Bao năm qua tôi cắm mặt vào làm, dư được đồng nào chỉ đủ dồn vào trả nợ cho chồng. Tôi cay cực và tủi hờn vì nhà chồng không ai thương mình. Cho tới ngày tôi quyết định ly hôn...
Mỗi lần trả nợ cho chồng, em cảm giác như mình bỏ tiền ra để mua thêm những ngày có cha cho con gái, mua sợi dây mong manh để giữ lại một gia đình... và mua thêm một lần hy vọng.
19 năm lấy chồng, tôi chỉ được hưởng đúng 1 cái tết đầu vui vẻ. Sang năm sau đó, tôi sinh con nhỏ, còn chồng bắt đầu lao vào nghiện lô đề, cờ bạc rồi cứ chìm trong nợ nần mãi.