Trận ném bom phá tan âm mưu “nhuộm máu Sài Gòn” của Mỹ

Trong trận ném bom sân bay Tân Sơn Nhất, phi đội đã phá hủy 26 máy bay, trong đó có 24 chiếc A-37. Sân bay bị tê liệt hoàn toàn.

Con ngõ yên tĩnh của đường Nguyễn Viết Xuân như tách biệt với Hà Nội ồn ào, náo nhiệt. Người đàn ông tóc đã ngả màu thong dong đẩy chiếc xe nôi. Ông lại khựng, ngước mắt nhìn bầu trời xanh qua khoảng trống giữa những ngôi nhà 3-4 tầng khang trang, hiện đại.
Đã 40 năm trôi qua, thế nhưng những ký ức hào hùng về trận ném bom sân bay Tân Sơn Nhất ngày 28/4/1975, của Đại tá, cựu Phi công Nguyễn Văn Lục - Phi đội trưởng “Phi đội Quyết thắng”Trung đoàn Không quân 923 (Sư đoàn 371) vẫn như ngày hôm qua.
Phá tan âm mưu nhuộm máu Sài Gòn
Sau khi Hiệp định Paris được ký kết, Mỹ buộc phải rút quân về nước, chấm dứt sự hiện diện trên lãnh thổ miền Nam Việt Nam. Mỹ vẫn để lại hơn 10.000 cố vấn quân sự ở Sài Gòn dưới vỏ bọc dân sự. Trong những năm cuối của chế độ cũ, Mỹ vẫn viện trợ quân sự cho Sài Gòn hàng tỷ đô la cùng nhiều khí tài quân sự.
Đại tá Lục cho biết: Sau khi Bộ Tư lệnh Quân chủng Phòng không – Không quân nhận được chỉ thị từ Tư lệnh chiến dịch Hồ Chí Minh – Đại tướng Văn Tiến Dũng quyết định sử dụng không quân để tấn công vào sào huyệt cuối cùng của địch tại Sài Gòn. Sau đó, giao cho Bộ tư lệnh QCPKKQ đã ra quyết định sử dụng máy bay A-37 thu được của địch để tấn công địch, tạo yếu tố bất ngờ.
Khi đó, Phi đội 4 (là phi đội thiện chiến, dày dặn kinh nghiệm chiến đấu nhất, 3 lần đạt đơn vị anh hùng) Trung đoàn Không quân 923 (Sư đoàn 371) được giao nhiệm vụ không kích sân bay Tân Sơn Nhất.
Lúc 14 giờ 30 chiều 28/4, Tư lệnh QCPKKQ trực tiếp ra mệnh lệch chiến đấu. “Các đồng chí là những người đại diện cho lực lượng chiến đấu của QCPKKQ. Nhiệm vụ rất nặng nề nhưng cũng rất vẻ vang. Chúc các đồng chí hoàn thành nhiệm vụ và thắng lợi trở về. Và từ giờ phút này trở đi, phi đội mang tên Phi đội quyết thắng.”
“Kể từ đó, Phi đội quyết thắng ra đời”, người cựu binh tâm sự.
Tran nem bom pha tan am muu “nhuom mau Sai Gon” cua My
Đại tá Nguyễn Văn Lục. 
Kế hoạch ném bom sân bay Tân Sơn Nhất phải đảm bảo 2 yếu tố: Thứ nhất, phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho Phái đoàn quân sự của ta đang có mặt ở trại Davis (nơi đặt trụ sở của hai phái đoàn đại biểu quân sự của Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam thi hành Hiệp định Paris 1973). Trại này chỉ cách mục tiêu ném bom 300m.
Thứ hai, chỉ ném bom vào khu để máy bay chiến đấu, không được ném bom đường băng cất, hạ cánh.
Không ném bom vào đường, bởi đây là con đường sống cuối cùng của chính quyền Sài Gòn. Nếu cắt đứt “mạch sống” này Sài Gòn sẽ bị cô lập trong vòng vây của quân ta hoàn toàn. Khi đó, chúng không còn cách nào khác là tử thủ cho đến người cuối cùng. Như vậy, thương vong cho cả 2 bên sẽ cực kỳ lớn.
Đây cũng chính là âm mưu của cố vấn Mỹ, họ đứng đằng sau để lập một phòng tuyến quanh Sài Gòn bằng tàn dư quân đội ngụy quyền còn sót lại. Khi đường sống cuối cùng là hàng không bị phá hủy, quân đội Sài Gòn chỉ còn cách tử thủ. Mỹ muốn Sài Gòn sẽ nhuộm trong máu, nếu quân ta có chiến thắng thì Sài Gòn khi đó chỉ còn là đống đổ nát sau cuộc giao tranh khốc liệt.
“Tuy nhiên, việc ta quyết định không ném bom đường băng đã phá tan những toan tính của cố vấn Mỹ. Việc để cho quân địch một con đường sống cũng là giá trị nhân văn, truyền thống nhân đạo của quân đội và dân tộc ta”, ông Lục nhấn mạnh.
Sau trận ném bom Tân Sơn Nhất, Sài Gòn đã có một cuộc di tản khổng lồ bằng đường không. Qua đó, không tốn thêm xương máu, thành phố Sài Gòn không bị tàn phá, bảo đảm nguyên vẹn…
Trận đánh có 1-0-2 trong lịch sử quân sự thế giới
Sáng ngày 22/4/1975, Phi đội 4 nhận lệnh cơ động vào Nam. Khoảng 14 giờ 30 phút, chiếc máy bay vận tải rời đường băng, sau đó đáp xuống sân bay Đà Nẵng. Đại tá Trần Mạnh - Phó tham mưu trưởng Quân chủng Phòng không - Không quân giao nhiệm vụ cho phi đội: Tổ chức huấn luyện chuyển loại trên máy bay A-37 thu được của địch ngay ngày mai.
Ngay sáng hôm sau, phi đội tổ chức học lý thuyết, tìm hiểu tính năng, tác dụng cùng các trang thiết bị của máy bay A-37 với sự giúp đỡ của hai phi công của chính quyền cũ đã trở về với cách mạng là Trần Văn On, Trần Văn Xanh và một số thợ máy khác. Khó khăn đầu tiên mà các phi công của ta gặp phải đó là toàn bộ các thiết bị trên máy bay A-37 đều thuyết minh bằng tiếng Anh, mà ngoài phi công Nguyễn Thành Trung (người được tổ chức cách mạng cài vào hàng ngũ địch, đã được đào tạo 2 năm tại Mỹ), các phi công còn lại đều không thông thạo ngôn ngữ này. Cái khó ló cái khôn, phi công của ta đã yêu cầu thợ máy dịch các chữ đó ra tiếng Việt, sau đó viết ra giấy decan và dán đè lên phần chữ tiếng Anh.
Trong khi thông thường phải cần đến 6 tháng để chuyển loại máy bay nhưng do yêu cầu nhiệm vụ vô cùng khẩn cấp, Phi đội đã học lí thuyết trong 1 ngày và thực hành bay chỉ trong 2 ngày rưỡi.
Đại tá Nguyễn Văn Lục nhấn mạnh: “Có thể nói đây là một khóa học đặc biệt trong lịch sử Không quân nhân dân Việt Nam và cả lịch sử hàng không thế giới. Thứ nhất bởi người dạy chính là hàng binh của ngụy quyền Sài Gòn - Phi công Trần Văn Xanh, Trần Văn On hướng dẫn bay thực hành; thứ hai là thời gian “thần tốc”, lí thuyết học trong 1 ngày, thực hành bay trong 2 ngày rưỡi với 1 giờ 30 đến 2 giờ bay (3 đến 4 chuyến bay). Điều này khiến kẻ địch cũng không thể tin nổi. Thời gian quá ngắn, gấp rút nên ai cũng cố gắng tập trung, tranh thủ mọi thời điểm để ôn luyện, hình dung các phím công tắc, trình tự một chuyến bay và những lỗi gặp phải khi bay…”.
Sau ngày 27/4, từ sân bay Đà Nẵng, Phi đội Quyết Thắng bí mật bay vào sân bay Phù Cát (Bình Định), tại đây, lực lượng tiền trạm của Quân chủng đã chuẩn bị chu đáo 5 chiếc A-37 cho Phi đội sử dụng. Gần trưa ngày 28, Phi đội được lệnh lái máy bay tiến vào sân bay Phan Rang. Đúng 16 giờ 15 phút ngày 28/4/1975, sau khi có pháo hiệu, 5 chiếc A-37 xuất kích từ sân bay Phan Rang, hướng về phía Sài Gòn. Đội hình gồm: Nguyễn Thành Trung (số 1 dẫn đường), Từ Đễ (số 2), Nguyễn Văn Lục (chỉ huy trên không - số 3), Hoàng Mai Vượng cùng Trần Văn On (số 4) và Hán Văn Quảng (số 5).
Do thời tiết xấu, đồng thời để tránh ra đa của địch phát hiện, Phi đội bay ở độ cao 500m. Gần tới Sài Gòn, Phi đội đã nhanh chóng phát hiện được mục tiêu, lên độ cao đã định, tiến hành không kích mục tiêu. Lúc đó, đài chỉ huy của địch ở sân bay Tân Sơn Nhất hoàn toàn bất ngờ, liên tiếp hỏi dồn dập: “Máy bay của phi đoàn nào? Cho biết phiên hiệu!... Trong trận này, Phi đội đã phá hủy 26 máy bay, trong đó có 24 chiếc A-37. Sân bay Tân Sơn Nhất bị tê liệt hoàn toàn.
Quyết định thần tốc
Việc sử dụng phi công ta vào việc sử dụng máy bay địch để tấn công địch là một quyết định cực kỳ táo bạo, chính xác. Nếu dùng máy bay Mig chuyển vào thì phải qua rất nhiều chặng, không những thế còn phải kèm theo trang thiết bị, khí tài và cả đội ngũ kỹ thuật. Như vậy địch dễ phát hiện và sẽ có phương án đối phó.
Thứ hai, máy bay Mig là máy bay tiêm kích, tấn công mục tiêu trên không, vũ khí trang bị cũng không nhiều, chỉ mang được 2 quả bom (250kg/quả). Nhưng điều quan trọng nhất là việc sử dụng máy bay Mig là không khả thi. Bởi vì, máy bay Mig khi mang bom đạn thì bán kính hoạt động tối đa chỉ 250km. Trong khi từ sân bay Phan Rang vào Sài Gòn khoảng 400km. Như vậy, phi công sẽ một đi không trở lại. Như vậy, chỉ có thể sử dụng máy bay địch để tấn công sào huyệt địch thì mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ.
Đây là trận đánh đánh dấu sự phát triển trưởng thành trong chiến đấu, tác chiến của không quân VN. Là mũi tấn công thứ 6 từ trên không xuống. Trận đánh đã làm rung chuyển Sài Gòn, làm lung lay ý chí tử thủ của quân địch, khiến tinh thần địch hoảng loạn. Làm cho cố vấn Mỹ, đại sứ và giới chóp bu chính quyền Sài Gòn nhanh chóng sơ tản. Sài Gòn như rắn mất đầu. Tạo cho quân ta nhanh chóng thắng lợi, bớt đổ máu.
Trận đánh bom sân bay Tân Sơn Nhất vào đúng thời điểm then chốt của Chiến dịch Hồ Chí Minh, vào mục tiêu có ý nghĩa chiến lược, thực sự là một đòn hiểm bất ngờ làm cho địch choáng váng, tạo điều kiện thuận lợi cho bộ đội binh chủng hợp thành phát triển thế tấn công, đẩy địch nhanh chóng vào thế sụp đổ hoàn toàn.
Mời quý độc giả xem video Hầm vũ khí của biệt động sài gòn:

Video

Taxi sân bay Tân Sơn Nhất làm hành khách khốn khổ

Nhiều hành khách đến sân bay Tân Sơn Nhất khốn khổ vì sự tranh giành, chen lấn khi bắt taxi dẫn đến tình trạng bát nháo rất phản cảm.

Có mặt tại điểm đón taxi tại sân bay Tân Sơn Nhất, PV báo điện tử Một Thế Giới ghi nhận tình trạng chen lấn, tranh giành diễn ra mỗi khi hành khách đi ra khu vực đón taxi. Mặc dù sân bay Tân Sơn Nhất đã bố trí đường ra đón taxi bằng các cột inox song song nhau để hành khách có thể đón được nhiều xe taxi cùng một lúc nhưng việc này cũng gây khó khăn cho nhân viên điều hành tại chỗ xác định được ai ra trước để điều xe. Chưa kể người ra thì đông mà taxi đến lúc nhanh lúc chậm. Hơn nữa nhiều hành khách lại chọn đi những hãng taxi "có thương hiệu uy tín" nên luôn dẫn đến cảnh tranh giành, chen lấn để được lên xe.
Đặc biệt mỗi khi taxi của các hãng Mai Linh, Vinasun tới là hành khách lại nhốn nháo, chen lấn để được lên xe. Mặc dù lực lượng an ninh sân bay đã can thiệp nhằm ổn định trật tự nhưng vẫn không thể giải quyết được tình trạng này. Chị Nguyễn Thanh Lan (34 tuổi, quận 7, TP.HCM) cho biết: “Gia đình tôi thường đi du lịch qua đường hàng không và thấy cảnh bát nháo, chen lấn taxi ở sân bay Tân Sơn Nhất diễn ra rất lâu mà đến nay vẫn chưa được chấm dứt, tạo nên một cảm giác bực bội, bức xúc cho hành khách”.

Hành khách Trung Quốc mang súng ngắn qua sân bay Tân Sơn Nhất

Cơ quan chức năng phát hiện 1 khẩu súng ngắn, do Tây Ban Nha sản xuất trong hành lý ký gửi ở sân bay Tây Sơn Nhất của hành khách Trung Quốc. 

Chi cục Hải quan cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất (Cục Hải quan Thành phố Hồ Chí Minh ) vừa cho biết kết quả giám định vào đêm mùng 3 Tết (10/02/2016) tại khu vực kiểm tra hành lý của khách xuất cảnh tại sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất, lực lượng Hải quan và An ninh hàng không Tân Sơn Nhất đã phát hiện nghi vấn bên trong hành lý ký gửi của nam hành khách xuất cảnh, quốc tịch Trung Quốc, 47 tuổi, bay từ Thành phố Hồ Chí Minh đi Campuchia.
Hanh khach Trung Quoc mang sung ngan qua san bay Tan Son Nhat
 Nhân viên hải quan kiểm tra hành lý khách nhập cảnh qua hệ thống máy soi tại sân bay Tân Sơn Nhất. Ảnh: Hoàng Hùng/TTXVN.

Giám đốc Formosa ''chọn nhà máy hoặc cá tôm'' dậy sóng dư luận

(Kiến Thức) - Phần trả lời phỏng vấn "chỉ có một sự lựa chọn, hoặc là nhà máy thép, hoặc là cá tôm" của Giám đốc đối ngoại Formosa khiến dư luận bất bình. 

Ngày 25/4, trả lời trên Kênh VTC14 về thắc mắc của ngư dân tại sao trước khi Công ty Formosa xây dựng hệ thống xử lý nước xả thải thì họ đánh bắt được rất nhiều loại thủy, hải sản, tôm cá. Tuy nhiên, sau khi công ty xả thải ra biển thì xung quanh không hề có sinh vật biển nào còn sống sót? Ông Chu Xuân Phàm - Giám đốc đối ngoại Công ty TNHH Gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh đã có câu trả lời khiến dư luận bất bình.
Theo đó, Giám đốc đối ngoại Formosa nói: “Nhiều khi ấy, được cái nọ thì phải mất cái kia. Anh nói thật lòng. Tôi không thể nào xây một nhà máy thép ở đây mà biển ở xung quanh lại có nhiều cá, nhiều tôm được. Đương nhiên, mình cốt cán công tác làm theo quy định hiện hành, đạt được tiêu chuẩn, quy định của Nhà nước. Nhưng có khi mình phải lấy cái gì để đổi lấy dự án này. Anh nói thật lòng là thế.
Tại sao em không hỏi, ngày xưa ở đây có thể sản xuất lúa mà giờ đây lại không được một vụ nào nữa. Đúng không? Đã xây nhà máy rồi mà. Nhiều khi, mình không thể được cả hai thì mình phải lựa chọn. Tôi muốn bắt cá bắt tôm hay là tôi muốn xây dựng được một cái nhà máy hiện đại?”
Giam doc Formosa ''chon nha may hoac ca tom'' day song du luan
Giám đốc đối ngoại Formosa nói cho rằng chỉ có một sự lựa chọn, hoặc là nhà máy thép, hoặc là cá tôm. 
Trả lời của Giám đốc đối ngoại nhà máy thép Formosa Hà Tĩnh đã khiến dư luận dậy sóng; đa phần ý kiến dư luận cho rằng, câu trả lời của vị giám đốc này là thiếu trách nhiệm.
Anh Nguyễn Xuân Vinh (Hương Khê, Hà Tĩnh) bức xúc: “Tôi không đồng tình với nhận định, lời nói thiếu trách nhiệm của Ông Chu Xuân Phàm - Giám đốc đối ngoại Công ty Formosa Hà Tĩnh.”
“Một vùng kinh tế phát triển thì cũng quan trọng, nhưng dù thế nào nó cũng không bằng môi trường sống của người dân. Nếu không có nhà máy mà người dân được sống bình yên không bệnh tật thì có lẽ tốt hơn. Một nhà máy phát triển mà phá hủy cả một vùng, đấy là chưa nói đến việc về lâu về dài sẽ ảnh hưởng đến các vùng khác như vậy thì phát triển để làm gì? Đừng vì lợi ích của doanh nghiệp mà phá hủy môi trường của cả một khu vực. Một đất nước phát triển phải đồng nghĩa với đời sống của người dân cũng được nâng lên, chứ không phải tỷ lệ bệnh tật ngày càng tăng” – bạn Lan Vy chia sẻ.
Anh Nguyễn Vinh Hải - một người con miền Trung bày tỏ quan ngại: “Nước bị nhiễm độc, cá bị nhiễm độc rồi có thể người dân xung quanh nhiễm độc... Con em đời sau nhiễm độc, thiệt hại là vô kể. Người dân các tỉnh ven biển miền trung từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên Huế sống chủ yếu bằng nhiều nghề trong đó nghề đánh bắt hải sản, vậy khi cá tôm bị nhiễm độc thử hỏi còn ai dám ăn? Tâm lý đó sẽ lan rộng ra các tỉnh khác và rồi sẽ tới nước ngoài, liệu họ có dám nhập khẩu thuỷ, hải sản của khu vực bị nhiễm độc hay không? Người dân sống bằng nghề thuỷ, hải sản sẽ sống ra sao? Tương lai con em họ sẽ ra sao?… Đó là chưa nói thiệt hại về du lịch, ai dám đến cái nơi đang bị ô nhiễm nguồn nước?”
“Phá hủy môi trường thì không những cá chết mà người dân xung quanh cũng không sống nổi. Vậy lợi ích kinh tế cho dân hay cho nhà đầu tư vậy? Cuộc sống của những người dân miền Trung sẽ ra sao? Họ lấy gì để mưu sinh? Liệu nhà máy có nuôi và lo cho tất cả hộ gia đình ngư dân hay không? Tại sao chúng ta không chọn cả hai thay vì cứ phải chọn một thứ? Chẳng phải nếu như nhà máy thép Formosa Hà Tĩnh xử lý tốt nguồn nước xả thải, hạn chế ảnh hưởng đến nguồn nước thì các sinh vật vẫn có thể tồn tại, người dân nơi đây vẫn có nguồn sống hay sao?” - độc giả Hà Anh (Hà Nội) đặt câu hỏi, gửi đến Báo Kiến Thức.
Nêu quan điểm về vụ việc này, anh Tuấn (Hà Tĩnh) tỏ ra vô cùng lo lắng: “Không phải chỉ tôm cá, chỉ ngư dân mà còn cả ngành du lịch biển cũng sẽ ảnh hưởng. Bây giờ xả một thời gian ngắn đã mấy tỉnh miền Trung bị ảnh hưởng nghiêm trọng rồi, vậy sau này các dòng hải lưu đẩy trôi theo dọc bờ biển cả nước thì không còn sinh vật nào mất. Người dân ven biển cả nước phải làm thế nào?.
Bên cạnh những ý kiến phản đối một vài cư dân mạng khác lại đồng tình với quan điểm của vị giám đốc này về vấn đề ảnh hưởng là việc đương nhiên. Thế nhưng quan trọng là ảnh hưởng ở mức độ nào? Nếu như nhà máy thép Formosa Hà Tĩnh làm đúng thì chắc chắn sinh vật biển vẫn có cơ tồn tại vì ít nhất, nếu đạt tiêu chuẩn môi trường, nhà máy thép Formosa Hà Tĩnh phải đảm bảo được yếu tố này.
>>> Xem thêm video vụ cá chết hàng loạt: “Ống xả thải khổng lồ dưới biển Vũng Áng”? - ANTV

Tin mới