Vì sao lính đặc công Việt được Mỹ treo thưởng nửa triệu đô?

(Kiến Thức) - Thời chiến tranh, ông là "Dũng sĩ diệt Mỹ". Thời bình, khi đã ở vào tuổi thất thập, ông chua chát mà rằng: "Đến lúc này, tôi như một quả bóng...".

"Đến lúc này, tôi như một quả bóng...".

Ở cái tuổi 73, dường như ký ức trong ông Nguyễn Nam Quách vẫn mồn một như mới hôm qua. Ngay cả cái tên người đảm bảo cho ông vào Đảng là Mai Xuân Lại và Hứa Văn Hiên, ông đều rõ cả đến chức vụ.

Vào Nam, ông Quách có biệt danh là Tư Quách. Tháng 1/1970, khi Đại đội 6 mới thành lập, ông giữ cấp bậc Thiếu úy, chức vụ Đại đội phó, trực tiếp lãnh đạo phân đội 1 nằm chốt tại huyện Năm Căn (Cà Mau). Ông cũng chỉ đạo đánh nhà bè của địch, tiêu diệt 200 tên, đánh chìm và cháy 4 mũi tàu, 2 máy bay trực thăng và phá hủy nhiều vũ khí, đạn dược khác. Sau trận này, ông Quách được thưởng Huân chương Chiến công hạng Ba, đơn vị thưởng Quân công hạng 1.

Đầu tháng 3/1970, thừa lệnh của đồng chí Lê Đức Anh, Quân khu trưởng Quân khu 9, thủ trưởng Đoàn Đặc công 8 giao cho Đại đội 6 phải đánh tàu chỉ huy giang đoàn của hải quân Ngụy. Ông Quách cùng một chiến sĩ khác được giao phải tiêu diệt tàu chỉ huy của Sở, tiêu diệt 50 sĩ quan và lính, toàn bộ vũ khí và phương tiện bị phá hủy hoàn toàn. Ngày hôm sau, ông cùng một chiến sĩ đã đánh căn cứ thứ 11 Sư đoàn 21 Ngụy. Cũng thời gian này, ông Quách chỉ đạo phân đội 2 đánh giang đoàn ở Sông Cái, tàu chi viện Sư đoàn 21 Ngụy đóng tại chi khu Bà Thầy, huyện Mường Tế, tỉnh Cà Mau. Kết quả, 2 tàu bị đánh chìm.

Ba tháng sau, Đại đội phó Nguyễn Nam Quách chỉ huy 3 chiến sĩ đánh chìm cụm tàu 6 chiếc, 60 tên bị chết. Tháng 7/1970, ông cùng một đồng chí khác đánh chìm tàu chỉ huy chở hàng tại Rạch Hàng - sông Cái Tàu sát với đồn ông Sâu, huyện Mường Tế - Cà Mau. Hai ngày sau trận đánh, cơ sở của ta ở thị xã Cà Mau đến trực tiếp báo tin cho ông rằng địch đang treo giải cho ai bắt sống Tư Quách với phần thưởng 500.000USD, dặn ông phải cẩn thận. "Theo tin từ cơ sở, chúng miêu tả tôi là người cao, trắng trắng, tóc quăn, chuyên đánh tàu và đánh cầu cống", ông nhớ lại.

Tháng 1/1971, ông Quách bị thương khi đi kiểm tra mố cầu các chân cầu, chuẩn bị cho trận đánh sập hai tuyến đường Bần Ổi và Bến Luông thuộc huyện Hồng Dân, Sóc Trăng (đến bây giờ, nhiều mảnh của quả đạn M79 vẫn còn trên người ông). Hôm sau, ông lại cùng đồng đội chiến đấu tiếp, đơn vị đánh sập được hai cầu. Tổng kết lại, ông cùng đồng đội đã đánh chìm 100 tàu, được thưởng Huân chương hạng 1, 2, 3; phá hủy được 10 cầu cống, giết 500 tên địch, đơn vị được Nhà nước tuyên dương Anh hùng. Ông cùng hai chiến sĩ còn đánh chìm 2 tàu ở thị xã Vị Thanh, Hậu Giang.

Năm 1973, ông được phong là Tiểu đoàn trưởng đặc công nước. Tháng 9/1973, Tiểu đoàn đặc công nước giải thể. Đại đội 6 của ông Quách trực tiếp do Phòng Đặc công Quân khu 9 lãnh đạo. Sau ngày giải phóng miền Nam 30/4/1975, Quân khu giải thể đại đội đặc công nước, chuyển sang phụ trách xe tăng, trực tiếp đánh quân Pôn Pốt (Campuchia). Sau, Đại đội 6 lại chuyển sang Tiểu đoàn Hải quân 962, ông Quách làm Tiểu đoàn Phó.

Năm 1978, ông được cử đi học bên Liên Xô đào tạo cán bộ cao cấp nhưng do sức khoẻ quá yếu nên không theo học được. Hai năm sau, ông Quách xin ra quân với sức khoẻ loại 3, mất sức lao động 61%. "Trong thời gian chiến đấu, có đôi ba lần cấp trên cân nhắc phong tặng anh hùng cho tôi, nhưng vì tôi là cán bộ chỉ huy nên đã nhường cho cấp dưới", ông kể.
Ông Quách cho phóng viên xem những giấy tờ liên quan.
Ông Quách cho phóng viên xem những giấy tờ liên quan. 

"Chẳng biết có sống được để chờ phong Anh hùng"

Trở về với cuộc sống đời thường, ông Quách nhận chế độ dành cho thương binh suy giảm khả năng lao động 21% (theo sổ sách của Phòng Lao động - Thương binh & Xã hội huyện Lục Nam). Mỗi khi trái gió trở trời, ông lại bị hành hạ bởi những mảnh đạn pháo vẫn đang găm trên thân thể. Thế nhưng, ông tự nhận mình là người "may mắn hơn nhiều đồng đội khác đã không có ngày về".

Tình cờ, đầu tháng 8/2009, ông nghe chương trình Quân đội nhân dân trên sóng Đài Tiếng nói Việt Nam, biết về việc Đảng và Nhà nước phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân (AHLLVTND) cho các tập thể, cá nhân có thành tích xuất sắc trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và chống đế quốc Mỹ.

"Tôi ra xã đội hỏi, các anh ấy bảo làm hồ sơ gửi lên cấp trên. Thế nhưng, Huyện đội trả lời là thiếu giấy xác nhận của đơn vị cũ. Tôi khăn gói trở lại Quân khu 9, xin giấy xác nhận. Ngày 11/11/2009, Phòng Đặc công, Bộ Tham mưu Quân khu 9 có Giấy xác nhận số 11/09 gửi Hội đồng thi đua khen thưởng tỉnh Bắc Giang, trong đó ghi rõ "Đề nghị Hội đồng thi đua khen thưởng tỉnh Bắc Giang xét đề nghị phong tặng danh hiệu AHLLVTND cho đồng chí Nguyễn Nam Quách".

Tôi cũng gửi hồ sơ lên Ban Thi đua khen thưởng Trung ương, Ban lại chuyển về tỉnh. Ngày 14/10/2010, Bộ Chỉ huy quân sự (CHQS) tỉnh Bắc Giang có văn bản số 1387/BCH về việc trả lời thư đề nghị tuyên dương danh hiệu AHLLVTND, nêu rõ: Bộ CHQS tỉnh đã kết thúc việc tiếp nhận hồ sơ đề nghị phong tặng, truy tặng danh hiệu AHLLVTND trong các cuộc kháng chiến từ ngày 30/8/2009, đồng thời hướng dẫn tôi liên hệ với Quân khu 9 để được giải quyết.

Ngày 28/5/2012, tôi lại vào Cục Chính trị Quân khu 9, giao nhận hồ sơ với phòng Đặc công. Ngày 28/8/2012, Phòng Đặc công - Bộ Tham mưu Quân khu 9 có văn bản số 08 trả lời đơn của tôi rằng, Bộ Tham mưu đã kết thúc việc tiếp nhận hồ sơ từ ngày 21/12/2011 (căn cứ thông báo 1874/TB-CT ngày 8 tháng 12 năm 2011 của Tổng cục Chính trị và thông báo 1312/CCT-TH ngày 21 tháng 12 năm 2011 của Cục Chính trị Quân khu 9), ông Quách kể.
Ông Nguyễn Nam Quách chua chát mà rằng: "Đến bây giờ, tôi như một quả bóng, đã bị các ban ngành đùn đẩy trách nhiệm né tránh để rồi cho là hết hạn về thời gian và phải về đơn vị cũ để giải quyết...".
Ông Nguyễn Nam Quách chua chát mà rằng: "Đến bây giờ, tôi như một quả bóng, đã bị các ban ngành đùn đẩy trách nhiệm né tránh để rồi cho là hết hạn về thời gian và phải về đơn vị cũ để giải quyết...". 

Không giấu được nỗi bức xúc, ông bảo: "Tôi làm hồ sơ đề nghị xét tặng danh hiệu Anh hùng từ năm 2009 chứ không phải mới gần đây. Nếu các cơ quan có thẩm quyền xét duyệt đúng thời gian thì tôi đã là AHLLVTND từ năm 2010 rồi kia".

Đoạn, ông chua chát mà rằng: "Đến bây giờ, tôi như một quả bóng, đã bị các ban ngành đùn đẩy trách nhiệm né tránh để rồi cho là hết hạn về thời gian và phải về đơn vị cũ để giải quyết. Thiết nghĩ, phấn đấu để được trở thành AHLLVTND phải trải qua cực kỳ khó khăn, gian khổ, hiểm nguy. Nay, để được cấp trên xét duyệt trở thành Anh hùng lại càng gian khó bội phần. Chẳng biết có sống được để chờ phong Anh hùng không nữa".

Ông nén tiếng thở dài. Ngoài kia, bóng tối đang dần loang. Cái dáng ông liêu xiêu đứng tiễn tôi cứ mờ dần, mờ dần. Chẳng biết, ông có còn đợi được...

Trong quá trình chiến đấu qua hai cuộc kháng chiến, ông Nguyễn Nam Quách được thưởng: 1 Huy chương Kháng chiến chống Pháp hạng Nhì, 1 Huân chương chống Mỹ hạng Nhì, 7 Huân chương Chiến công giải phóng, 3 Huân chương Chiến sĩ giải phóng, 2 Huân chương Chiến sĩ vẻ vang, 5 danh hiệu Dũng sĩ diệt Mỹ, 2 lần là Chiến sĩ thi đua cấp trung đoàn, 1 Giấy công nhận Cán bộ 4 tốt năm 1971, 8 Bằng khen Chiến đấu và phục vụ chiến đấu. Ông cũng lãnh đạo trực tiếp Đại đội 6 được phong Anh hùng năm 1971.

Người lính bắt sống tướng Đờ Cát bây giờ thế nào?

Được kết nạp Đảng sau chiều định mệnh

Chìm nổi đời lính đặc công giá nửa triệu đô

(Kiến Thức) - "Vào sinh, ra tử" trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và chống đế quốc Mỹ, ông từng bị kẻ thù trao giải thưởng 500.00 0USD cho việc bắt sống.

"Gia tài" ông mang về cho vợ con là những tấm huân huy chương, bằng khen ghi công chiến tích; là cả những mảnh đạn pháo vẫn "găm" trong thân mình. Tưởng như, người lính già ấy có thể mỉm cười bởi những tháng năm đã chiến đấu vì độc lập, tự do cho dân tộc. Thế nhưng, ông vẫn luôn đau đáu nỗi niềm khi thấy mình "như một quả bóng" bị đá qua đá lại...
Ông là Nguyễn Nam Quách, 73 tuổi, ở thôn Kiệu Bắc, xã Cẩm Lý, huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang, nguyên Tiểu đoàn trưởng Bộ đội đặc công Đoàn 8 Quân khu 9.

Xuất hiện manh mối thi thể nạn nhân bị TMV Cát Tường ném sông?

Sáng 23/10, người nhà chị Huyền nhận được tin báo có người nhìn thấy thi thể một phụ nữ trôi trên sông Hồng khu vực bến đò Hồng Vân thuộc địa phận huyện Thường Tín.

Theo người nhà chị Huyền, việc tìm kiếm thi thể đã lóe lên hy vọng khi gia đình nhận được tin báo cùng thời gian trên có thấy một xác phụ nữ trôi trên sông Hồng khu vực bến đò Hồng Vân thuộc địa phận huyện Thường Tín.

Tuy nhiên, đến 7h ngày 23/10, thi thể của chị Lê Thị Thanh Huyền - nạn nhân trong vụ bác sĩ thẩm mỹ gây chết người rồi ném xác xuống sông vẫn chưa được tìm thấy.

Ông Phạm Đức Quang (53 tuổi) cậu chị Huyền cho biết, mặc dù gia đình đã thuê thuyền đi tìm kiếm suốt đêm, nhưng vẫn chưa dò ra manh mối.

Hiện tại, gia đình đã thuê thêm hai chiếc thuyền và huy động bạn bè, người thân nội ngoại tiếp tục đi dọc theo sông Hồng và từ Nam Định, Thái Bình đi xuống để tìm kiếm thi thể chị Huyền.

Mọi người trong gia đình chị Huyền đều hết sức đau buồn. Em gái chị Huyền nói: "Biết là chị không thể còn sống được nhưng gia đình tôi vẫn mong một điều kỳ diệu sẽ đến với chị. Chúng tôi mong cơ quan cảnh sát điều tra sớm đưa những người đã ném xác chị tôi truy tố trước pháp luật”.

Ông Tường (áo trắng) chỉ nơi phi tang xác nạn nhân.
 Ông Tường (áo trắng) chỉ nơi phi tang xác nạn nhân.
Liên quan tới vụ việc này, 9h sáng nay, Bệnh viện Bạch Mai có cuộc họp báo về vụ án Nguyễn Mạnh Tường, 40 tuổi, bác sĩ Bệnh viện Bạch Mai, Giám đốc Thẩm mỹ viện Cát Tường, Hà Nội, ném xác nữ bệnh nhân xuống sông Hồng.

Phó giám đốc Bệnh viện Bạch Mai Nguyễn Ngọc Hiền cho hay, không chỉ riêng ông mà cả Ban giám đốc và nhiều bác sĩ đã rất sốc trước thông tin bác sĩ Tường hành xử độc ác với bệnh nhân Lê Thị Thanh Huyền. "Nhiều người đã nhắn tin cho tôi bày tỏ bất bình", ông nói.

Ông không thể ngờ cán bộ dưới quyền, nam bác sĩ ngoại khoa, lại có thể lái ôtô chở thi thể bệnh nhân đi vứt phi tang xuống sông, để rồi đến giờ vẫn chưa tìm thấy xác.

Cũng vào hôm qua, ông Nguyễn Ngọc Hiền, Phó Giám đốc Bệnh viện Bạch Mai xác nhận: thạc sĩ, bác sĩ Nguyễn Mạnh Tường-chủ Thẩm mỹ viện Cát Tường, hiện đang công tác tại khoa Ngoại của Bệnh viện Bạch Mai.

Ông Nguyễn Mạnh Tường là bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa chuyên về xương khớp, được một số đồng nghiệp đánh giá là có tay nghề vững trong phẫu thuật về xương. Trong quá trình công tác tại bệnh viện được đánh giá là người có nhân thân tốt, chưa bị vi phạm, kỷ luật gì. Thế nhưng không ai ngờ ông Tường lại làm những việc như vậy.

Trước đó, khoảng 9h ngày 18/10, chị Huyền đã đến thẩm mỹ viện Cát Tường liên hệ làm thẩm mỹ hút mỡ, nâng ngực và đặt cọc 50 triệu đồng, được nhân viên hẹn 11h hôm sau đến thực hiện. Ngày 19/10, chị Huyền quay lại thẩm mỹ viện này. Khoảng 12h cùng ngày, ông Nguyễn Mạnh Tường, giám đốc thẩm mỹ viện cùng các nhân viên Lê Thị Ngọc Vân, Bùi Thị Hoa, Nguyễn Ngọc Thư tiến hành quá trình hút mỡ nâng ngực cho chị Huyền.

Đến khoảng 17h45, nhân viên phát hiện chị Huyền có biểu hiện tím tái, mạch khó bắt, huyết áp không đo được nên thông báo cho ông Tường. Ông Tường đến kiểm tra, sau đó đặt ống thở, tiêm thuốc trợ tim nhưng chị Huyền đã tử vong.

Ông Tường mang thi thể chị Huyền ra ôtô chở thi thể nạn nhân theo hướng quốc lộ 5 lên cầu Thanh Trì. Khoảng 23h30, khi đến giữa cầu, Tường dừng ôtô rồi cùng Khánh bê thi thể nạn nhân ra khỏi xe, khiêng qua thành cầu vứt xuống sông Hồng.

Đọc nhiều nhất

Tin mới