậy?

Vi sao cung nu “so vo mat” khi trong coi lang mo vua chua?
Dưới thời phong kiến ở Trung Quốc, lăng mộ vua chúa là nơi chôn cất hoàng đế sau khi họ băng hà. Lăng mộ của họ thường to lớn và có nhiều đồ tùy táng giá trị. 

Có phải mỗi lần đổi Hoàng Đế đều đổi một lần hậu cung?

Hoàng đế thời phong kiến cổ đại phải nói là đứng trên ngàn vạn người, là người độc tôn duy nhất. Thế nên một khi Hoàng đế qua đời, con đường của tam cung lục viện thấp thập nhị phi cũng không giống nhau.

Đầu tiên là tuẫn táng (chôn người sống theo người đã chết), chế độ tuẫn táng bắt đầu từ thời Thương, mãi cho tới đời nhà Thanh mới được hủy bỏ hoàn toàn. Thế nên sau khi hoàng đế xã hội phong kiến qua đời, rất nhiều phi tần đều phải dựa theo cấp bậc trong xã hội phong kiến để thực hiện chế độ tuẫn táng. Có thể nói chế độ tuẫn táng này vô cùng tàn khốc. Dưới thời nhà Minh, Minh Huyên Tông chết rồi mà vẫn còn bắt 10 phi tần tuẫn táng cùng, khi ấy có một cung nữ tên Quách Ái, vừa mới nhập cung chưa tới 1 tháng thì Minh Huyên Tông mất, Minh Huyên Tông mất thì lại yêu cầu nàng tuẫn táng theo. Quách Ái xuất thân trong gia đình gia giáo, được học hành đàng hoàng, trời sinh khí chất xinh đẹp, tài hoa hơn người, tuổi còn nhỏ mà đã nổi tiếng khắp chốn gần xa là một tuyệt sắc tài nữ, đặc biệt có năng khiếu làm thơ viết văn.

Sau khi nghe được tin tức này, Quách Ái vô cùng phẫn nộ, thế nên đã viết một bài thơ tuyệt mệnh với đại ý như sau: “Cuộc đời ngắn hay dài chẳng thể nào biết được, không cần phải so đo tính toán. Sống mà như một giấc mơ, chết rồi thì mới được coi là tỉnh mộng. Còn phải đi chết trước cả người thân của mình, thật sự cảm thấy hổ thẹn vì chưa báo hiếu được. Lòng thấy thê lương vì không thể tự quyết định cuộc đời của mình, như vậy có thể tưởng nhớ cho ta rồi”. Đó chính là chế độ tuẫn táng của nhà Minh.

Nơi nào đáng sợ hơn lãnh cung, các cung nữ “sống không bằng chết"?

Khi nhắc đến "thủ lăng" rất nhiều cung nữ đã phải bỏ trốn, thậm chỉ tự làm mình tàn phế để không phải đi.

Noi nao dang so hon lanh cung, cac cung nu “song khong bang chet
 Không phải lãnh cung, không phải lưu đày, chỉ cần nhắc đến hai từ "thủ lăng" này, rất nhiều cung nữ bỏ trốn, thậm chỉ tự làm mình tàn phế để không phải đi.

Đọc nhiều nhất

Tin mới