Vẻ đẹp hoang sơ của thác K50 tại Gia Lai

Thác K50 thuộc địa phận của tỉnh Gia Lai, là thượng nguồn của sông Côn, điểm tiếp nối của sông Nga và sông Côn.

Thác K50 thuộc địa phận của tỉnh Gia Lai, là thượng nguồn của sông Côn, điểm tiếp nối của sông Nga và sông Côn. Cái giá để chiêm ngưỡng vẻ đẹp là phải đi xe máy băng rừng lội suối dốc đá lởm chởm, cheo leo, sình lầy, ngủ rừng tối lạnh ngắt. Cùng với đó là phải chiến đấu với vắt, muỗi, ruồi vàng...
Ve dep hoang so cua thac K50 tai Gia Lai
Vẻ đẹp của thác K50. 
Từ trung tâm huyện Hoài Nhơn (Bình Định), thẳng hướng Xuân Phong (xã An Hòa, H.An Lão) khoảng 20 km, sau đó rẽ và đi thêm chừng 5 km nữa là đến con đường dẫn lên xã An Toàn. Dừng lại ở cột mốc cây số 10, mọi người sẽ có cơ hội trải nghiệm một chuyến dã ngoại đầy thú vị. Từ đường chính sẽ phải đi bộ xuống suối. Các tảng đá xếp chồng lên nhau, theo thời gian và dòng nước chảy qua tạo nên những hình thù lạ mắt. Ở đoạn này, các lớp đá gắn kết với nhau như những bậc thang khổng lồ, dòng nước cứ thế chảy xuống tạo những thác nhỏ hiền hòa.
Ve dep hoang so cua thac K50 tai Gia Lai-Hinh-2
Khu vực này vẫn còn rất nguyên sơ, ít có người tìm đến. 
Muốn lên được Thác K50 không phải dễ bởi con đường đất nhỏ, xuyên rừng, ngoằn ngoèo, đặc biệt là độ dốc của nó. Chiều đi chỉ lên chứ không có xuống. Rất nhiều người đã phải thốt lên “ôi, sao dốc đứng thế” khi trải nghiệm đoạn đèo này.
Đến nay, thác vẫn còn rất hoang sơ bởi cũng ít người đến vì đường còn rất khó đi (từ Trụ sở xã An Toàn, huyện An Lão đi về hướng Tây Nam bằng xe máy và đi bộ đường rừng khoảng 3 giờ đồng hồ. Vị trí thác tại tọa độ 14o 31′ 10” N; 108o 36′ 23” E; Cao độ 831m).

Ảnh thác nước hình trái tim tuyệt đẹp trên Hoàng Liên Sơn

Đến ngày hẹn, không thấy nàng, chàng trai Mông đau khổ, xé lồng ngực, ném trái trái tim mình lên vách đá. Trái tim bỗng biến thành tảng đá.

Bản Sin Súi Hồ (xã Sin Súi Hồ, Phong Thổ, Lai Châu) nằm bên dãy Hoàng Liên Sơn, ở độ cao tương đương với thị trấn Sa Pa (Lào Cai). Nhiệt độ trung bình nơi đây khoảng 22 độ C. Dọc các con đường vào bản, bà con người Mông trồng rất nhiều địa lan. Cuối năm, địa lan nở hoa vàng rực, hòa lẫn với sắc đào, mận, khiến bản Sin Súi Hồ như thiên đường giữa rừng thẳm.
Bản Sin Súi Hồ (xã Sin Súi Hồ, Phong Thổ, Lai Châu) nằm bên dãy Hoàng Liên Sơn, ở độ cao tương đương với thị trấn Sa Pa (Lào Cai). Nhiệt độ trung bình nơi đây khoảng 22 độ C. Dọc các con đường vào bản, bà con người Mông trồng rất nhiều địa lan. Cuối năm, địa lan nở hoa vàng rực, hòa lẫn với sắc đào, mận, khiến bản Sin Súi Hồ như thiên đường giữa rừng thẳm. 

Kỳ bí tục lệ giả chó lừa hồn ma của người Raglai ở Ninh Thuận

Tục lệ lạ kỳ này gắn liền với những bài khấn huyền bí, bữa ăn cộng cảm có một không hai ngay tại nhà mồ và nhiều nghi thức, quan niệm về thế giới ma… lạ lẫm, dị biệt!

Đâu là cội nguồn của tục lệ giả chó để đánh lừa quỷ ma kỳ lạ kia? Vì sao người sống phải đóng màn kịch oái oăm ấy? Đó là phong tục hay hủ tục của tộc người nơi núi cao rừng thẳm? Đem thắc mắc ấy, chúng tôi tìm đến xã vùng cao Ma Nới, gặp các già làng, nghệ nhân - những người vốn rành rẽ chuyện luật tục của buôn làng nhờ... giải mã.
Đường vào Ma Nới.
Đường vào Ma Nới. 
Lạ kỳ thế giới ngược
Cách thành phố Phan Rang-Tháp Chàm hơn 40km, là một trong những xã xa xôi cách trở nhất huyện Ninh Sơn nói riêng, tỉnh Ninh Thuận nói chung, Ma Nới có 6 thôn với hơn 3.600 khẩu, trên 95% dân số ở xã là đồng bào tại chỗ Raglai. Có lẽ nhờ ở nơi xa xôi cách biệt nên Ma Nới đến nay vẫn giữ nguyên bản sắc hoang sơ đậm chất núi rừng.
Lúc gặp nhau tại bìa rừng, trước thăm hỏi của khách lạ về những nghi thức an táng người chết ở buôn làng mình, nghệ nhân và là già làng Chamalé Âu - người tinh thông nhiều nhạc cụ cổ truyền và được cộng đồng xem như từ điển sống về văn hóa, luật tục Raglai - say sưa trò chuyện. Những điều ông nói, ông kể đều lạ lẫm, nhuốm màu mê hoặc.
Chamalé Âu nói rằng trước khi đào huyệt, bao giờ thầy cúng cũng rót rượu tắm đất và cầu xin thần đất đai cho việc đào huyệt không đụng phải đá bởi đá là vật cản, khiến hành trình về với thế giới ma của người chết, lẫn cuộc sống sau này của người còn sống sẽ nhiều trúc trắc, trở ngại.
Ngỡ ngàng khi được già làng bật mí theo quan niệm ngàn đời của người Raglai, thế giới ma hoàn toàn trái ngược với thế giới người sống. Ở cõi ma người ta đi thụt lùi, thác nước đổ ngược lên trời, đọt cây cắm xuống đất và thân rễ chĩa ngược lên trên… Già Chamalé Âu cho biết khi tiễn một người chết về với đất, gia đình sẽ tiến hành lễ nuôi ma trong vòng một tháng, “cho mả ăn” tại nhà. Mỗi bữa ăn họ bới cơm, gắp thức ăn bỏ vào chén bát rồi đọc câu “wah atâu” (ăn cơm hỡi mả) và tiến hành việc ăn uống!
Quanh chuyện “nuôi mả” (nuôi ma) của người Raglai, có 2 giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất được tiến hành liên tục trong vòng 1 tháng kể từ khi người chết được hạ huyệt xuống lòng đất. Lần nuôi ma thứ 2 được tiến hành vào thời điểm gia đình, thân nhân người chết làm lễ bỏ mả.
Ông Đá Mài Phân, nguyên Bí thư Đảng uỷ xã Ma Nới cho chúng tôi biết, thường thì lễ bỏ mả được tiến hành sau một đến vài ba năm kể từ khi người chết trút hơi thở cuối cùng. Việc nhanh hay lâu, lễ nhỏ hay lớn tuỳ thuộc vào điều kiện của gia chủ. Nhưng về cơ bản, lễ bỏ mả của người Raglai nhanh hơn người Jrai ở tỉnh Gia Lai vì người Raglai không có tục chôn chung nhiều người trong cùng huyệt mộ, nên lễ bỏ mả không tuỳ thuộc vào nhiều gia đình, chờ để khi dư dả, đủ đầy mới cùng nhau bỏ mả như người Jrai!
Già làng Chamalé âu kể chuyện nuôi ma và ngôi nhà mả vừa xong nghi lễ cuối cùng.
Già làng Chamalé âu kể chuyện nuôi ma và ngôi nhà mả vừa xong nghi lễ cuối cùng. 
Theo già làng Đá Mài Phân, khi còn chưa làm lễ bỏ mả thì hằng năm, đúng vào ngày người thân qua đời, gia tộc sẽ giết heo, mổ trâu, thịt gà, nấu hàng trăm ký gạo, ủ hàng chục ché rượu cần để làm đám “tuần mả một năm”. Sau khi việc giết thịt, chuẩn bị lễ vật đâu vào đấy, gia đình người chết sẽ mang đồ ăn thức uống bỏ vào một mo cau rồi để sẵn ở nhà, sau đó họ ra nhà mồ cùng thầy cúng làm lễ mời mả về nhà ăn thịt uống rượu…
Tục lệ qui định đám tuần một năm nhất thiết phải có mặt 3 ông thầy, gồm ông Yanuh Jalat (thầy cúng) và 2 người đại diện cho bên nội và bên ngoại của người chết!
Lời khấn mả huyền hoặc
Thật lòng mà nói, những chuyện nuôi ma lúc này không đủ sức hấp dẫn chúng tôi bằng tục lệ lừa ma bí hiểm, người sống giả chó chạy nhảy điên cuồng. Hỏi già làng Chamalé Âu, ông Đá Mài Phân cùng một số người già khác ở Ma Nới rằng tục lệ ấy còn hay đã mất, một già làng tên Đinh Yên, khẳng định tục ấy được người Raglai duy trì hàng trăm năm qua và chỉ được tiến hành vào ngày cuối cùng của lễ bỏ mả.
“Người Raglai sống nhiều ở Ninh Thuận, được phân thành 2 vùng Raglai Nam và Raglai Bắc. Ngoài ra còn sống rải rác ở các huyện Khánh Sơn, Khánh Vĩnh tỉnh Khánh Hòa. Một số sống ở Ninh Thuận… nhưng chỉ người Raglai Bắc mới có tục “lừa ma” thôi” – già Đinh Yên, móm mém, cho biết.
Theo các già làng, để thực hịên nghi lễ “lừa ma” kỳ lạ ấy, trước đó gia chủ phải nhiều lần nuôi ma, phải nhiều lần đọc những bài khấn được duy trì qua bao đời. Bài khấn có một số đọan, như sau: “...Tôi tớ xin chắp hai tay/ Thỉnh mời Ngài ngự về mâm lễ/ Hưởng các lễ vật dâng cúng/ Cầu Ngài ban cho mọi sự bình yên/ Cho con cháu họ hàng gần xa/ Cùng nguyện làm lễ bỏ mả/ Cho ông, cho cha họ ngày mai đây/... Cầu xin Ngài cho cầm dao chắc dao/ Cầm rìu, cầm rựa, chắc rìu chắc rựa/ Đốn cây, chặt củi/ Gọt bầu, bí, thái rau/ Nấu cơm, canh thiệt đều chín, ngon/ Tôi tới chắp tay lạy Ngài/ Đừng để cho kẻ xấu gan/ Làm điều ác, hại đến lễ bỏ mả”.
Bài khấn này do thầy cúng khấn thần lửa (Yang Apui) trong lễ cúng đất cầu xin được mọi sự bình yên trong thời gian làm lễ bỏ mả. Những ngày sau đó là bài khấn mời “mả” (hồn người chết-PV) về nhà mới: “...Hỡi mả, mày hãy lên mừng nhà mới, gỗ mới, kaggo mới, một chén rượu mừng, một con trâu/ Mày hãy rủ ông bà của mày lên xem nhà mồ, gỗ mới, kaggo mới/ Bây giờ mày hãy về với gia đình làm lễ cắt đứt, làm lễ đoạn tuyệt từ đây/ Lễ vật cho mày có 3 chén rượu cần, 1 con heo theo tục lệ, một cỗ trầu, một chai rượu/ Mày hãy rủ ông, bà cùng ăn uống với mày...”.
Nếu nói số lượng những lời khấn trong lễ bỏ mả để từ đó dẫn đến nghi lễ cuối cùng - nghi lễ “lừa ma”, con số phải đến hàng chục. Và đây là lời khấn cuối cùng trước khi dân làng, gia đình người chết cùng hòa vào nhau, cùng “thông đồng” với nhau để đánh lừa hồn người chết và các thế lực ma quỷ hắc ám luôn rình rập ở nghĩa địa rừng ma chực chờ hại người, hại làng: “Hỡi mả rồi đây/ Đôi đường cách biệt/ Lối ai nấy đi/ Nhà ai nấy ở/ Chỗ ai nấy nằm/ Nơi ai nấy nghỉ/ Cơm ai nấy ăn/ Nước ai nấy uống... Mày đi đường mày/ Tao đi đường tao/ Ai làm nấy ăn/ Người sống và người chết/ Hai đường cách xa/ Mày đừng bảo họ làng/ Con cháu của mày/ Hãy còn vướng mắc gì với mày/ Một, hai, ba, bốn, năm sáu, bảy/ Mả hãy về với tổ tiên... Hỡi mả!”.
Thầy cúng đang làm lễ và những hình vẽ trừ tà ma dùng trong nghi thức bỏ mả.
Thầy cúng đang làm lễ và những hình vẽ trừ tà ma dùng trong nghi thức bỏ mả. 

Miền đất lạ và những bí ẩn không ai giải thích nổi

Xã Khai Trung nằm giữa lưng chừng núi, trên độ cao gần 600m, là xã cao nhất huyện Lục Yên (Yên Bái), một vùng đất khá bằng phẳng bốn mùa xanh ngằn ngặt.

Xã Khai Trung nằm giữa lưng chừng núi, trên độ cao gần 600m, là xã cao nhất huyện Lục Yên (Yên Bái), một vùng đất khá bằng phẳng bốn mùa xanh ngằn ngặt.
Lần đầu tiên lên Khai Trung, tôi không khỏi ngỡ ngàng trước mảnh đất đẹp mê hồn mà ở đó chứa đựng khá nhiều điều bí ẩn đến nay không ai giải thích nổi…

Đọc nhiều nhất

Tin mới