Trung Quốc độc chiếm Biển Đông để lập “cấm địa tàu ngầm”

(Kiến Thức) - Theo nhà nghiên cứu người Ấn Độ Nayan Chanda, Trung Quốc độc chiếm Biển Đông để lập “cấm địa tàu ngầm” và trở thành cường quốc biển.

Trên nhật báo Times of India số ra ngày 24/9, nhà nghiên cứu Nayan Chanda nhận định: Nếu mục tiêu cốt lõi của Trung Quốc là độc chiếm Biển Đông, thì việc xây dựng sân bay và triển khai tên lửa trên các hòn đảo mới bồi đắp chỉ là các động thái rất nhỏ.
Trung Quoc doc chiem Bien Dong de lap “cam dia tau ngam”
Tàu ngầm hạt nhân Trung Quốc ở Biển Đông.  Ảnh Getty Images
Bước đầu tiên để trở thành cường quốc biển
Theo chuyên gia Nayan Chanda, ban lãnh đạo Trung Quốc có mục tiêu chiến lược to lớn hơn nhiều. Đó là thiết lập quyền thống trị trên Biển Đông, một chặng thiết yếu đầu tiên của Trung Quốc trên bước đường thực hiện tham vọng trở thành cường quốc biển.
Khi tuyên bố rằng Biển Đông là “lợi ích cốt lõi” của Trung Quốc - ngang hàng với Đài Loan, Tây Tạng và loại trừ hoàn toàn khả năng thỏa hiệp hoặc đàm phán trên vấn đề này, ban lãnh đạo ở Bắc Kinh đã nhấn mạnh giá trị chiến lược mà họ gắn cho Biển Đông.
Bắc Kinh đã cho khoan dò dầu khí ở Biển Đông, đã tìm cách lôi kéo các tập đoàn dầu mỏ nước ngoài bằng cách giao thầu khai thác, trong lúc lại dùng các thủ đoạn ngoại giao và cả sức mạnh cụ thể để cản trở không cho các nước khác như Việt Nam thăm dò dầu khí.
Trung Quốc cũng đã đơn phương cấm đánh bắt cá trong vùng biển của các láng giềng vào một số thời điểm nhất định trong năm và gần đây còn đòi ngư dân từ các nước khác phải xin phép trước khi vào Biển Đông đánh bắt. Trung Quốc đã mở rộng đáng kể đội tàu Cảnh sát biển, trang bị vũ khí mạnh cho các tàu này, đồng thời khuyến khích đội tàu đánh cá của nước này đến hoạt động trong vùng đặc quyền kinh tế của các nước láng giềng.
Mỹ và nhiều nước khác đã phản đối việc Trung Quốc quân sự hóa Biển Đông, bị cho là có tác dụng cản trở quyền tự do hàng hải.
Thế nhưng, điều mà Trung Quốc thực sự muốn làm là ngăn chặn các hoạt động do thám của tàu thuyền và máy bay Mỹ trên Biển Đông. Theo Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển (UNCLOS), tàu và máy bay nước ngoài được phép “đi qua vô hại” vùng đặc quyền kinh tế mở rộng của một nước khác.
Tạo ra “vùng cấm hải quân nước ngoài”
Vì sao Trung Quốc cố sức thiết lập quyền thống trị ở khu vực Biển Đông?
Các chuyên gia nghiên cứu lĩnh vực lập kế hoạch và triển khai lực lượng quân sự kết luận rằng điều mà Bắc Kinh muốn là tạo ra một “vùng cấm hải quân nước ngoài” để bảo vệ lực lượng tàu ngầm còn non trẻ của Trung Quốc.
Trong hai thập kỷ qua, Trung Quốc đã xây dựng một căn cứ tàu ngầm được bảo vệ chặt chẽ ở Tam Á, nằm sâu dưới các mỏm đá trên đảo Hải Nam. Vấn đề mà Trung Quốc phải đối mặt trong việc triển khai tàu ngầm có vũ khí hạt nhân của họ từ Tam Á ra vùng biển khơi ngoài Thái Bình Dương chính là vùng nước nông của Biển Đông.
Do việc tàu ngầm Trung Quốc vẫn rất ồn, hành trình đi về phía tây của chúng sẽ bị phát hiện. Hiện nay, để tránh bị dò tìm, tàu ngầm Trung Quốc chỉ có thể sử dụng một con kênh nước sâu mang tên Bashi nằm giữa Đài Loan và Philippines, ở độ sâu 4.000 mét. Thế nhưng nơi này gần như là liên tục nằm trong tầm giám sát của Mỹ và hải quân các nước khác. Khi bố trí chiến đấu cơ và tên lửa tầm ngắn trên chuỗi đảo nhân tạo mà họ đã bồi đắp và quân sự hóa ở Biển Đông, Trung Quốc muốn gây khó khăn cho đối thủ trong công việc giám sát, đồng thời tăng cường khả năng gây nguy hiểm cho kẻ thù.
Chính quyền Mỹ cho biết sẽ tiếp tục thực hiện các chiến dịch bảo vệ quyền tự do hàng hải tại các vùng biển bị Trung Quốc đòi chủ quyền một cách phi pháp. Thế nhưng trong thực tế, các động thái mang tính biểu tượng như vậy đã trở nên thưa thớt gây ra sự hoài nghi về quyết tâm của Mỹ trong việc thách thức các yêu sách trái phép của Trung Quốc.
Trong khi đó, Bắc Kinh đang dần tăng cường sức mạnh hải quân, gia tăng số tàu ngầm hạt nhân và đem chiến hạm ra tận Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Thỏa thuận gần đây với Djibouti đã cung cấp cho Trung Quốc một căn cứ quân sự đầu tiên ở nước ngoài, nơi Hải quân Trung Quốc có thể đưa tàu vào trú ẩn và nhận tiếp tế.
Theo chuyên gia Ấn Độ Nayan Chanda, các “mỏm đá và rạn san hô” ở Biển Đông bị Trung Quốc quân sự hóa có thể có hậu quả nghiêm trọng hơn những gì Tổng thống Mỹ Barack Obama nêu ra tại Đại hội đồng Liên Hợp Quốc.

Tình hình Biển Đông không “lắng dịu” trong tương lai gần

(Kiến Thức) - Vấn đề Biển Đông đã trở thành vấn đề quân sự lẫn quốc tế và tình hình  ở vùng biển trọng yếu này sẽ không hề lắng dịu  trong tương lai gần.

Bất chấp sự phản đối của Trung Quốc, vấn đề Biển Đông vẫn là chủ đề hàng đầu và trọng tâm  của Diễn đàn Anh ninh Khu vực (ARF) ở Kuala Lumpur. 
Tinh hinh Bien Dong khong “lang diu” trong tuong lai gan
Biển Đông sẽ không còn yên bình như trước. 
Bên cạnh những lời chỉ trích hoạt động hút cát đắp đảo nhân tạo “thay đổi nguyên trạng” của Trung Quốc ở vùng biển quần đảo Trường Sa, Mỹ và Trung Quốc tiếp tục đổ lỗi cho nhau về quân sự hóa Biển Đông. Trong khi đó, Trung Quốc vẫn phản đối một cách vô ích việc quốc tế hóa Biển Đông, thông qua sự tham gia của các nước không  phải là thành viên ASEAN.

Vạch trần tham vọng “độc chiếm Biển Đông” của Trung Quốc

(Kiến Thức) - Hoạt động “hút cát đắp đảo” trái phép của Trung Quốc cho thấy tham vọng “độc chiếm Biển Đông” của  Bắc Kinh và gây quan ngại sâu sắc trên toàn thế giới.

Đó là nhận định của cựu chuẩn tướng quân đội Jean-Vincent Brisset và hiện là giám đốc nghiên cứu của Viện Quan hệ Quốc tế và Chiến lược Pháp.

Vach tran tham vong “doc chiem  Bien Dong” cua Trung Quoc
Cựu chuẩn tướng quân đội Jean-Vincent Brisset và hiện là giám đốc nghiên cứu của Viện Quan hệ Quốc tế và Chiến lược Pháp. 
Về việc Trung Quốc biến các bãi đá chìm thành đảo nhân tạo ở Quần đảo Trường Sa của Việt Nam, nhà phân tích Jean-Vincent Brisset nói:

“Luật Biển không thừa nhận những gì được xây dựng trên những thực thể không được coi là hòn đảo. Vì vậy, ...việc xây dựng trên những hòn đảo này cũng không làm tăng thêm cơ sở cho các đòi hỏi về chủ quyền, theo quy định quốc tế. Tuy nhiên, trên thực tế, việc xây cất thêm đó cho phép họ (Trung Quốc) tăng khả năng quân sự, tăng quyền lợi kinh tế (trong các vùng biển xung quanh)”.

“Tôi nghĩ rằng... sở hữu một thực thể không phải là một hòn đảo theo định nghĩa của Luật Biển (UNCLOS) - tức là không có cư dân, và không có tài nguyên riêng (đủ cho cư dân trên đảo đó sống được) - thì không có giá trị đòi chủ quyền vùng lãnh hải bao quanh. Vì vậy, việc tạo ra chủ quyền lãnh hải xung quanh các ‘hòn đảo’ này, bất kể diện tích là to hay nhỏ, là không đúng với những gì được quốc tế chấp nhận”.

Theo ông Brisset, về mặt quân sự, các "hòn đảo" chỉ có thể được coi là một cứ điểm nhỏ không mấy quan trọng. Lợi ích của nó chủ yếu là về kinh tế, đặc biệt cho ngư dân. Nhưng nếu diện tích vượt quá một ngưỡng nhất định - máy bay chiến đấu có thể hạ cánh được, có thể triển khai trên đó vũ khí hạng nặng, có cảng biển lớn đến mức tàu chiến có thể ghé vào lấy đồ tiếp tế... - thì lại là chuyện khác. Nguy cơ lúc đó sẽ là từ sở hữu về kinh tế, rồi sẽ mở rộng dần sang sở hữu lãnh thổ và chủ quyền. Và hành động đó tạo căng thẳng với các nước trong khu vực.

Liên quan đến phản ứng của các nước nhỏ ven Biển Đông như Philippines, chuyên gia người Pháp Brisset nói:

“Philippines đã chọn cách quốc tế hóa, kiện ra Tòa án quốc tế. Tôi nghĩ rằng đây là một cách tiếp cận khá thú vị. Bởi vì nếu chúng ta phân tích một cách đơn giản, thì Philippines có quyền hợp pháp để làm việc đó. Bây giờ, vấn đề là đã có quyền hợp pháp rồi, nhưng ngoài ra còn phải có thực lực nữa. Đó là vấn đề khó... Việt Nam, trên bình diện pháp luật và trên bình diện chiếm hữu thực tế một số đảo Trường Sa, có những lập luận vững chắc hơn, hơn cả lập luận của Philippines về chủ quyền do người Pháp chuyển giao lại. Bởi vì trong các tài liệu chính thức được công nhận, thì quốc gia có chủ quyền các hòn đảo này vào thời điểm năm 1933, là Pháp”.

Trung Quốc không tham gia vụ kiện, bởi vì hiện nay chỉ có một đối thủ duy nhất tại tòa án quốc tế. Nếu có 3, 4 nước cùng kiện, Trung Quốc sẽ ngày càng phải đối mặt với thực tế. Chúng ta không quên rằng 40% của vận tải biển của toàn thế giới đi qua khu vực này”.

Về sự hiện hiện gần đây của Mỹ ở Biển Đông, ông Brisset nhận xét: “Sự hiện diện của Mỹ... không trái với luật pháp quốc tế trong tất cả các vùng biển của thế giới. Người Mỹ muốn đảm bảo tự do hàng hải ở Biển Đông. Người Mỹ quan niệm sự tự do hàng hải cũng giống như quyền tự do hàng không ở một số khu vực mà Bắc Kinh đơn phương tuyên bố cách đây không lâu tại Biển Hoa Đông. Trung Quốc coi đó là một sự khiêu khích. Nhưng Mỹ đã vận dụng đúng luật pháp quốc tế. Trung Quốc có thể tấn công một tàu Philippines, nhưng không bao giờ dám tấn công một tàu của Mỹ”.

Ông Bisset khẳng định: “Trung Quốc đang gián tiếp cản trở nỗ lực đạt Quy tắc ứng xử ở Biển Đông (COC) bằng cách, có thể nói trắng ra, là bỏ tiền ra mua một số quốc gia. Điều này đặc biệt rõ khi ghế chủ tịch luân phiên của ASEAN được trao cho Campuchia”.

Theo ông Brisset, có ba cơ sở để đấu tranh với Trung Quốc. Về mặt quân sự, là dựa vào hợp tác vùng hay hợp tác với Mỹ. Thứ hai là cơ sở pháp lý, mà tới nay mới chỉ có duy nhất Philippines chọn. Và cuối cùng là truyền thông, nhưng đáng tiếc là các nước hữu quan chưa khai thác triệt để sự lựa chọn này.

Video Hải quân Trung Quốc tập trận bắn đạn thật ở Biển Đông (Nguồn CCTV 13):

Điểm sáng của Bình Nhưỡng qua con mắt người Trung Quốc

(Kiến Thức) -  Cuộc sống ở Bình Nhưỡng hiện ra với khung cảnh đường phố to đẹp, sạch sẽ và các tòa nhà cao tầng mọc hai bên.

Diem sang cua Binh Nhuong qua con mat nguoi Trung Quoc
 Một đoàn du khách Trung Quốc đã ghi lại những hình ảnh trong chuyến thăm thú dài 5 ngày ở Triều Tiên vào cuối tháng 8/2016. Một nữ cảnh sát giao thông mặc phục trang mùa hè đang điều tiết các phương tiện trên phố ở Bình Nhưỡng.

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Nga chuẩn bị cho cuộc gặp thượng đỉnh Trump-Putin

Nga chuẩn bị cho cuộc gặp thượng đỉnh Trump-Putin

Nga và Mỹ đang thực hiện các bước chuẩn bị cho một hội nghị thượng đỉnh tiềm năng giữa Tổng thống Nga Vladimir Putin và Tổng thống Mỹ Donald Trump để giải quyết các vấn đề toàn cầu, trong đó có cuộc xung đột tại Ukraine.